Phà Thị Minh Hợp
Giới thiệu về bản thân
câu7
viết
Bằng lối viết cô đọng , hàm súc , nhà văn Trin - ghi - dơ Ai -tơ-ma-tốp đã để lại rất nhiều tác phẩm giàu ý nghĩa , giá trị nhân văn . Đặc biệt , truyện vừa '' người thầy đầu tiên '' của ông trở thành một cuốn sách quen thuộc với vô vàn độc giả trên khắp thế giới và được đưa vào chương trình ngữ văn 7 tập một . Đoạn trich '' người thầy đầu tiên '' đã xây dựng và khắc hoạ chân thực hình ảnh cô bè An - tư - nai kiên cường giàu tình yêu thương .
An - tư - nai không có cuộc sống gia đình êm ấm như bao bạn bè khác . cô bé mồ côi cha mẹ từ sớm phải ở cùng chú thím . Mặc dù thiếu thốn sự quan tâm , sự chăm sóc từ mẹ cha nhưng An-tư-nai vẫn nuôi dưỡng , chất chứa tâm hồn trong sáng cùng tấm long nhân hậu , luong thiện . Cô bé sẵn sàng trút lại ki-giắc ở trường để thầy Đuy - sen khỏi vất vả kiếm củi . hành động nhỏ bé của cô bé như ngọn lửa sưởi ấm cho mùa đông buốt giá . Khi thấy thầy bị lăng mạ , xúc phạm bởi những lời lẽ , hành động của bọn nhà giàu trên núi , An-tư-nai cảm thấy vô cùng tức giận . Chứng kiến thầy Đuy-sen vất vả xếp đá ở giữa dòng suối , cô bé không ngại buốt lạnh mà nhanh nhẹn giúp đỡ . Từng hành đọng tuy nhỏ bé nhưng đã tô đậm sự lương thiện , nhân ái của An-tư-nai - cô bé có cái tên thật đẹp như thầy Đuy-sen nhận xét '' An-tư-nai , cái tên hay quá , mà em thì chắc là ngon lắm phải không ?".
An-tư-nai còn là người học trò trọng tình nghĩa . Cô bé cảm thấy xúc động trước hành động ấm áp hay những ý nghĩa tốt đẹp từ thầy Đuy-sen . Cô bé là một học sinh luôn ngưỡng mộ , yêu quý người thầy đầu tiên . Sau này , khi trở thành bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va , An-tư-nai vẫn ghi nhớ công ơn dạy bảo to lớn của thầy Đuy-sen . Bởi vậy , An-tư-nai đã nhờ thầy hoạ sĩ lan toả câu chuyện về thầy để " không chỉ riêng bà con trong làng mà nói chung mọi người , nhất là tuổi trẻ , đều cần biết câu chuyện này ".
Sống trong hoàn cảnh mồ côi , An-tư-nai chưa từng nghĩ tới việc gục ngã , buông bỏ . Cô bé không muốn người đời nhìn mình bằng ánh mắt thương hại . An-tư-nai vẫn mạnh mẽ vươn lên như những cây xương rồng giữa hoang mạc khô cằn . Mỗi lần đi nhặt ki-giắc , cô bé phải tới tận chân núi ở mé làng , lúc ra về thì mang theo những cái bao to hơn cả người . Ấy vậy , An-tu-nai không hề ngại khổ . Nhờ sự yêu thương , giúp đỡ của thầy , An-tư-nai đã không ngừng cố gắng , chăm chỉ học hành và trở thành một viện sĩ . Sự kiên cường , quyết vượt lên số phận bản thân đã khẳng định vẻ đẹp con người An-tư-nai . Và việc sử dụng nhiều ngôi kể là người hoạ sĩ và nhân vật xưng " tôi " - An-tư-nai , nhà văn Trin-ghi-dơ Ai-tơ-ma-tốp đã thể hiện một cách sâu sắc về suy nghĩ và tình cảm của nhân vật .
Qua đây , ta cũng cảm nhận được tấm lòng thương yêu , trân trọng tới số phận bất hạnh nhưng luôn mạnh mẽ vươn lên trong cuộc sống . Nhà văn còn muốn gửi gắm tấm lòng yêu thương , nâng niu tới những mảnh đời bất hạnh nhưng luôn mạnh mẽ như An-tư-nai .
câu 1 : văn bản thuộc thể loại tuỳ bút
câu 2 : theo tác giả , điều làm nên '' nghệ thuật '' ăn quà của người HÀ NỘI là :ăn đúng cái giờ ấy và chọn người bán ấy
câu 3 :câu văn sử dụng biện pháp tu từ so sánh , giúp câu văn giàu hình ảnh và phong phú hơn
câu 4 : chủ đề của văn bản trên nói về thú ăn quà của người HÀ NỘI và tình cảm và suy nghĩ của tác giả
câu 5 : cái tôi của tác giả trong văn bản trên là cái tôi về niềm yêu ẩm thực quê hương nơi mink sinh ra cái tôi của tác giả là việc tác giả yêu cái sự đặc trưng của hàng quà ở quê hương yêu từ cái cách ăn đến hương vị món ăn
câu 6 : viết
đối với ém , quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên , là nời lưu giữ không biết bao kỷ niệm của bản thân . và tác giả trong văn bản trên cũng vậy , ông yêu mọi thứ của quê hương yêu từng món ăn , cách ăn của quê hương ông đã bày tỏ tình cảm của bản thân với quê hương theo một cách gần gũi nhất , một cách thân thuộc nhất . Ông đã giới thiệu quê hương của bản thân theo một cách gì đó thân quen nhất chứ không phải cái gì cao sang cả mà chỉ là cách ăn quà và các món '' quà vặt '' thân thuộc mà ở đâu cũng có thể mua . nhưng không phải ai cũng có thể nói lên tình cảm thông qua các món ăn , chắc hẳn món ăn ấy phải đặc biệt in sâu vào tâm trí người viết như một kỷ niệm về quê huong mà người con của mảnh đất ấy lôn lưu trữ trong tâm trí . Tình cảm của một người đói với quê hương luôn được lưu trữ trong tâm trí họ mottj cách rõ nét nhất dù chỉ là cái nhỏ nhất . Những ký ức và kỷ niệm đó sẽ luôn tái hiện rõ ràng mỗi khi họ nhớ về .