

VŨ THANH HIỀN
Giới thiệu về bản thân



































Trong tình huống này, hành động của H là vi phạm quyền riêng tư và có thể gây tổn hại đến danh dự, nhân phẩm của M. Việc H chia sẻ số điện thoại của M và kêu gọi mọi người nhắn tin làm phiền M trên mạng xã hội là hành vi không chỉ thiếu tôn trọng mà còn có thể vi phạm các quy định pháp luật về bảo vệ quyền riêng tư, quyền tự do cá nhân và các hành vi bôi nhọ danh dự. H có thể bị xử phạt theo pháp luật về bảo vệ quyền riêng tư, danh dự, nhân phẩm và các quy định liên quan đến việc sử dụng mạng xã hội để xúc phạm hoặc xâm phạm quyền lợi của người khác.
a, Nhận xét: Hành động của B trong tình huống này có thể bị xem là vi phạm quyền riêng tư và bảo mật thông tin cá nhân của A. Cụ thể, việc B đọc và chụp lại tin nhắn trên điện thoại của A mà không có sự đồng ý là hành vi xâm phạm quyền riêng tư của A. Nếu thông tin bị lộ ra ngoài, người vi phạm có thể chịu trách nhiệm pháp lý theo các điều khoản liên quan đến bảo mật thông tin cá nhân.
Xử lý theo pháp luật: Nếu B bị phát hiện vi phạm, A có thể yêu cầu B xin lỗi và đền bù thiệt hại (nếu có). Hành vi này có thể dẫn đến việc B bị cảnh cáo hoặc xử lý theo các quy định về bảo vệ quyền riêng tư trong môi trường số.
b, Nhận xét: Mặc dù thư trong tình huống này là thư giấy, nhưng việc H mở phong thư của chú mà không có sự đồng ý cũng vi phạm quyền bảo mật và sự riêng tư của người nhận thư. Hành vi này có thể được coi là xâm phạm quyền riêng tư của người khác, vì thư là một dạng thông tin cá nhân, được bảo vệ theo các quy định của pháp luật.
Xử lý theo pháp luật: Trong trường hợp này, nếu có tranh chấp hoặc thiệt hại phát sinh từ hành vi mở thư mà không có sự cho phép, H có thể bị yêu cầu bồi thường hoặc xin lỗi, tùy theo mức độ nghiêm trọng của sự việc
Việt Nam là đất nước xinh đẹp giàu lịch sử truyền thống văn hóa dân tộc mà chúng ta cần tự hào bởi đó là công sức xây dựng, hi sinh của bao thế hệ đi trước. Ngày nay, nước ta có nhiều di sản được công nhận là di sản văn hóa cấp quốc gia hoặc di sản văn hóa thế giới, chính vì thế, chúng ta cần có ý thức giữ gìn và bảo vệ những di sản văn hóa này.
Di sản văn hóa chính là những nét đẹp của thiên nhiên hoặc nét đẹp đặc trưng của một nền văn hóa nào đó đã được công nhận và vinh danh. Di sản văn hóa là một trong những giá trị tốt đẹp nhất của quốc gia, chúng ta cần biết trân trọng, giữ gìn và quảng bá nhiều hơn nữa những di sản này đến với bạn bè quốc tế.
Di sản văn hóa là những nét đặc trưng nhất của quốc gia, giúp cho đất nước của ta không bị nhầm lẫn với bất cứ một vùng lãnh thổ nào khác trên thế giới. Bên cạnh đó, di sản văn hóa còn mang lại giá trị kinh tế cho con người, cho địa phương và cho cả dân tộc. Từ những vai trò to lớn trên, chúng ta cần có ý thức bảo vệ, giữ gìn những di sản văn hóa xung quanh mình cũng như của đất nước để chúng mãi xinh đẹp sống cùng thời gian. Ngoài ra giới trẻ chúng ta cần tích cực quảng bá những nét đẹp của di sản văn hóa đến với bạn bè năm châu để mở rộng bản đồ Việt Nam trên thế giới. Chúng ta - những người chủ nhân tương lai của đất nước hãy luôn trân trọng vẻ đẹp của quốc gia mình, đồng thời nỗ lực trau dồi cho bản thân những kiến thức quan trọng để kiến thiết nước nhà ngày càng vững mạnh hơn.
Bên cạnh đó ta cũng cần phê phán những con người sống vô trách nhiệm, chưa có ý thức bảo vệ và giữ gìn di sản văn hóa của dân tộc hoặc thậm chí dửng dưng, không quan tâm đến bản sắc văn hóa dân tộc mà mải mê chạy theo những giá trị văn hóa phương Tây hiện đại,…
Quê hương chỉ có một, ta cũng chỉ được sống một lần trên đời, hãy sống với tinh thần cống hiến, lòng yêu nước để giúp cho đất nước ngày càng hưng thịnh hơn, xứng đáng với công lao của bao thế hệ đi trước.
Trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính, nhân vật “em” hiện lên như một hình tượng tiêu biểu cho vẻ đẹp truyền thống của người con gái thôn quê. “Em” mang nét đẹp mộc mạc, giản dị và thuần khiết, không tô son điểm phấn, không chạy theo những hào nhoáng của thị thành. Chính sự “chân quê” ấy làm say lòng “anh” – người trân trọng những giá trị thuần túy của làng quê Việt Nam. Tuy nhiên, cùng với sự phát triển của xã hội, “em” bắt đầu thay đổi: “em hôm nay cũng chẳng còn chân quê” – câu thơ vừa là lời trách nhẹ, vừa là nỗi tiếc nuối của “anh” khi thấy “em” đánh mất bản sắc vốn có. Nhân vật “em” không chỉ là một cô gái cụ thể mà còn là biểu tượng cho sự thay đổi của con người và văn hóa truyền thống trước làn sóng đô thị hóa và hiện đại hóa. Qua đó, Nguyễn Bính bày tỏ nỗi lo lắng, tiếc nuối cho những giá trị đẹp đẽ đang dần phai nhạt, đồng thời gửi gắm mong muốn gìn giữ vẻ đẹp giản dị, thuần khiết – cái “chân quê” quý giá của dân tộc.
- Thông điệp bài thơ: hãy trân trọng những vẻ đẹp đáng quý , bình yên của miền quê, đừng vì những mơ mộng hão huyền mà đánh mất đi vẻ đẹp vốn có, thay đổi cả bản thân mình.
.- Biện pháp tu từ ẩn dụ: "Hương đồng gió nội".
- Giúp câu thơ sinh động, tăng sức biểu đạt, biểu cảm.
- Ẩn dụ " Hương đồng gió nội" tượng trưng cho vẻ đẹp mộc mạc, chất phác của con người miền quê đã bị mai một dần vì ước mơ thành thị xa hoa.
- Qua đó thể hiện sự thất vọng, nỗi buồn của tác giả trước hình ảnh những đứa con sinh ra ở quê nay đã thay đổi chính bản thân mình vì ước mơ thành phố
- Những loại trang phục trong bài thơ: khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm, yếm, dây lưng, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen.
- Trong khi "khăn nhung, quần lĩnh áo cài khuy bấm" đại diện cho kiểu quần áo mà con gái thành thị hay mặc thì "yếm, dây lưng, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen" là trang phục truyền thống của người con gái miền quê. Những hình ảnh này cho thấy nhân vật "em" đã thay đổi, trở nên đua đòi, muốn giống như gái thành phố thay vì giữ nguyên vẻ đẹp của phụ nữ miền quê. Qua đó thể hiện sự thất vọng, nỗi buồn của chàng trai khi nhận ra người con gái mình yêu đã thay đổi.
- Nhan đề "Chân quê" gợi cho em hình ảnh cái gốc của mỗi con người, nơi mà chúng ta sinh ra và gắn bó, đó là quê hương. Mỗi con người đều có một nơi mà mình thuộc về và chúng ta đều được thừa hưởng những điều đẹp nhất từ nơi ấy. Đó là sự bình yên, mộc mạc của hình ảnh quê hương. Đó là đức tính cần cù, chất phác của những đứa con của quê hương. Và ta cũng được gắn bó với thiên nhiên nơi mình sinh ra.
thơ lục bát