

Phạm Bảo Châm
Giới thiệu về bản thân



































câu 1: thể thơ tự do
dựa vào số câu và số chữ trong dòng thơ không bằng nhau
câu 2:
Sân trường hẹp lại, cây phượng gù, chùm hoa, tiếng ve kêu cháy ruột
Tà áo mỏng bay qua cổng trường, sách giáo khoa xưa, thầy cô, nụ cười hiền, mái tóc chớm màu mưa
Mái trường như bóng mẹ, tấm bảng xanh bát ngát, tuổi đôi mươi
câu 3:
“Để người lính bình yên nằm dưới cánh rừng già”: Hình ảnh “người lính nằm dưới cánh rừng già” là một cách nói ẩn dụ, gợi đến sự hi sinh thầm lặng, sự bình yên sau bao gian khổ. Câu thơ vừa có sắc thái trữ tình, vừa chứa đựng cảm xúc tiếc thương và biết ơn.
“Bay qua cổng trường như một ánh sương sa”: Sử dụng so sánh hình ảnh “tà áo mỏng” với “ánh sương sa” tạo nên vẻ đẹp mong manh, tinh khiết và nhẹ nhàng, gợi cảm giác thoáng qua, dễ vỡ — như chính tuổi học trò. Hiệu quả là làm tăng tính biểu cảm, gợi nhớ và xao xuyến trong tâm hồn người đọc.
câu 4: Nhân vật trữ tình thể hiện nỗi nhớ sâu sắc, da diết và đầy trân trọng đối với quá khứ tuổi học trò, với mái trường, thầy cô, bạn bè và những kỷ niệm không thể phai mờ. Bên cạnh đó là tình yêu quê hương, lòng biết ơn người lính, sự xúc động trước thời gian và tuổi tác. Toàn bài thơ toát lên một vẻ trầm lắng, hoài niệm và đầy nhân văn.
câu 5:
Cần biết trân trọng, giữ gìn và biết ơn quá khứ, đặc biệt là quãng thời gian tuổi học trò hồn nhiên, trong sáng – nơi nuôi dưỡng tâm hồn và lý tưởng sống.Yêu kính thầy cô, biết ơn những người đã dạy dỗ và truyền cảm hứng cho ta trưởng thành.Trân quý những giá trị tinh thần cao đẹp như tình bạn, tình thầy trò, lòng biết ơn người đã hi sinh cho cuộc sống bình yên hôm nay.Dù cuộc sống có thay đổi, cần luôn giữ trong lòng một miền ký ức đẹp làm động lực sống và hành động có ý nghĩa hơn trong hiện tại.
câu 1
Đoạn trích trong tác phẩm Dấu chân người lính của Nguyễn Minh Châu đã khắc họa chân thực và xúc động vẻ đẹp tâm hồn của những con người trên tuyến đường Trường Sơn trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Trước hết, đó là vẻ đẹp của tình yêu quê hương, gia đình sâu sắc. Nhân vật Nết – một nữ thanh niên xung phong – luôn mang trong tim mình nỗi nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ những ký ức tuổi thơ bình dị. Những kỷ niệm tưởng chừng nhỏ bé lại trở thành nguồn động viên lớn lao giúp cô vượt qua gian khổ. Thứ hai, đó là vẻ đẹp của ý chí kiên cường và tinh thần trách nhiệm. Dù chịu đựng nỗi đau mất người thân, Nết vẫn “nghiến răng lại mà làm việc”, không cho phép mình gục ngã vì nhiệm vụ cứu chữa thương binh đang chờ phía trước. Cuối cùng, đoạn trích còn cho thấy tình đồng đội gắn bó, sẻ chia – điều đã nâng đỡ con người vượt qua những mất mát và ác liệt của chiến tranh. Chính từ những con người như Nết mà vẻ đẹp của tuyến đường Trường Sơn không chỉ là con đường ra trận, mà còn là con đường của lòng dũng cảm, tình yêu thương và phẩm giá con người.
câu 2:
Trong nhịp sống hiện đại đầy biến động, con người ngày càng bận rộn với những guồng quay công việc, học tập, các mối quan hệ xã hội… mà đôi khi quên đi một điều quan trọng: lắng nghe và thấu hiểu cảm xúc của chính mình. Bộ phim hoạt hình Inside Out đã chuyển tải thông điệp sâu sắc ấy qua hành trình trưởng thành của cô bé Riley và những cảm xúc nội tại được nhân hóa. Đây không chỉ là câu chuyện của một đứa trẻ, mà còn là lời nhắc nhở dành cho tất cả chúng ta – những con người đang sống giữa thế giới ồn ào, cần một khoảnh khắc tĩnh lại để hiểu lòng mình. Lắng nghe cảm xúc chính là việc ta trung thực với bản thân, nhận diện rõ mình đang vui hay buồn, giận dữ hay lo âu, từ đó hiểu rõ nguyên nhân và cách điều chỉnh hành vi. Không ai có thể luôn tích cực hay mạnh mẽ, và cũng không nên đàn áp hoặc bỏ qua những cảm xúc tiêu cực. Việc che giấu cảm xúc, sống theo sự kỳ vọng của người khác hoặc chạy trốn nỗi đau có thể khiến con người trở nên bất ổn, trống rỗng hoặc dễ gục ngã khi đối mặt với khó khăn. Thấu hiểu cảm xúc giúp chúng ta tự chữa lành. Khi buồn, biết buồn để nghỉ ngơi. Khi lo âu, biết tìm cách giải tỏa. Khi vui, biết tận hưởng niềm vui. Điều đó khiến cuộc sống trở nên cân bằng, tâm hồn được nuôi dưỡng. Chỉ khi hiểu mình, con người mới có thể thực sự hiểu người khác, có khả năng đồng cảm, sẻ chia và xây dựng các mối quan hệ lành mạnh. Thấu hiểu chính mình cũng là nền tảng của sự trưởng thành về mặt cảm xúc – điều rất cần thiết trong một thế giới nhiều áp lực. Tuy nhiên, để lắng nghe cảm xúc không phải là điều dễ dàng. Điều đó đòi hỏi sự tỉnh thức, dũng cảm đối diện với nội tâm và chấp nhận rằng không có ai hoàn hảo. Đó cũng là hành trình dài, đòi hỏi mỗi người phải rèn luyện sự chú tâm, biết lắng nghe từ những điều nhỏ nhất trong cảm xúc mỗi ngày. Từ thông điệp của Inside Out, chúng ta hiểu rằng: cảm xúc không phải thứ để trốn chạy, mà là điều để thấu hiểu và trân trọng. Sống chân thật với chính mình, lắng nghe trái tim mình nói gì – đó chính là cách để mỗi người xây dựng một cuộc đời an yên, hài hòa và ý nghĩa.
câu 1
Dấu hiệu hình thức cho biết ngôi kể được sử dụng trong đoạn trích là ngôi thứ ba. Người kể chuyện không xưng “tôi” mà gọi tên nhân vật là “Nết”, “cô”, “chị”,… và kể lại những sự kiện gắn với nhân vật này.
câu2
Hai chi tiết miêu tả hình ảnh bếp lửa trong đoạn trích:
- “Những cái bếp bằng đất vắt nặn nên bởi bàn tay khéo léo, khói chỉ lan lờ mờ trong cỏ như sương ban mai rồi tan dần, lửa thì đậu lại.”
- “Có đêm khuya khoắt ngồi trước khuôn bếp, Nết lắng nghe thấy đủ các thứ tiếng động của rừng…”
câu 3
Cách kể chuyện đan xen giữa hiện tại và hồi ức có tác dụng:
- Làm nổi bật chiều sâu tâm lý nhân vật, cho thấy nội tâm phong phú và đầy cảm xúc của Nết – một nữ thanh niên xung phong tuy mạnh mẽ trong hiện tại nhưng luôn day dứt bởi nỗi nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ em.
- Tạo sự đối lập giữa quá khứ bình yên và hiện tại khốc liệt, từ đó làm nổi bật nỗi đau chiến tranh, mất mát gia đình, giúp người đọc cảm nhận rõ hơn ý chí và nghị lực phi thường của nhân vật.
- Tăng tính chân thực và nghệ thuật cho tác phẩm, khiến câu chuyện không đơn thuần là tái hiện chiến tranh mà còn là bản hòa ca cảm động về tình người, tình quê hương giữa chiến trường.
câu 4:
Việc sử dụng ngôn ngữ thân mật trong đoạn văn này có những hiệu quả sau:
- Tái hiện chân thực và sinh động không khí gia đình giản dị, gần gũi, đậm chất nông thôn Việt Nam. Những câu nói thân quen, mộc mạc giúp người đọc dễ dàng hình dung khung cảnh ấm áp, vui nhộn của tuổi thơ.
- Thể hiện tình cảm yêu thương, gắn bó giữa các thành viên trong gia đình, qua cách Nết trêu em và sự trách yêu của người mẹ.
- Gợi lên nỗi nhớ thương da diết của nhân vật đối với quá khứ, làm nổi bật chiều sâu nội tâm và nỗi đau mất mát khi gia đình không còn.
- Tăng giá trị biểu cảm và sức lay động cho đoạn trích, khiến người đọc đồng cảm hơn với số phận và cảm xúc của nhân vật trong chiến tranh.
câu 5
Câu nói của Nết cho thấy một cách đối diện rất mạnh mẽ và kiên cường trước nghịch cảnh. Thay vì để nỗi đau lấn át, cô chọn dồn nén cảm xúc để hoàn thành trách nhiệm với đồng đội, với công việc. Điều đó thể hiện tinh thần kỷ luật, ý chí vượt lên đau thương vì mục tiêu lớn lao hơn – đó là sự sống còn của đồng đội, là kháng chiến, là đất nước. Trong cuộc sống, không phải ai cũng có thể giữ được bình tĩnh và nghị lực như vậy, nhưng chính thái độ ấy là nguồn sức mạnh để vượt qua nghịch cảnh. Nết đại diện cho nhiều con người trong chiến tranh – mất mát nhưng không gục ngã, đau thương nhưng không lùi bước. Câu nói ấy khiến chúng ta hiểu rằng: đôi khi, nén nước mắt lại chính là một biểu hiện sâu sắc của lòng dũng cảm và tình yêu thương.
Câu 1.
Đoạn trích được viết theo thể thơ tự do.
Câu 2.
Hai hình ảnh thể hiện sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung:
• “Trên nắng và dưới cát”
• “Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ”
Câu 3.
Những dòng thơ cho thấy:
Miền Trung tuy nghèo khó, gian truân (eo đất thắt đáy lưng ong), nhưng con người nơi đây giàu tình cảm, thủy chung, son sắt, như “tình người đọng mật”.
Câu 4.
Việc sử dụng thành ngữ “mồng tơi không kịp rớt” cho thấy hình ảnh đất đai cằn cỗi, nghèo khó đến mức rau cũng không kịp lớn, làm tăng sức gợi hình và gợi cảm cho hoàn cảnh thiếu thốn của mảnh đất miền Trung.
Câu 5.
Tác giả bày tỏ tình yêu thương sâu sắc, sự xót xa, trân trọng và mong mỏi được trở về với miền Trung – vùng đất quê hương dù gian khó nhưng đậm tình người.
Câu 1.
Thể thơ của đoạn trích: Thơ tự do.
Câu 2.
Nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với các đối tượng:
- Những cánh sẻ nâu (biểu tượng của thiên nhiên, tuổi thơ)
- Người mẹ
- Trò chơi tuổi nhỏ
- Những dấu chân người đi trước (biểu tượng cho thế hệ cha ông, cuộc sống gian lao)
Câu 3.
Dấu ngoặc kép trong câu “Chuyền chuyền một…” miệng, tay buông bắt dùng để:
- Trích dẫn lời nói hoặc lời hát trong trò chơi dân gian, giúp tái hiện sinh động ký ức tuổi thơ.
Câu 4.
Hiệu quả của phép lặp cú pháp “Biết ơn…”:
- Tạo nhịp điệu và sự gắn kết cho đoạn thơ.
- Nhấn mạnh cảm xúc biết ơn, làm nổi bật chủ đề tri ân của văn bản.
Câu 5.
Thông điệp có ý nghĩa nhất:
Hãy biết ơn những điều bình dị trong cuộc sống – từ thiên nhiên, gia đình đến tuổi thơ và quá khứ – vì đó là nền tảng nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người.
Trong cuộc đời, ai cũng có lúc bị tổn thương bởi những lời nói hay hành động vô tình của người khác. Những vết thương ấy có thể khiến ta giận dữ, oán trách và mãi không thể buông bỏ. Thế nhưng, như lời khuyên trong Đạo Phật trong trái tim tôi: “Mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, hãy tha thứ cho tất cả những người và những chuyện đã làm con tổn thương.” Đây không chỉ là một lời khuyên về lòng vị tha mà còn là bài học sâu sắc về cách buông bỏ để tìm lại sự bình yên trong tâm hồn.
Khi ta ôm giữ sự giận dữ và thù hận, chính ta là người chịu tổn thương nhiều nhất. Những cảm xúc tiêu cực ấy giống như một gánh nặng vô hình, khiến tâm hồn ta nặng trĩu, mệt mỏi và không thể tận hưởng niềm vui trong cuộc sống. Oán giận không làm thay đổi quá khứ, mà chỉ khiến ta chìm sâu hơn trong đau khổ. Ngược lại, khi biết tha thứ, ta tự giải phóng mình khỏi những cảm xúc tiêu cực, học cách chấp nhận và bước tiếp. Tha thứ không phải là quên đi tất cả, mà là cách để ta nhẹ lòng hơn, không còn bị tổn thương chi phối, từ đó sống an nhiên và hạnh phúc hơn.Con người không ai hoàn hảo, ai cũng có thể mắc sai lầm. Nếu ta cứ khư khư giữ mãi lỗi lầm của người khác, các mối quan hệ sẽ dần rạn nứt. Trong gia đình, nếu cha mẹ không tha thứ cho lỗi lầm của con cái, khoảng cách thế hệ sẽ ngày càng lớn. Trong tình bạn, nếu ta không bỏ qua những hiểu lầm nhỏ nhặt, tình bạn ấy có thể tan vỡ. Trong tình yêu, nếu cứ mãi chấp nhặt những lỗi lầm trong quá khứ, hạnh phúc sẽ không thể trọn vẹn. Tha thứ chính là sợi dây gắn kết con người, giúp ta hiểu nhau hơn và tạo nên những mối quan hệ bền chặt.Một người có trái tim bao dung sẽ hiểu rằng sai lầm là một phần tất yếu của cuộc sống. Khi ta tha thứ, không chỉ người khác cảm thấy nhẹ nhõm mà chính bản thân ta cũng trưởng thành hơn. Tha thứ giúp ta mở rộng trái tim, biết cảm thông và thấu hiểu hơn. Một người bao dung không phải là người yếu đuối, mà là người mạnh mẽ biết buông bỏ những điều không đáng để hướng tới những giá trị tốt đẹp hơn. Nhờ đó, họ sống nhẹ nhàng hơn, không để những điều tiêu cực làm ảnh hưởng đến tâm hồn mình.Nhiều người cho rằng tha thứ đồng nghĩa với sự nhu nhược, dễ dãi. Nhưng thực tế, tha thứ là một hành động dũng cảm. Nó đòi hỏi một trái tim mạnh mẽ để buông bỏ nỗi đau và bước tiếp. Tha thứ không có nghĩa là bỏ qua mọi sai lầm mà còn cần sự tỉnh táo để rút ra bài học, tránh lặp lại những tổn thương tương tự. Một người biết tha thứ cũng cần biết đặt ra giới hạn để bảo vệ bản thân, không để mình rơi vào vòng lặp của những tổn thương cũ.Trong thực tế, có rất nhiều câu chuyện cảm động về sự tha thứ. Nelson Mandela, sau 27 năm bị giam cầm, đã không oán giận những người từng đàn áp mình. Ông đã lựa chọn tha thứ và kêu gọi hòa hợp dân tộc, nhờ đó giúp Nam Phi chuyển mình từ một đất nước bị chia rẽ bởi nạn phân biệt chủng tộc trở thành một quốc gia thống nhất. Nếu Mandela không tha thứ, có lẽ đất nước Nam Phi đã không thể hòa bình như ngày nay. Câu chuyện ấy là minh chứng rõ ràng nhất cho sức mạnh của lòng vị tha.
Tha thứ không chỉ là một hành động nhân văn mà còn là chìa khóa mở ra hạnh phúc và bình yên trong cuộc sống. Khi biết tha thứ, ta không chỉ giúp người khác mà còn giải thoát chính mình khỏi những đau khổ, oán giận. Cuộc sống vốn ngắn ngủi, đừng để những cảm xúc tiêu cực lấn át tâm hồn ta. Hãy học cách buông bỏ, mở rộng lòng mình và sống một cuộc đời an yên, hạnh phúc hơn.
Trong đoạn trích trên, Nguyễn Du đã vận dụng bút pháp tả cảnh ngụ tình một cách tinh tế để diễn tả nỗi buồn chia ly giữa Thúy Kiều và Thúc Sinh. Không gian chia ly hiện lên với hình ảnh “rừng phong thu đã nhuốm màu quan san”, trong đó sắc thu gợi sự tàn phai, úa tàn, đồng thời làm nổi bật nỗi buồn man mác của cuộc chia tay. “Dặm hồng bụi cuốn chinh an” không chỉ tả cảnh đường xa mà còn hàm ý về sự chia cách, cô đơn của người ở lại. Hình ảnh thiên nhiên tiếp tục phản chiếu tâm trạng con người: “Người về chiếc bóng năm canh, kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi”, diễn tả sự cô độc của cả hai nhân vật, khi Thúc Sinh lên đường thì Kiều phải một mình thao thức, đối diện với nỗi cô đơn dài dằng dặc. Đặc biệt, hình ảnh “vầng trăng ai xẻ làm đôi” là một ẩn dụ đầy xót xa về tình yêu bị chia cắt, về một mối duyên không trọn vẹn. Bằng nghệ thuật tả cảnh ngụ tình, Nguyễn Du không chỉ làm nổi bật nỗi buồn chia ly mà còn thể hiện sự đồng điệu giữa thiên nhiên và con người, khiến cảm xúc trở nên sâu sắc và ám ảnh hơn trong lòng người đọc.
Thông điệp ý nghĩa nhất từ đoạn trích: Sự tri ân và trân trọng những ký ức, tình cảm trong quá khứ là cách để quá khứ tiếp tục sống trong hiện tại và tương lai.Người kể chuyện vẫn giữ lá thư của Minh suốt những năm tháng chiến tranh và đợi đến ngày hòa bình để gửi đi. Hành động này không chỉ thể hiện sự trân trọng tình cảm của Minh mà còn là một cách để giữ gìn, tôn vinh ký ức về người đồng đội đã hy sinh.Lá thư vương máu không chỉ là một kỷ vật mà còn là biểu tượng cho những ước mơ, những tình cảm chưa kịp trọn vẹn của những người lính trẻ trong chiến tranh. Dù Minh không còn, đồng đội anh vẫn thay anh thực hiện tâm nguyện cuối cùng, thể hiện sự gắn kết, lòng tri ân và tình nghĩa sâu sắc giữa những người lính.Thông điệp này có ý nghĩa lớn trong cuộc sống: dù thời gian trôi qua, những điều chân thành, những ký ức đẹp và lòng biết ơn vẫn luôn đáng được gìn giữ.
Một vẻ đẹp nổi bật của nhân vật Minh trong văn bản là tâm hồn trong sáng, giàu tình cảm và lòng vị tha.
Trong hai câu văn: “Một cơn gió thổi đến. Người đồng đội của tôi theo gió ra đi.”, tác giả đã phá vỡ quy tắc ngôn ngữ thông thường bằng cách sử dụng hình ảnh ẩn dụ và cách diễn đạt giàu chất gợi.
Câu “Người đồng đội của tôi theo gió ra đi.” không theo quy tắc thông thường vì con người không thể “theo gió” để ra đi một cách thực tế.
• Ở đây, tác giả không dùng những từ ngữ trực tiếp như “Minh đã hy sinh” hay “Minh qua đời”, mà diễn đạt theo cách hình tượng, đầy cảm xúc