Dương Phương Nhi

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Dương Phương Nhi
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong cuộc sống, con người không chỉ được đánh giá qua năng lực hay hoàn cảnh sống mà còn bởi cách họ giữ gìn phẩm chất, đạo đức giữa muôn vàn thử thách. Tục ngữ Việt Nam có câu: “Giấy rách phải giữ lấy lề.” Câu nói mộc mạc nhưng chứa đựng một bài học sâu sắc: trong bất cứ hoàn cảnh nào, dù khó khăn, sa sút hay thất bại, con người cũng phải biết giữ gìn đạo lý, phẩm hạnh, nhân cách của chính mình.

Trước hết, câu tục ngữ dùng hình ảnh ẩn dụ rất gần gũi. "Giấy rách" tượng trưng cho những con người ở trong hoàn cảnh nghèo khổ, gian truân, không còn toàn vẹn về vật chất hay vị trí xã hội. "Lề" của tờ giấy chính là phần quan trọng để giữ cho nó không mất đi hình dáng ban đầu – cũng như đạo đức là phần cốt lõi giữ cho con người không bị tha hóa. Như vậy, câu tục ngữ mang hàm ý: Dù trong cảnh ngộ khó khăn đến đâu, con người vẫn phải giữ gìn nhân cách, không được buông xuôi, buông thả hay đánh mất đạo lý sống .Giữ được “lề” trong cảnh “giấy rách” là giữ gìn phẩm giá giữa nghịch cảnh. Cuộc sống không phải lúc nào cũng bằng phẳng. Có lúc con người gặp thất bại, mất mát, thậm chí rơi vào bế tắc. Nhưng chính trong lúc ấy, bản lĩnh và đạo đức mới là điều quyết định một con người. Người giữ được phẩm chất sẽ không vì đói mà ăn cắp, không vì nghèo mà lừa lọc, không vì thua thiệt mà đánh mất lòng tự trọng. Họ sống bằng lương tâm, bằng sự trung thực, bằng những giá trị đạo đức bền vững chứ không lệ thuộc hoàn toàn vào vật chất hay hoàn cảnh.

Những truyền thống đó đã được mọi người rất coi trọng và đó là cách sống của con người từ xưa đến nay, mỗi chúng ta từ xưa đến nay luôn luôn được rèn luyện những phẩm chất đạo đức và tác phong sống gọn gàng. Dân gian thường có câu nhà sạch thì mát bát sạch ngon cơm, dù có nghèo đói nhưng chúng ta cũng phải giữ cho bát đũa luôn sạch đẹp, gọn gàng, những phép gọn gàng ngăn nắp đó sẽ làm cho chúng ta có những thói quen tốt và nó tạo nên cho chúng ta một con người có giá trị. Con người chúng ta cần phải hiểu được giá trị của câu tục ngữ này để từ đó có những cách hiểu và hành động đúng cho cuộc sống của mình có ý nghĩa và giá trị hơn.

Con người nên rèn luyện cho mình những thói quen tốt, cần cẩn thận gọn gàng và ngăn nắp có như vậy cuộc sống của họ mới trong lành và có nhiều giá trị. Tạo dựng những thói quen đó phải được rèn luyện từ bé và cần làm những điều đó để làm cho con người họ có đức tính tốt. Nhà sạch thì bát đó cũng là câu nói về sự gọn gàng, sạch sẽ, nhà sạch sẽ giúp thoáng mát, cuộc sống của chúng ta sẽ có nhiều ý nghĩa hơn, trong lành hơn, tốt cho sức khỏe, bát sạch cũng ngon cơm, mỗi đồ dùng sinh hoạt của mình, nếu mình có ý thức giữ gìn và sử dụng nó hợp lý thì nó sẽ trở nên vô cùng hữu ích và có giá trị hơn rất nhiều lần.

Câu tục ngữ trên có giá trị to lớn, về mặt ý nghĩa nó đúng với mọi thời đại, trong xã hội ngày nay, khi chúng ta đang dần phải bon chen với công việc cuộc sống nhiều hơn, thời gian dành cho gia đình cũng bị hạn chế, chính vì vậy việc dọn dẹp cho nhà cửa được sạch sẽ tinh tươm là điều rất khó khăn, bởi đi làm về đã rất là mệt và họ không có nhiều thời gian chuẩn bị gọn gàng những đồ đạc đó là, đấy là lý do về mặt cuộc sống, nhưng rồi nếu họ biết tận dụng thời gian và làm những việc gọn gàng ngăn nắp từ đầu thì việc đó sẽ không còn là trở ngại lớn nữa.

Cũng giống như câu tục ngữ mà dân tộc ta hay sử dụng giấy rách phải giữ lấy lề, dù có rách và nát nhưng cái lề sách là vô cùng quan trọng, không phải nó có giá trị to lớn, mà câu nói đó còn ý thức cho mỗi chúng ta nên sống có ý thức có những tác phong trong cuộc sống hơn, nhiều người cũng phải tạo dựng được điều đó, sự cẩn thận, ngăn nắp và thói quen gọn gàng là những đức tính cực kì cần thiết của mỗi con người. Nó như một bài học kinh nghiệm sống cho mỗi chúng ta từ xưa đến nay, trong cuộc sống của chúng ta những điều đó là một động lực sống, một kinh nghiệm đã được đúc kết và là nguồn sáng để chúng ta khai sáng những vón kinh nghiệm mới cho chính cuộc sống của chính mình, mỗi con người là một tấm gương chúng ta nên sống như thế nào cho cuộc sống của chúng ta trong lành và lành mạnh.

Thực tế đã chứng minh rằng: có rất nhiều con người tuy nghèo khó nhưng vẫn sống một đời trong sạch, ngay thẳng. Như lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao – một nông dân nghèo đến kiệt quệ, nhưng ông thà chết vì đói chứ nhất quyết không bán rẻ danh dự và lòng tự trọng. Hay như biết bao tấm gương học sinh nghèo vượt khó, bán vé số, phụ giúp cha mẹ, vẫn không ngừng học tập, sống tử tế và trung thực.

Ngược lại, trong xã hội ngày nay, cũng có những người không giữ được “lề”. Khi gặp hoàn cảnh éo le, họ sẵn sàng lừa đảo, dối trá, trục lợi cá nhân. Có học sinh quay cóp thi cử, có người vì tiền mà bán rẻ đạo đức, thậm chí phản bội cả những người từng giúp mình. Đó là những biểu hiện cho sự tha hóa nhân cách – thứ mà dù có giàu có hay thành công, con người ấy cũng trở nên thấp hèn trong mắt người khác.

Giữ gìn đạo đức trong hoàn cảnh khó khăn không chỉ là biểu hiện của nhân cách mà còn là điều kiện để vượt lên số phận. Người có đạo đức sẽ được tin tưởng, yêu quý và giúp đỡ, từ đó có cơ hội để thay đổi cuộc đời. Ngược lại, người đánh mất phẩm giá thì dù có thành đạt tạm thời, cũng khó có được sự bền vững lâu dài.

Là học sinh, bài học “giấy rách phải giữ lấy lề” giúp em nhận thức rõ hơn về giá trị của lòng tự trọng. Dù trong học tập hay cuộc sống, em cần rèn luyện bản lĩnh sống trung thực, biết tự chịu trách nhiệm, không vì điểm số hay áp lực mà gian dối. Sống tử tế, giữ lòng ngay thẳng chính là nền tảng để mỗi người trưởng thành vững vàng.

Tóm lại, câu tục ngữ "Giấy rách phải giữ lấy lề" là lời răn dạy quý báu về đạo đức và nhân cách. Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, sống tử tế, giữ vững phẩm chất mới là điều làm nên giá trị thật của con người. Bởi nhân cách không giàu nghèo quyết định, mà là ở cách ta đối mặt với gian nan và giữ gìn phẩm giá đến cuối cùng.


Câu1:Ngôi kể được sử dụng trong văn bản là ngôi thứ ba.

Câu2:Cuộc sống của người trí thức giai đoạn trước Cách mạng tháng Tám được thể hiện là tù túng, khổ cực, thiếu thốn và bế tắc.
Họ phải sống trong sự giằng xé giữa lý tưởng cao đẹp và thực tại cơm áo đầy nhọc nhằn. Tài năng, khát vọng bị mài mòn dần trong nghèo đói và bất lực.

Câu 3.
Câu cảm thán “Hỡi ôi!...” có tác dụng bộc lộ cảm xúc xót xa, đau đớn và bất lực của nhân vật trước hiện thực nghèo khổ đang đè nặng lên lý tưởng sống.
Nó cho thấy sự dằn vặt nội tâm và nỗi thất vọng khi nhận ra rằng bao công sức và hy sinh của con người có thể trở nên vô ích nếu vẫn còn bị trói buộc bởi cái đói và cái rét.

Câu 4.
Nội dung chính của văn bản là: phản ánh bi kịch tinh thần của người trí thức tiểu tư sản trước Cách mạng tháng Tám – sống mòn mỏi trong nghèo túng, bị hiện thực vùi dập, lý tưởng sống dần mai một.

Câu 5.
Tác giả xây dựng nhân vật Thứ rất thành công thông qua miêu tả tâm lý sâu sắc.
Thứ là một trí thức có lý tưởng sống cao đẹp, muốn cống hiến cho xã hội, nhưng lại yếu đuối, thiếu bản lĩnh, bị hiện thực khắc nghiệt vùi lấp. Qua đó, Nam Cao thể hiện sự cảm thông và đồng thời phê phán một tầng lớp trí thức “sống mòn” cả về thể xác lẫn tinh thần.

Câu 6.
Lý tưởng sống chính là kim chỉ nam để mỗi con người hướng đến những điều tốt đẹp và có ích. Một người sống có lý tưởng sẽ luôn biết vươn lên, không cam chịu sống tầm thường, ích kỷ. Lý tưởng giúp ta có mục tiêu rõ ràng, dám hy sinh vì cộng đồng, vì sự tiến bộ của xã hội. Cuộc sống có lý tưởng cũng là cuộc sống có ý nghĩa và để lại dấu ấn tích cực cho người khác.

Bài 2

bài làm

Khoan dung là một trong những phẩm chất cao quý nhất của con người. Pierre Bonoit đã từng nói: “Khoan dung là đức tính đem lợi cho cả ta và người khác.” Câu nói ngắn gọn nhưng đã thể hiện một chân lý sâu sắc về giá trị nhân văn của lòng khoan dung – không chỉ mang lại hạnh phúc, bình an cho người được tha thứ mà còn nuôi dưỡng tâm hồn và sự thanh thản cho chính người cho đi lòng vị tha ấy.

Trước hết chúng ta cần hiểu thế nào là lòng khoan dung? Khoan dung là một đức tính tốt của con người. Khoan dung là lòng rộng lượng, bao dung, thương yêu con người, sẵn sàng tha thứ, không khắt khe, không trừng phạt, hoặc sẵn sàng xoá bỏ những lỗi lầm mà người khác đã phạm phải. Người có lòng khoan dung luôn biết yêu thương, đồng cảm, thấu hiểu với những người xung quanh bởi vậy mà đức Phật cũng đã dạy nhân loại: “ Tài sản lớn nhất của con người chính là lòng khoan dung”. Biểu hiện của lòng khoan dung không phải là một điều gì bí ẩn mà nó hiện ra ngay trong cuộc sống con người. Chúng ta có thể tha thứ những lỗi lầm cho bạn bè để tình bạn trở nên gắn bó lâu dài, khoan dung với người thân, với những người xung quanh ta và với chính bản thân mình có như thế thì xã hội mới trở nên gắn bó và trở thành một khối chỉnh thể thống nhất, đoàn kết.

Lòng khoan dung dễ dàng dẹp đi những chướng ngại vật trong tâm hồn và trước mắt mình để cuộc sống rộng mở là một cuộc sống trải đầy hoa hồng,bằng phẳng. Khi xóa bỏ những hận thù , những ganh tị không đáng ở trong lòng tâm hồn sẽ trở nên nhẹ nhõm hẳn, thoải mái và bỗng dưng cảm thấy cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn. Như chúng ta đã biết, xã hội “ nhân vô thập toàn” không ai là hoàn hảo và không mắc những sai lầm cả, những lúc như thế cần có lòng khoan dung thì như những chiếc chìa khóa gỡ bỏ tất cả những rắc rối của bản thân với mọi người. Nếu như có lòng khoan dung con người sẽ xích lại gần nhau hơn, sẽ trở nên gắn bó, thân thiết với nhau nhiều hơn, biết tha thứ, dung nạp lẫn nhau. Khoan dung, tha thứ lỗi lầm cho người khác thì có thể cảm hoá được họ. Khi được nhận lòng khoan dung của ta, thì bản thân người đó sẽ ăn năn hối lỗi, tự tu chỉnh bản thân mình, sửa chữa lỗi lầm và có thể biết ơn ta nữa, để từ đó không tiếp tục phạm lỗi mà họ đã từng mắc phải. Chính lòng bao dung đã góp phần tẩy rửa phần con, tô đậm thêm phần người, phẩm giá làm người. Nó làm cho tâm hồn ta trở nên thánh thiện, cao thượng và giàu có hơn mà như chúng ta đã biết sự gìn, trân trọng . Không những thế lòng khoan dung còn đem lại cho cuộc sống con người sự bình yên , hòa thuận. Trong gia đình, thì vợ chồng cũng cần nhẫn nhịn, khoan dung cho nhau thì mới xây dựng nên được một gia đình gắn bó, bền chặt. Như chúng ta đã biết sau khi những chiến thắng kết thúc, Việt Nam chúng ta cũng không quên mở lòng khoan dung, tha thứ, chuẩn bị lương thảo, thuyền bè cho kẻ thù trở về nước. Đây cũng có thể hiểu là những mưu kế tinh anh của ta. Có những lúc ta cần bao dung cho chính bản thân mình thì mới có thể bao dung cho người khác được. Ta bao dung người, yêu thương, độ lượng, tha thứ người thì một lúc nào đó sẽ được người hay người khác tha thứ cho ta. Trong cuộc sống, khoan dung đóng vai trò như một “chất keo” gắn kết các mối quan hệ. Một gia đình không thể hạnh phúc nếu các thành viên không biết bỏ qua lỗi lầm cho nhau. Một xã hội văn minh cũng cần được xây dựng trên nền tảng của sự tha thứ và cảm thông. Những tấm gương vĩ đại như Đức Phật, Chúa Giê-su hay Bác Hồ đều cho thấy sức mạnh kỳ diệu của lòng khoan dung. Họ đã từng tha thứ cho kẻ thù, không vì yếu đuối mà vì họ hiểu rằng sự tha thứ có sức cải hóa mạnh mẽ hơn cả trừng phạt.

Tuy nhiên trong cuộc sống không phải ai ta cũng khoan dung. Có những người xấu muốn hãm hại ta, ta không thể khoan dung cho họ được, hay những kẻ ác, những tội phạm chuyên giết người thì ta cũng không thể nhân nhương. Như vậy,lòng khoan dung phải được đặt đúng lúc, đúng chỗ. Sự khoan dung, nếu được dùng đúng chỗ và đúng lúc thì còn có tác dụng mạnh mẽ hơn sự trừng phạt, bởi nó tác động rất mạnh đến nhận thức mỗi con người. Cuộc sống của con người sẽ trở nên tẻ nhạt, bản thân mỗi con người sẽ trở nên ích kỉ nếu không có lòng khoan dung. Bản thân mỗi chúng ta phải không ngừng rèn luyện, phấn đấu bồi đắp cho mình lòng khoan dung. Không vì những lợi ích cá nhân mà trở nên ích kỉ, phải luôn yêu thương, gắn bó đoàn kết với nhân loại. Trong cuộc sống cũng có một số người sống thờ ơ, vô cảm, luôn chắp nhặt những chuyện vặt vãnh, chỉ biết đến lợi ích cá nhân. Những người như thế cũng khiến cho xã hội tụt hậu so với bạn bè thế giới.

Để phát huy tinh thần khoan dung trong xã hội, mỗi cá nhân cần rèn luyện sự kiên nhẫn, biết đặt mình vào vị trí người khác để hiểu và thông cảm. Gia đình và nhà trường cần giáo dục trẻ em từ nhỏ về tinh thần bao dung, không cố chấp, không hơn thua. Truyền thông, mạng xã hội cũng cần lan tỏa thông điệp tích cực về tha thứ thay vì cổ súy cho bạo lực, mâu thuẫn. Mỗi người hãy học cách "lắng nghe để thấu hiểu – hiểu rồi để tha thứ" thì xã hội mới có thể phát triển một cách lành mạnh và bền vững.

Tóm lại, lòng khoan dung là sợi dây vô hình nhưng vô cùng mạnh mẽ, kết nối con người lại gần nhau hơn. Như Pierre Bonoit đã khẳng định, khoan dung không chỉ giúp người khác có cơ hội làm lại cuộc đời, mà còn giúp chính chúng ta sống an nhiên, bớt đi gánh nặng oán giận. Giữa một thế giới đầy biến động và va chạm, hãy chọn khoan dung như một cách để nuôi dưỡng tâm hồn, làm cho cuộc sống nhẹ nhàng, nhân ái và đáng sống hơn.

câu 1:Vấn đề trọng tâm mà văn bản nêu lên là nỗi nhớ trong tác phẩm "Tây Tiến" của Quang Dũng, đặc biệt là cách nỗi nhớ được thể hiện qua ngôn từ và cấu trúc thơ, làm nổi bật sự kết hợp giữa cảm xúc cá nhân và bức tranh thiên nhiên, chiến tranh đầy bi tráng.

câu2:Luận điểm của đoạn (1) là việc thay đổi nhan đề của bài thơ từ "Nhớ Tây Tiến" thành "Tây Tiến" giúp bài thơ không chỉ thể hiện nỗi nhớ mà còn bao quát được toàn cảnh cuộc sống, cuộc hành binh Tây Tiến, khái quát hóa và mang tính kiêu hùng, rộng lớn hơn.

câu 3a. Thành phần biệt lập trong câu:
"Cả chủ thể và đối tượng dường như đã trộn lẫn vào nhau mà đồng hiện trong một chữ chơi vơi ấy."
Thành phần biệt lập là "dường như", thể hiện sự phỏng đoán, suy xét của người viết.

b. Kiểu câu của câu in đậm:
Câu văn này thuộc kiểu câu miêu tả với mục đích nói là bày tỏ cảm xúc, thể hiện sự ngạc nhiên, ngưỡng mộ đối với sự tuyệt vời của ngôn ngữ thơ trong việc diễn tả nỗi nhớ.

câu 4:

  • Luận điểm: Nỗi nhớ trong "Tây Tiến" được thể hiện một cách sâu sắc và độc đáo, bằng những từ ngữ lạ và ám ảnh.
  • Lí lẽ: Tác giả phân tích các từ ngữ như "nhớ chơi vơi" và "nhớ ôi" để làm rõ tính chất đặc biệt của nỗi nhớ trong bài thơ.
  • Bằng chứng: Các câu thơ cụ thể được trích dẫn, như "Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi", "Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói", giúp người đọc cảm nhận được sức mạnh của nỗi nhớ
  • câu 5: Tác giả thể hiện sự ngưỡng mộ, trân trọng và yêu mến đối với tác phẩm "Tây Tiến". Thái độ của tác giả là sự thấu hiểu sâu sắc về giá trị nghệ thuật của bài thơ, từ đó khám phá và làm rõ ý nghĩa nỗi nhớ trong tác phẩm, đồng thời bày tỏ sự trân trọng với cách thức Quang Dũng đã sử dụng ngôn từ để thể hiện cảm xúc.

câu 6: Câu thơ "Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi" trong bài "Tây Tiến" của Quang Dũng khắc họa một nỗi nhớ vừa sâu sắc, vừa mênh mang. Từ "chơi vơi" không chỉ miêu tả trạng thái tâm hồn bất ổn, mà còn diễn tả sự lạc lõng, bơ vơ của người lính khi xa quê hương, xa những ký ức tươi đẹp. Nỗi nhớ này không đơn giản chỉ là hoài niệm, mà là sự hòa quyện giữa cảm xúc cá nhân và không gian hoang sơ, hùng vĩ của núi rừng miền Tây. Cảnh vật như trở thành một phần của ký ức, làm nỗi nhớ thêm đậm sâu và không thể nguôi ngoai. Nỗi nhớ trong câu thơ không chỉ gợi lên cảm giác thiếu vắng, mà còn khiến ta cảm nhận được sự khắc khoải, da diết của người lính đối với một thời kỳ gian khổ nhưng cũng đầy kỷ niệm đẹp. Cách dùng từ "chơi vơi" càng làm nổi bật sự mơ hồ, không trọn vẹn của nỗi nhớ, khiến người đọc dễ dàng đồng cảm và chìm đắm trong cảm xúc của người lính khi họ phải lìa xa Tây Tiến.

Nguyễn Khuyến (1835 - 1909) là nhà thơ lớn trong nền văn học trung đại Việt Nam, nổi tiếng với giọng thơ trào phúng sâu cay và nét trữ tình giàu cảm. Bài thơ Chốn quê là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách độc đáo của ông, thể hiện cuộc sống khó khăn, bấp bênh của người nông dân dưới chế độ thuộc Pháp.

Bài thơ được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú, với ngôn ngữ mộc mạc, giản dị, gần gũi với lời nói hàng ngày. Ngay từ những câu thơ đầu tiên, nhà thơ đã vẽ nên bức tranh tối tăm về cuộc sống làm nông:

Mấy năm làm ruộng vẫn chân thua,
Chiêm mất đằng chiêm, mùa mất mùa.

Cái nghề làm ruộng vất vả, quá nhiều rủi ro, những người nông dân quần quật cả năm trên đồng ruộng nhưng vẫn thua lỗ, không có được một mùa màng trờn vẹn. Thống qua hình ảnh "chiêm mất đằng chiêm, mùa mất mùa", tác giả đã thể hiện sự bấp bênh, vô định trong cuộc sống lao động.

Tồi tệ hơn, những người nông dân không chỉ vất vả bỏng lái, mà họ còn chịu đủ mọi gánh nặng thuế khoá, nợ nần:

Phần thuế quan Tây, phần trả nợ,
Nửa công đứa ở, nửa thuê bò.

Chính sách thuế hà khắc của thực dân Pháp đã kéo người nông dân vào vòng xoáy nợ nần. Họ làm lụng lụng nhưng chẳng đủ sống, đến nỗi phải chấp nhận bán công, thuê bò để duy trì cuộc sống.

Nỗi cơ cực vẫt vả được nhà thơ làm rõ hơn qua hai câu thơ tiếp theo:

Sớm trưa dưa muối cho qua bữa,
Chợ búa tràu chè chẳng dám mua.

Cơm không đủ no, chợ không dám ra, chỉ với mâm cơm thanh đạm và những ước mơ nhỏ nhửi cũng trở nên xa vời.

Hai câu kết là lời than thử dốc giản, chân thực nhưng mang nặng nỗi trương trì:

Cần kiệm thế mà không khá nhỉ,
Bao giờ cho biết khỏi đường lo?

Bất chấp việc chăm chỉ làm lụng, chi tiêu tàn tiện, người nông dân vẫn chể lâm vào khó khăn. Họt gạo hốt muối đều là nửg lo thường trực.

Bài thơ Chốn quê không chỉ là bức tranh chân thực về cuộc sống nghèo khó của người nông dân Việt Nam dưới ách đô hộ thực dân, mà còn là tiếng lòng xót xa của Nguyễn Khuyến trước thực tại. Giọa trị nhất của bài thơ là giúp người đọc hiểu rõ hơn những góc khuất của xã hội đường thời, từ đó thấm thí và cảm thông sâu sắc với số phận người nông dân.

 

Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của truyện là tự sự.

Câu 2. Văn bản được kể theo ngôi thứ nhất, nhân vật “tôi” là người kể chuyện.

Câu 3. Chủ đề của văn bản là tình cảm gia đình, sự quan tâm của cha mẹ dành cho con cái và sự nỗ lực trong học tập.

Câu 4.

  • Từ ngữ địa phương: đậu phộng
  • Từ ngữ toàn dân tương ứng: lạc

Câu 5.
Chi tiết trên thể hiện tình yêu thương sâu sắc của nhân vật “tôi” dành cho mẹ. Dù không thích ăn canh bí đỏ, nhưng vì không muốn mẹ buồn, nhân vật vẫn cố gắng ăn để mẹ vui lòng. Điều này cho thấy sự hiếu thảo, biết quan tâm đến cảm xúc của mẹ và sẵn sàng chịu thiệt một chút vì tình yêu thương dành cho mẹ.

Câu 6.
Tình cảm gia đình có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với mỗi con người. Gia đình là nơi yêu thương, che chở, là chỗ dựa tinh thần vững chắc giúp ta vượt qua khó khăn trong cuộc sống. Cha mẹ luôn lo lắng, hy sinh vì con cái, mong muốn điều tốt đẹp nhất cho con. Ngược lại, mỗi người con cũng cần biết trân trọng, yêu thương cha mẹ bằng những hành động nhỏ như học tập tốt, quan tâm, chia sẻ cùng cha mẹ. Một gia đình hạnh phúc không chỉ dựa vào vật chất mà quan trọng nhất vẫn là tình cảm gắn kết giữa các thành viên.

  1. The first prototype works better than the second.

  2. Researchers can explore space thanks to advanced technology.

  3. The scientists were collecting data when the earthquake occurred.

4o
  1. What do astronomers use to study distant objects in the universe?

  2. Can we predict all the changes future technology will bring?

4o
  1. The robot adapts to changes in its environment more easily than expected.

  2. When he was camping in the mountains, he saw a bright shooting star in the night sky.

  3. It’s important to handle electronic devices with care to avoid damage.

4o
  • 1Vietnam is developing new industries to help advance its economy.
  • 2Scientists use specialized tools to search for signs of life beyond Earth.