TRẦN THỊ NGỌC DIỆP

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của TRẦN THỊ NGỌC DIỆP
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Nhân vật “em” trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính là hiện thân của vẻ đẹp thuần khiết, mộc mạc của người con gái thôn quê – giản dị mà đằm thắm. “Em” hiện lên với nét đẹp tự nhiên, không tô vẽ, không son phấn, gắn bó với ruộng đồng, với những giá trị truyền thống. Tuy nhiên, theo dòng thời gian, “em” bắt đầu thay đổi: không còn áo yếm thắm, khăn mỏ quạ, không còn dáng vẻ e ấp của làng quê mà thay vào đó là váy lụa, áo cài khuy bướm, với những cử chỉ, phong cách mang màu sắc đô thị. Sự thay đổi ấy khiến “anh” – người yêu em, cảm thấy xa lạ và tiếc nuối. Qua nhân vật “em”, Nguyễn Bính không chỉ thể hiện nỗi buồn trước sự mai một của những giá trị truyền thống mà còn gián tiếp thể hiện quan điểm nghệ thuật: đề cao vẻ đẹp chân chất, thuần hậu, phê phán sự chạy theo hình thức, lối sống thị thành. Nhân vật “em” trở thành biểu tượng cho sự chuyển mình của xã hội nông thôn Việt Nam thời kỳ giao thoa, đồng thời gửi gắm tâm tư yêu quý cái đẹp mộc mạc của thi nhân.

Trong bối cảnh toàn cầu hóa và hiện đại hóa ngày càng phát triển mạnh mẽ, xã hội Việt Nam đang chứng kiến sự thay đổi nhanh chóng về mọi mặt: kinh tế, công nghệ, lối sống và văn hóa. Giữa làn sóng đổi thay ấy, một câu hỏi lớn đặt ra: chúng ta có đang dần đánh mất những giá trị văn hóa truyền thống? Và hơn hết, việc gìn giữ, bảo vệ những giá trị ấy trong đời sống hiện đại có còn cần thiết? Câu trả lời chắc chắn là “có” – không chỉ cần thiết mà còn vô cùng quan trọng.

Văn hóa truyền thống là phần hồn dân tộc, là những giá trị được hun đúc, tích lũy qua hàng nghìn năm lịch sử. Đó là tiếng nói, chữ viết, trang phục, phong tục, tín ngưỡng, lối sống và cả những giá trị đạo đức, ứng xử giữa con người với con người. Những nét văn hóa ấy tạo nên bản sắc riêng biệt cho mỗi dân tộc, là sợi dây kết nối quá khứ với hiện tại, tạo nền tảng vững chắc cho sự phát triển tương lai. Trong đời sống hiện đại hôm nay, khi con người dễ bị cuốn vào vòng xoáy của công nghệ và chủ nghĩa tiêu dùng, thì văn hóa truyền thống chính là điểm tựa để mỗi cá nhân không đánh mất chính mình, để cộng đồng không bị hòa tan trong sự đồng hóa toàn cầu.

Tuy nhiên, thực tế cho thấy, những giá trị truyền thống đang đối mặt với nguy cơ mai một nghiêm trọng. Nhiều người trẻ không còn hiểu, thậm chí không quan tâm đến các phong tục tập quán, các lễ hội dân gian hay các làn điệu dân ca của dân tộc. Một bộ phận không nhỏ giới trẻ chạy theo trào lưu ngoại lai, lối sống “Tây hóa” mà thiếu chọn lọc, dẫn đến sự lệch chuẩn về đạo đức, lối sống. Bên cạnh đó, sự thương mại hóa trong các lễ hội truyền thống, sự hời hợt trong bảo tồn di sản khiến văn hóa truyền thống bị biến tướng, mất đi giá trị thực chất.

Trước thực trạng ấy, việc gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống là trách nhiệm không chỉ của riêng ai, mà của toàn xã hội. Gia đình cần dạy cho con cái biết trân trọng và hiểu về cội nguồn dân tộc. Nhà trường cần lồng ghép giáo dục văn hóa truyền thống trong các môn học. Các cơ quan truyền thông, văn hóa cần lan tỏa giá trị dân tộc qua các chương trình nghệ thuật, phim ảnh, truyền hình… Đặc biệt, mỗi cá nhân – nhất là giới trẻ – cần tự ý thức được vai trò của mình trong việc giữ gìn bản sắc dân tộc, từ việc nhỏ như sử dụng tiếng Việt đúng chuẩn, mặc áo dài vào dịp lễ tết, cho đến việc tìm hiểu, học tập và thực hành những nét văn hóa truyền thống trong đời sống hàng ngày.

Tóm lại, văn hóa truyền thống không hề lỗi thời trong xã hội hiện đại mà ngược lại, chính là nền tảng để chúng ta phát triển bền vững, là tấm gương soi rọi con đường đi tới tương lai. Gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới, mà là biết tiếp thu chọn lọc để vừa hội nhập, vừa giữ vững bản sắc. Đó là cách để chúng ta không chỉ trưởng thành trong thế giới hiện đại mà còn tự hào là người Việt Nam.

Câu 1. Em đồng ý với ý kiến này vì cuộc khởi nghĩa Hai Bà Trưng năm 40 sau Công nguyên là một trong những cuộc khởi nghĩa đầu tiên trong lịch sử Việt Nam nhằm giành lại độc lập dân tộc từ ách đô hộ của nhà Đông Hán. Hai Bà Trưng đã tập hợp lực lượng, đánh bại quân Hán, giành lại quyền tự chủ cho đất nước trong một thời gian ngắn. Cuộc khởi nghĩa này thức tỉnh tinh thần yêu nước, khẳng định ý chí quật cường của dân tộc Việt Nam. Vì vậy, ý kiến này phản ánh đúng tinh thần và ý nghĩa lịch sử của cuộc khởi nghĩa Hai Bà Trưng. Câu 2. Là một học sinh, em có thể góp phần bảo vệ chủ quyền biển đảo bằng những hành động thiết thực như: -Tìm hiểu kiến thức về chủ quyền biển đảo, lịch sử và pháp lý liên quan đến Biển Đông. -Tuyên truyền cho bạn bè, gia đình về tầm quan trọng của biển đảo đối với đất nước. -Tham gia các hoạt động hướng về biển đảo như quyên góp, viết bài, vẽ tranh cổ động. -Học tập tốt, rèn luyện kỹ năng để sau này có thể đóng góp vào sự phát triển của đất nước, trong đó có lĩnh vực biển đảo. -Thể hiện lòng yêu nước bằng cách tôn trọng và bảo vệ các giá trị văn hóa, lịch sử của dân tộc

Những loại trang phục trong bài thơ: khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm, yếm lụa sồi, dây lưng đũi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen,