Phạm Hữu Đạt

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Phạm Hữu Đạt
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1.
Ngôi kể được sử dụng là ngôi thứ ba (người kể chuyện giấu mình).
Câu 2.
Một số chi tiết cho thấy Bớt không giận mẹ dù từng bị phân biệt đối xử:

Khi mẹ xuống ở chung, Bớt rất mừng và chỉ “cố gặng mẹ cho hết lẽ”, chứ không hằn học hay đay nghiến.

Bớt đón nhận mẹ bằng thái độ nhẹ nhàng, chăm lo cho mẹ và để mẹ trông cháu.

Khi mẹ ân hận, Bớt vội buông bé Hiên, ôm lấy vai mẹ, nói đầy yêu thương: “Ô hay! Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?”

Câu 3:

Qua đoạn trích, em thấy Nhân vật Bớt là người hiếu thảo, bao dung và giàu tình cảm. Dù từng bị mẹ đối xử không công bằng, chị không hề oán trách mà vẫn đón nhận mẹ với lòng yêu thương. Khi mẹ xuống ở cùng, Bớt không chỉ vui mừng mà còn lo lắng cho mẹ, muốn mẹ suy nghĩ kỹ trước khi quyết định. Chị cũng trân trọng sự có mặt của mẹ, cảm thấy nhẹ nhõm khi có người chăm sóc con cái, giúp chị yên tâm công tác. Đặc biệt, khi mẹ ân hận về sự phân biệt đối xử trước đây, Bớt không trách móc mà còn ôm lấy mẹ, trấn an để mẹ không day dứt. Điều này cho thấy Bớt là người thấu hiểu, biết đặt tình cảm gia đình lên trên những tổn thương cá nhân, thể hiện sự trưởng thành và lòng vị tha sâu sắc.

Câu 4:

Hành động ôm mẹ và câu nói của Bớt: "Ô hay! Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?" thể hiện sự bao dung và thấu hiểu của chị đối với mẹ. Dù từng bị mẹ phân biệt đối xử, Bớt không hề trách móc mà ngược lại, chị muốn mẹ yên lòng, không day dứt về những lỗi lầm trong quá khứ. Cái ôm của Bớt không chỉ là sự an ủi mà còn là sự khẳng định tình cảm gia đình vẫn luôn tồn tại, bất chấp những sai lầm trước đây. Câu nói của chị mang tính chất xoa dịu, giúp mẹ cảm thấy nhẹ nhõm hơn, không còn tự trách mình. Qua đó, ta thấy được tấm lòng nhân hậu, vị tha của Bớt, cũng như giá trị của tình cảm gia đình khi biết tha thứ và trân trọng nhau.

Câu 5

Qua văn bản em rút ra thông điệp: Tình cảm gia đình cần sự bao dung và thấu hiểu. Trong cuộc sống hiện đại, nhiều gia đình gặp mâu thuẫn do những khác biệt trong suy nghĩ, cách đối xử hoặc những lỗi lầm trong quá khứ. Tuy nhiên, nếu mỗi người biết đặt tình cảm lên trên những tổn thương cá nhân, biết tha thứ và trân trọng nhau, gia đình sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc. Như Bớt, dù từng bị mẹ đối xử không công bằng, chị vẫn đón nhận mẹ bằng tình yêu thương, không oán trách mà còn giúp mẹ cảm thấy thanh thản. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, không ai hoàn hảo, nhưng tình thân có thể hàn gắn mọi vết thương nếu ta biết bao dung và yêu thương nhau.


Câu 1.

Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài thơ là biểu cảm kết hợp với tự sự.

Câu 2.

Bài thơ được viết theo thể thơ thất ngôn tứ tuyệt

Câu 3.

Hai câu thơ trên sử dụng biện pháp đối "Một hữu đông hàn tiều tụy cảnh" đối với "Tương vô xuân noãn đích huy hoàng". Tác dụng: tạo nên sự đối lập giữa hình ảnh mùa đông hàn lạnh, tiêu điều với vẻ huy hoàng, ấm áp của mùa xuân; làm nổi bật sự khác biệt giữa hai mùa.

Câu 4.

Tai ương vốn là những điều tiêu cực, song trong bài thơ này, đối với nhân vật trữ tình, tai ương có ý nghĩa là cơ hội để rèn luyện, thử thách bản thân.
Câu 5.

Bài thơ đã để lại trong em một bài học sâu sắc, rằng khó khăn và thử thách là những yếu tố không thể tách rời trong cuộc sống mỗi con người. Chúng không chỉ là những trở ngại cần vượt qua, mà còn là những cơ hội quý giá để ta rèn luyện bản thân, trau dồi lòng kiên nhẫn và ý chí mạnh mẽ. Chính nhờ đối mặt và vượt qua khó khăn, con người mới có thể trưởng thành, chín chắn hơn trong suy nghĩ cũng như hành động. Những chông gai ấy như những bài học thực tế, thôi thúc chúng ta không ngừng tiến bước về phía trước, dù con đường có gập ghềnh đến đâu. Qua đó, mỗi người từng bước xây dựng được một tương lai tốt đẹp hơn, không chỉ cho bản thân mà còn lan tỏa ý nghĩa tích cực đến những người xung quanh. Bài thơ chính là lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng đầy sức mạnh, rằng hãy luôn nỗ lực và không ngừng cố gắng để viết nên câu chuyện cuộc đời mình một cách trọn vẹn và rực rỡ nhất.

Câu 1

Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản là nghị luận

Câu 2

Môi quan hệ giữ thiên nhiên và con người, sự trận trọng của con người dành cho thiên nhiên

Câu 3

Biện pháp tu từ điệp cấu trúc: "... quen...", "... không..."

Từ "quen" và "không" được lặp đi lặp lại rất nhiều lần để liệt kê những sự vật có liên kết với nhau với mục đích nhấn mạnh, tăng cảm xúc cho câu văn, cho thấy tưng sự vật đều có nét riêng

Câu 4

Bởi vì con người thường thờ ơ với những tổn thương mình gây ra cho người khác, chính chúng ta cũng nên trải qua đau thương để nhận ra rằng làm tổn thương người khác chính là tự làm đau mình. Khi đó, ta sẽ học được cách yêu thương, sẻ chia, và hòa mình vào cuộc sống với trái tim đầy bao dung. Ta sẽ biết cảm thông, trân quý thiên nhiên và đồng loại, từ bỏ sự ích kỷ, vô tâm để quan tâm và thấu hiểu mọi người một cách chân thành hơn.

Câu 5

Bài học mà em rút ra được từ văn bản là lòng bao dung trong cuộc sống. Lòng bao dung trong cuộc sống là chìa khóa mở ra những mối quan hệ tốt đẹp và bền chặt. Khi chúng ta biết bao dung, chúng ta sẵn sàng chấp nhận sự khác biệt và lỗi lầm của người khác một cách chân thành. Điều này không chỉ giúp xoa dịu những mâu thuẫn, mà còn mang lại sự an yên cho chính tâm hồn mình.