

K21_HOA_PhamHaPhuong_30
Giới thiệu về bản thân



































Trong giao tiếp hằng ngày, việc góp ý, nhận xét là điều cần thiết để mỗi người hoàn thiện bản thân và phát triển tốt hơn. Tuy nhiên, một câu hỏi quan trọng được đặt ra là: Có nên góp ý, nhận xét người khác trước đám đông? Đây là một vấn đề không chỉ liên quan đến hiệu quả giao tiếp mà còn ảnh hưởng đến tâm lý, danh dự và mối quan hệ giữa con người với nhau. Trước hết, cần khẳng định rằng góp ý là một hành vi mang tính xây dựng, thể hiện sự quan tâm và mong muốn người khác trở nên tốt hơn. Một lời góp ý đúng lúc, đúng cách có thể giúp ai đó nhận ra sai lầm, cải thiện kỹ năng hoặc thay đổi thái độ sống. Tuy nhiên, cách thức góp ý rất quan trọng, và việc đưa ra nhận xét trước đám đông dễ dẫn đến những hậu quả không mong muốn. Thực tế cho thấy, nhiều người cảm thấy bị tổn thương, xấu hổ hoặc tự ti khi bị góp ý trước tập thể, nhất là khi lời nhận xét mang tính tiêu cực hoặc có phần gay gắt. Trong môi trường học đường hay nơi làm việc, việc chỉ trích công khai có thể khiến người bị góp ý cảm thấy bị xúc phạm, từ đó nảy sinh tâm lý chống đối, bất mãn, hoặc mất tinh thần. Dù lời nhận xét có đúng, nhưng cách thể hiện không phù hợp sẽ làm mất đi giá trị tích cực của nó. Ngược lại, nếu góp ý riêng tư, nhẹ nhàng và chân thành, người nghe dễ tiếp thu hơn, cảm thấy được tôn trọng và sẵn sàng thay đổi. Bởi lẽ, ai cũng có lòng tự trọng và nhu cầu được đối xử tử tế. Sự tế nhị, tinh tế trong lời nói chính là biểu hiện của văn hóa ứng xử, của lòng nhân ái và trí tuệ cảm xúc. Tuy nhiên, cũng có những trường hợp việc nhận xét công khai là cần thiết, chẳng hạn như trong các buổi họp, thảo luận nhóm hoặc khi vấn đề liên quan đến nhiều người. Trong trường hợp đó, người góp ý cần giữ thái độ khách quan, ôn hòa, tránh công kích cá nhân, và nên kèm theo những lời động viên, giải pháp thay vì chỉ trích đơn thuần. Tóm lại, góp ý là một nghệ thuật ứng xử, đòi hỏi sự khéo léo, tôn trọng và thấu cảm. Trước khi đưa ra nhận xét trước đám đông, mỗi người nên cân nhắc kỹ: lời nói ấy liệu có làm tổn thương ai không? Có cách nào để nói điều đó nhẹ nhàng hơn, riêng tư hơn? Khi biết đặt mình vào vị trí người khác, ta sẽ học được cách góp ý một cách tử tế – điều cần thiết trong một xã hội văn minh và nhân ái.
Truyện ngắn Ai biểu xấu của Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm sâu sắc, giàu tính nhân văn, phản ánh cái nhìn đa chiều về thân phận con người trong xã hội hiện đại. Nội dung truyện xoay quanh một cuộc thi nhan sắc đặc biệt dành cho những người “xấu” – một cách đầy mỉa mai để phơi bày định kiến ngoại hình và sự vô cảm của xã hội. Dưới ngòi bút sắc sảo nhưng nhẹ nhàng, tác giả không chỉ kể chuyện, mà còn khiến người đọc phải suy ngẫm về chuẩn mực cái đẹp, sự tôn trọng khác biệt và lòng tự trọng cá nhân. Về hình thức, truyện sử dụng giọng kể dí dỏm, giản dị, đậm chất Nam Bộ – một đặc trưng riêng của Nguyễn Ngọc Tư. Những câu thoại ngắn gọn, dân dã khiến câu chuyện trở nên gần gũi, chân thực và đầy cảm xúc. Dù mang tính bi kịch, truyện không nặng nề mà đầy dư vị trào phúng, góp phần làm nổi bật thông điệp phê phán định kiến xã hội và khơi dậy lòng cảm thông đối với những số phận thiệt thòi.
Vì: Cảm giác là của một cá nhân diễn ra âm thầm trong suy nghĩ, xúc cảm một con người, nhưng khi nói ra sẽ tác động đến người trong cuộc giao tiếp (có thể tạo cảm giác không tích cực… làm tổn thương người khác…) c. Tác giả muốn nhắn gửi tới người đọc: bài học ứng xử, khi nói hay làm đều cần quan tâm đến cảm xúc, cảm giác của người trong cuộc giao tiếp… hiểu những quy tắc ứng xử…)
Vì: Cảm giác là của một cá nhân diễn ra âm thầm trong suy nghĩ, xúc cảm một con người, nhưng khi nói ra sẽ tác động đến người trong cuộc giao tiếp (có thể tạo cảm giác không tích cực… làm tổn thương người khác…) c. Tác giả muốn nhắn gửi tới người đọc: bài học ứng xử, khi nói hay làm đều cần quan tâm đến cảm xúc, cảm giác của người trong cuộc giao tiếp… hiểu những quy tắc ứng xử…)
Bị công chúng và truyền thông chế giễu Tình huống: Nhiều người đến xem không phải để ủng hộ, mà là để cười cợt, chế giễu ngoại hình các thí sinh. Cách xử lý: Các thí sinh tỏ ra kiên cường, tiếp tục trình diễn và thể hiện cá tính, dù biết mình đang bị coi như “trò hề”. 2. Bản thân các thí sinh tự ti, mặc cảm Tình huống: Một số người không dám nhìn vào gương, cảm thấy xấu hổ vì sự khác biệt của mình. Cách xử lý: Họ dần vượt qua nỗi sợ hãi, quyết tâm bước lên sân khấu như một cách khẳng định bản thân. 3. Xung đột giữa mục tiêu cuộc thi và sự thật phũ phàng Tình huống: Cuộc thi ban đầu tưởng chừng là nơi tôn vinh sự khác biệt, nhưng dần dần bộc lộ sự lợi dụng truyền thông và thương mại hóa nỗi đau. Cách xử lý: Một số thí sinh nhận ra và rút lui, số khác vẫn tiếp tục vì muốn nói lên tiếng nói của người “bị xem là xấu”.
Sự tự ti và mặc cảm ngoại hình: Nhan đề cũng hé lộ nội dung chính của truyện: nói về nỗi khổ của những người không đẹp trong mắt người đời. Câu "Ai biểu xấu" như một lời quy trách đầy cay đắng: người xấu thì phải chịu, không ai bênh vực.
Lên án định kiến xã hội: Nguyễn Ngọc Tư mượn câu nói có vẻ đơn giản này để phản ánh sự lạnh lùng, thờ ơ của xã hội trước số phận người yếu thế. Thay vì cảm thông, người ta trách móc nạn nhân chỉ vì họ... không đẹp.
Truyện Ngắn
S=2.R=2.0,085=0,17m
Vs=3,14.(0,09)^2/4.0,17=1,08.10^-3 (lít)
Đặc điểm cấu tạo quan trọng là sự bố trí xi lanh,cơ cấu và hệ thống của động cơ.
Nắp máy coi là chi tiết có kết cấu phức tạp vì nắp nhiều chi tiết,cụm chi tiết