Trịnh Phương Thảo

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Trịnh Phương Thảo
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1. Đoạn trích được viết theo thể thơ tự do. Câu 2. Hai hình ảnh cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung là: "Trên nắng và dưới cát" "Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ" Câu 3. Hai dòng thơ thể hiện hình ảnh con người và mảnh đất miền Trung giàu tình cảm, thủy chung, đằm thắm. Dù cuộc sống khắc nghiệt nhưng con người nơi đây vẫn giữ được sự ngọt ngào, ân tình như “mật” đọng. Câu 4. Việc vận dụng thành ngữ “mồng tơi không kịp rớt” nhấn mạnh sự nghèo khó, thiếu thốn đến mức cùng cực của miền Trung, làm tăng tính biểu cảm và sức gợi hình trong thơ. Câu 5. Tác giả thể hiện tình cảm sâu nặng, yêu thương, trân trọng và xót xa đối với miền Trung – nơi khắc nghiệt nhưng đầy nghĩa tình, giàu bản sắc và giàu lòng người.

Câu 1. Thể thơ của đoạn trích là thể tự do


Câu 2. Trong đoạn trích, nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với:

  • Những cánh sẻ nâu
  • Người mẹ
  • Tuổi thơ và trò chơi dân gian
  • Tiếng Việt
  • Những dấu chân trần – hình ảnh của người lao động, thế hệ đi trước.

Câu 3. Dấu ngoặc kép trong dòng thơ "Chuyền chuyền một..." miệng, tay buông bắt dùng để:

  • Trích dẫn nguyên văn lời trong trò chơi dân gian,
  • Gợi lại âm thanh quen thuộc của tuổi thơ, tạo không khí sinh động và gần gũi.

Câu 4. Phép lặp cú pháp với cụm từ "Biết ơn" được lặp lại nhiều lần nhằm:

  • Nhấn mạnh chủ đề lòng biết ơn,
  • Tạo nhịp điệu cho bài thơ,
  • Gợi cảm xúc sâu lắng, lan tỏa tinh thần trân trọng quá khứ và những giá trị nuôi dưỡng con người.

Câu 5. Thông điệp có ý nghĩa nhất: Hãy biết ơn những điều giản dị, thân thuộc đã nuôi dưỡng và hình thành nhân cách mỗi con người – từ mẹ, tuổi thơ, ngôn ngữ, đến những người âm thầm cống hiến.

Cuộc sống không tránh khỏi những tổn thương, hiểu lầm hay lỗi lầm giữa con người với nhau. Khi bị tổn thương, con người thường mang trong lòng nỗi oán giận, thậm chí là thù hận. Tuy nhiên, câu nói “Mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, hãy tha thứ cho tất cả những người và những chuyện đã làm con tổn thương” nhắc nhở chúng ta về giá trị của sự tha thứ – một sức mạnh giúp con người sống thanh thản và hạnh phúc hơn.


Tha thứ không phải là yếu đuối, mà là một sức mạnh tinh thần. Khi ai đó làm tổn thương ta, cảm giác tức giận, oán hận có thể khiến tâm hồn ta trĩu nặng. Nếu cứ ôm mãi những tổn thương ấy, chính chúng ta mới là người chịu khổ. Tha thứ giúp ta giải tỏa gánh nặng trong lòng, buông bỏ quá khứ để hướng tới tương lai. Đó không chỉ là hành động bao dung với người khác mà còn là sự tử tế với chính mình.


Tha thứ giúp con người sống nhẹ nhàng, thanh thản. Khi biết tha thứ, ta không còn bị ám ảnh bởi những tổn thương cũ, không còn bị cảm xúc tiêu cực chi phối. Một tâm hồn không vướng bận hận thù sẽ tìm được sự bình an, giúp con người sống hạnh phúc và an nhiên hơn. Tha thứ cũng chính là cách chúng ta tự chữa lành vết thương trong tâm hồn.


Tha thứ giúp cải thiện các mối quan hệ trong cuộc sống. Không ai hoàn hảo, ai cũng có lúc mắc sai lầm. Nếu chỉ giữ mãi sự oán giận, các mối quan hệ sẽ rạn nứt, con người sẽ xa cách nhau hơn. Khi ta tha thứ, ta mở ra cơ hội để hàn gắn, để hiểu nhau hơn và để duy trì những mối quan hệ tốt đẹp. Trong gia đình, giữa bạn bè, đồng nghiệp, sự tha thứ giúp giữ vững tình cảm, tạo ra sự kết nối bền chặt.


Tuy nhiên, tha thứ không có nghĩa là bỏ qua mọi lỗi lầm mà không có giới hạn. Tha thứ không đồng nghĩa với việc dung túng cho cái xấu, cái ác. Chúng ta cần biết tha thứ đúng lúc, đúng người, và quan trọng hơn là học cách rút ra bài học từ những tổn thương. Tha thứ không phải là để người khác tiếp tục làm tổn thương mình, mà là để bản thân nhẹ lòng và bước tiếp một cách mạnh mẽ hơn.


Trong cuộc sống, có rất nhiều tấm gương về sự tha thứ đầy nhân văn. Nelson Mandela, sau 27 năm bị giam cầm, đã không hề oán hận những kẻ từng đàn áp mình mà ngược lại, ông lựa chọn tha thứ, dùng tình yêu thương để hàn gắn đất nước Nam Phi. Hay câu chuyện về những nạn nhân của chiến tranh, thiên tai sẵn sàng tha thứ cho những người từng làm tổn thương họ, để cùng nhau xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn. Những con người vĩ đại ấy chính là minh chứng cho sức mạnh của sự tha thứ.


Tóm lại, tha thứ không chỉ mang lại bình yên cho tâm hồn mà còn giúp con người sống tốt hơn, hạnh phúc hơn. Đừng để những tổn thương trong quá khứ kìm hãm bước chân ta. Hãy học cách tha thứ – không chỉ để giải phóng người khác, mà quan trọng hơn, để giải phóng chính mình.


Trong đoạn trích trên, Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp tả cảnh ngụ tình để diễn tả nỗi buồn chia ly giữa Thúy Kiều và Thúc Sinh. Cảnh vật không chỉ đơn thuần là phông nền mà còn phản chiếu tâm trạng nhân vật. Hình ảnh “rừng phong thu đã nhuốm màu quan san” gợi lên không gian mùa thu ảm đạm, nhuốm màu chia ly, tượng trưng cho nỗi buồn xa cách. “Dặm hồng bụi cuốn chinh an” vẽ nên hình ảnh con đường đầy bụi mịt mù, như báo hiệu một cuộc chia ly đầy bấp bênh, không biết ngày gặp lại. Đặc biệt, hình ảnh “vầng trăng ai xẻ làm đôi” là một ẩn dụ sâu sắc cho tình cảnh chia lìa, khi một nửa trăng soi gối chiếc của Kiều, một nửa soi dặm trường của Thúc Sinh, thể hiện nỗi cô đơn của cả hai người. Cách sử dụng thiên nhiên để bộc lộ cảm xúc đã làm tăng thêm tính trữ tình và chiều sâu tâm trạng nhân vật. Qua bút pháp tả cảnh ngụ tình, Nguyễn Du không chỉ khắc họa nỗi buồn ly biệt mà còn thể hiện sự đồng điệu giữa cảnh vật và tâm trạng con người, tạo nên giá trị nghệ thuật độc đáo cho tác phẩm.


Thông điệp ý nghĩa nhất: Ký ức và tình cảm dành cho những người đã khuất luôn được trân trọng.Lá thư của Minh, dù đã nhuốm máu, vẫn được người lính “tôi” gìn giữ suốt những năm tháng chiến tranh và gửi đi khi đất nước hòa bình. Điều này thể hiện sự trân trọng, lòng tri ân đối với đồng đội đã hi sinh. Lá thư không chỉ là một kỷ vật, mà còn là biểu tượng cho những ước mơ dang dở, cho niềm hy vọng rằng dù chiến tranh tàn khốc, tình người vẫn vẹn nguyên. Hình ảnh những người lính tin rằng lá thư sẽ đến tay Hạnh càng nhấn mạnh niềm tin vào sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại. Qua đó, câu chuyện nhắc nhở chúng ta luôn biết ơn, trân trọng những người đã khuất và những ký ức quý giá trong cuộc đời


Thông điệp ý nghĩa nhất: Ký ức và tình cảm dành cho những người đã khuất luôn được trân trọng.Lá thư của Minh, dù đã nhuốm máu, vẫn được người lính “tôi” gìn giữ suốt những năm tháng chiến tranh và gửi đi khi đất nước hòa bình. Điều này thể hiện sự trân trọng, lòng tri ân đối với đồng đội đã hi sinh. Lá thư không chỉ là một kỷ vật, mà còn là biểu tượng cho những ước mơ dang dở, cho niềm hy vọng rằng dù chiến tranh tàn khốc, tình người vẫn vẹn nguyên. Hình ảnh những người lính tin rằng lá thư sẽ đến tay Hạnh càng nhấn mạnh niềm tin vào sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại. Qua đó, câu chuyện nhắc nhở chúng ta luôn biết ơn, trân trọng những người đã khuất và những ký ức quý giá trong cuộc đời


Thông điệp ý nghĩa nhất: Ký ức và tình cảm dành cho những người đã khuất luôn được trân trọng.Lá thư của Minh, dù đã nhuốm máu, vẫn được người lính “tôi” gìn giữ suốt những năm tháng chiến tranh và gửi đi khi đất nước hòa bình. Điều này thể hiện sự trân trọng, lòng tri ân đối với đồng đội đã hi sinh. Lá thư không chỉ là một kỷ vật, mà còn là biểu tượng cho những ước mơ dang dở, cho niềm hy vọng rằng dù chiến tranh tàn khốc, tình người vẫn vẹn nguyên. Hình ảnh những người lính tin rằng lá thư sẽ đến tay Hạnh càng nhấn mạnh niềm tin vào sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại. Qua đó, câu chuyện nhắc nhở chúng ta luôn biết ơn, trân trọng những người đã khuất và những ký ức quý giá trong cuộc đời


Thông điệp ý nghĩa nhất: Ký ức và tình cảm dành cho những người đã khuất luôn được trân trọng.Lá thư của Minh, dù đã nhuốm máu, vẫn được người lính “tôi” gìn giữ suốt những năm tháng chiến tranh và gửi đi khi đất nước hòa bình. Điều này thể hiện sự trân trọng, lòng tri ân đối với đồng đội đã hi sinh. Lá thư không chỉ là một kỷ vật, mà còn là biểu tượng cho những ước mơ dang dở, cho niềm hy vọng rằng dù chiến tranh tàn khốc, tình người vẫn vẹn nguyên. Hình ảnh những người lính tin rằng lá thư sẽ đến tay Hạnh càng nhấn mạnh niềm tin vào sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại. Qua đó, câu chuyện nhắc nhở chúng ta luôn biết ơn, trân trọng những người đã khuất và những ký ức quý giá trong cuộc đời


câu 1:

Bài thơ "Khán 'Thiên gia thi' hữu cảm" của Hồ Chí Minh thể hiện quan điểm nghệ thuật cách mạng của Người. Hai câu đầu thể hiện đặc điểm của thơ ca xưa – thiên về miêu tả thiên nhiên, lấy vẻ đẹp của núi, sông, khói, hoa, tuyết, trăng, gió làm nguồn cảm hứng. Điều này phản ánh truyền thống thơ ca cổ điển, đề cao cái đẹp trữ tình. Tuy nhiên, ở hai câu sau, tác giả khẳng định thơ hiện đại cần có “thép”, tức là phải mang tinh thần đấu tranh, gắn bó với vận mệnh dân tộc. Nhà thơ không chỉ sáng tác để ngắm cảnh, thưởng ngoạn mà còn phải biết “xung phong”, đứng lên đấu tranh vì đất nước. Sự đối lập giữa thơ xưa và thơ nay làm nổi bật tư tưởng nghệ thuật của Hồ Chí Minh: Thơ ca không chỉ để thể hiện cái đẹp mà còn là vũ khí phục vụ cách mạng. Với cách diễn đạt súc tích, bài thơ thể hiện một quan điểm nghệ thuật sâu sắc, góp phần định hướng cho nền thơ ca Việt Nam thời kỳ đấu tranh giành độc lập

 

câu 2:

Văn hóa truyền thống là kết tinh của lịch sử, trí tuệ và tâm hồn dân tộc qua bao thế hệ. Nó không chỉ là nền tảng giúp định hình bản sắc riêng mà còn là cầu nối giữa quá khứ, hiện tại và tương lai. Giữa dòng chảy mạnh mẽ của hội nhập và hiện đại hóa, việc giữ gìn, bảo tồn và phát huy giá trị văn hóa truyền thống là một nhiệm vụ quan trọng, đặc biệt đối với giới trẻ – những chủ nhân tương lai của đất nước.

Hiện nay, nhiều bạn trẻ đã thể hiện sự quan tâm đến văn hóa truyền thống qua việc học hỏi, tìm hiểu lịch sử, tham gia các lễ hội dân gian, và lan tỏa nét đẹp văn hóa qua mạng xã hội. Những trào lưu như mặc áo dài trong ngày trọng đại, tìm về nghệ thuật dân gian như chèo, quan họ, hay yêu thích ẩm thực truyền thống là những dấu hiệu đáng mừng. Tuy nhiên, bên cạnh đó, vẫn còn một bộ phận giới trẻ thờ ơ với giá trị văn hóa dân tộc, bị cuốn vào lối sống lai căng, sính ngoại mà quên đi cội nguồn.

Để gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống, giới trẻ cần có nhận thức đúng đắn, chủ động tìm hiểu và trân trọng di sản của cha ông. Nhà trường cần lồng ghép giáo dục văn hóa dân tộc vào chương trình học, gia đình cần khuyến khích con em tiếp xúc với các giá trị truyền thống ngay từ nhỏ. Bên cạnh đó, các cơ quan truyền thông, tổ chức xã hội cũng cần đẩy mạnh các hoạt động quảng bá, giúp văn hóa truyền thống trở nên gần gũi, hấp dẫn hơn đối với thế hệ trẻ.

Việc giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống không chỉ giúp duy trì bản sắc dân tộc mà còn tạo nên sức mạnh nội sinh để đất nước phát triển bền vững. Mỗi người trẻ cần có ý thức và trách nhiệm trong việc bảo vệ di sản văn hóa, từ những hành động nhỏ như trân trọng tiếng mẹ đẻ, tìm hiểu lịch sử, cho đến việc quảng bá văn hóa Việt Nam ra thế giới. Giữ gìn truyền thống không có nghĩa là khép mình trước thế giới, mà là cách để mỗi dân tộc khẳng định vị thế của mình trong dòng chảy hội nhập toàn cầu.