K21_TRUNG_DaoThuyDuong_8

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của K21_TRUNG_DaoThuyDuong_8
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Văn bản trên thuộc thể loại truyện ngắn

Trước hết, nhan đề mang màu sắc đối thoại, trách móc, như một lời nói đùa có phần chua chát: “Ai biểu xấu làm chi!” – một cách nói phổ biến trong đời thường, hàm ý rằng người “xấu” thì phải chịu thiệt thòi, không có quyền được yêu thương hay được trân trọng. Cách đặt nhan đề như vậy đã cho thấy sự bất công vô hình trong cách xã hội nhìn nhận về vẻ đẹp và giá trị con người, nhất là với những ai không may mắn về ngoại hình.


Mặt khác, nhan đề cũng khiến người đọc phải tự đặt câu hỏi: “Xấu thì có đáng bị đối xử tệ không? Xấu có phải là lỗi của ai không?” – từ đó khơi gợi sự đồng cảm với nhân vật chính trong truyện và khuyến khích người đọc nhìn nhận con người bằng cái tâm và tài năng, chứ không phải chỉ qua vẻ ngoài.


Cuối cùng, nhan đề còn phản ánh giọng văn đặc trưng của Nguyễn Ngọc Tư: giản dị, đời thường nhưng đầy ẩn ý. Nó gợi sự chua xót nhẹ nhàng, đậm chất Nam Bộ, vừa khiến người ta bật cười, vừa khiến người ta nghĩ ngợi mãi sau khi đọc xong truyện.


Trong cuộc sống, không ai là hoàn hảo. Ai cũng có lúc mắc sai lầm và cần được góp ý để tiến bộ hơn. Tuy nhiên, cách góp ý như thế nào mới thực sự hiệu quả và thể hiện sự tôn trọng người khác lại là điều không đơn giản. Một trong những tình huống gây tranh cãi là việc góp ý, nhận xét người khác trước đám đông. Đây là hành động tưởng chừng như thẳng thắn, công khai, nhưng lại ẩn chứa nhiều hệ quả không mong muốn nếu không được cân nhắc kỹ lưỡng.


Góp ý là để giúp người khác tốt lên, nhận ra điểm sai và điều chỉnh hành vi. Tuy nhiên, khi góp ý trước đám đông, điều đầu tiên bị ảnh hưởng không phải là nhận thức của người bị góp ý, mà là lòng tự trọng và cảm xúc cá nhân của họ. Con người vốn nhạy cảm trước ánh nhìn của người khác, đặc biệt là trong những tình huống dễ bị đánh giá. Khi bị nhận xét công khai, họ rất dễ cảm thấy xấu hổ, tổn thương, thậm chí là bị xúc phạm, từ đó phản ứng tiêu cực, tự thu mình lại hoặc ngược lại là phản ứng chống đối.


Mặt khác, góp ý nơi đông người dễ khiến hành động ấy mang màu sắc phán xét, chỉ trích hơn là xây dựng. Người nghe có thể không còn tập trung vào nội dung góp ý mà chỉ để ý đến cách thể hiện, giọng điệu và thái độ của người nói. Khi đó, lời góp ý dù đúng đến đâu cũng khó được tiếp nhận một cách thiện chí. Trong môi trường học đường hoặc nơi làm việc, điều này còn ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa người với người, tạo ra khoảng cách, nghi ngờ, thậm chí là mất niềm tin lẫn nhau.


Tuy vậy, không thể phủ nhận rằng có những trường hợp cần góp ý trước đám đông – ví dụ như khi sự việc ảnh hưởng đến tập thể, hoặc cần đưa ra một ví dụ để rút kinh nghiệm chung. Song ngay cả khi đó, người góp ý cần thể hiện sự khéo léo, tế nhị và chân thành, tránh biến lời góp ý thành đòn công kích cá nhân. Việc lựa chọn từ ngữ, thái độ, và cách tiếp cận có thể quyết định việc người khác cảm thấy được tôn trọng hay bị xúc phạm.


Muốn góp ý hiệu quả, nên chọn thời điểm phù hợp, nơi riêng tư và thể hiện tinh thần tôn trọng, lắng nghe. Một lời nói nhẹ nhàng, đúng lúc, đúng cách sẽ có tác động tích cực gấp nhiều lần một lời nói thẳng thừng giữa chốn đông người.


Tóm lại, góp ý là cần thiết, nhưng góp ý trước đám đông cần được cân nhắc kỹ lưỡng. Đừng để lời nói giúp người trở thành con dao vô hình làm tổn thương người khác. Tôn trọng cảm xúc người nghe chính là biểu hiện cao nhất của sự trưởng thành và tử tế trong giao tiếp.


Truyện ngắn Ai biểu xấu của Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm giàu tính nhân văn, phản ánh sâu sắc tâm lý con người, đặc biệt là sự tổn thương và khát khao được yêu thương của những người mang vẻ ngoài kém hấp dẫn. Qua nhân vật người kể chuyện – một cô gái “xấu”, tác giả đã khắc họa chân thật nỗi mặc cảm, sự tự ti, và cả những giằng xé nội tâm khi cô đối diện với tình yêu, sự dối lừa và kỳ vọng của xã hội. Nguyễn Ngọc Tư không chỉ kể một câu chuyện đời thường, mà còn nhẹ nhàng đặt ra câu hỏi về giá trị đích thực của con người – rằng vẻ đẹp bên trong hay bên ngoài mới là điều đáng trân trọng. Về hình thức, truyện được viết bằng giọng văn giản dị, giàu cảm xúc, ngôn ngữ gần gũi với đời sống miền Tây Nam Bộ, tạo nên sự chân thực và đồng cảm sâu sắc nơi người đọc. Kết cấu truyện linh hoạt, xen lẫn hiện tại và hồi tưởng, giúp người đọc từng bước đi sâu vào nội tâm nhân vật. Ai biểu xấu không chỉ là một câu chuyện nhỏ, mà là tiếng nói lớn về sự cảm thông và khát vọng sống chân thành.


Tác phẩm truyền tải thông điệp sâu sắc, mặc dù ai cũng có quyền được suy nghĩ, cảm nhận về một việc gì đó và thể hiện ra bằng lời nhưng không nên quá thẳng thắn, nhận xét một cách vô duyên, thiếu tế nhị khiến ai đó mất mặt trước đám đông. Dù làm gì cũng phải nghĩ kỹ trước khi nói, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.

Em đồng ý với đoạn trên, trong cuộc sống luôn có những thứ khiến ta phải suy nghĩ, cảm nhận. Cảm giác và nói ra cảm giác là hai chuyện khác nhau, một cái là của riêng mình và cái kia tác động đến người khác. Rất nhiều người có cảm giác giống nhau, cùng khen hay cùng chê, nhưng không phải ai cũng thiếu tế nhị, thừa tàn nhẫn để thể hiện nó bằng lời, nhất là công khai trước đám đông.

Những thí sinh trong cuộc thi đã gặp phải tình huống bị ban giám khảo đánh giá có ngoại hình hạn chế. Trong tình huống ấy, họ cảm thấy điếng dại, chết đứng trên sân khấu, gượng gạo cười, cờ người ta chê xong, cảm ơn, và rời sân khấu trên đôi chân không phải của mình, gương mặt không còn là của mình, di chuyển một thân xác đã khô những máu, thân xác cũng không còn là của mình