NGUYỄN ĐỨC THÀNH

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của NGUYỄN ĐỨC THÀNH
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1

Để sống một cách ý nghĩa, trước hết, mỗi người cần hiểu rõ giá trị của thời gian và mối quan hệ với những người xung quanh. Cuộc sống không chỉ là sự tồn tại, mà là sự kết nối, chia sẻ, và cảm thông. Để sống có ý nghĩa, ta phải biết trân trọng từng khoảnh khắc, không để thời gian trôi qua vô ích. Điều quan trọng là sống trung thực với bản thân, đối diện với những khó khăn, thử thách mà không sợ hãi hay lẩn tránh. Bên cạnh đó, sự tử tế và lòng bao dung là chìa khóa giúp chúng ta xây dựng những mối quan hệ bền vững, tạo ra sự gắn kết trong cộng đồng. Một cuộc sống ý nghĩa không phải là một cuộc sống không có thử thách, mà là cách chúng ta đối diện và vượt qua thử thách đó. Sống có mục tiêu rõ ràng, sống với niềm tin và lòng kiên trì sẽ mang đến cho mỗi người một cuộc đời trọn vẹn, không chỉ làm hài lòng bản thân mà còn góp phần vào sự phát triển của xã hội. Sống có ý nghĩa chính là sống vì những điều tốt đẹp, vì sự an vui của chính mình và của những người xung quanh.

câu 2

 

Bài thơ "Áo cũ" của Lưu Quang Vũ là một tác phẩm đầy cảm xúc, mang đậm chất tự sự và phản ánh những suy tư sâu sắc về tình cảm gia đình, sự gắn bó giữa con cái và người mẹ, qua hình ảnh chiếc áo cũ. Qua những vần thơ giản dị, tác giả khéo léo thể hiện được nỗi niềm sâu lắng về sự trân trọng những gì đã cũ, những gì đã gắn bó suốt một quãng thời gian dài trong cuộc đời.

Mở đầu bài thơ, tác giả viết:
"Áo cũ rồi, mỗi ngày thêm ngắn
Chỉ đứt sờn màu bạc hai vai".
Những câu thơ này như một lời tự sự về chiếc áo cũ – hình ảnh quen thuộc, gần gũi trong mỗi gia đình. Chiếc áo đã cũ, đã sờn bạc theo thời gian, nhưng nó vẫn gắn liền với những kỷ niệm khó phai mờ. Đặc biệt, qua hình ảnh chiếc áo, tác giả thể hiện được sự trôi qua của thời gian, khi mỗi ngày, mỗi khoảnh khắc trôi đi, áo cũng ngày càng cũ đi, nhưng tình cảm và sự trân trọng đối với chiếc áo đó lại không hề phai nhạt. Áo cũ trở thành một biểu tượng của những kỷ niệm, của những điều đã qua nhưng vẫn còn đọng lại trong lòng người.

Trong khổ thơ thứ hai, tác giả sử dụng hình ảnh người mẹ với những công việc chăm sóc con cái để làm nổi bật mối liên hệ giữa chiếc áo cũ và tình mẫu tử:
"Mẹ vá áo mới biết con chóng lớn
Mẹ không còn nhìn rõ chỉ để xâu kim".
Câu thơ này gợi lên sự hi sinh thầm lặng của người mẹ trong những công việc tưởng chừng rất bình thường nhưng lại chứa đựng biết bao tình yêu thương. Việc mẹ vá áo cho con không chỉ là một hành động chăm sóc thiết thực mà còn là biểu tượng của tình yêu vô bờ bến mà mẹ dành cho con. Tuy nhiên, theo thời gian, đôi mắt mẹ đã mờ đi, chỉ còn có thể nhìn rõ qua những lần xâu kim, làm cho chiếc áo ấy, dù cũ, vẫn trở thành minh chứng cho sự trưởng thành của con cái và sự vất vả của mẹ. Qua đó, tác giả khắc họa sự lớn lên của con cái không chỉ qua từng năm tháng mà còn qua từng chiếc áo mẹ vá.

Khổ thơ tiếp theo tiếp tục nhấn mạnh sự gắn bó giữa con cái và chiếc áo cũ:
"Áo đã ở với con qua mùa qua tháng
Cũ rồi con vẫn quý vẫn thương".
Chiếc áo cũ, dù đã bạc màu theo thời gian, vẫn là vật dụng thân thiết, gắn bó với con cái suốt những tháng ngày dài. Đó là một hình ảnh rất đỗi quen thuộc trong cuộc sống gia đình, đặc biệt là trong những gia đình nghèo, nơi những đồ vật cũ được coi trọng và gìn giữ như một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Việc con cái không nỡ thay áo mới cũng chính là sự trân trọng, yêu thương đối với những gì đã đồng hành cùng mình, nhất là với những kỷ niệm gắn liền với tình mẹ.

Đoạn cuối của bài thơ là lời nhắn nhủ của tác giả:
"Hãy biết thương lấy những manh áo cũ
Để càng thương lấy mẹ của ta".
Ở đây, tác giả không chỉ khuyên chúng ta trân trọng những vật dụng cũ mà còn là lời nhắc nhở về tình cảm gia đình, về sự biết ơn đối với người mẹ đã tần tảo suốt đời. Chiếc áo cũ chính là biểu tượng của tình yêu thương bền bỉ và thầm lặng của mẹ, và khi biết thương những chiếc áo cũ, chúng ta cũng biết thương hơn những người đã nuôi dưỡng, chăm sóc mình.

Qua "Áo cũ", Lưu Quang Vũ đã khéo léo sử dụng hình ảnh chiếc áo cũ để thể hiện những giá trị sâu sắc về tình cảm gia đình, về sự trân trọng những gì đã cùng ta đi qua thời gian. Bài thơ không chỉ khiến người đọc cảm động bởi sự giản dị, mộc mạc mà còn là lời nhắc nhở về việc sống trân trọng, biết ơn những điều tưởng chừng như giản đơn nhưng lại vô cùng quý giá trong cuộc sống.

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích trên.

Phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích trên là tự sự kết hợp với nghị luận. Tác giả sử dụng cách kể lại những trải nghiệm cá nhân, những suy ngẫm về cái chết và cuộc sống, từ đó rút ra những quan điểm, triết lý sống và khơi gợi những suy nghĩ sâu sắc về ý nghĩa của sự sống, cái chết và mối quan hệ giữa con người.

Câu 2: Xác định nội dung chính của đoạn trích.

Nội dung chính của đoạn trích là những suy tư của tác giả về cái chết và sự sống. Tác giả cho rằng cái chết là lời nhắc nhở của Tạo hóa, khơi gợi con người sống tốt hơn, trân trọng và đối xử tử tế với những người xung quanh khi họ còn sống. Cái chết làm chúng ta nhận ra những thiếu sót trong hành xử và nhắc nhở chúng ta về những giá trị nhân văn, sự chia sẻ, cảm thông và sống trọn vẹn hơn trong cuộc đời.

Câu 3: Xác định và nêu hiệu quả nghệ thuật của việc sử dụng biện pháp tu từ trong đoạn (7).

Trong đoạn (7), tác giả sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ khi ví von cuộc sống như một "cánh đồng" và cái chết là "một cánh đồng bên cạnh". Ẩn dụ này giúp tác giả khắc họa cái chết như một thực tại song song với sự sống, không phải là sự kết thúc mà là một phần của dòng chảy vĩnh cửu, mở ra những suy ngẫm về sự thanh thản và ý nghĩa cuộc đời. Biện pháp này làm tăng tính triết lý và sâu sắc của đoạn văn, khiến người đọc cảm nhận được sự gần gũi và không đáng sợ của cái chết, đồng thời khuyến khích chúng ta sống một cách trung thực, không ân hận.

Câu 4: Tác giả bài viết cho rằng cái chết chứa đựng điều gì? Anh/chị có đồng tình với ý kiến ấy không? Vì sao?

Tác giả cho rằng cái chết chứa đựng một lời nhắc nhở về sự sống, về việc chúng ta cần sống chân thành hơn, đối xử tốt với những người xung quanh, trân trọng từng khoảnh khắc và không quên đi những phẩm chất nhân văn trong hành động của mình.

Em đồng tình với ý kiến này vì cái chết, mặc dù là một sự kết thúc, nhưng cũng là cơ hội để chúng ta nhìn nhận lại cuộc sống của mình. Nó nhắc nhở chúng ta về sự tạm thời của cuộc sống, về sự mong manh của mỗi giây phút và khơi gợi sự quan tâm đến những giá trị đạo đức, mối quan hệ giữa con người với nhau. Nhờ có cái chết, chúng ta mới có thể nhận ra và thay đổi những thiếu sót trong cách sống của mình.

Câu 5: Thông điệp ý nghĩa nhất mà anh/chị rút ra từ văn bản là gì? Vì sao?

Thông điệp ý nghĩa nhất mà em rút ra từ văn bản là cái chết là lời nhắc nhở chúng ta sống tốt hơn, trân trọng những mối quan hệ và sống tử tế với nhau. Lý do là vì thông qua sự ra đi của những người xung quanh, chúng ta nhận ra sự tạm thời và giá trị của mỗi khoảnh khắc trong cuộc đời. Cái chết khiến chúng ta đối mặt với những thiếu sót trong hành xử và khuyến khích chúng ta sống có ý nghĩa hơn, từ bi hơn, và không để lại bất kỳ ân hận nào khi đã đi qua cuộc đời này.