

Phạm Gia Linh
Giới thiệu về bản thân



































- Giảm thiểu sâu hại gây bệnh.
- Không làm hại đến những loài có ích.
- Không gây ô nhiễm môi trường.
- Không để lại thuốc trừ sâu trên rau.
Các đặc điểm sinh học của Minh:
- Giới tính nam.
- Cao 138 cm.
- Làn da ngăm.
- Khuôn mặt tròn.
- Đôi mắt to.
- Mũi cao.
Các đặc điểm xã hội của Minh:
- Thích bơi lội.
- Tóc ngắn.
- Tính cách hòa đồng.
- Muốn trở thành kĩ sư xây dựng.
- Bệnh tả do vi khuẩn tả gây ra.
- Dấu hiệu: Ban đầu, người bệnh có biểu hiện đầy bụng, sôi bụng; sau đó là đi ngoài, nôn nhiều gây mất nước, mệt lả.
* Hình thức:
- Trình bày bố cục rõ ràng, có đủ 3 phần: mở bài, thân bài, kết bài.
- Không mắc các lỗi về chính tả, dùng từ, đặt câu.
* Nội dung:
- Mở bài: giới thiệu cảnh được tả: cảnh nơi em sống vào một ngày mưa.
- Thân bài: miêu tả cảnh nơi em sống vào một ngày mưa theo trình tự hợp lí, có thể theo trình tự thời gian (sáng, trưa, chiều, tối).
- Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về cảnh được tả.
Câu 5:
Ông nội còn chia sẻ với Tuấn những câu chuyện về cuộc sống, về sự kiên nhẫn và yêu thương mà con người dành cho thiên nhiên.
Câu 6:
Nội dung chính của bài đọc là câu chuyện về Tuấn học cách trồng cây từ ông nội, qua đó không chỉ học được kỹ thuật trồng trọt mà còn nhận thức được giá trị của sự kiên nhẫn, chăm sóc và yêu thương thiên nhiên.
Câu 7:
Trồng cây không chỉ là một công việc nông nghiệp mà còn là quá trình nuôi dưỡng ước mơ. Cần có kiên nhẫn, chăm chỉ và tình yêu với thiên nhiên để cây cối phát triển tốt và mang lại niềm vui, hạnh phúc.
Câu 8:
- dùng được từ ngữ nối để liên kết câu. Có thể là “Do đó”, “Vì vậy”, “Vì thế”,…
Câu 9:
Đồng ý:
+ Trồng cây cần kiên nhẫn và chăm sóc, giống như ước mơ cần thời gian và nỗ lực.
+ Cây trưởng thành mang lại trái ngọt, giống như ước mơ thành hiện thực sau nỗ lực.
+ Không đồng ý:
+ Cây cần môi trường cụ thể để phát triển, còn ước mơ phụ thuộc vào nhiều yếu tố ngoài bản thân.
+ Trồng cây là công việc vật lý, ước mơ là yếu tố tinh thần.
Trong suốt những năm tháng học dưới mái trường mến yêu, người mà em kính mến nhất đó là cô Thanh. Đó là người đã mang lại cho em những tình cảm cao quý của một người cô giáo đối với học sinh.
Em còn nhớ rõ, năm em học lớp hai, ngày đầu tiên cô Liên bước vào lớp với dáng vẻ rất hiền hậu. Cô còn trẻ lắm, dáng cô thanh mảnh, nhỏ nhắn và rất dễ thương. Cô rất thương yêu học sinh. Ngày nắng cũng như ngày mưa, cô chưa bao giờ đi dạy trễ hoặc nghỉ dạy ngày nào. Cô luôn dịu dàng với học sinh nhưng rất nghiêm túc trong giảng dạy. Những giờ ra chơi, nếu có bạn nào không hiểu bài, cô ân cần ở lại lớp giảng cho từng bạn. Những bạn nam hay đùa nghịch, phá phách cô nhẹ nhàng nhắc nhở. Cô thường lấy những mẩu chuyện vui, có ích để giáo dục chúng em. Bạn nào có lỗi cô chỉ khuyên răn chứ không hề la mắng. Còn bạn nào học yếu cô luôn quan tâm đặc biệt để bạn ấy tiến bộ hơn. Vì thế chúng em ai cũng yêu quý cô, xem cô như người mẹ thứ hai của mình.
Em còn nhớ có một hôm, khi học xong tiết cuối bỗng nhiên em bị sốt, người nóng ran. Cô đã không ngại đường xa chở em về nhà, báo cho mẹ em biết bệnh tình của em. Sau đó em nghỉ học mấy ngày để bình phục do vị sốt siêu vi. Dù không đi học những bữa nào cô cũng đến thăm em và phân công các bạn thay phiên chép bài cho em. Chỗ nào em không hiểu cô sẽ giảng lại tường tận. Bạn nào có hoàn cảnh gia đình khó khăn cô cũng giúp đỡ, có khi còn đóng tiền học phí dùm cho một bạn trong lớp có hoàn cảnh mồ côi ba mẹ ở với bà ngoại. Trong lớp ai cũng quý mến cô, ngày Nhà giáo Việt Nam chúng em tặng quà cho cô cô chỉ cười bảo: “Món quà quý nhất với cô đó là kết quả học tập thật giỏi của các em đó!” Ngoài việc dạy kiến thức ở trường, cô còn dạy cho chúng em kĩ năng múa hát, rất vui.
Giờ đây, tuy đã xa cô nhưng em vẫn nhớ mãi từng nụ cười, ánh mắt, giọng nói dịu dàng của cô. Cô đã truyền cho một một tấm lòng nhân hậu, dạy em biết cách yêu thương và quan tâm đến mọi người, tin yêu cuộc đời. Em tự hứa với lòng sẽ học thật giỏi để cho cô vui lòng,trở thành con ngoan, trò giỏi và một người có ích cho xã hội. Cô là tấm gương sáng để học sinh chúng em noi theo.
Dấu gạch ngang được dùng để nối các từ ngữ trong một liên danh.
a. Từ đồng nghĩa với nhân hậu: tốt bụng.
b. Từ đồng nghĩa với hạnh phúc: mãn nguyện.
c. Từ đồng nghĩa với kiên trì: kiên nhẫn.
a. Hoa hồng khoe tấm áo đỏ trong nắng, hoa hướng dương xúng xính trong bộ váy vàng.
--> Hai vế của câu trên được nối với nhau bằng dấu phẩy.
b. Tuy trời đã nhá nhem tối nhưng lũ trẻ vẫn chưa chịu về nhà.
--> Hai vế của câu trên được nối với nhau bằng cặp kết từ "tuy... nhưng...".
"Tôi học bài chăm chỉ, và tôi hy vọng sẽ đạt điểm cao trong kỳ thi."
Ở đây, các vế câu được nối với nhau bằng kết từ "và".