Phạm Gia Khiêm

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Phạm Gia Khiêm
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

Cuộc sống ngoài kia luôn có những giông bão mà bạn khó có thể biết trước được. Nhưng sống thế nào là do bạn chọn và làm chủ. Chính vì thế, chúng ta có thể khẳng định: sống ở thế chủ động có vai trò và ý nghĩa vô cùng to lớn đối với cuộc sống của mỗi người.Sống ở thế chủ động là việc mỗi người luôn biết làm chủ cuộc sống của mình, đề ra mục tiêu và thực hiện chúng một cách hoàn thiện, không để người khác phải nhắc nhở những công việc liên quan đến bản thân mình. Sống ở thế chủ động có ý nghĩa to lớn đối với cuộc sống con người, nó làm cho con người năng động hơn, sáng tạo hơn, giúp ích rất nhiều cho cuộc sống. Chủ động là tự hành động, không bị chi phối bởi người khác hoặc hoàn cảnh bên ngoài. Sống ở thế chủ động là hành động độc lập với hoàn cảnh xung quanh, làm chủ được tình thế, dám nghĩ, dám hành động trên tất cả mọi lĩnh vực, chủ động tìm tòi, chủ động đề nghị, chủ động dấn thân…Sống chủ động khiến con người tự tin, bản lĩnh, linh hoạt ứng xử trong mọi tình huống để vượt qua khó khăn, hoàn thành mục tiêu, khát vọng, ước mơ. Tuổi trẻ chủ động sẽ không ngừng có được cơ hội mới khẳng định bản thân, đạt được thành công.Tuy nhiên, chúng ta cũng cần phê phán những bạn trẻ sống dựa dẫm, thiếu tự tin, thụ động, phó mặc cho số phận của mình và những bạn trẻ sống không có ước mơ, hoài bão. Sống ở thế chủ động cần thiết trong môi trường xã hội hôm nay, đặc biệt là đối với thế hệ trẻ - chủ nhân tương lai của đất nước. Mỗi chúng ta hãy rèn luyện bản thân bằng cách sống có ước mơ, tích cực trau dồi kiến thức cũng như đạo đức để có thể chạm tay vào ước mơ đó.

Câu 2:

Từ xưa đến nay, thiên nhiên là đề tài quen thuộc trong sáng tác văn học. Đồng thời, là nguồn cảm hứng cho biết bao thi sĩ văn nhân. Các tác giả tìm tới thiên nhiên để thông qua đó, bộc lộ tình cảm và kí thác, gửi gắm tâm tư của bản thân về cuộc sống. Nhà thơ Nguyễn Trãi cũng không ngoại lệ. Ông đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên ngày hè hết sức tươi tắn, rực rỡ trong thi phẩm "Bảo kính cảnh giới"

Sau bao tháng ngày bận bịu chốn quan trường, Nguyễn Trãi trở về với cuộc sống thanh bình. Câu thơ mở đầu đã giúp chúng ta hiểu rõ hơn về hoàn cảnh sống của thi sĩ:

"Rồi hóng mát thuở ngày trường."

Trong giây phút rỗi rãi "rồi", nhà thơ nhàn nhã, thảnh thơi ngồi hóng mát một ngày dài. Bằng tâm hồn nhạy cảm, quan sát tinh tế, nhân vật trữ tình đã phát hiện ra bức tranh ngày hè vô cùng đẹp đẽ:

"Hòe lục đùn đùn tán rợp trương.

Thạch lựu hiên còn phun thức đỏ,

Hồng liên trì đã tịn mùi hương"

Nếu như các nhà thơ khác khi miêu tả thiên nhiên thường sử dụng hình ảnh quen thuộc, mang tính ước lệ như "tùng, cúc, trúc, mai" thì Nguyễn Trãi lại hoàn toàn trái ngược. Ông khắc họa thiên nhiên qua những cảnh sắc dung dị. Đó là cây hòe với màu hoa vàng, lá xanh thẫm đang "đùn đùn", tỏa rộng và phủ kín mặt đất rộng lớn. Đó còn là cây lựu có màu hoa như "phun thức đỏ" ở trước hiên nhà. Hay là bông sen hồng trong ao đang tỏa ngát hương thơm. Có thể thấy, bức tranh thiên nhiên hiện lên thật tươi tắn, rực rỡ. Mỗi cảnh vật đều mang một sắc màu khác nhau nhưng lại tạo nên sự hài hòa trong tổng thể.

Không chỉ đơn thuần gợi tả vẻ bề ngoài mà nhà thơ còn diễn tả sự vận động nhẹ nhàng, âm thầm của sự vật. Trước hết là hình ảnh cây hòe với sức sống căng tràn. Động từ "đùn đùn" gợi tả từng tán cây xanh thẫm không ngừng vươn mình tỏa bóng. Tán hòe xòe rộng, vươn xa, chiếm lấy cả một không gian. Tiếp đến, thi sĩ khéo léo miêu tả hoa lựu đang "phun thức đỏ". Ở mỗi nhành cây, hoa lựu thi nhau bung nở, mang đến thứ màu đỏ rực. Dường như, lúc này đây, cây lựu đang ở độ tràn đầy sức sống nhất, những bông hoa liên tiếp "phun" sắc. Cuối cùng, nhà thơ không quên khắc họa hình ảnh sen hồng tỏa hương. Trong ao, sen đã nở và mang đến mùi hương thanh khiết, dịu nhẹ. Như vậy, thi nhân đã cảm nhận, khám phá cảnh sắc thiên nhiên bằng một trái tim nồng cháy tình yêu cùng tấm lòng nâng niu, trân trọng.

Bức tranh ngày hè càng thêm rộn ràng nhờ những âm thanh quen thuộc trong đời sống:

"Lao xao chợ cá làng ngư phủ;

Dắng dỏi cầm ve lầu tịch dương."

Từ láy "lao xao" gợi ra bầu không khí nhộn nhịp, náo nhiệt của phiên chợ cá. Tiếng người dân trao đổi, mua bán tấp nập, vang vọng trong đất trời rộng lớn. m thanh ấy như chạm khẽ vào tâm hồn của thi nhân. Bản giao hưởng cuộc sống trở nên sống động hơn nhờ tiếng ve kêu. Lắng nghe âm thanh râm ran của đàn ve dưới bóng chiều tà, thi sĩ ngỡ đây là tiếng đàn huyền diệu. Việc sử dụng từ láy "dắng dỏi" kết hợp với biện pháp đảo ngữ "dắng dỏi cầm ve" đã góp phần lột tả thanh âm trong trẻo, rộn rã của ngày hè.

Trong "Bảo kính cảnh giới" (bài 43), nhà thơ đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật độc đáo. Hàng loạt động từ "đùn đùn", "phun" cùng từ láy "lao xao", "dắng dỏi" được dùng để miêu tả cảnh sắc thiên nhiên. Bài thơ còn chạm tới trái tim người đọc bởi ngôn từ giản dị, mộc mạc, đậm đà tính dân tộc; hình ảnh thơ gần gũi, thân thuộc.

Qua bài thơ, ta thấy Nguyễn Trãi là người có tâm hồn tinh tế trước thiên nhiên. Nhà thơ đã thả hồn vào cảnh vật để khám phá, nắm bắt sức sống âm thầm nhưng mạnh mẽ của thiên nhiên. Ông nâng niu vẻ đẹp mà đất trời ban tặng bằng một trái tim tràn đầy yêu thương.

"Bảo kính cảnh giới" là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách sáng tác của Nguyễn Trãi về đề tài thiên nhiên. Theo thời gian, bức tranh ngày hè hòa hợp hình ảnh, màu sắc và âm thanh vẫn luôn khắc sâu trong tâm trí bạn đọc.

Câu 1:

Nghệ thuật lập luận được thể hiện qua việc sử dụng những lí lẽ, bằng chứng vô cùng xác đáng về thời cuộc, hoàn cảnh của đất nước: sau chiến tranh, nguyên khí quốc gia kiệt quệ, triều đình hỗn loạn, lòng người hoang mang… những người hiền tài thì sống ẩn dật, lánh xa sự đời, bỏ mặc đất nước trong hoàn cảnh nguy nan… Nhưng bên cạnh những lời chỉ trích có phần gay gắt, đanh thép ấy ta vẫn bắt gặp những câu hỏi tu từ đậm chất biểu cảm như “Hay trẫm ít đức không đáng để phò tá chăng? Hay đang thời đổ nát chưa thể ra phụng sự vương hầu chăng?...” Như một nỗi niềm giãi bày, một sự trải lòng của chính nhà vua, thay vì việc đổ lỗi cho người tài, ông nhận sự nhượng bộ về mình. Đây là một cách thuyết phục độc đáo, không chỉ cho ta thấy nỗi niềm, tấm lòng của nhà vua còn là một cách thấy nhu thắng cương khiến người nghe không khỏi thấy nhói lòng, tội lỗi nếu làm trái. 

Câu 2:

Hiện tượng "Chảy máu chất xám" (hay còn gọi là "brain drain" trong tiếng Anh) là một vấn đề quan trọng, nói về quá trình di cư quy mô lớn của nguồn nhân lực có kiến thức và kỹ năng từ một quốc gia sang một quốc gia khác. Ban đầu, thuật ngữ này chỉ ám chỉ việc các công nhân kỹ thuật di cư sang các quốc gia khác, nhưng ngày nay, nó đã được mở rộng để bao gồm việc ra đi của những người có kiến thức hoặc chuyên môn từ một quốc gia, khu vực kinh tế, hoặc lĩnh vực khác vì họ tìm kiếm điều kiện sống tốt hơn hoặc mức lương hấp dẫn hơn.

Chảy máu chất xám là một hiện tượng toàn cầu, không chỉ xuất hiện ở các quốc gia đang phát triển mà còn tại các nước phát triển, gây thiệt hại đáng kể đối với quá trình phát triển kinh tế. Các chính phủ đã thực hiện các biện pháp và chính sách nhằm kiểm soát hiện tượng này và tạo điều kiện thu hút những người có kiến thức quay trở lại quê hương.

Nguyên nhân chính thúc đẩy Chảy máu chất xám bao gồm mức lương thấp, thiết bị lạc hậu, triển vọng tương lai không sáng sủa, sự thiếu lựa chọn cho các nhà khoa học nếu họ ở lại quê hương, cũng như chế độ đãi ngộ kém, môi trường nghiên cứu khoa học không phát triển, và giá trị công việc chưa được đánh giá cao. Riêng ở châu Phi, còn có các yếu tố khác như nghèo đói, sự bất ổn chính trị (chiến tranh, xung đột), và nguồn ngân sách đầu tư vào lĩnh vực khoa học và công nghệ cực kỳ thấp (chỉ chiếm 0,3% của GDP).

 

Các yếu tố cá nhân cũng đóng vai trò quan trọng, bao gồm sự ảnh hưởng từ gia đình (ví dụ như có người thân ở nước ngoài) và sở thích cá nhân của mỗi người, mong muốn khám phá và phát triển sự nghiệp.

Chảy máu chất xám tại các quốc gia nghèo đóng góp đáng kể vào khoảng cách giàu nghèo giữa các quốc gia và gây ra những hậu quả khó lường cho các quốc gia đang phát triển. Việc mất mát nguồn nhân lực có kiến thức dẫn đến sự lãng phí nguồn đào tạo của quốc gia, đồng thời phải chi tiêu lớn để thuê chuyên gia từ nước ngoài. Ở châu Phi, chi phí này thậm chí chiếm tới 1/3 nguồn viện trợ đến từ nước ngoài. Ngoài ra, nhiều nghiên cứu khoa học không thể thực hiện do thiếu nhân lực, và các thành tựu khoa học và công nghệ không được áp dụng rộng rãi. Sự ra đi của các nhà khoa học cũng ảnh hưởng xấu đến cộng đồng và tri thức trong nước, đồng thời gây chậm trễ quá trình phát triển kinh tế.

Câu 1: Nghị luận 

Câu 2: Chủ thể bài viết là vua Lê Thái Tổ

Câu 3:

- Nhằm kêu gọi nhân tài ra giúp nước, giúp vua trong công cuộc tái thiết xây dựng triều đại mới.

- Người tiến cử được thưởng vào bực thượng thưởng, theo như phép xưa. - Tiến cử người có tài trung bình thì được thưởng thăng hai trật. - Tiến cử người có tài đức đều trội hơn đời, thì được trọng thưởng.

Câu 1: Tự sự 

Câu 2: 

Nhân vật trung tâm của văn bản là:Bê-li-cốp

Câu 3:

- Đoạn trích được kể theo ngôi thứ nhất 

- Người kể truyện sưng tôi 

Câu 5:

Truyện ngắn“Người trong bao” kể về lối sống trong bao của Bêlicốp với cảm hứng phê phán sâu sắc.

Có thể nói suốt cuộc đời mình Bêlicốp chưa dám sống một phút giây nào. Hắn tìm kiếm sự an toàn trong cái bao cả về thể xác lẫn nội tâm. Thứ tiếng hắn dạy là tiếng Hi Lạp cổ lỗ, lỗi thời. Sinh hoạt hàng ngày của hắn cũng hết sức khác thường, y luôn bao kín mình trong đống quần áo, mũ, kính, ủng bất kỳ mưa hay nắng. Hắn lúc nào cũng có khát vọng mãnh liệt là thu mình vào trong một cái bao để ngăn cách, bảo vệ hắn với thế giới bên ngoài. Về mặt tinh thần cũng vậy, Bêlicốp chỉ ca ngợi quá khứ, những cái không bao giờ có thực để trốn chạy hiện tại. Ngay cả ý nghĩ hắn cũng cố giấu trong bao bởi hắn luôn sợ “Nhỡ xảy ra chuyện gì”.

Lối sống của Bêlicốp vừa khiến ta giận vừa khiến ta thương bởi kiếp người sống lay lắt mỏi mòn, lúc nào cũng lo âu, sợ sệt…Đây là phân nhân bản tiêu cực của con người được nhìn nhận bằng thái độ nhân bản đầy cảm thông, yêu thương. Phê phán lối sống trong bao này, Sêkhốp đã gián tiếp cho con người thấy họ sống nhàm chán, buồn tẻ, vô vị, vô nghĩa và cần thay đổi lối sống trong bao đó để sống có ý nghĩa, có nhân bản hơn.

Câu 1:

Sê-khốp một trong những nhà văn lỗi lạc của văn học Nga. Ông không chỉ là nhà viết kịch tài năng, mà còn là một nhà viết truyện ngắn bậc thầy. Người trong bao được viết năm 1880, là một trong những truyện ngắn nổi tiếng nhất của ông. Tác phẩm nổi bật với hình tượng Bê-li-cốp – hình ảnh tiêu biểu cho người dân Nga lúc bấy giờ.Chân dung Bê-li-cốp được nhà văn lựa chọn những chi tiết tiêu biểu nhất để miêu tả. Ông ta là một giáo viên dạy tiếng Hi Lạp cổ - một thứ tiếng đã trở nên lỗi thời, rất ít người học. Hắn là có một ngoại hình hết sức kì quái, mọi thứ đều được hắn ta cho vào trong “bao”. Trong những ngày đẹp trời nhất hắn vẫn đi giày cao su, cầm ô, mặc áo bành tô, chiếc áo bành tô to cổ luôn dựng đứng đến lấp cả gương mặt. Không chỉ vậy ra ngoài hắn luôn phải đeo kính râm, lỗ tai nhét bông và ngồi trên xe ngựa nhất định phải kéo mui. Ở nhà, một không gian riêng tư nhưng cái “bao” của hắn vẫn không hề thay đổi, áo khoác vẫn mặc, cửa đóng, the cài, luôn sợ sẽ có kẻ trộm đột nhập. Giường ngủ của Bê-li-cốp được tác giả miêu tả là chật và kín như cái hộp, nóng bức, ngột ngạt, khi ngủ luôn trùm chăn kín đầu. Dường như luôn có nỗi sợ hãi bủa vây xung quanh Bê-li-cốp khiến hắn phải phòng ngừa hết sức. Những chi tiết miêu tả rất sức cụ thể đã cho thấy những chiếc bao hữu hình đang bủa vây, quấn chặt lấy Bê-li-cốp. Đồng thời cũng cho người đọc bước đầu thấy chân dung quái gở, kì quặc của hắn.Nhưng đó mới chỉ là chân dung bên ngoài, để làm rõ sự kì quái của Bê-li-cốp, Sê-khốp còn đi sâu vào những biểu hiện thế giới bên trong. Bê-li-cốp luôn mang trong mình khát vọng mãnh liệt, ở mọi lúc, mọi nới đó là “thu mình vào trong một cái vỏ, tạo ra cho mình một cái bao có thể bảo vệ, ngăn cách hắn khỏi những ảnh hưởng bên ngoài”. Bởi cuộc sống ngoài kia đối với hắn quả đáng sợ hãi, hắn ghê tởm hiện tại, và hắn luôn ca ngợi quá khứ, cho đó là quãng thời gian huy hoàng, đẹp đẽ nhất, chính bởi vậy nghề dạy tiếng Hi Lạp cổ cũng thật phù hợp với hắn. Hắn tôn thờ những chỉ thị, thông tư, đối với hắn chỉ có những bài báo cấm đoán mới là điều rõ ràng. Và con người đó còn thường trực trong đầu suy nghĩ “nhỡ xảy ra chuyện gì”. Những chi tiết mô tả tâm lí bên trong của Bê-li-cốp đã cho ta thấy đầy đủ hơn kiểu “người trong bao” của xã hội Nga cuối thế kỉ XIX. Hắn luôn lo lắng, sợ hãi, phải tự bao bọc bản thân để có thể tránh sự tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Bê-li-cốp không phải bỗng dưng xuất hiện, hắn chính là con đẻ của xã hội tù túng, ngột ngạt của xã hội Nga chuyên chế lúc bấy giờ.Trong mối quan hệ với mọi người, Bê-li-cốp cũng tỏ ra mình là kẻ hết sức kì cục. Tạo mối quan hệ với mọi người là điều tất yếu đối với mỗi con người khi chúng ta đang sống trong một tập thể, một cộng đồng. Bê-li-cốp ý thức rất rõ điều đó, chỉ có điều cách hắn làm chỉ khiến người khác hoảng sợ, ghét bỏ: “Hắn có một thói quen kì quặc là đi hết nhà này đến nhà khác” hắn “kéo ghế ngồi, chẳng nói chẳng rằng, mắt nhìn xung quanh như tìm kiếm vật gì. Hắn cứ ngồi im như phỗi thế rồi độ một giờ sau thì cáo từ. Hắn gọi đó là cách duy trì những mối quan hệ tốt với đồng nghiệp”. Sê-khốp đã thật khéo léo khi lựa chọn chi tiết này, nó đã giúp bổ sung tính cách “trong bao” của hắn ở cách cư xử, hành động. Hắn ta tưởng rằng làm như vậy là đúng đắn mà không hề nhận ra mình đang quấy rầy, đang làm người khác ghê sợ. Lối sống của hắn và những người như hắn đã khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt, căng thẳng, những nỗi sợ vô hình cứ thế chất chồng lên những con người bình thường: “sợ nói to, sợ gửi thư, sợ làm quen, sợ đọc sách,, giúp đỡ người nghèo, sợ dạy học chữ”. Những nỗi sợ thật vô lí nhưng lại hợp lí khi cuộc sống của những con người nơi đây bị tắm đẫm trong những tư tưởng, lối sống trong bao của Bê-li-cốp. Một thói quen kì quặc của Bê-li-cốp nhưng lại có thể khống chế được cả một trường học, một thành phố trong cả chục năm trời, đó quả là một điều phi lí. Giọng kể có vẻ khách quan nhưng đằng sau đó ta vẫn thấy giọng điệu châm biếm, phê phán của tác giả.

Câu 2:

Trong cuộc sống, chúng ta thường có xu hướng tìm đến sự an toàn, tránh xa những rủi ro và thử thách. Đây là một tâm lý tự nhiên, vì ai cũng muốn cảm thấy thoải mái và an toàn. Tuy nhiên, nếu muốn phát triển bản thân và đạt được những thành công đáng kể, chúng ta cần học cách bước ra khỏi vùng an toàn và đối diện với những thử thách mới.

Để làm được điều này, điều đầu tiên chúng ta cần là lòng dũng cảm và sự sẵn sàng chấp nhận rủi ro. Thành công không bao giờ đến với những ai chỉ biết né tránh và ngại ngùng trước những cơ hội đầy thách thức. Điều quan trọng là chúng ta phải tìm hiểu và chuẩn bị kỹ càng trước khi đối mặt với những thử thách mới. Một cách hiệu quả để làm điều này là học hỏi từ những người đã thành công. Họ đã từng gặp không ít khó khăn và rào cản, nhưng với lòng kiên trì và chiến lược đúng đắn, họ đã vượt qua và đạt được những thành tựu đáng nể.

Ngoài ra, tinh thần kiên trì và không bỏ cuộc là yếu tố then chốt dẫn đến thành công. Không ai đạt được thành công mà không phải đối mặt với những thất bại và khó khăn. Điều quan trọng là chúng ta cần học hỏi từ những sai lầm của mình, không ngừng cố gắng và tiếp tục phấn đấu để đạt được mục tiêu. Tinh thần kiên trì sẽ giúp chúng ta đứng vững trước những thử thách, không để những khó khăn nhất thời làm nản lòng.

Hơn nữa, lòng nhiệt tình và đam mê với công việc mình làm là điều không thể thiếu. Đam mê chính là động lực mạnh mẽ giúp chúng ta vượt qua những rào cản, thúc đẩy chúng ta tiến lên và đạt được những điều tưởng chừng như không thể. Khi chúng ta đam mê với công việc của mình, chúng ta sẽ không dễ dàng bỏ cuộc khi gặp khó khăn, mà ngược lại, sẽ tìm thấy niềm vui và ý nghĩa trong mỗi thử thách mà mình phải đối mặt.

Tóm lại, để thoát ra khỏi vùng an toàn, chúng ta cần có lòng dũng cảm, sự kiên trì, chuẩn bị kỹ càng và đam mê với những gì mình làm. Chỉ khi chúng ta sẵn sàng đối mặt với những thử thách mới và vượt qua những rào cản, chúng ta mới có thể phát triển bản thân và đạt được những thành công lớn trong cuộc sống. Điều này không chỉ giúp chúng ta trưởng thành hơn, mà còn mở ra những cánh cửa mới, mang đến cho chúng ta những cơ hội và trải nghiệm quý giá.

Câu 2: Tình yêu thương chính là một trong những điều không thể nào thiếu được trong cuộc sống. Thực sự thì tình yêu thương giúp con người chở nên hạnh phúc và cũng có được sự vui vẻ. Thật không sai chút nào khi người ta nói rằng một con người biết yêu thương chính là người có nhân cách đẹp, hoàn mỹ hơn.

Đầu tiên chúng ta phải hiểu được tình yêu thương là gì? Tình yêu thương được hiểu đó là sự sẻ chia mà mỗi người dành cho nhau, một thứ tình cảm thiêng liêng xuất phát từ nơi con tim. Tình yêu thương định nghĩa dễ nhất đó cũng chính là sự đồng cảm và nhưng cũng chất chứa được tinh thần nhân loại mà con người dành cho con người. Thực sự trong cuộc sống này thì chính tình yêu thương có vô vàn hình trạng, nó như một viên đá ngũ sắc lung linh và đẹp đến mê mẩn. Những điều này dường như tuy nó vô hình nhưng lại hữu hình, đồng thời tình thương cũng như lại luôn luôn xuất hiện vào cuộc sống hàng ngày.

Ta như nhận thấy được rằng, chắc chính mỗi người chúng ta có thể dễ dàng nhận ra hay không thể nhận ra bởi tình yêu thương nó vô cùng đơn giản, và gần gũi biết bao nhiêu. Ta dường như cũng lại nhận thấy được cũng chính là người thân yêu mẹ bạn yêu bạn, anh chị người thân bạn chăm sóc cho bạn, bạn bè bạn lo lắng cho bạn… Tình yêu thương cũng được hiểu đó chính là tình thân, tình nghĩa. Mỗi con người chúng ta đều sinh ra may mắn được sống trong tình yêu của cha của mẹ, chúng ta được gắn kết bởi tình yêu nồng nàn từ cha mẹ thân yêu của chúng ta. Thế rồi ta như cũng nhận thấy được cũng chính từ những người mang chung dòng máu với ta. Và mỗi khi chúng ta như lại chập chững vào lớp học, chúng ta biết đến tình yêu thương mới đó chính là tình bạn.

Không chỉ tình thân mà chính tình thân những người bạn là người xa lạ, được gắn kết với chúng ta bởi chính những sự chia sẻ. Ta như cũng nhận thấy được cũng chính bởi niềm vui và nỗi buồn, bởi các cuộc trò chuyện, bởi sự giúp đỡ. Không những thế ta như cũng nhận thấy được cũng chính trên đường đời sẽ xuất hiện rất nhiều tình yêu thương. Và đáng nói nhất đó chính là tình yêu, tình yêu được định nghĩa đó là sự đồng điệu của hai tâm hồn, một chủ đề mà các nhà thơ như Xuân Diệu, Huy Cận, Xuân Quỳnh, Puskin,… Tất cả họ dường như cũng đã lại viết lên những câu thơ, trong đó cũng chính là những bài tình ca ngọt ngào để ca ngợi tình yêu, mang đến một sự thăng hoa bất tận. Thế rồi khi tình thương như lớn hơn thì đó trở thành tình yêu đất nước, dân tộc. Điều này cũng có thể nhận thấy được rằng chính con người chúng ta sống trên cùng một tổ quốc, cùng một mảnh đất, chung tiếng nói và màu da vì thế, chúng ta dành tình cảm như thật khăng khít đó để có thể mà dành cho nhau.

Tình yêu thương thực sự nó được ví như thật giống như một chiếc túi khổng lồ mà nhân loại không định nghĩa sao cho tường tận được. Ta như nhận thấy được tình yêu thương thực sự trìu tượng đến mức khó hiểu. Tình yêu thương đơn giản đó cũng chính là khi chúng ta mà nhìn đứa trẻ mồ côi như đang lặng lẽ nằm ở hàng ghế đá, nhìn cụ già đang mon men đi xin ăn. Và làm sao ta có thể không động lòng khi chúng ta nhìn người dân miền trung đang chịu những cơn bão, người thì bị chết, gia đình li tán và của cải bị mất mát. Ta như nhận thấy được cũng chính vì tình yêu thương chính là sự lo lắng cho người với người, dù chưa từng gặp mặt, dù chị là sự lướt qua nhanh chóng. Còn có những người luôn cố gắng cho đi mà không bao giờ nghĩ nhận lại cho riêng mình cả.

Có ai đó đã từng nói rằng “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực, mà nơi lạnh nhất là nơi thiếu tình thương”. Thực sự đây là một câu nói rất ý nghĩa. Tình thương như có thể giúp cho con người chúng ta xua đi mọi những u tối trong cuộc đời. Thay vào đó cũng chính là những tia sáng ấm áp của tình thương.

Thật tuyệt vời biết bao nhiêu vì trên thế giới con người luôn xuất hiện tình yêu thương. Mỗi ngày trong mỗi chúng ta hãy nuôi dưỡng trong trái tim mình những viên đá ngũ sắc yêu thương để tô vẻ cho cuộc sống của chính mình. Cuộc sống sẽ thật đẹp biết bao nhiêu khi có tình thương.