

Hoàng Bảo Châm
Giới thiệu về bản thân



































Đi lấy mật là một đoạn trích từ tác phẩm Đất rừng phương Nam của nhà văn Đoàn Giỏi kể về cuộc đời phiêu bạt của cậu bé tên An, bối cảnh của tiểu thuyết là vùng đất miền Tây Nam Bộ, nơi có những con người mến khách, yêu nước. Qua đoạn trích đi lấy mật, tác gia đã cho người đọc cảm nhận được về cậu bé An là một con người hồn nhiên, trong sáng và rất ham học hỏi.
An là nhân vật chính, cũng đóng vai là người kể chuyện. Cậu đã được nhà văn khắc họa qua nhiều phương diện khác nhau. Trong hành trình đi lấy mật cùng với tía nuôi và Cò, An đã có được một nhiều nghiệm thú vị. Trước hết, An cũng giống như bao đứa trẻ khác, nghịch ngợm nên đã có những hành động như: “Chen vào giữa, quảy tòn ten một cái gùi bé”; “Đảo mắt khắp nơi để tìm bầy ong mật”; “Reo lên khi nhìn thấy bầy chim đẹp”; “Ngước nhìn tổ ong như cái thúng… ”. Qua những hành động này, có thể thấy An là một đứa trẻ khá hiếu động và nghịch ngợm.
Hồn nhiên là vậy nhưng An vẫn biết suy nghĩ, ham tìm hiểu. Cậu luôn nhớ về lời má nuôi dạy, về cách lấy mật, lời thằng Cò nói về cách xem ong, về sân chim. Khi nghe má nuôi dạy cách lấy mật, nếu không hiểu gì, An lại hỏi ngay: “Sao biết nó về cây này mà gác kèo”, “Kèo là gì, hở má?”, “Coi bộ cũng không khó lắm hở má?”, “Ủa, tại sao vậy má?”... Bên cạnh đó, không chỉ tinh nghịch và ưa khám phá, cậu còn có con mắt quan sát thật tinh tế và sâu sắc. Dưới con mắt của An, cảnh rừng U Minh hiện lên sống động và hoang sơ, trù phú: “Buổi sáng, đất rừng yên tĩnh”, còn “ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh trên những đầu hoa tràm rung rung, khiến ta nhìn cái gì cũng giống như là nó bao qua một lớp thủy tinh”. Điều này cho thấy, An là một cậu bé có tinh tế, biết phát hiện ra những cái đẹp của thiên nhiên.
Qua đoạn trích đi lấy mật, tất cả những chi tiết từ câu chuyện của mẹ đã cho ta thấy An là một cậu bé ngoan ngoãn, ham học hỏi, thích quan sát và yêu thiên nhiên.
Bài thơ "Khi mùa mưa đến" mang đến cho tôi những cảm xúc sâu sắc về vẻ đẹp của thiên nhiên và tâm trạng con người. Mùa mưa không chỉ là thời điểm của những cơn mưa rào bất chợt mà còn là lúc gợi nhớ về những kỷ niệm, những nỗi buồn và niềm vui trong cuộc sống. Âm thanh của mưa rơi, hương đất ẩm ướt khiến tôi cảm thấy gần gũi với thiên nhiên hơn bao giờ hết. Qua bài thơ, tôi cảm nhận được sự giao hòa giữa con người và thiên nhiên, giữa nỗi nhớ và niềm hy vọng. Mùa mưa dường như mang lại cho tôi những suy tư về cuộc sống, về tình yêu và những mối quan hệ xung quanh. Từ đó, tôi nhận ra rằng, mỗi mùa đều có vẻ đẹp riêng, và mùa mưa cũng không ngoại lệ
Câu thơ "Ta hoá phù sa mỗi bến chờ" thể hiện sự hoà quyện giữa con người và thiên nhiên, sự cống hiến thầm lặng và hy vọng về mùa màng bội thu. Hình ảnh "phù sa" tượng trưng cho sự màu mỡ, phì nhiêu của đất đai, là kết quả của quá trình tích tụ trầm tích sông nước. Việc "hoá phù sa" cho thấy sự đóng góp của con người vào sự phát triển của quê hương, giống như phù sa nuôi dưỡng sự sống. "Mỗi bến chờ" thể hiện sự kiên nhẫn, bền bỉ và hy vọng của người dân vào một mùa màng tốt tươi, sự chờ đợi ấy mang ý nghĩa tích cực, lạc quan.