

VŨ NGỌC AN
Giới thiệu về bản thân



































- Biện pháp tu từ: ẩn dụ " hương đồng gió nội"
Biện pháp tu từ này giúp gợi tả tinh tế sự phai nhạt dần của những nét đẹp truyền thống trong nhân vật “em”. Câu thơ không chỉ thể hiện nỗi tiếc nuối nhẹ nhàng, sâu lắng của tác giả trước sự đổi thay ấy mà còn làm nổi bật thông điệp nghệ thuật của Nguyễn Bính: trân trọng vẻ đẹp chân quê, mộc mạc, tự nhiên, phản ánh tâm hồn gắn bó sâu sắc với làng quê Việt Nam.
Trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính, nhân vật “em” hiện lên với vẻ đẹp mộc mạc, giản dị và đậm chất thôn quê – một hình tượng tiêu biểu cho vẻ đẹp truyền thống của người con gái Việt Nam. “Em” vốn là cô gái nông thôn với “áo tứ thân”, “quần lĩnh”, “khăn mỏ quạ” – những trang phục quen thuộc, chân chất, phản ánh sự thuần hậu và nền nếp quê mùa. Tuy nhiên, khi bước vào tình yêu, “em” lại bắt đầu thay đổi: em “đi tỉnh”, “vắt quần lên tận gối”, “má phấn môi son” – những hình ảnh cho thấy sự tiếp nhận vẻ đẹp hiện đại nhưng lại có phần gượng gạo, xa lạ với nét duyên thầm vốn có. Nguyễn Bính không chỉ bày tỏ nỗi tiếc nuối trước sự đổi thay của người con gái quê mà còn kín đáo thể hiện quan điểm nghệ thuật: ông yêu cái đẹp tự nhiên, truyền thống, không tô vẽ, không phô trương. Qua nhân vật “em”, nhà thơ đã gửi gắm nỗi lòng của mình về việc gìn giữ vẻ đẹp chân chất của làng quê giữa những biến động của thời đại mới.
Trong dòng chảy hiện đại hóa và toàn cầu hóa hôm nay, con người ngày càng có nhiều cơ hội tiếp cận với những tinh hoa văn hóa từ khắp nơi trên thế giới. Tuy nhiên, trong sự phát triển nhanh chóng ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở thành một vấn đề cấp thiết, bởi đó không chỉ là di sản của cha ông để lại mà còn là cội nguồn làm nên bản sắc và linh hồn của mỗi dân tộc.
Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị vật chất và tinh thần được hình thành, lưu truyền qua nhiều thế hệ như phong tục, tập quán, lễ hội, trang phục, tiếng nói, chữ viết, nghệ thuật dân gian,… Những giá trị ấy không tự nhiên mà có, mà là kết quả của cả quá trình lịch sử lâu dài, gắn liền với đời sống, tâm hồn và bản sắc của cộng đồng.
Trong đời sống hiện đại, những biểu hiện của văn hóa truyền thống vẫn hiện hữu xung quanh chúng ta: từ nếp nhà ba gian, tà áo dài, những phiên chợ quê, câu hát dân ca, đến các dịp lễ Tết cổ truyền, cúng giỗ tổ tiên, hay đơn giản là tiếng mẹ đẻ mà ta sử dụng hằng ngày.
Tuy nhiên, cùng với sự phát triển của công nghệ và ảnh hưởng của văn hóa ngoại lai, nhiều giá trị truyền thống đang dần bị mai một. Một bộ phận giới trẻ không còn mặn mà với văn hóa dân tộc, thay vào đó là chạy theo lối sống phương Tây, sính ngoại trong ăn mặc, ngôn ngữ, giải trí… Điều này đặt ra thách thức lớn đối với việc giữ gìn bản sắc dân tộc trong bối cảnh hội nhập.
Việc bảo vệ văn hóa truyền thống vì thế không chỉ là giữ lại những gì thuộc về quá khứ, mà còn là cách khẳng định bản lĩnh dân tộc trong thời đại mới. Nó giúp chúng ta hiểu được cội nguồn, hun đúc lòng tự hào dân tộc, tạo nên sự gắn kết cộng đồng và là nền tảng cho sự phát triển bền vững.
Mỗi người dân, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần nâng cao ý thức gìn giữ văn hóa dân tộc bằng những hành động thiết thực: trân trọng tiếng mẹ đẻ, gìn giữ các phong tục truyền thống trong gia đình, tham gia các lễ hội, tìm hiểu lịch sử và văn hóa nước nhà.
Bên cạnh đó, các cơ quan giáo dục, truyền thông, nghệ thuật cũng cần đóng vai trò chủ động trong việc truyền cảm hứng văn hóa. Cần đổi mới hình thức thể hiện, kết hợp yếu tố truyền thống với hơi thở hiện đại để văn hóa dân tộc trở nên gần gũi, sống động và hấp dẫn hơn đối với giới trẻ.
Gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại không chỉ là hành động bảo tồn một di sản, mà còn là cách mỗi chúng ta giữ lấy linh hồn của dân tộc. Đó là trách nhiệm, là niềm tự hào và cũng là lời cam kết với quá khứ, hiện tại và tương lai.
Hãy luôn trân trọng, yêu quý vẻ đẹp bình dị của quê hương mình. Vì những điều bình dị, mộc mạc ấy đã làm đẹp đời sống tâm hồn ta và giúp ta có thể sống, cống hiến. Cần luôn trân trọng, luôn khắc ghi bóng hình quê hương dẫu ta có đi nơi đâu đi chăng nữa.
khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm, áo yếm, áo tứ thân
Gợi liên tưởng đến miền quê Việt Nam gần gũi, thân thuộc
lục bát