

Tằng Văn Dương
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: thơ tự do Câu 2. -Một số từ ngữ, hình ảnh tiêu biểu: “Sân trường”, “biển”, “cây phượng”, “tiếng ve”, “tà áo mỏng”, “cổng trường”, “gió heo may”, “sách giáo khoa”, “thầy cô”, “nụ cười hiền”, “mái tóc chớm màu mưa”, “mái trường”, “tấm bảng xanh” Câu 3. -Biện phát tu từ điệp ngữ “Thôi đừng...” -Tác dụng: +Gợi cảm xúc dằn lòng, kìm nén nỗi nhớ da diết về tuổi học trò, mùa thu, thầy cô, mái trường. +Tạo nhịp điệu, tính liên kệt cho câu thơ -Thể hiện nỗi nhớ sâu sắc Câu 4. - Tình cảm của nhân vật trữ tình: Da diết, sâu lắng, trân trọng và đầy hoài niệm. -Nhân vật trữ tình thể hiện nỗi nhớ thương tha thiết về tuổi học trò, mái trường, thầy cô, ký ức xưa cũ gắn liền với mùa thu – mùa của chia ly, hoài niệm. -Đồng thời, thể hiện sự biết ơn với những giá trị tinh thần, những người đã góp phần nuôi dưỡng tâm hồn và nhân cách thời thơ ấu. Câu 5. Trân trọng và biết ơn quá khứ, bởi đó là nền tảng nuôi dưỡng tâm hồn và nhân cách mỗi con người.Giữ gìn những kỉ niệm đẹp như một phần không thể thiếu trong hành trình trưởng thành.Biết ơn thầy cô, mái trường, bạn bè và những trải nghiệm xưa cũ, vì đó là những giá trị tinh thần thiêng liêng, không thể thay thế.Không quên cội nguồn, luôn hướng về nơi mình đã lớn lên bằng tình cảm chân thành và lòng biết ơn sâu sắc
Câu 1: Ngôi kể thứ ba Dấu hiệu: người kể không trực tiếp tham gia vào câu chuyện Câu 2: -Hai chi tiết miêu tả hình ảnh bếp lửa trong đoạn trích: +“Những cái bếp bằng đất vắt nặn nên bởi bàn tay khéo léo” +“Lửa thì đậu lại. Ngọn lửa được ấp ủ trong lòng người con gái đồng bằng.” Câu 3: -Tác dụng của cách kể đan xen giữa hiện tại và hồi ức: +Giúp tái hiện chân thực, sinh động tâm trạng và nội tâm sâu sắc của nhân vật Nết. +Làm nổi bật nỗi nhớ quê nhà, gia đình, sự gắn bó với ký ức tuổi thơ giữa hoàn cảnh chiến tranh ác liệt. +Góp phần tăng chiều sâu cảm xúc cho câu chuyện, khắc họa tinh thần kiên cường vượt lên đau thương của người phụ nữ Việt Nam. Câu 4 : -Hiệu quả của việc sử dụng ngôn ngữ thân mật: +Tái hiện sinh động đời sống gia đình nông thôn giản dị, gần gũi, thân thuộc. +Thể hiện sự gắn bó, yêu thương giữa các thành viên trong gia đình. +Làm tăng tính chân thực, cảm động của ký ức, từ đó làm nổi bật tình cảm gia đình là động lực để Nết vượt qua mất mát, tiếp tục chiến đấu. Câu 5: Câu nói của Nết thể hiện sức mạnh nội tâm và ý chí kiên cường của con người trong hoàn cảnh đau thương. Trước nỗi mất mát quá lớn, Nết không cho phép bản thân yếu đuối hay gục ngã. Cô dồn nén cảm xúc để tiếp tục làm việc, chiến đấu vì trách nhiệm với đồng đội và để trả thù cho người thân đã khuất. Cách hành xử ấy cho thấy mỗi người có một cách đối diện khác nhau với nghịch cảnh: có người chọn khóc để giải tỏa, có người chọn im lặng và hành động. Điều quan trọng là chúng ta không để nỗi đau đánh gục, mà phải vượt lên, biến đau thương thành hành động tích cực, như Nết đã làm.
Hoat đông bat sâu cua các ban trong hình đem lai loi ích cho rau và con nguoi
Câu 1. Thể thơ: Tự do. Câu 2. Hai hình ảnh cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung: “Nắng và dưới cát” “Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ” Câu 3. Hai dòng thơ cho thấy: -Miền Trung là vùng đất nhỏ hẹp nhưng giàu tình người, -Dù thiên nhiên khắc nghiệt, con người nơi đây vẫn chan chứa yêu thương, thủy chung, đằm thắm. Câu 4. Tác dụng của thành ngữ “mồng tơi không kịp rớt”: -Nhấn mạnh sự nghèo khó, thiếu thốn đến tận cùng của miền Trung, -Gợi hình ảnh cụ thể, sinh động, tạo ấn tượng sâu sắc về hoàn cảnh khắc nghiệt. Câu 5. Tình cảm của tác giả đối với miền Trung: -Thiết tha, sâu nặng, xen lẫn xót xa và trân trọng. -Tác giả cảm thông với những nhọc nhằn, gian truân của mảnh đất quê hương, đồng thời thể hiện niềm tự hào về vẻ đẹp và tình người nơi đây.
Câu 1. Thể thơ: Tự do. Câu 2. Nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với: Những cánh sẻ nâu (biểu tượng cho thiên nhiên, tuổi thơ), Mẹ, Trò chơi tuổi nhỏ, Những dấu chân trên đường (biểu tượng cho cuộc sống, những người đi trước). Câu 3. Dấu ngoặc kép trong câu thơ có tác dụng: Tái hiện nguyên vẹn lời nói, lời hát trong trò chơi dân gian, tạo cảm giác gần gũi, gợi nhớ ký ức tuổi thơ. Câu 4. Hiệu quả của phép lặp cú pháp “Biết ơn…”: -Nhấn mạnh chủ đề lòng biết ơn, -Tạo nhịp điệu trữ tình, sâu lắng, -Liên kết các hình ảnh, cảm xúc trong bài thơ thành một mạch cảm xúc thống nhất. Câu 5. Thông điệp ý nghĩa nhất: Hãy luôn biết ơn những điều bình dị, thân thuộc trong cuộc sống – từ thiên nhiên, gia đình đến ký ức tuổi thơ – vì chúng góp phần hình thành tâm hồn và nhân cách mỗi con người.
Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp tả cảnh ngụ tình đầy tinh tế trong đoạn trích trên để thể hiện nỗi đau chia ly giữa Thúy Kiều và Thúc Sinh. Trước hết, thiên nhiên trong thơ không chỉ là khung cảnh mà còn phản chiếu tâm trạng nhân vật. Câu thơ “Rừng phong, thu đã nhuốm màu quan san” gợi lên sắc thu man mác buồn, không gian xa cách như báo trước cuộc chia ly đầy đau đớn. Cách sử dụng hình ảnh “dặm hồng bụi cuốn chinh an” khiến bước chân kẻ đi càng thêm vội vã, khung cảnh hoang vắng càng tô đậm nỗi cô đơn, chia lìa. Nỗi đau chia ly còn được Nguyễn Du khắc họa qua những hình ảnh giàu tính biểu tượng. Câu thơ “Vầng trăng ai xẻ làm đôi?” là một ẩn dụ đầy ám ảnh. Trăng tròn vốn tượng trưng cho sự sum họp, nhưng nay bị “xẻ làm đôi”, phản ánh nỗi đau khi tình duyên chia cắt. Một nửa ánh trăng “in gối chiếc” tượng trưng cho Kiều cô đơn nơi chốn cũ, còn nửa kia “soi dặm trường” là hình ảnh Thúc Sinh trên hành trình xa xôi. Bằng bút pháp tả cảnh ngụ tình, Nguyễn Du đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên nhuốm màu tâm trạng, khiến nỗi buồn chia ly không chỉ được miêu tả mà còn lan tỏa, ám ảnh trong lòng người đọc.
Thông điệp ý nghĩa nhất từ đoạn trích: "Chiến tranh có thể lấy đi nhiều thứ, nhưng không thể dập tắt những tình cảm chân thành và hy vọng vào tương lai."Dù đang sống trong thời khắc lịch sử—giải phóng Sài Gòn—nhân vật “tôi” vẫn dành một khoảnh khắc riêng để viết thư cho Hạnh. Điều này cho thấy rằng, giữa những khốc liệt của chiến tranh, con người vẫn luôn khao khát và gìn giữ những tình cảm chân thành. Lá thư có vết máu thể hiện sự hy sinh, mất mát, nhưng việc gửi thư lại tượng trưng cho niềm hy vọng, sự gắn kết giữa những người ở hậu phương và tiền tuyến.
Trong đoạn trích Sao sáng lấp lánh của tác phẩm Mùa lạc (Nguyễn Khải), một vẻ đẹp nổi bật của nhân vật Minh chính là tinh thần trách nhiệm và sự chân thành trong tình cảm. Minh là một cán bộ trẻ, nhiệt huyết, tận tâm với công việc ở nông trường. Anh không chỉ là người lãnh đạo mà còn là một người đồng hành, luôn quan tâm, động viên mọi người cùng cố gắng xây dựng cuộc sống mới. Sự gần gũi, chân thành của Minh thể hiện rõ qua cách anh thấu hiểu, trân trọng những con người lao động như Hạnh—một người phụ nữ từng chịu nhiều đau khổ nhưng vẫn kiên cường vươn lên.
Câu "Người đồng đội của tôi theo gió ra đi." không diễn đạt trực tiếp rằng người đồng đội hy sinh, mà sử dụng hình ảnh "theo gió ra đi". Ở đây, "gió" được nhân hóa, trở thành một thực thể mang theo linh hồn của người chiến sĩ. Hình ảnh "theo gió ra đi" là một ẩn dụ diễn tả cái chết một cách nhẹ nhàng, không bi thương nhưng vẫn đầy ám ảnh, thể hiện sự mất mát trong chiến tranh.
Trong đoạn trích Sao sáng lấp lánh của tác phẩm Mùa lạc (Nguyễn Khải), hình ảnh nhân vật Hạnh để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho Minh và đồng đội chính là khoảnh khắc cô xuất hiện giữa nông trường với vẻ đẹp giản dị nhưng đầy nghị lực.