Nguyễn Trâm Anh

Giới thiệu về bản thân

TÔI TÊN LÀ NGUYỄN TRÂM ANH, RẤT VUI ĐƯỢC GẶP BẠN!!!
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Báo hiệu đứng sau nó là phần giải thích.

Từ xưa đến nay, tôn sư trọng đạo không chỉ là vấn đề đạo đức mà còn là một truyền thống văn hoá vô cùng tốt đẹp của nhân dân ta. Đó cũng là yếu tố quan trọng làm nền tảng đạo đức của một xã hội văn minh. Vậy ta hiểu như thế nào về truyền thống trên? Thật vậy, tôn sư trọng đạo quả là một truyền thống vô cùng tốt đẹp. “Tôn sư” là tôn kính những người đã dạy dỗ mình, đạo thầy trò là một trong những mối quan hệ đạo đức quan trọng. “Tôn sư trọng đạo” đã trở thành một truyền thống đạo đức quý giá của người Việt… Nhờ coi trọng việc học, tôn kính người thầy, nhân dân đã góp phần tạo nên nền văn hiến lâu đời của đất nước. Thời đại nào cũng có những tấm gương hiếu học, nhiều người thầy mẫu mực và những câu chuyện cảm động về tình thầy trò. Có những người thầy đã khuất nhưng tài năng và nhân cách của họ vẫn tỏa sáng. Có những học trò dù đã đỗ đạt thành tài, có quyền cao chức trọng nhưng vẫn luôn nhớ về người thầy đã dạy dỗ mình nên người. Ngày nay, truyền thống tôn sư trọng đạo ấy vẫn được tiếp nối và phát huy. Nhà nước, xã hội luôn có sự quan tâm, phát huy giáo dục. Nâng cao đời sống vật chất và tinh thần cho những người làm thầy làm cô. Các gia đình ở cấp học nào thỉ tiếng nói của thầy giáo, cô giáo vẫn có tác động vô cùng lớn đến sự hình thành nhân cách của mỗi con người. Bên cạnh đó cũng có nhiều hiện tượng tiêu cực tác động không tốt đến truyền thống tôn sư trọng đạo của dân tộc. Tiền lương chưa nhận đủ để trang trải chi phí hàng ngày, thực trạng này khiến không ít các thầy, cô phải làm việc thêm để kiếm sống. Và vì lí do đó thì không ít người ngán ngẩm ngành sư phạm cao quý này vì mức lương quá thấp. Tóm lại, tôn sư trọng đạo là một truyền thống tốt đẹp và chúng ta cần phải gìn giữ và phát huy nó. Bản thân tôi cũng sẽ luôn hướng về và nhớ ơn những thầy cô đã dạy dỗ mình.

 

 

Từ xưa đến nay, tôn sư trọng đạo không chỉ là vấn đề đạo đức mà còn là một truyền thống văn hoá vô cùng tốt đẹp của nhân dân ta. Đó cũng là yếu tố quan trọng làm nền tảng đạo đức của một xã hội văn minh. Vậy ta hiểu như thế nào về truyền thống trên? Thật vậy, tôn sư trọng đạo quả là một truyền thống vô cùng tốt đẹp. “Tôn sư” là tôn kính những người đã dạy dỗ mình, đạo thầy trò là một trong những mối quan hệ đạo đức quan trọng. “Tôn sư trọng đạo” đã trở thành một truyền thống đạo đức quý giá của người Việt… Nhờ coi trọng việc học, tôn kính người thầy, nhân dân đã góp phần tạo nên nền văn hiến lâu đời của đất nước. Thời đại nào cũng có những tấm gương hiếu học, nhiều người thầy mẫu mực và những câu chuyện cảm động về tình thầy trò. Có những người thầy đã khuất nhưng tài năng và nhân cách của họ vẫn tỏa sáng. Có những học trò dù đã đỗ đạt thành tài, có quyền cao chức trọng nhưng vẫn luôn nhớ về người thầy đã dạy dỗ mình nên người. Ngày nay, truyền thống tôn sư trọng đạo ấy vẫn được tiếp nối và phát huy. Nhà nước, xã hội luôn có sự quan tâm, phát huy giáo dục. Nâng cao đời sống vật chất và tinh thần cho những người làm thầy làm cô. Các gia đình ở cấp học nào thỉ tiếng nói của thầy giáo, cô giáo vẫn có tác động vô cùng lớn đến sự hình thành nhân cách của mỗi con người. Bên cạnh đó cũng có nhiều hiện tượng tiêu cực tác động không tốt đến truyền thống tôn sư trọng đạo của dân tộc. Tiền lương chưa nhận đủ để trang trải chi phí hàng ngày, thực trạng này khiến không ít các thầy, cô phải làm việc thêm để kiếm sống. Và vì lí do đó thì không ít người ngán ngẩm ngành sư phạm cao quý này vì mức lương quá thấp. Tóm lại, tôn sư trọng đạo là một truyền thống tốt đẹp và chúng ta cần phải gìn giữ và phát huy nó. Bản thân tôi cũng sẽ luôn hướng về và nhớ ơn những thầy cô đã dạy dỗ mình.

 

 

A. Ở ngoài đường, một bà cụ đang băng qua đường với một chiếc gậy.

trong dân gian, rất nhiều câu chuyện em đã được nghe. nhưng câu chuyện em thích đọc nhất là cây vú sữa.

câu chuyện kể rằng có một cậu bé ham chơi. mẹ đã nhắc nhiêu lần nhưng cậu vẫn không thay đổi. một lần, bị mẹ mắng, cậu đã vùng vằng bỏ đi. cậu la cà khắp nơi mà chẳng nghĩ đến mẹ đang ở nhà mỏi mắt chờ mong. một ngày, vừa đói vừa rét còn bị người lớn tuổi hơn đánh, cậu mới nghĩ đến mẹ và tìm cách về nhà. khi về tới nhà, cảnh vật vẫn như xưa nhưng mỗi mẹ là không thấy, cậu khàn tiếng gọi mẹ rồi ôm lấy cây xanh mà khóc. bỗng cây xanh dun dẩy , từ các đài hoa tàn rồi mọc thành quả, một quả rơi xuống lòng cậu, vừa chạm vào, một dòng sữa ngọt thơm chào ra như mây trắng. cậu nhặt một tán lá lên, mặt trước thì xanh bóng còn mặt sau thì đỏ hoe như mặt mẹ khóc. thấy thường mẹ quá, cậu òa khóc. các cành cây ôm lấy cậu bé như tay mẹ âu iếm vỗ về. trái cây trong vườn cậu làm ai cũng thích. họ đem trồng khắp nơi và gọi là cây vú sữa.

câu chuyện đã để lại cho chúng ta một bài học sâu sắc về sự biết ơn công lao của bố mẹ, tôn trọng những gì mình đang có. chúng ta nên thấu hiểu sự thương yêu của bố mẹ, nên nghe lời bố mẹ.

 5.WHO được thành lập với mục tiêu giúp đỡ các quốc gia bảo vệ sức khỏe cho người dân và ngăn chặn sự lây lan của của các bệnh nguy hiểm. Vai trò chính của tổ chức này là đưa ra các lời khuyên về chăm sóc sức khỏe và ngăn ngừa bệnh tật, nghiên cứu và phát triển vắc -xin, thuốc men nhằm bảo vệ sức khỏe của con người. Vai trò đó rất quan trọng .

6.Nội dung chính của bài đọc là nói về tổ chức y tế thế giới WHO.

9. Tổ chức Y tế Thế giới, Liên Hợp Quốc, Bộ Y Tế.