

Nguyễn Xuân Mai
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: _Bài làm_ Trong Chiếu cầu hiền, Nguyễn Trãi đã vận dụng một nghệ thuật lập luận mẫu mực, kết hợp hài hòa giữa lý lẽ sắc bén và tình cảm chân thành, tạo nên sức thuyết phục mạnh mẽ. Trước hết, ông mở đầu bằng việc nêu ra hoàn cảnh thực tại: đất nước vừa thoát khỏi ách đô hộ, nhân dân điêu đứng, xã hội cần được xây dựng lại. Đây là cơ sở thực tế, là tiền đề để ông triển khai luận điểm trọng tâm: muốn nước mạnh dân yên thì không thể thiếu người hiền tài. Nguyễn Trãi đã lập luận theo trình tự chặt chẽ: từ thực trạng, nhu cầu cấp thiết, giải pháp, lời kêu gọi. Đặc biệt, ông không áp đặt mà bày tỏ sự thành kính và trân trọng đối với hiền tài, xem họ như rường cột quốc gia. Cách dùng từ ngữ mực thước, giàu cảm xúc, vừa thể hiện sự chân thành, vừa khơi gợi tinh thần trách nhiệm nơi kẻ sĩ. Bên cạnh đó, Nguyễn Trãi còn khéo léo dẫn dắt bằng những bài học lịch sử, nhắc đến những bậc minh quân trọng dụng nhân tài để củng cố thêm sức nặng cho lời kêu gọi. Lối lập luận của ông vừa thấu tình đạt lý, vừa mềm mỏng mà kiên quyết. Qua nghệ thuật lập luận sắc sảo ấy, Nguyễn Trãi không chỉ thể hiện tầm nhìn chiến lược về việc xây dựng quốc gia hưng thịnh mà còn bộc lộ tấm lòng vì nước thương dân sâu sắc. Chiếu cầu hiền vì thế trở thành một áng văn chính luận mẫu mực, giàu giá trị nhân văn và trí tuệ. Câu 2: _Bài làm_ Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, hiện tượng "chảy máu chất xám" đang trở thành một vấn đề nhức nhối đối với nhiều đất nước trên thế giới, trong đó có Việt Nam. "Chảy máu chất xám" là một thực trạng đáng lo ngại bởi nó gây ra nhiều hậu quả nặng nề cô đất nước nhân loại. Ở Việt Nam, hiện tượng "chảy máu chất xám" diễn ra phổ biến nhất trong giới trí thức trẻ. Nguyên nhân của hiện tượng này có thể nhìn từ nhiều góc độ. Trước hết, môi trường làm việc trong nước còn nhiều bất cập: chế độ đãi ngộ thấp, cơ hội thăng tiến hạn chế, sự minh bạch và công bằng trong đánh giá năng lực chưa cao. Bên cạnh đó, tâm lý muốn tìm kiếm cơ hội phát triển sự nghiệp trong môi trường chuyên nghiệp, hiện đại cũng khiến nhiều người quyết định gắn bó với nước ngoài. Hậu quả của "chảy máu chất xám" đối với Việt Nam là vô cùng nghiêm trọng. Đất nước mất đi những nhân tài được đào tạo, trong khi đó nguồn lực đào tạo mới chưa đáp ứng đủ cả về số lượng lẫn chất lượng. Điều này làm chậm quá trình phát triển khoa học - kỹ thuật, giảm năng lực cạnh tranh quốc gia. Về lâu dài, nó còn ảnh hưởng tới vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế. Đặc biệt, đối với những ngành then chốt như y tế, công nghệ, giáo dục, việc thiếu hụt nhân tài có thể gây ra những hệ lụy sâu rộng. Tuy nhiên, cũng cần nhìn nhận không phải tất cả những người ra nước ngoài làm việc đều từ bỏ đất nước. Nhiều trí thức Việt Nam vẫn luôn hướng về quê hương, đóng góp bằng nhiều cách khác nhau. Do đó, thay vì chỉ nhìn nhận "chảy máu chất xám" dưới góc độ tiêu cực, chúng ta có thể biến nó thành "luân chuyển chất xám", tận dụng tốt nguồn lực trí thức ở nước ngoài. Để hạn chế hiện tượng "chảy máu chất xám", trước hết, Việt Nam cần xây dựng môi trường làm việc chuyên nghiệp, năng động và công bằng. Các chính sách thu hút nhân tài phải thực sự thiết thực, đi kèm với chế độ đãi ngộ xứng đáng. Nhà nước cần đầu tư nhiều hơn vào nghiên cứu khoa học, mở rộng cơ hội phát triển cho giới trẻ trong nước. Đồng thời, cần thay đổi tư duy trọng dụng người tài: đánh giá dựa trên năng lực, hiệu quả công việc thay vì các tiêu chí hình thức. Về mỗi cá nhân, những người có tri thức cần nhận thức sâu sắc trách nhiệm của mình đối với quê hương, đất nước. Tình yêu Tổ quốc và khát vọng cống hiến phải là ngọn lửa soi đường cho mọi hành động. Hiện tượng "chảy máu chất xám" là bài toán khó nhưng không phải không có lời giải. Để giữ chân và phát huy tài năng, cần sự chung tay của toàn xã hội: từ chính sách quốc gia đến nỗ lực từng cá nhân. Chỉ khi đất nước thực sự trở thành nơi đáng sống, đáng làm việc cho người tài, thì dòng chảy chất xám mới không còn bị thất thoát mà sẽ hội tụ, bồi đắp cho sự phát triển bền vững của Việt Nam trong tương lai.