Phạm Thanh Duy

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Phạm Thanh Duy
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1: Trong thời đại công nghệ số hiện nay, trí tuệ nhân tạo AI đang ngày càng đóng vai trò quan trọng trong đời sống con người. Tuy nhiên, việc con người ngày càng phụ thuộc vào AI cũng đặt ra nhiều vấn đề đáng suy ngẫm. AI giúp con người tiết kiệm thời gian, nâng cao hiệu suất làm việc và hỗ trợ trong nhiều lĩnh vực như y tế, giáo dục, giao thông... Tuy nhiên, nếu quá lệ thuộc, con người có thể dần mất đi khả năng tư duy, sáng tạo và giải quyết vấn đề một cách độc lập. Nhiều người có xu hướng ỷ lại vào công nghệ, dẫn đến sự lười biếng, thiếu linh hoạt trong suy nghĩ và hành động. Bên cạnh đó, AI còn tiềm ẩn nguy cơ thay thế con người trong nhiều ngành nghề, khiến tình trạng thất nghiệp gia tăng. Do đó, con người cần sử dụng AI một cách thông minh và hợp lý, coi đó là công cụ hỗ trợ chứ không phải là yếu tố quyết định. Chỉ khi biết cách cân bằng giữa công nghệ và năng lực con người, chúng ta mới có thể phát triển bền vững trong thời đại số.

Câu 2: Bài thơ 'Đừng chạm tay' của Vũ Thị Huyền Trang là một tác phẩm đầy chiều sâu, mang đậm chất suy tưởng và lắng đọng cảm xúc. Qua hình ảnh một cụ già ngồi sưởi nắng trên con dốc, tác giả đã gợi lên nhiều tầng ý nghĩa về thời gian, ký ức và sự đối thoại giữa quá khứ hiện tại, giữa con người với con người trong cuộc sống hiện đại. Về nội dung, bài thơ mở ra bằng một khung cảnh tĩnh lặng: một cụ già ngồi sưởi nắng, hình ảnh quen thuộc nhưng chất chứa nhiều suy tư. Cụ không chỉ là một con người cụ thể mà còn là biểu tượng cho quá khứ, cho ký ức và những trải nghiệm đã qua. Khi khách hỏi đường, cụ chỉ tay hành động tưởng như đơn giản nhưng lại đưa khách đến “thế giới một người già”, một thế giới riêng biệt, tách biệt khỏi thực tại đông đúc và nhộn nhịp. Đó là không gian của hoài niệm, nơi mà 'chẳng có thông điệp nào gửi khách mang theo' như một lời nhắc rằng có những hành trình không nhằm đến mục đích cụ thể nào, chỉ là những bước chân lạc vào miền ký ức. Sự đối lập giữa kỳ vọng của khách và hiện thực của hành trình cũng là một điểm nhấn đặc sắc. Khách đến với mong muốn khám phá, nhưng chỉ tìm thấy 'tiếng gió reo', 'nơi không có trên bản đồ du lịch'. Nơi ấy hoang sơ, vắng vẻ, chất chứa nỗi cô đơn, như một hình ảnh ẩn dụ cho tuổi già bị lãng quên, ít người lui tới, nhưng vẫn nguyên vẹn những ký ức chưa nguôi. Cuối cùng, khi khách quay lại, muốn nói điều gì đó với cụ già, thì ánh nắng đã tắt, sương đã rơi. Thời gian như một dòng chảy không ngừng, mang theo cả những điều không thể quay lại. Lời kết 'Đừng khuấy lên kí ức một người già' là một câu nhắn gửi đầy tinh tế và nhân văn. Nó như một lời cảnh báo nhẹ nhàng: hãy tôn trọng quá khứ, đừng vô tình chạm vào những điều thiêng liêng và mong manh trong tâm hồn người khác đặc biệt là những người đã trải qua cả một đời với bao thăng trầm, mất mát. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng hình ảnh giàu tính biểu tượng: cụ già thời gian, con dốc hành trình cuộc đời, ánh nắng ký ức ấm áp, sương rơi sự tàn phai. Lối nói nhẹ nhàng, không cầu kỳ nhưng giàu sức gợi, tạo nên một giọng điệu trầm lắng, sâu sắc. Cách xây dựng không gian trong bài cũng mang màu sắc siêu thực 'thế giới một người già' không rõ ràng nhưng lại hiện ra rõ nét qua cảm xúc và cảm nhận của khách. Nhịp thơ chậm rãi, nhiều hình ảnh đối lập như 'nắng sương', 'khách cụ', “hiện tại quá khứ” làm tăng tính đa nghĩa và chiều sâu tư tưởng cho tác phẩm. Tóm lại, 'Đừng chạm tay' không chỉ là một bài thơ giàu chất trữ tình mà còn là một tác phẩm đầy suy tư, mang đến những chiêm nghiệm sâu sắc về ký ức, thời gian và sự trân trọng con người. Nó nhắc nhở chúng ta biết sống chậm lại, lắng nghe và thấu hiểu hơn những điều đã từng bị lãng quên giữa nhịp sống hối hả hôm nay.


Câu 1: phương thức biểu đạt là thuyết minh.

Câu 2: Nguyên nhân dẫn đến sự ra đời của ứng dụng Sakura AI Camera là do biến đổi khí hậu và hiện tượng ấm lên toàn cầu, khiến thời gian hoa anh đào nở trở nên không ổn định và khó dự đoán như trước. Điều này ảnh hưởng đến việc tổ chức các lễ hội hoa anh đào một nét văn hóa quan trọng và cũng là điểm thu hút du lịch của Nhật Bản.

Câu 3: nhan đề và đoạn sapo không chỉ thu hút sự chú ý mà còn định hướng nội dung, giúp người đọc hiểu rõ mục tiêu và thông điệp chính của bài viết.

Câu 4: Truyền tải cảm xúc và giá trị văn hóa, Hỗ trợ ghi nhớ,Làm rõ và minh họa nội dung, Tăng tính thuyết phục và hấp dẫn.

Câu 5: lĩnh vực Giáo dục

Gia sư AI: Học sinh có thể học kèm với AI qua các bài giảng cá nhân hóa. Phân tích hành vi học tập: Dự đoán học sinh nào cần hỗ trợ thêm, gợi ý lộ trình học phù hợp. Tự động chấm điểm: Nhận diện chữ viết tay, chấm bài tự luận.