

NGUYỄN NGỌC HUYỀN
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Nhà thơ Tố Hữu từng tâm đắc rằng: “Thơ chỉ bật ra trong tim khi cuộc sống đã tràn đầy.” Thật vậy, Hoàng Nhuận Cầm với trái tim nồng hậu, yêu Tổ quốc đã viết nên bài thơ "Người cắt dây thép gai" với hình ảnh hàng rào dây thép gai mang một ý nghĩa biểu tượng sâu sắc, thể hiện chủ đề và khơi gợi cảm xúc của người đọc. Trước hết, ở bề mặt nghĩa đen, hàng rào dây thép gai là một vật cản vật chất, một ranh giới chia cắt không gian, ngăn cản sự tự do của con người và cả thiên nhiên ("con cò không đậu được"). Nó gợi lên một thực tế đau thương của đất nước bị chia cắt trong chiến tranh, nơi những ranh giới đã gây ra bao nhiêu mất mát và khổ đau. Hình ảnh "cây nhựa chảy", "con sông gãy", "nhịp cầu cũng gãy" càng làm nổi bật sự tổn thương sâu sắc không chỉ về mặt vật chất mà còn cả tinh thần. Hàng rào dây thép gai trở thành biểu tượng của sự chia lìa, sự đứt gãy trong tình cảm gia đình, tình yêu đôi lứa ("Đâu bóng em anh chải tóc hàng ngày") và rộng hơn là sự chia cắt của cả dân tộc. Hành động "cắt dây thép gai" của nhân vật trữ tình là một hành động mang tính biểu tượng cao đẹp. Nó thể hiện khát vọng thống nhất đất nước, mong muốn xóa bỏ mọi rào cản, hàn gắn những vết thương chiến tranh. Mỗi hàng rào bị cắt đi là một bước tiến gần hơn đến sự liền mạch, sự tái sinh ("cỏ lại hát những lời riêng của đất", "nhựa lại về nối lại những cành cây", "con sông đứt khúc bây giờ lại chảy"). Cuối cùng, khi "đã cắt đến hàng rào cuối cùng", đó là sự giải phóng hoàn toàn, là khoảnh khắc đất nước "bao năm cắt chia đang liền lại", mang đến niềm vui và hy vọng về một tương lai hòa bình, thống nhất. Bằng việc sử dụng thể thơ tự do, giọng thơ xúc động, cùng nhiều biện pháp tu từ liệt kê…những cảm xúc về tình yêu Tổ quốc được bộc lộ tự nhiên, mãnh liệt. Hình ảnh “dây thép gai” cũng được bắt gặp trong tác phẩm “Đất nước” của Nguyễn Đình Thi. Bài thơ là nỗi xót xa, đau đớn cho hiện thực chiến tranh khốc liệt, “dây thép gai đâm nát trời chiều”, đồng thời khắc họa ý chí chiến đấu kiên cường của những người lính. Như vậy, hình ảnh hàng rào dây thép gai không chỉ là một chi tiết hiện thực mà còn là một ẩn dụ sâu sắc cho sự chia cắt và khát vọng thống nhất của dân tộc Việt Nam. Bản thân em sẽ cố gắng học tập, làm việc không ngại khó để góp phần vào sự phát triển của đất nước.
Câu 1:
Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm.
Câu 2:
Nhân vật trữ tình trong văn bản là "anh", người trực tiếp thực hiện hành động cắt dây thép gai và bộc lộ những cảm xúc, suy tư của mình.
Câu 3:
Văn bản được thể hiện dưới hình thức thơ tự do. Điều này được thể hiện qua:
- Số tiếng trong các dòng thơ không đều nhau, không theo quy luật.
- Gieo vần, ngắt nhịp linh hoạt.
Hình thức thơ tự do này giúp tác giả thoải mái thể hiện dòng chảy cảm xúc và những suy tư sâu sắc của mình một cách chân thật và trực tiếp.
Câu 4:
Mạch cảm xúc của văn bản phát triển theo trình tự sau:
- Khổ 1: Nỗi đau xót và cảm nhận về sự chia cắt: Mở đầu bài thơ là hình ảnh "dây thép gai con cò không đậu được", gợi lên sự ngăn cách, chia lìa đến mức cả những sinh vật tự do như con cò cũng không thể tìm được nơi nương náu. Tiếng ru hời bình yên tương phản với sự "bay xa" của cò, hình ảnh "cây nhựa chảy", "con sông gãy", "nhịp cầu cũng gãy" là những ẩn dụ sâu sắc cho sự tổn thương, đứt gãy của đất nước và cả những tình cảm riêng tư ("Đâu bóng em anh chải tóc hàng ngày").
- Khổ 2: Niềm tin và hành động xoa dịu vết thương: Với lời kêu gọi "Anh cắt chúng đi cho con cò bay lại", nhân vật trữ tình thể hiện quyết tâm xóa bỏ sự chia cắt. Hành động "cắt" diễn ra trong "đêm khuya" gợi sự âm thầm, bền bỉ.
- Khổ 3: Trăn trở và khát vọng thống nhất: Hình ảnh cánh cò bay gợi lên nỗi nhớ thương, sự mong mỏi hòa bình. Câu hỏi "Đất nước mình bao năm chia cắt đấy/ Anh nói gì trong hai bàn tay" thể hiện sự dồn nén, trăn trở trước thực cảnh đất nước.
- Khổ 4, 5, 6: Hành động quyết liệt và niềm vui tái sinh: Việc "rơi xuống hàng rào thứ nhất", "cỏ lại hát", "nhựa lại về" là những hình ảnh tượng trưng cho sự hồi sinh, sự hàn gắn những vết thương. Hình ảnh "nhịp cầu gãy bây giờ như liền lại" mang đến niềm hy vọng về sự đoàn tụ. Đặc biệt, hình ảnh "nhịp cầu sang nhà bạn gái/ Có bóng em anh soi xuống hiền hoà" lồng ghép khát vọng thống nhất đất nước với khát vọng sum vầy tình riêng.
- Khổ 7, 8: Hoàn thành và niềm vui trọn vẹn: Hành động "cắt đến hàng rào cuối cùng" đánh dấu sự hoàn thành nhiệm vụ. Lời kêu gọi "Các đồng chí ơi, xung phong!" thể hiện tinh thần chiến đấu và niềm tin vào tương lai. Câu thơ cuối cùng "Đứng dậy nghe đất nước sông núi mình/ bao năm cắt chia đang liền lại" là sự vỡ òa trong niềm vui thống nhất, sự liền mạch của non sông sau bao năm đau thương.
Như vậy, mạch cảm xúc của bài thơ đi từ nỗi đau, sự chia cắt đến hành động quyết tâm xóa bỏ, và cuối cùng là niềm vui trọn vẹn của sự thống nhất và tái sinh.
Câu 5:
Qua bài thơ "Người cắt dây thép gai", Hoàng Nhuận Cầm đã gửi gắm độc giả thông điệp sâu sắc về sức mạnh của ý chí và hành động trong việc vượt qua những rào cản, hướng tới sự thống nhất và hàn gắn. Bài thơ không chỉ nói về sự chia cắt đất nước mà còn gợi cho em suy nghĩ về những "hàng rào" vô hình trong cuộc sống: những định kiến, những hiểu lầm, những tổn thương cá nhân hay tập thể. Hành động kiên trì "cắt dây thép gai" của nhân vật trữ tình cho thấy rằng, dù khó khăn đến đâu, nếu có ý chí và hành động quyết liệt, chúng ta hoàn toàn có thể vượt qua những rào cản đó để hướng tới sự hòa hợp, sự liền mạch và một tương lai tốt đẹp hơn. Sự thống nhất ở đây không chỉ là sự thống nhất về mặt địa lý mà còn là sự thống nhất trong tâm hồn, trong cộng đồng, và trong các mối quan hệ. Bản thân em luôn nhận thức sâu sắc công lao hy sinh của những người lính chiến đấu kiên cường vì Tổ quốc, em sẽ cố gắng học tập, làm việc không ngại khó để góp phần vào sự phát triển của đất nước.