

Phạm Trang Ngân
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Bài thơ được viết theo thể thất ngôn tứ tuyệt đường luật.
Câu 2:
Bài thơ tuân theo luật bằng – trắc của thể thơ thất ngôn tứ tuyệt đường luật, có bố cục gồm 4 câu, mỗi câu 7 chữ.
Câu 3:
Một biện pháp tu từ nổi bật trong bài thơ là liệt kê:
“Sơn thủy yên hoa tuyết nguyệt phong” (Núi, sông, khói, hoa, tuyết, trăng, gió).
->Tác dụng làm nổi bật vẻ đẹp thiên nhiên trong thơ ca cổ, đồng thời nhấn mạnh đặc điểm của thơ là miêu tả cảnh vật, tăng sức gợi hình gợi cảm cho câu thơ
Câu 4:
Tác giả cho rằng thơ hiện đại cần có “thép” và nhà thơ phải biết “xung phong” vì:
- Trong bối cảnh đất nước bị áp bức, thơ không chỉ là công cụ thưởng thức nghệ thuật mà còn phải là vũ khí chiến đấu, phản ánh hiện thực và cổ vũ tinh thần cách mạng.
- “Thép” tượng trưng cho sự mạnh mẽ, ý chí đấu tranh, tư tưởng cách mạng. Nhà thơ không chỉ là người sáng tác mà còn phải tham gia trực tiếp vào cuộc đấu tranh vì độc lập, tự do.
->Quan điểm này thể hiện tư tưởng của Hồ Chí Minh về thơ ca: thơ phải phục vụ cách mạng, phục vụ nhân dân.
Câu 5:
Bài thơ có cấu tứ so sánh đối lập giữa thơ ca xưa và nay:
- Hai câu đầu miêu tả đặc điểm của thơ cổ – thiên về miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên.
-• Hai câu sau khẳng định chức năng của thơ hiện đại – phải có tinh thần chiến đấu, thể hiện trách nhiệm của nhà thơ với thời cuộc.
-> Làm nổi bật tư tưởng chủ đạo của bài thơ: thơ ca không chỉ để ngợi ca cái đẹp mà còn là một vũ khí trong công cuộc đấu tranh giành độc lập dân tộc.