

Nguyễn Gia Huy
Giới thiệu về bản thân



































Ngày xưa, vào thời giặc Minh đô hộ nước ta, nhân dân lầm than, đói khổ dưới ách cai trị tàn bạo. Lúc bấy giờ, có một người anh hùng tên là Lê Lợi đứng lên kêu gọi nhân dân khởi nghĩa chống giặc ngoại xâm. Tuy nhiên, quân giặc đông và mạnh, khiến nghĩa quân nhiều lần thất thế.
Một ngày nọ, khi Lê Lợi đang câu cá bên bờ sông, ông bất ngờ bắt được một thanh gươm lấp lánh. Trên lưỡi gươm có khắc hai chữ “Thuận Thiên” (ý nghĩa là “theo ý trời”). Sau đó, một người trong nghĩa quân của ông cũng nhặt được chuôi gươm. Khi ghép lại, thanh gươm vừa vặn, sáng rực như thần khí.
Từ khi có thanh gươm thần, nghĩa quân chiến đấu mạnh mẽ hơn. Lê Lợi cầm gươm xông pha trận mạc, đánh đâu thắng đó, dần đẩy lùi quân giặc. Cuối cùng, cuộc khởi nghĩa Lam Sơn thành công, đất nước sạch bóng quân thù.
Một ngày nọ, khi Lê Lợi dạo thuyền trên hồ Tả Vọng, bỗng nhiên, một con rùa vàng khổng lồ nổi lên mặt nước. Rùa cất tiếng nói:
— Bệ hạ đã mượn gươm thần đánh giặc, nay đất nước thái bình, xin hãy hoàn gươm lại cho Long Vương!
Lê Lợi hiểu rằng thanh gươm này là của trời ban để giúp dân tộc thoát khỏi nạn ngoại xâm. Ông kính cẩn nâng gươm lên, nhẹ nhàng trả lại cho rùa vàng. Rùa đón lấy gươm rồi lặn xuống đáy nước, mang theo ánh sáng rực rỡ. Từ đó, hồ Tả Vọng được gọi là Hồ Gươm hay Hồ Hoàn Kiếm, để ghi nhớ sự kiện kỳ diệu này.
Câu chuyện không chỉ giải thích tên gọi của Hồ Gươm mà còn ca ngợi lòng yêu nước, sự dũng cảm và tinh thần chiến đấu vì dân tộc của Lê Lợi. Nó cũng nhắc nhở chúng ta rằng, mỗi chiến thắng đều có sự giúp sức của nhân dân và thiên thời, địa lợi.
a, Chủ ngữ:những đứa trẻ trong xóm
Vị ngữ:xúm lại chỗ cây đa đầu làng chơi trò trốn tìm.
b,Chủ ngữ:Những dòng sáp nóng
Vị ngữ: bắt đầu chảy ra, lăn dài theo thân nến.
Có tác dụng ngăn cách