

Phạm Thị Như Quỳnh
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Tính sáng tạo là một trong những phẩm chất quan trọng nhất đối với thế hệ trẻ hiện nay. Trong một thế giới đang thay đổi nhanh chóng, nơi mà công nghệ và thông tin đang phát triển không ngừng, tính sáng tạo giúp cho trẻ em và thanh thiếu niên có thể thích nghi và phát triển.Tính sáng tạo cho phép trẻ em nghĩ ra những ý tưởng mới, giải quyết vấn đề một cách sáng tạo và tìm ra những giải pháp mới cho những thách thức cũ. Điều này giúp cho trẻ em trở nên tự tin hơn, có khả năng tự học hỏi và phát triển hơn.Ngoài ra, tính sáng tạo cũng giúp cho trẻ em phát triển khả năng tư duy phê phán, phân tích và đánh giá thông tin. Điều này giúp cho trẻ em trở nên thông minh hơn, có khả năng đưa ra quyết định sáng suốt và có trách nhiệm hơn.Tóm lại, tính sáng tạo là một phẩm chất quan trọng đối với thế hệ trẻ hiện nay. Nó giúp cho trẻ em trở nên tự tin hơn, có khả năng tự học hỏi và phát triển hơn, đồng thời phát triển khả năng tư duy phê phán và đưa ra quyết định sáng suốt.
Câu 2:
Bài văn trình bày cảm nhận về con người Nam Bộ qua nhân vật Phi và ông Sáu Đèo trong truyện "Biển người mênh mông" của Nguyễn Ngọc Tư.
Con người Nam Bộ được thể hiện qua hai nhân vật chính trong truyện: Phi và ông Sáu Đèo. Cả hai đều có những đặc điểm riêng biệt, nhưng đều thể hiện được tinh thần và cách sống của người Nam Bộ.Phi là một nhân vật trẻ, sống trong một gia đình khó khăn, nhưng anh không bao giờ bỏ cuộc. Anh luôn cố gắng để vượt qua những khó khăn và tìm kiếm một cuộc sống tốt đẹp hơn. Điều này thể hiện được tinh thần lạc quan và kiên cường của người Nam Bộ.Ông Sáu Đèo là một nhân vật già, đã sống qua nhiều khó khăn và thử thách. Ông là một người rất giàu kinh nghiệm và có một trái tim ấm áp. Ông luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác và chia sẻ những kinh nghiệm của mình. Điều này thể hiện được tinh thần nhân hậu và sẵn sàng giúp đỡ người khác của người Nam Bộ.Qua hai nhân vật này, chúng ta có thể thấy được những đặc điểm chung của con người Nam Bộ. Họ là những người rất lạc quan, kiên cường và nhân hậu. Họ luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác và chia sẻ những kinh nghiệm của mình.
Tóm lại, con người Nam Bộ được thể hiện qua hai nhân vật chính trong truyện "Biển người mênh mông" của Nguyễn Ngọc Tư. Họ là những người rất lạc quan, kiên cường và nhân hậu, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác và chia sẻ những kinh nghiệm của mình.
Câu 1.
Kiểu văn bản của ngữ liệu trên là văn bản thông tin, giới thiệu về chợ nổi - nét văn hóa sông nước miền Tây.
Câu 2.
Một số hình ảnh, chi tiết cho thấy cách giao thương, mua bán thú vị trên chợ nổi bao gồm:
- Người buôn bán trên chợ nổi nhóm họp bằng xuồng.
- Các chủng hàng, mặt hàng rất phong phú, từ trái cây, rau củ đến hàng thủ công gia dụng, hàng thực phẩm, động vật,...
- Người bán hàng trên chợ nổi có những lối rao hàng dân dã, giản tiện mà thú vị, như dùng "cây bẹo" để treo hàng hóa, dùng kèn để "bẹo" hàng,...
Câu 3.
Việc sử dụng tên các địa danh trong văn bản trên có tác dụng:
- Giúp người đọc xác định được vị trí và phạm vi của chợ nổi.
- Tạo ra một hình ảnh cụ thể và sinh động về chợ nổi và miền Tây.
- Giúp người đọc hiểu rõ hơn về văn hóa và đặc trưng của miền Tây.
Câu 4.
Phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ trong văn bản trên bao gồm hình ảnh, âm thanh,... Tác dụng của phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ này là:
- Tạo ra một hình ảnh cụ thể và sinh động về chợ nổi và miền Tây.
- Giúp người đọc hiểu rõ hơn về văn hóa và đặc trưng của miền Tây.
- Tạo ra một cảm giác thú vị và hấp dẫn cho người đọc.
Câu 5.
Tôi nghĩ rằng chợ nổi đóng vai trò rất quan trọng đối với đời sống của người dân miền Tây. Chợ nổi không chỉ là một nơi để mua bán hàng hóa, mà còn là một phần của văn hóa và truyền thống của miền Tây. Chợ nổi giúp người dân miền Tây có thể trao đổi hàng hóa, chia sẻ kinh nghiệm và tạo ra một cộng đồng đoàn kết và hỗ trợ lẫn nhau.
Câu 1:
Mùa thu Hà Nội - một chủ đề quen thuộc nhưng luôn mang đến những cảm xúc mới mẻ và sâu sắc. Trong đoạn thơ "Thu Hà Nội" của Hoàng Cát, vẻ đẹp của mùa thu Hà Nội được thể hiện một cách tinh tế và cảm động.Đầu tiên, ta cảm nhận được sự cô đơn và tịch yên của mùa thu Hà Nội. "Se sẽ gió heo may, xào xạc lạnh" - gió thu mang đến một cảm giác lạnh lẽo và cô đơn. "Lá vàng khô lùa trên phố bâng khuâng" - lá vàng khô rơi trên phố, tạo nên một hình ảnh u buồn và cô đơn. Nhưng chính trong sự cô đơn này, ta lại cảm nhận được một sự yên bình và tĩnh lặng.Tiếp theo, ta thấy được sự nhớ nhung và hoài niệm của người kể. "Nhớ người xa / Người xa nhớ ta chăng?" - người kể nhớ nhung người yêu xa cách, và tự hỏi liệu người đó có nhớ mình không. Sự nhớ nhung này được thể hiện một cách tinh tế và cảm động.Cuối cùng, ta thấy được sự đẹp đẽ và tinh tế của mùa thu Hà Nội. "Hàng sấu vẫn còn đây quả sót / Rụng vu vơ một trái vàng ươm" - hình ảnh quả sấu vàng ươm rơi trên đường tạo nên một hình ảnh đẹp đẽ và tinh tế. "Ta nhặt được cả chùm nắng hạ / Trong mùi hương trời đất dậy trên đường" - người kể nhặt được cả chùm nắng hạ, và cảm nhận được mùi hương trời đất dậy trên đường. Sự đẹp đẽ này được thể hiện một cách tinh tế và cảm động.Tóm lại, vẻ đẹp của mùa thu Hà Nội trong đoạn thơ "Thu Hà Nội" của Hoàng Cát được thể hiện một cách tinh tế và cảm động. Sự cô đơn, nhớ nhung và đẹp đẽ của mùa thu Hà Nội được thể hiện một cách sâu sắc và tinh tế, tạo nên một hình ảnh đẹp đẽ và cảm động trong lòng người đọc.
Câu 2:
Trí tuệ nhân tạo (AI) đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống hiện đại. Sự phát triển như vũ bão của AI đã mang lại nhiều lợi ích và cơ hội mới cho con người, nhưng cũng đặt ra nhiều thách thức và vấn đề cần được giải quyết.
Trước hết, AI đã giúp con người tự động hóa nhiều quy trình và nhiệm vụ, giúp tăng năng suất và giảm thiểu sai sót. Ví dụ, AI đã được sử dụng trong các ngành công nghiệp như sản xuất, vận chuyển và hậu cần để tối ưu hóa quy trình và giảm thiểu chi phí. Ngoài ra, AI cũng đã được sử dụng trong các lĩnh vực như y tế, giáo dục và tài chính để giúp con người đưa ra quyết định thông minh hơn và cung cấp dịch vụ tốt hơn.Tuy nhiên, sự phát triển của AI cũng đặt ra nhiều thách thức và vấn đề cần được giải quyết. Một trong những vấn đề lớn nhất là việc AI có thể thay thế con người trong nhiều công việc, dẫn đến việc thất nghiệp và mất cơ hội cho nhiều người. Ngoài ra, AI cũng có thể được sử dụng để thực hiện các hành động bất hợp pháp và gây hại, như tấn công mạng và trộm cắp thông tin.Để giải quyết những vấn đề này, cần có sự hợp tác và phối hợp giữa các bên liên quan, bao gồm chính phủ, doanh nghiệp và cộng đồng. Chính phủ cần phải tạo ra các quy định và chính sách để đảm bảo rằng AI được sử dụng một cách an toàn và có trách nhiệm. Doanh nghiệp cần phải đầu tư vào việc phát triển AI một cách có trách nhiệm và đảm bảo rằng AI được sử dụng để tạo ra giá trị cho xã hội. Cộng đồng cần phải được giáo dục và nâng cao nhận thức về AI và các tác động của nó đến cuộc sống.Cuối cùng, sự phát triển của AI cũng đặt ra nhiều câu hỏi về tương lai của con người và xã hội. Liệu AI có thể trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của chúng ta? Liệu AI có thể giúp con người giải quyết các vấn đề toàn cầu như biến đổi khí hậu và nghèo đói? Những câu hỏi này cần phải được giải quyết thông qua sự hợp tác và phối hợp giữa các bên liên quan.
Tổng kết, sự phát triển của AI đã mang lại nhiều lợi ích và cơ hội mới cho con người, nhưng cũng đặt ra nhiều thách thức và vấn đề cần được giải quyết. Để giải quyết những vấn đề này, cần có sự hợp tác và phối hợp giữa các bên liên quan, bao gồm chính phủ, doanh nghiệp và cộng đồng.
Câu 1.
Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là biểu cảm.
Câu 2.
Những từ ngữ, hình ảnh thể hiện năm khốn khó trong đoạn trích là:
- "Đồng sau lụt"
- "Bờ đê sụt lở"
- "Mẹ gánh gồng xộc xệch hoàng hôn"
- "Anh em con chịu đói suốt ngày tròn"
Những hình ảnh này thể hiện sự khó khăn, thiếu thốn và khổ sở của gia đình người kể.
Câu 3.
Biện pháp tu từ được sử dụng trong hai dòng thơ này là nhân hóa:
- "Tiếng lòng con" được nhân hóa như một tiếng gọi có thể vang vọng.
Tác dụng của biện pháp tu từ này là:
- Tạo ra một hình ảnh âm thanh mạnh mẽ và cảm động.
- Thể hiện sự khao khát và nhớ nhung của người kể đối với mẹ.
Câu 4.
Dòng thơ này mô tả hình ảnh mẹ người kể đang gánh gồng, xộc xệch về nhà vào hoàng hôn. Hình ảnh này thể hiện sự khó khăn và vất vả của mẹ trong việc chăm sóc gia đình.
Câu 5.
Thông điệp tâm đắc nhất mà tôi rút ra từ đoạn trích trên là:
"Khao khát và nhớ nhung của con cái đối với mẹ là một tình cảm thiêng liêng và không thể thay thế."
Tôi lựa chọn thông điệp này vì:
- Đoạn trích thể hiện một cách sâu sắc và cảm động tình cảm của người kể đối với mẹ.
- Thông điệp này cũng thể hiện sự biết ơn và trân trọng của con cái đối với mẹ, người đã hy sinh và chăm sóc cho họ.
Câu 1.
Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là biểu cảm.
Câu 2.
Những từ ngữ, hình ảnh thể hiện năm khốn khó trong đoạn trích là:
- "Đồng sau lụt"
- "Bờ đê sụt lở"
- "Mẹ gánh gồng xộc xệch hoàng hôn"
- "Anh em con chịu đói suốt ngày tròn"
Những hình ảnh này thể hiện sự khó khăn, thiếu thốn và khổ sở của gia đình người kể.
Câu 3.
Biện pháp tu từ được sử dụng trong hai dòng thơ này là nhân hóa:
- "Tiếng lòng con" được nhân hóa như một tiếng gọi có thể vang vọng.
Tác dụng của biện pháp tu từ này là:
- Tạo ra một hình ảnh âm thanh mạnh mẽ và cảm động.
- Thể hiện sự khao khát và nhớ nhung của người kể đối với mẹ.
Câu 4.
Dòng thơ này mô tả hình ảnh mẹ người kể đang gánh gồng, xộc xệch về nhà vào hoàng hôn. Hình ảnh này thể hiện sự khó khăn và vất vả của mẹ trong việc chăm sóc gia đình.
Câu 5.
Thông điệp tâm đắc nhất mà tôi rút ra từ đoạn trích trên là:
"Khao khát và nhớ nhung của con cái đối với mẹ là một tình cảm thiêng liêng và không thể thay thế."
Tôi lựa chọn thông điệp này vì:
- Đoạn trích thể hiện một cách sâu sắc và cảm động tình cảm của người kể đối với mẹ.
- Thông điệp này cũng thể hiện sự biết ơn và trân trọng của con cái đối với mẹ, người đã hy sinh và chăm sóc cho họ.
Câu 1:
Nhân vật Bê-li-cốp trong đoạn trích "Người trong bao" là một hình ảnh độc đáo và thú vị. Ông là một người đàn ông kỳ lạ, luôn đi giày cao su, cầm ô và mặc áo bành tô ấm cốt bông, ngay cả trong những ngày đẹp trời. Điều này cho thấy rằng ông là một người rất sợ hãi và không muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài.Tuy nhiên, điều thú vị là Bê-li-cốp lại là một người có ảnh hưởng lớn trong thành phố. Ông là một giáo viên dạy tiếng Hy Lạp và có khả năng kiểm soát cả trường học và thành phố. Điều này cho thấy rằng, mặc dù ông là một người sợ hãi và không muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài, nhưng ông lại có khả năng kiểm soát và ảnh hưởng đến những người xung quanh.Nhân vật Bê-li-cốp cũng cho thấy sự mâu thuẫn giữa bên trong và bên ngoài của con người. Bên ngoài, ông là một người có ảnh hưởng và kiểm soát, nhưng bên trong, ông là một người sợ hãi và không muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Điều này cho thấy rằng, con người không phải lúc nào cũng là một chỉnh thể thống nhất, mà có thể có những mâu thuẫn và xung đột bên trong.
Câu 2:
Bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân - một hành động đơn giản nhưng lại mang đến những ý nghĩa sâu sắc và quan trọng trong cuộc sống của chúng ta.
Vùng an toàn của bản thân là một không gian thoải mái, quen thuộc và bảo vệ chúng ta khỏi những rủi ro và thách thức của cuộc sống. Tuy nhiên, nếu chúng ta chỉ sống trong vùng an toàn này, chúng ta sẽ bỏ lỡ những cơ hội phát triển và trưởng thành.Khi chúng ta bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân, chúng ta sẽ phải đối mặt với những thách thức và rủi ro mới. Điều này có thể khiến chúng ta cảm thấy không thoải mái, thậm chí là sợ hãi. Tuy nhiên, chính những thách thức và rủi ro này sẽ giúp chúng ta phát triển và trưởng thành.Bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân giúp chúng ta phát triển khả năng tự lập và tự tin. Khi chúng ta phải đối mặt với những thách thức mới, chúng ta sẽ phải học cách giải quyết vấn đề và tự lập. Điều này sẽ giúp chúng ta trở nên tự tin hơn và có khả năng đối mặt với những thách thức mới.Ngoài ra, bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân cũng giúp chúng ta mở rộng tầm nhìn và hiểu biết về thế giới. Khi chúng ta chỉ sống trong vùng an toàn, chúng ta sẽ chỉ thấy được một phần nhỏ của thế giới. Tuy nhiên, khi chúng ta bước ra khỏi vùng an toàn, chúng ta sẽ có cơ hội khám phá và hiểu biết về những điều mới mẻ và thú vị.Cuối cùng, bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân giúp chúng ta tìm thấy ý nghĩa và mục đích của cuộc sống. Khi chúng ta chỉ sống trong vùng an toàn, chúng ta sẽ chỉ tập trung vào những điều nhỏ nhặt và không quan trọng. Tuy nhiên, khi chúng ta bước ra khỏi vùng an toàn, chúng ta sẽ có cơ hội khám phá và tìm thấy ý nghĩa và mục đích của cuộc sống.
Tóm lại, bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân là một hành động quan trọng và cần thiết trong cuộc sống của chúng ta. Nó giúp chúng ta phát triển khả năng tự lập và tự tin, mở rộng tầm nhìn và hiểu biết về thế giới, và tìm thấy ý nghĩa và mục đích của cuộc sống. Vì vậy, chúng ta nên sẵn sàng bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân và khám phá những điều mới mẻ và thú vị trong cuộc sống.
Câu 1:
Nhân vật Bê-li-cốp trong đoạn trích "Người trong bao" là một hình ảnh độc đáo và thú vị. Ông là một người đàn ông kỳ lạ, luôn đi giày cao su, cầm ô và mặc áo bành tô ấm cốt bông, ngay cả trong những ngày đẹp trời. Điều này cho thấy rằng ông là một người rất sợ hãi và không muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài.Tuy nhiên, điều thú vị là Bê-li-cốp lại là một người có ảnh hưởng lớn trong thành phố. Ông là một giáo viên dạy tiếng Hy Lạp và có khả năng kiểm soát cả trường học và thành phố. Điều này cho thấy rằng, mặc dù ông là một người sợ hãi và không muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài, nhưng ông lại có khả năng kiểm soát và ảnh hưởng đến những người xung quanh.Nhân vật Bê-li-cốp cũng cho thấy sự mâu thuẫn giữa bên trong và bên ngoài của con người. Bên ngoài, ông là một người có ảnh hưởng và kiểm soát, nhưng bên trong, ông là một người sợ hãi và không muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Điều này cho thấy rằng, con người không phải lúc nào cũng là một chỉnh thể thống nhất, mà có thể có những mâu thuẫn và xung đột bên trong.
Câu 2:
Bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân - một hành động đơn giản nhưng lại mang đến những ý nghĩa sâu sắc và quan trọng trong cuộc sống của chúng ta.
Vùng an toàn của bản thân là một không gian thoải mái, quen thuộc và bảo vệ chúng ta khỏi những rủi ro và thách thức của cuộc sống. Tuy nhiên, nếu chúng ta chỉ sống trong vùng an toàn này, chúng ta sẽ bỏ lỡ những cơ hội phát triển và trưởng thành.Khi chúng ta bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân, chúng ta sẽ phải đối mặt với những thách thức và rủi ro mới. Điều này có thể khiến chúng ta cảm thấy không thoải mái, thậm chí là sợ hãi. Tuy nhiên, chính những thách thức và rủi ro này sẽ giúp chúng ta phát triển và trưởng thành.Bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân giúp chúng ta phát triển khả năng tự lập và tự tin. Khi chúng ta phải đối mặt với những thách thức mới, chúng ta sẽ phải học cách giải quyết vấn đề và tự lập. Điều này sẽ giúp chúng ta trở nên tự tin hơn và có khả năng đối mặt với những thách thức mới.Ngoài ra, bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân cũng giúp chúng ta mở rộng tầm nhìn và hiểu biết về thế giới. Khi chúng ta chỉ sống trong vùng an toàn, chúng ta sẽ chỉ thấy được một phần nhỏ của thế giới. Tuy nhiên, khi chúng ta bước ra khỏi vùng an toàn, chúng ta sẽ có cơ hội khám phá và hiểu biết về những điều mới mẻ và thú vị.Cuối cùng, bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân giúp chúng ta tìm thấy ý nghĩa và mục đích của cuộc sống. Khi chúng ta chỉ sống trong vùng an toàn, chúng ta sẽ chỉ tập trung vào những điều nhỏ nhặt và không quan trọng. Tuy nhiên, khi chúng ta bước ra khỏi vùng an toàn, chúng ta sẽ có cơ hội khám phá và tìm thấy ý nghĩa và mục đích của cuộc sống.
Tóm lại, bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân là một hành động quan trọng và cần thiết trong cuộc sống của chúng ta. Nó giúp chúng ta phát triển khả năng tự lập và tự tin, mở rộng tầm nhìn và hiểu biết về thế giới, và tìm thấy ý nghĩa và mục đích của cuộc sống. Vì vậy, chúng ta nên sẵn sàng bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân và khám phá những điều mới mẻ và thú vị trong cuộc sống.
Câu 1:
Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là tự sự.
Câu 2 :
Nhân vật trung tâm của đoạn trích là Bê-li-cốp.
Câu 3 :
Đoạn trích được kể theo ngôi thứ nhất. Tác dụng của ngôi kể này là tạo ra cảm giác gần gũi và thân mật với người đọc, đồng thời cũng giúp người đọc hiểu rõ hơn về quan điểm và cảm xúc của người kể.
Câu 4 :
Những chi tiết miêu tả chân dung nhân vật Bê-li-cốp bao gồm:
- Luôn đi giày cao su, cầm ô và mặc áo bành tô ấm cốt bông.
- Luôn giấu mặt sau chiếc cổ áo bành tô bẻ đứng lên.
- Đeo kính râm, mặc áo bông chần, lỗ tai nhét bông.
- Luôn cho kéo mui lên khi ngồi trên xe ngựa.
Nhan đề đoạn trích "Người trong bao" được đặt như vậy vì Bê-li-cốp luôn cố gắng giấu mình trong một "bao" vô hình, tránh tiếp xúc với thế giới bên ngoài và chỉ sống trong một thế giới riêng của mình.
Câu 5:
Bài học rút ra được từ đoạn trích là việc sống quá khép kín và sợ hãi sẽ dẫn đến sự cô lập và mất đi cơ hội trải nghiệm cuộc sống.
Câu 1 :
Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là phương thức nghị luận.
Câu 2 :
Chủ thể bài viết là vua Lê Thái Tổ.
Câu 3 :
Mục đích chính của văn bản trên là kêu gọi các quan lại và người dân tiến cử người hiền tài để giúp cho đất nước.
Những đường lối tiến cử người hiền tài được đề cập trong văn bản bao gồm:
- Tiến cử người hiền tài từ triều đình và thôn dã.
- Không phân biệt người đã xuất sĩ hay chưa.
- Tiến cử người có tài văn võ, có thể trị dân coi quân.
Câu 4 :
Người viết đã đưa ra dẫn chứng về các quan lại thời Hán và Đường, như Tiêu Hà, Nguy Vô Tri, Địch Nhân Kiệt, Tiêu Tung.
Cách nêu dẫn chứng của người viết là sử dụng các ví dụ lịch sử để minh chứng cho luận điểm của mình. Điều này giúp cho luận điểm trở nên thuyết phục hơn và có căn cứ hơn.
Câu 5 :
Thông qua văn bản trên, ta có thể nhận xét về phẩm chất của chủ thể bài viết như sau:
- Chủ thể bài viết là một người có tầm nhìn xa và hiểu biết sâu sắc về việc xây dựng và phát triển đất nước.
- Họ có khả năng lãnh đạo và quản lý tốt, khi họ biết cách chọn người hiền tài để giúp cho đất nước.
- Họ cũng có khả năng học hỏi và áp dụng các kinh nghiệm lịch sử để xây dựng và phát triển đất nước.
Câu 1:
Nguyễn Trãi là một nhà văn, nhà thơ và nhà chính trị nổi tiếng của Việt Nam. Trong văn bản "Chiếu cầu hiền tài", Nguyễn Trãi đã thể hiện nghệ thuật lập luận của mình một cách xuất sắc.Đầu tiên, Nguyễn Trãi đã sử dụng phương pháp lập luận bằng cách đưa ra các ví dụ lịch sử để minh chứng cho luận điểm của mình. Ông đã nêu lên các ví dụ về các quan lại thời Hán và Đường, như Tiêu Hà, Nguy Vô Tri, Địch Nhân Kiệt, Tiêu Tung, để chứng minh rằng việc chọn người hiền tài là một việc quan trọng và cần thiết để xây dựng và phát triển đất nước.Tiếp theo, Nguyễn Trãi đã sử dụng phương pháp lập luận bằng cách phân tích và giải thích các nguyên nhân và hậu quả của việc chọn người hiền tài. Ông đã giải thích rằng việc chọn người hiền tài sẽ giúp cho đất nước trở nên giàu mạnh và phát triển, trong khi việc không chọn người hiền tài sẽ dẫn đến sự suy yếu và衰退 của đất nước.Cuối cùng, Nguyễn Trãi đã sử dụng phương pháp lập luận bằng cách kêu gọi và khuyên nhủ người đọc. Ông đã kêu gọi các quan lại và người dân hãy tiến cử người hiền tài để giúp cho đất nước, và khuyên nhủ họ hãy coi việc chọn người hiền tài là một việc quan trọng và cần thiết.Tóm lại, nghệ thuật lập luận của Nguyễn Trãi trong văn bản "Chiếu cầu hiền tài" là một ví dụ xuất sắc về cách sử dụng các phương pháp lập luận để thuyết phục và khuyên nhủ người đọc.
Câu 2:
Hiện tượng "chảy máu chất xám" tại Việt Nam hiện nay là một vấn đề nghiêm trọng và đáng lo ngại. "Chảy máu chất xám" là thuật ngữ dùng để mô tả sự di chuyển của các chuyên gia, nhà khoa học, và nhân tài khỏi một quốc gia hoặc tổ chức để đến một nơi khác có điều kiện tốt hơn.
Tại Việt Nam, hiện tượng "chảy máu chất xám" đang diễn ra ở nhiều lĩnh vực, từ giáo dục, y tế, công nghệ thông tin đến kinh tế, tài chính. Nhiều chuyên gia, nhà khoa học, và nhân tài Việt Nam đang di chuyển đến các quốc gia phát triển như Mỹ, Nhật Bản, Úc, Canada để tìm kiếm cơ hội tốt hơn.Nguyên nhân của hiện tượng "chảy máu chất xám" tại Việt Nam là nhiều và phức tạp. Một trong những nguyên nhân chính là thiếu cơ hội và điều kiện tốt để phát triển sự nghiệp. Nhiều chuyên gia, nhà khoa học, và nhân tài Việt Nam cảm thấy rằng họ không có cơ hội để phát triển sự nghiệp của mình tại Việt Nam, do thiếu nguồn lực, thiếu cơ sở vật chất, và thiếu sự hỗ trợ từ chính phủ và xã hội.Một nguyên nhân khác là mức lương và phúc lợi thấp. Nhiều chuyên gia, nhà khoa học, và nhân tài Việt Nam cảm thấy rằng mức lương và phúc lợi của họ tại Việt Nam là quá thấp so với mức lương và phúc lợi của họ tại các quốc gia phát triển.Để giải quyết hiện tượng "chảy máu chất xám" tại Việt Nam, chính phủ và xã hội cần phải thực hiện các biện pháp để tạo ra cơ hội và điều kiện tốt hơn cho các chuyên gia, nhà khoa học, và nhân tài. Điều này có thể bao gồm việc tăng mức lương và phúc lợi, tạo ra cơ sở vật chất và nguồn lực tốt hơn, và hỗ trợ các chương trình đào tạo và phát triển nhân tài.Ngoài ra, chính phủ và xã hội cũng cần phải tạo ra một môi trường tốt hơn để các chuyên gia, nhà khoa học, và nhân tài có thể phát triển sự nghiệp của mình. Điều này có thể bao gồm việc tạo ra một môi trường cạnh tranh và công bằng, hỗ trợ các doanh nghiệp và tổ chức khởi nghiệp, và tạo ra các chương trình hỗ trợ và phát triển nhân tài.
Tóm lại, hiện tượng "chảy máu chất xám" tại Việt Nam hiện nay là một vấn đề nghiêm trọng và đáng lo ngại. Để giải quyết vấn đề này, chính phủ và xã hội cần phải thực hiện các biện pháp để tạo ra cơ hội và điều kiện tốt hơn cho các chuyên gia, nhà khoa học, và nhân tài.