Vương Khánh Duy

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Vương Khánh Duy
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

câu 1 : Sự phụ thuộc của con người vào công nghệ AI đang là một xu hướng không thể phủ nhận trong xã hội hiện đại. Một mặt, AI mang lại vô vàn lợi ích, từ tự động hóa các tác vụ lặp đi lặp lại, hỗ trợ ra quyết định thông minh hơn dựa trên phân tích dữ liệu lớn, đến việc cá nhân hóa trải nghiệm người dùng. Chúng ta ngày càng quen với sự tiện lợi mà AI mang lại trong công việc, giải trí và giao tiếp.

Tuy nhiên, sự phụ thuộc quá mức vào AI cũng tiềm ẩn những rủi ro đáng lo ngại. Khả năng tư duy độc lập, sáng tạo và giải quyết vấn đề của con người có thể bị xói mòn nếu chúng ta quá dựa dẫm vào "bộ não" nhân tạo. Việc mất kiểm soát đối với các hệ thống AI phức tạp cũng là một mối lo ngại về lâu dài. Hơn nữa, sự phụ thuộc này có thể tạo ra những bất bình đẳng mới trong xã hội, khi những người không có khả năng tiếp cận hoặc sử dụng công nghệ AI có nguy cơ bị tụt hậu.

Do đó, việc tận dụng sức mạnh của AI cần đi đôi với việc duy trì và phát triển những năng lực cốt lõi của con người. Chúng ta cần học cách làm chủ công nghệ, sử dụng nó như một công cụ hỗ trợ đắc lực, thay vì để nó chi phối và thay thế hoàn toàn khả năng của bản thân. Sự cân bằng giữa việc khai thác tiềm năng của AI và bảo vệ những giá trị nhân văn là điều cần thiết để đảm bảo một tương lai phát triển bền vững.

câu 2 :Nỗi ám ảnh vô hình và sự bất lực hữu hình trong "Đừng chạm tay"

Bài thơ "Đừng chạm tay" của một tác giả không được nhắc tên đã khắc họa một cuộc gặp gỡ tưởng chừng ngẫu nhiên giữa người khách lạ và một cụ già nơi đầu dốc. Tuy nhiên, ẩn sau khung cảnh bình dị ấy là một thế giới nội tâm sâu sắc, chứa đựng những ám ảnh về sự tàn phai, nỗi cô đơn và sự bất lực của con người trước dòng chảy khắc nghiệt của thời gian và sự thay đổi. Bằng bút pháp nghệ thuật tinh tế, bài thơ đã gợi lên những suy tư lắng đọng về sự hữu hạn của kiếp người và sự trân trọng đối với những ký ức đã phai nhạt.

Về nội dung, bài thơ tập trung vào sự tương phản giữa thế giới hiện tại mà người khách đặt chân đến và thế giới ký ức của cụ già. Hình ảnh cụ già "ngồi sưởi nắng trên đầu con dốc" gợi lên vẻ cô đơn, tĩnh lặng, như một chứng nhân của thời gian. Lời chỉ đường của cụ dẫn người khách vào một "thế giới một người già" - một không gian tâm tưởng nhuốm màu hoài niệm, khác biệt hoàn toàn với những mong đợi ban đầu của khách. "Con đường cụ già từng tới" không phải là con đường du lịch náo nhiệt, mà là một miền hoang sơ, "thưa thớt dấu chân người lui tới", chỉ còn "nguyên sơ trong kí ức người già". Sự đối lập này cho thấy một khoảng cách vô hình giữa thế hệ, giữa trải nghiệm cá nhân và những gì hiện hữu.

Thế giới mà người khách nhìn thấy lại mang một gam màu khác, phảng phất sự tàn phá và vô cảm: "núi sẻ, đồng san, cây vừa bật gốc", "những khối bê tông đông cứng ánh nhìn". Những hình ảnh này gợi lên sự thay đổi, sự xâm lấn của đô thị hóa, làm mất đi vẻ đẹp tự nhiên và sự sống động vốn có. Chính sự khác biệt đến trần trụi này khiến người khách không tìm thấy "điều gì mà lưu luyến", không có "thông điệp nào gửi khách mang theo". Nơi dừng chân chỉ còn "tiếng gió reo" cô tịch, một sự trống rỗng đến nao lòng.

Điểm đặc sắc trong nội dung còn nằm ở sự thức tỉnh của người khách ở cuối bài thơ. Khi "nắng đã tắt sương bắt đầu rơi xuống", một sự tĩnh lặng bao trùm, người khách dường như thấu hiểu được thế giới nội tâm của cụ già. Hành động "định nói gì" rồi lại thôi, cùng với nhận ra "có lẽ / Đừng khuấy lên kí ức một người già" thể hiện sự cảm thông sâu sắc và lòng trắc ẩn. Người khách nhận ra rằng, thế giới ký ức của cụ là một miền thiêng liêng, mong manh, có thể tan vỡ nếu bị chạm vào một cách vô ý. Sự im lặng cuối cùng trở thành một hành động tôn trọng, một sự thấu hiểu không lời.

Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức gợi. Các hình ảnh thơ được lựa chọn tinh tế, mang tính biểu tượng cao. Hình ảnh "con dốc" vừa là một địa điểm cụ thể, vừa gợi lên sự dốc đứng của thời gian, sự đi xuống của tuổi già. "Nắng" và "sương" là những hình ảnh đối lập, tượng trưng cho sự sống và sự tàn lụi, cho quá khứ tươi đẹp và hiện tại hiu hắt.

Thể thơ tự do với nhịp điệu chậm rãi, trầm lắng, phù hợp với tâm trạng hoài niệm và suy tư của bài thơ. Việc sử dụng các câu thơ ngắn, ngắt dòng linh hoạt tạo ra những khoảng lặng, gợi sự suy ngẫm cho người đọc. Biện pháp ẩn dụ được sử dụng một cách hiệu quả, khi "thế giới một người già" không chỉ là không gian vật lý mà còn là không gian tâm hồn, là những ký ức, trải nghiệm đã qua.

Đặc biệt, nhan đề "Đừng chạm tay" mang một ý nghĩa sâu sắc. Nó không chỉ là một lời khuyên trực tiếp mà còn là một lời cảnh báo về sự nhạy cảm của ký ức, về sự cần thiết của sự tôn trọng đối với thế giới nội tâm của người khác, đặc biệt là những người đã trải qua nhiều thăng trầm của cuộc đời. Cái "chạm tay" ở đây không chỉ mang nghĩa vật lý mà còn là sự xâm nhập, sự khơi gợi một cách vô ý thức vào những điều có thể đã ngủ yên.

Tóm lại, "Đừng chạm tay" là một bài thơ giàu chất trữ tình và triết lý. Bằng việc khắc họa một cuộc gặp gỡ bình dị, bài thơ đã gợi lên những suy tư sâu sắc về sự chảy trôi của thời gian, sự tàn phai của cảnh vật và con người, đồng thời đề cao sự trân trọng đối với những ký ức và thế giới nội tâm của mỗi cá nhân. Bằng ngôn ngữ giản dị, hình ảnh gợi cảm và giọng điệu trầm lắng, bài thơ đã chạm đến những miền sâu thẳm trong tâm hồn người đọc, để lại một dư âm khó phai về sự hữu hạn của kiếp người và giá trị của sự thấu hiểu, sẻ chia.


câu1: những phương thức biểu đạt trong văn bản là biểu cảm, nghị luận,miêu tả

cấu 2 : Ứng dụng Sakura AI Camera ra đời do nhu cầu bảo tồn cây anh đào đang lão hóa tại Nhật Bản, trong bối cảnh thiếu hụt nhân lực và ngân sách cho việc giám sát. Ứng dụng tận dụng AI để phân tích ảnh chụp từ cộng đồng, giúp thu thập dữ liệu rộng rãi và nâng cao nhận thức về bảo tồn.

câu 3 : có tác dụng nhấn mạnh nội dung bài

câu 4 :Phương tiện phi ngôn ngữ (hình ảnh, biểu đồ, ký hiệu, màu sắc, bố cục...)

* Trực quan hóa thông tin về ứng dụng và tình trạng cây.

* Tăng hấp dẫn, thu hút người đọc.

* Minh họa, làm rõ cách dùng và tính năng.

* Tiết kiệm không gian, truyền tải nhiều thông tin nhanh chóng.

* Tăng tính thuyết phục bằng dữ liệu trực quan.

* Hỗ trợ đa dạng đối tượng tiếp cận thông tin.

* Tạo ấn tượng, dễ ghi nhớ.

câu 5 : ứng dụng vào y học giúp chuẩn đón chính xác tình trạng bệnh