Phạm Thị Như Quỳnh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Phạm Thị Như Quỳnh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1 :

 

Lối sống chủ động là một trong những yếu tố quan trọng nhất để đạt được thành công và hạnh phúc trong cuộc sống. Khi chúng ta sống chủ động, chúng ta sẽ có khả năng kiểm soát và quyết định về cuộc sống của mình. Chúng ta sẽ không còn phải phụ thuộc vào may mắn hoặc cơ hội, mà thay vào đó, chúng ta sẽ tạo ra cơ hội và may mắn cho chính mình.Lối sống chủ động cũng giúp chúng ta phát triển khả năng tự lập và tự tin. Khi chúng ta biết cách giải quyết vấn đề và vượt qua khó khăn, chúng ta sẽ trở nên tự tin hơn và có khả năng đối mặt với những thách thức mới.Cuối cùng, lối sống chủ động cũng giúp chúng ta đạt được mục tiêu và ước mơ của mình. Khi chúng ta có kế hoạch và hành động cụ thể, chúng ta sẽ có khả năng đạt được những gì chúng ta mong muốn.Tóm lại, lối sống chủ động là một yếu tố quan trọng để đạt được thành công và hạnh phúc trong cuộc sống. Chúng ta nên cố gắng sống chủ động và tạo ra cơ hội cho chính mình.

 

Câu 2 :

 

     Văn bản này là một bài thơ đẹp và sâu sắc của Nguyễn Trãi. Bài thơ mô tả một bức tranh sống động về cuộc sống ở một làng chài, với những hình ảnh về thiên nhiên, con người và hoạt động hàng ngày.

 

     Bài thơ cũng mang một thông điệp sâu sắc về cuộc sống và hạnh phúc. Tác giả cho chúng ta thấy rằng hạnh phúc không phải là một điều gì đó xa xôi hoặc khó đạt được, mà nó có thể được tìm thấy trong những điều đơn giản và gần gũi trong cuộc sống hàng ngày.Tôi đặc biệt ấn tượng với những hình ảnh về thiên nhiên trong bài thơ, như "Thạch lựu hiên còn phun thức đỏ" và "Hồng liên trì đã tịn mùi hương". Những hình ảnh này không chỉ mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn mang một ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống và hạnh phúc.

 

     Tóm lại, văn bản này là một bài thơ đẹp và sâu sắc, mang một thông điệp quan trọng về cuộc sống và hạnh phúc.

Câu 1 :

 

Thể thơ của văn bản trên là thơ Nôm Đường luật.

 

Câu 2 : 

 

Những hình ảnh nói về nét sinh hoạt hàng ngày đạm bạc, thanh cao của tác giả là:

 

- "Một mai, một cuốc, một cần câu"

- "Thu ăn măng trúc, đông ăn giá"

- "Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao"

 

Câu 3 : 

Biện pháp tu từ liệt kê được sử dụng để miêu tả sự đơn giản, thanh cao của tác giả. Liệt kê các đồ vật đơn giản như mai, cuốc, cần câu tạo nên hình ảnh một người sống đơn giản, không cầu kỳ.

 

Câu 4:

- Tác giả coi việc tìm nơi vắng vẻ, sống đơn giản là "dại", nhưng thực chất đó là sự khôn ngoan, sáng suốt.

- Tác giả coi việc đến chốn lao xao, sống bon chen là "khôn", nhưng thực chất đó là sự dại dột, nông nổi.

 

Câu 5 :

 

Từ văn bản trên, tôi cảm nhận được vẻ đẹp nhân cách của Nguyễn Bỉnh Khiêm là:

 

- Sự đơn giản, thanh cao: Tác giả sống đơn giản, không cầu kỳ, và luôn tìm kiếm sự yên tĩnh, vắng vẻ.

- Sự sáng suốt, khôn ngoan: Tác giả có quan niệm đúng đắn về cuộc sống, biết cách phân biệt giữa sự "dại" và sự "khôn".

- Sự tự do, độc lập: Tác giả không bị ràng buộc bởi những quy tắc, định kiến của xã hội, và luôn tìm kiếm sự tự do, độc lập trong cuộc sống.

Câu 1:

Truyện ngắn "Con chim vàng" của Nguyễn Quang Sáng là một tác phẩm văn học đặc sắc, thể hiện sự khéo léo và tinh tế của tác giả trong việc miêu tả cuộc sống của người nghèo khổ và sự bất công trong xã hội.Câu chuyện xoay quanh cuộc sống của cậu bé Bào, một đứa trẻ nghèo khổ phải làm việc chăm chỉ để kiếm sống. Tuy nhiên, cậu vẫn có tinh thần tự lập và khát vọng được yêu thương. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh để miêu tả cuộc sống của Bào và mối quan hệ của cậu với gia đình chủ.Tác phẩm này không chỉ thể hiện sự khéo léo và tinh tế của tác giả mà còn mang lại cho người đọc một thông điệp sâu sắc về sự bất công và sự cần thiết của tình yêu thương trong cuộc sống.

 

Câu 2 :

 

Tình yêu thương là một trong những giá trị quan trọng nhất trong cuộc sống của con người. Nó không chỉ mang lại cho chúng ta cảm giác hạnh phúc và ấm áp mà còn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và thử thách trong cuộc sống.

 

Tình yêu thương có thể được thể hiện dưới nhiều hình thức khác nhau, từ sự quan tâm và chăm sóc của gia đình và bạn bè đến sự giúp đỡ và hỗ trợ của cộng đồng. Tuy nhiên, dù dưới hình thức nào, tình yêu thương đều mang lại cho chúng ta một cảm giác an toàn và được chấp nhận.

 

Trong cuộc sống, chúng ta thường gặp phải những khó khăn và thử thách, và đó là lúc chúng ta cần tình yêu thương nhất. Tình yêu thương có thể giúp chúng ta vượt qua những khó khăn đó và tìm lại sự tự tin và hạnh phúc.

 

Tuy nhiên, tình yêu thương không chỉ là một thứ gì đó mà chúng ta nhận được, mà còn là một thứ gì đó mà chúng ta cần phải cho đi. Khi chúng ta cho đi tình yêu thương, chúng ta không chỉ mang lại hạnh phúc cho người khác mà còn mang lại hạnh phúc cho chính mình.

 

Vì vậy, chúng ta cần phải trân trọng và phát triển tình yêu thương trong cuộc sống của mình. Chúng ta cần phải cho đi tình yêu thương và nhận lấy tình yêu thương từ người khác. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể tìm lại sự hạnh phúc và ấm áp trong cuộc sống.

 

Tóm lại, tình yêu thương là một giá trị quan trọng trong cuộc sống của con người. Nó mang lại cho chúng ta cảm giác hạnh phúc và ấm áp, giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và thử thách, và mang lại cho chúng ta một cảm giác an toàn và được chấp nhận. Chúng ta cần phải trân trọng và phát triển tình yêu thương trong cuộc sống của mình.

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là biểu cảm.

 

Câu 2: Tình huống truyện của đoạn trích là cuộc sống của cậu bé Bào và mối quan hệ của cậu với gia đình chủ.

 

Câu 3: Đoạn trích được kể theo ngôi thứ ba. Tác dụng của ngôi kể này là giúp người đọc có cái nhìn tổng quan về cuộc sống của cậu bé Bào và mối quan hệ của cậu với gia đình chủ.

 

Câu 4: Chi tiết "Mắt Bào chập chờn thấy bàn tay mẹ thằng Quyên thò xuống. Tay Bào với tới, với mãi, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai." thể hiện sự bất công và sự đau khổ của cậu bé Bào. Mẹ thằng Quyên chỉ quan tâm đến con chim vàng của con trai mình, mà không quan tâm đến sự an toàn và hạnh phúc của cậu bé Bào.

 

Câu 5: Nhân vật cậu bé Bào trong đoạn trích là một cậu bé nghèo khổ, phải làm việc chăm chỉ để kiếm sống. Tuy nhiên, cậu vẫn có tinh thần tự lập và khát vọng được yêu thương. Tác giả gửi gắm tình cảm và thái độ đồng cảm với cậu bé Bào, và lên án sự bất công và sự vô cảm của gia đình chủ.

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là biểu cảm.

 

Câu 2: Tình huống truyện của đoạn trích là cuộc sống của cậu bé Bào và mối quan hệ của cậu với gia đình chủ.

 

Câu 3: Đoạn trích được kể theo ngôi thứ ba. Tác dụng của ngôi kể này là giúp người đọc có cái nhìn tổng quan về cuộc sống của cậu bé Bào và mối quan hệ của cậu với gia đình chủ.

 

Câu 4: Chi tiết "Mắt Bào chập chờn thấy bàn tay mẹ thằng Quyên thò xuống. Tay Bào với tới, với mãi, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai." thể hiện sự bất công và sự đau khổ của cậu bé Bào. Mẹ thằng Quyên chỉ quan tâm đến con chim vàng của con trai mình, mà không quan tâm đến sự an toàn và hạnh phúc của cậu bé Bào.

 

Câu 5: Nhân vật cậu bé Bào trong đoạn trích là một cậu bé nghèo khổ, phải làm việc chăm chỉ để kiếm sống. Tuy nhiên, cậu vẫn có tinh thần tự lập và khát vọng được yêu thương. Tác giả gửi gắm tình cảm và thái độ đồng cảm với cậu bé Bào, và lên án sự bất công và sự vô cảm của gia đình chủ.

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là biểu cảm.

 

Câu 2: Tình huống truyện của đoạn trích là cuộc sống của cậu bé Bào và mối quan hệ của cậu với gia đình chủ.

 

Câu 3: Đoạn trích được kể theo ngôi thứ ba. Tác dụng của ngôi kể này là giúp người đọc có cái nhìn tổng quan về cuộc sống của cậu bé Bào và mối quan hệ của cậu với gia đình chủ.

 

Câu 4: Chi tiết "Mắt Bào chập chờn thấy bàn tay mẹ thằng Quyên thò xuống. Tay Bào với tới, với mãi, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai." thể hiện sự bất công và sự đau khổ của cậu bé Bào. Mẹ thằng Quyên chỉ quan tâm đến con chim vàng của con trai mình, mà không quan tâm đến sự an toàn và hạnh phúc của cậu bé Bào.

 

Câu 5: Nhân vật cậu bé Bào trong đoạn trích là một cậu bé nghèo khổ, phải làm việc chăm chỉ để kiếm sống. Tuy nhiên, cậu vẫn có tinh thần tự lập và khát vọng được yêu thương. Tác giả gửi gắm tình cảm và thái độ đồng cảm với cậu bé Bào, và lên án sự bất công và sự vô cảm của gia đình chủ.

Câu 1:

Trong đoạn trích, nhân vật Chi-hon trải qua một quá trình diễn biến tâm lý phức tạp. Ban đầu, Chi-hon thể hiện sự hoang mang và bối rối trước những khó khăn trong cuộc sống. Tuy nhiên, qua mỗi trải nghiệm và thử thách, tâm lý của anh dần dần trở nên vững chắc hơn. Anh bắt đầu nhận ra giá trị của cách nhìn riêng và tầm quan trọng của việc tự tin đối mặt với những thách thức. Sự thay đổi này không chỉ giúp Chi-hon vượt qua được những khó khăn mà còn giúp anh phát triển bản thân hơn. Qua đó, chúng ta có thể thấy nhìn riêng không chỉ là một phương pháp để giải quyết vấn đề mà còn là một phương tiện để phát triển bản thân và vượt qua những thử thách trong cuộc sống.

Câu 2:

Kí ức về những người thân yêu trong cuộc đời mỗi người có tầm quan trọng vô cùng lớn. Những người thân yêu không chỉ là nguồn động viên mà còn là điểm tựa vững chắc giúp chúng ta vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Họ giúp chúng ta nhận ra giá trị của bản thân và định hình hướng đi trong cuộc sống. Kí ức về họ còn là nguồn cảm hứng giúp chúng ta phấn đấu và không ngừng phát triển. Trong những khoảnh khắc khó khăn, kí ức về những người thân yêu chính là nguồn sức mạnh giúp chúng ta vượt qua và tiếp tục cuộc sống. Vì vậy, việc giữ gìn và trân trọng những kí ức này là rất quan trọng đối với mỗi người.

Câu 1: Truyện ở ngôi kể thứ nhất, người kể chuyện xưng “tôi”.

Câu 2: Đoạn trích sử dụng điểm nhìn bên trong, các tình huống truyện và sự kiện đều được đánh giá dưới góc nhìn của người con gái Chi-hon.

Câu 3: Biện pháp nghệ thuật trong đoạn văn là biện pháp lặp cấu trúc “Lúc mẹ...”. Giúp tăng tính liên kết và tạo nhịp điệu cho đoạn văn. Đồng thời nhấn mạnh khoảnh khắc mẹ bị lạc, Chi-hon đang bận rộn sống cuộc đời riêng. Từ đó, cho ta thấy được sự tự trách của nhân vật Chi-hon khi nhớ lại khoảnh khắc mẹ bị lạc

Câu 4: Người mẹ của Chi-hon có phẩm chất mạnh mẽ, kiên quyết kiên cường để bảo vệ cho con của mình, ngay cả khi bà phải đối mặt với một môi trường lạ lẫm; bà cũng vô cùng yêu thương con, muốn con được thử và mặc những món đồ bà thấy thật đẹp. Câu văn cho thấy phẩm chất của mẹ Chi-hon: "Mẹ nắm chặt tay cô, bước đi giữa biển người với phong thái có thể đe dọa cả những tòa nhà lừng lững đang từ trên cao nhìn thẳng xuống, rồi băng qua quảng trường và đợi anh cả dưới chân tháp đồng hồ.

 

 

Câu 5: Chi-hon hối tiếc vì đã không thử mặc chiếc váy mẹ chọn, khiến mẹ buồn phiền.

Những hành động vô tâm, dù nhỏ nhặt, đôi khi lại có thể gây tổn thương sâu sắc cho những người thân yêu. Khi chúng ta không chú ý đến cảm xúc của họ, hay thậm chí là bỏ qua những nỗ lực của họ, đó là lúc sự vô tâm làm xói mòn tình cảm gia đình. Đôi khi, những lời nói vô tình, hay sự thờ ơ trong những khoảnh khắc quan trọng cũng đủ để khiến người thân cảm thấy bị bỏ rơi, thiếu thốn tình cảm. Do đó, mỗi chúng ta cần nhận thức rõ rằng sự quan tâm, chăm sóc và chia sẻ yêu thương là điều cần thiết để giữ gìn mối quan hệ bền chặt và đầy ấm áp.

Khi mới gặp Héc- to thể hiện sự kiên cường và trách nhiệm anh luôn nghĩ đến sự an toàn của gia đình mình còn Ăng-đrô -mác lại thể hiện sợ hãi và lo lắng cho Héc-to cô rất yêu thương và muốn anh ở bên. Khi chia tay sự đau xót và cảm xúc dâng trào he to vẫn thể hiện sự quyết tâm khi Ăng-đrô-mác cảm thấy bất lực. Điều này cho thấy Héc to là người dũng cảm, còn Ăng-đrô-mác là người nhạy cảm và yêu thương. Cả hai đều mang trong mình phẩm chất đáng quý .

 

Khi mới gặp hét to thể hiện sự kiên cường và trách nhiệm anh luôn nghĩ đến sự an toàn của gia đình mình còn Ăng-đrô -mác lại thể hiện sợ hãi và lo lắng cho Héc-to cô rất yêu thương và muốn anh ở bên. Khi chia tay sự đau xót và cảm xúc dâng trào he to vẫn thể hiện sự quyết tâm khi Ăng-đrô-mác cảm thấy bất lực. Điều này cho thấy Héc to là người dũng cảm, còn Ăng-đrô-mác là người nhạy cảm và yêu thương. Cả hai đều mang trong mình phẩm chất đáng quý .