

TRƯƠNG TRỌNG TÍN
Giới thiệu về bản thân



































Bài thơ Chân quê là một trong những sáng tác tiêu biểu cho hồn quê của Nguyễn Bính.Trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính, nhân vật "em" hiện lên như một hình ảnh tiêu biểu cho vẻ đẹp truyền thống, mộc mạc và duyên dáng của người con gái thôn quê. "Em" được tác giả khắc họa qua những nét giản dị như áo cánh nâu, yếm lụa đào, má hồng, môi thắm – những hình ảnh đậm chất quê và gợi cảm giác gần gũi, chân thành. Tuy nhiên, sự thay đổi của "em" khi lên tỉnh, từ cách ăn mặc đến dáng điệu, đã làm mất đi vẻ đẹp chân chất ấy. Sự thay đổi đó không chỉ khiến "anh" – người trữ tình – ngỡ ngàng, mà còn thể hiện một nỗi tiếc nuối âm thầm về sự mai một của nét đẹp quê mùa giữa dòng chảy hiện đại hóa. Nhân vật "em" vừa là hình ảnh cụ thể, vừa là biểu tượng cho một lớp người trẻ đang dần rời xa những giá trị truyền thống. Qua đó, Nguyễn Bính không chỉ thể hiện tình yêu dành cho vẻ đẹp thôn quê mà còn gửi gắm tâm sự về sự gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc giữa thời đại đổi thay.
Trong bối cảnh toàn cầu hóa hiện nay, các quốc gia và nền văn hóa trên thế giới đang chịu tác động mạnh mẽ từ sự giao thoa và hội nhập. Mặc dù hội nhập mang đến nhiều cơ hội phát triển, nhưng nó cũng tiềm ẩn nguy cơ làm mất đi bản sắc văn hóa của từng dân tộc. Vì vậy, việc giữ gìn bản sắc văn hóa trong thời đại hội nhập không chỉ là nhiệm vụ của mỗi cá nhân mà còn là trách nhiệm của cả cộng đồng và quốc gia. Trước hết, bản sắc văn hóa là linh hồn của một dân tộc, là yếu tố tạo nên sự khác biệt và sự đặc trưng riêng biệt so với các nền văn hóa khác. Bản sắc văn hóa thể hiện qua ngôn ngữ, phong tục tập quán, tín ngưỡng, nghệ thuật, và những giá trị đạo đức mà người dân duy trì qua nhiều thế hệ. Những yếu tố này không chỉ giúp con người nhận diện và tự hào về nguồn gốc của mình, mà còn là cầu nối để kết nối cộng đồng, thúc đẩy sự đoàn kết trong xã hội.
Tuy nhiên, trong thời đại hội nhập, khi nền văn hóa các quốc gia dần hòa nhập với nhau thông qua sự giao lưu văn hóa, thương mại, và công nghệ, nguy cơ "tan biến" bản sắc văn hóa trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Những ảnh hưởng từ văn hóa ngoại lai, đặc biệt là văn hóa phương Tây qua các phương tiện truyền thông, mạng xã hội, đã xâm nhập vào đời sống hàng ngày của người dân. Nếu không chú trọng gìn giữ và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc, sẽ dễ dàng dẫn đến tình trạng hòa tan, khiến cho những giá trị văn hóa truyền thống dần bị lãng quên.
Tầm quan trọng của việc giữ gìn bản sắc văn hóa còn thể hiện ở việc bảo vệ và phát huy những giá trị tinh thần của dân tộc. Trong khi thế giới đang chứng kiến sự đồng hóa văn hóa, việc duy trì những giá trị truyền thống giúp con người không chỉ hiểu rõ về nguồn gốc của mình mà còn phát huy những phẩm chất đạo đức, tri thức và sự sáng tạo, đóng góp vào sự phát triển chung của xã hội. Một cộng đồng có bản sắc văn hóa mạnh mẽ sẽ dễ dàng khẳng định vị thế của mình trong thế giới đa dạng hiện nay.
Để giữ gìn bản sắc văn hóa trong thời đại hội nhập, cần thực hiện đồng bộ nhiều giải pháp. Đầu tiên, giáo dục là công cụ quan trọng để truyền đạt những giá trị văn hóa truyền thống cho thế hệ trẻ. Thông qua chương trình giảng dạy về lịch sử, văn hóa, và ngôn ngữ dân tộc, thế hệ trẻ sẽ có nhận thức rõ ràng về giá trị văn hóa của dân tộc và tầm quan trọng của việc bảo tồn những giá trị đó. Bên cạnh đó, các chính sách văn hóa của nhà nước cũng cần được tăng cường, từ việc bảo vệ di sản văn hóa đến việc khuyến khích các hoạt động văn hóa truyền thống trong cộng đồng.
Ngoài ra, mỗi cá nhân cũng cần có ý thức bảo vệ và phát huy bản sắc văn hóa của dân tộc mình. Điều này không chỉ thể hiện qua việc tham gia các hoạt động văn hóa mà còn là việc gìn giữ ngôn ngữ, trang phục truyền thống, và lối sống mang đậm dấu ấn văn hóa dân tộc.
Tóm lại, trong thời đại hội nhập, việc giữ gìn bản sắc văn hóa là điều vô cùng quan trọng. Nó không chỉ giúp bảo vệ và phát huy những giá trị tinh thần của dân tộc mà còn góp phần vào sự phát triển bền vững của quốc gia trong một thế giới ngày càng hòa nhập và thay đổi.Chính vì thế, mỗi người cần có ý thức giữ gìn và phát huy những truyền thống đó để nó ngày càng đẹp đẽ và phát triển rộng rãi hơn.
Qua văn bản, tác giả muốn gửi đến người đọc thông điệp:Hãy giữ gìn nét đẹp văn hóa truyền thống của quê hương,đừng vì chạy theo những thứ xa hoa, phù du mà đánh mất đi con người mình
-Biện pháp tu từ:Nhân hóa
"Hương đồng gió nội":chỉ chất chân quê, vẻ đẹp dân dã bình dị của cô gái
"Bay đi ít nhiều":chỉ chất bình dị của cô gái đã phai dần
-Tác dụng:
+Tăng sức gợi hình,gợi cảm,giúp người đọc, người nghe hình dung rõ nét hơn về sự vật
+Thể hiện sự mất dần bản sắc bình dị,chân quê của cô gái sau khi lên tỉnh
+Bộc lộ cảm xúc lo lắng của tác giả trước sự thay đổi của nhân vật "em"
- Liệt kê: Tác giả liệt kê hình ảnh yếm lụa sồi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen để miêu tả về sự chân chất, giản dị đúng chất thôn quê ngày xưa của cô gái và liệt kê hình ảnh khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm để miêu tả sự thay đổi của nhân vật “em”.
Nhan đề Chân quê gợi cho em liên tưởng về vẻ đẹp mộc mạc, bình dị của vùng thôn quê, của những người con quê chân chất, thật thà, thẳng thắn, hồn nhiền, trong sáng, không chút vụ lợi, tối tăm
Thể thơ lục bát