

Đinh Thị Mai Linh
Giới thiệu về bản thân



































Trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính, nhân vật “em” là hình ảnh đại diện cho người con gái nông thôn đang dần thay đổi dưới ảnh hưởng của cuộc sống thị thành. Sau chuyến “đi tỉnh về”, “em” xuất hiện với khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm những trang phục hiện đại, khác hẳn vẻ mộc mạc, thuần khiết trước đây với áo tứ thân, yếm lụa sồi, khăn mỏ quạ. Sự thay đổi này không chỉ là về ngoại hình, mà còn mang theo nỗi lo của tác giả về sự xa rời cội nguồn, mất đi nét đẹp truyền thống của người con gái quê. Tuy nhiên, “em” cũng là hình ảnh đáng yêu và đáng trân trọng, bởi trước kia, em từng dịu dàng, nền nã, mang đậm “hương đồng gió nội” vẻ đẹp bình dị nhưng rất đỗi trong sáng. Qua nhân vật này, Nguyễn Bính thể hiện sự tiếc nuối và mong mỏi giữ gìn vẻ đẹp chân quê, đồng thời gửi gắm lời nhắn nhủ nhẹ nhàng nhưng sâu sắc: giữa dòng đời thay đổi, con người hãy biết trân trọng những điều giản dị, mộc mạc gắn liền với quê hương và bản sắc dân tộc.
Thông điệp của bài thơ "Chân quê" là hãy biết trân trọng, giữ gìn vẻ đẹp truyền thống giản dị và tâm hồn thuần khiết của quê hương.Tác giả muốn gửi gắm niềm trân trọng và tình yêu sâu sắc đối với vẻ đẹp mộc mạc, chân chất của con người và cuộc sống nơi thôn quê.
Biện pháp tu từ: ẩn dụ “Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều”
- Câu thơ vừa gợi hình, vừa gợi cảm, thể hiện nỗi buồn nhẹ nhàng nhưng sâu sắc của tác giả trước sự đổi thay của con người quê hương từ “chân quê” sang “phố thị”. Nó cho thấy khát khao giữ gìn những giá trị truyền thống, bản sắc dân tộc giữa dòng chảy hiện đại hóa.
Trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính, có hai nhóm trang phục được nhắc đến: 1.Trang phục sau khi “em đi tỉnh về” (hiện đại, kiểu cách):khăn nhung,quần lĩnh,áo cài khuy bấm 2.Trang phục truyền thống, giản dị của người con gái quê:yếm lụa sồi,dây lưng đũi nhuộm,áo tứ thân,khăn mỏ quạ,quần nái đen Theo em, những loại trang phục ấy đại diện cho:
- Trang phục hiện đại (khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm) tượng trưng cho lối sống thị thành, sự đổi thay về thẩm mỹ và phong cách ăn mặc có phần xa lạ, kiểu cách và mất đi nét giản dị vốn có của người con gái quê.
- Trang phục truyền thống (yếm, tứ thân, khăn mỏ quạ...) tượng trưng cho vẻ đẹp mộc mạc, thuần khiết và gần gũi của người con gái nông thôn cũng chính là cái "chân quê" mà tác giả nâng niu, trân trọng.
Nhan đề "Chân quê" gợi cho em liên tưởng đến sự mộc mạc, giản dị và chân thật của con người và cuộc sống nơi làng quê. Từ "chân" ở đây không chỉ là “chân thật” mà còn mang ý nghĩa gốc rễ, bản chất. Còn "quê" là nơi chôn nhau cắt rốn, là vùng đất thân thương gắn bó với tuổi thơ. Khi đọc nhan đề này, em cảm nhận được tình yêu tha thiết của tác giả dành cho quê hương một miền đất bình dị nhưng đầy ắp kỷ niệm và yêu thương. Nó gợi nên hình ảnh những con đường làng, mái nhà tranh, người nông dân chất phác... Tất cả tạo nên một vẻ đẹp rất Việt Nam, rất "chân quê", khiến người đọc không khỏi xúc động và bồi hồi nhớ về quê nhà của chính mình.
Lục bát