TRẦN THỊ PHƯƠNG VY

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của TRẦN THỊ PHƯƠNG VY
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, khi công nghệ và hiện đại hóa len lỏi vào từng ngóc ngách của đời sống, đó là khi vấn đề gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống ngày càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Giữ gìn văn hóa truyền thống chính là cách để mỗi con người không bị hòa tan trong thế giới hiện đại đầy biến động này. Văn hóa truyền thống là linh hồn của mỗi quốc gia thể hiện ở nhiều lĩnh vực như lễ hội, phong tục tập quán, trang phục, lối sống,văn học,... Nhờ có những nét giá trị ấy, mỗi dân tộc trở nên riêng biệt, mang nét cá tính riêng trong thế giới đa dạng này. Đối với người Việt Nam, những câu ca dao, tục ngữ, những mái nhà tranh đơn sơ, tà áo dài truyền thống, hay những miếng bánh chưng, bánh dày... đều là những dấu ấn tinh thần không thể phai mờ. Trong công cuộc hiện đại hóa, nếu ta đánh mất những điều này chính là đang tự bứt đi chính gốc rễ, lịch sử và bản sắc văn hóa của chính quốc gia mình. Tuy nhiên, trong bối cảnh toàn cầu hóa, nhiều người – đặc biệt là giới trẻ – có xu hướng “Tây hóa”, chạy theo lối sống hiện đại mà bỏ quên hay thậm chí xem nhẹ truyền thống. Không ít giá trị xưa cũ bị mai một: nhiều lễ hội bị thương mại hóa, tiếng Việt bị pha trộn sai lệch với từ ngữ nước ngoài một cách vô tình hay cố ý, phong tục tập quán bị hiểu sai hoặc làm cho có lệ. Khi giá trị truyền thống bị đánh mất, sự kết nối giữa các thế hệ cũng sẽ bị đứt đoạn, mất kết nối, con người ngày càng xa rời cội nguồn, xa rời chính mình và cảm thấy lạc lõng, quay cuồng trong chính nền văn hóa nơi mình sinh ra. Gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới mà là biết chọn lọc hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, giữa điểm cũ và điểm mới, lạc hậu và tiên tiến,... Ta nhất quyết cần phục dựng, bảo tồn những di sản quý báu bằng cách đưa chúng vào giáo dục, nghệ thuật, truyền thông một cách sáng tạo, dễ tiếp cận. Việc tổ chức các hoạt động trải nghiệm, lễ hội dân gian tại trường học, xây dựng phim ảnh hoặc các nền tảng số truyền tải văn hóa dân tộc là những hướng đi hiệu quả. Người trẻ – với tư duy năng động – càng nên chủ động học hỏi, khám phá những giá trị truyền thống để hiểu hơn về cội nguồn, từ đó lan tỏa và phát triển văn hóa theo cách riêng của mình. Tóm lại, gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống là nhiệm vụ thiêng liêng của mỗi công dân. Đó không chỉ là sự tôn trọng quá khứ, mà còn là cách để xây dựng một tương lai bền vững, có căn bản và có gốc rễ. Giữa thời đại công nghệ 4.0, hãy biết trân trọng những gì đã làm nên chúng ta – một dân tộc Việt Nam đậm đà bản sắc và sở hữu những trang sử hào hùng đầy vang dội.

Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, khi công nghệ và hiện đại hóa len lỏi vào từng ngóc ngách của đời sống, đó là khi vấn đề gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống ngày càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Giữ gìn văn hóa truyền thống chính là cách để mỗi con người không bị hòa tan trong thế giới hiện đại đầy biến động này. Văn hóa truyền thống là linh hồn của mỗi quốc gia thể hiện ở nhiều lĩnh vực như lễ hội, phong tục tập quán, trang phục, lối sống,văn học,... Nhờ có những nét giá trị ấy, mỗi dân tộc trở nên riêng biệt, mang nét cá tính riêng trong thế giới đa dạng này. Đối với người Việt Nam, những câu ca dao, tục ngữ, những mái nhà tranh đơn sơ, tà áo dài truyền thống, hay những miếng bánh chưng, bánh dày... đều là những dấu ấn tinh thần không thể phai mờ. Trong công cuộc hiện đại hóa, nếu ta đánh mất những điều này chính là đang tự bứt đi chính gốc rễ, lịch sử và bản sắc văn hóa của chính quốc gia mình. Tuy nhiên, trong bối cảnh toàn cầu hóa, nhiều người – đặc biệt là giới trẻ – có xu hướng “Tây hóa”, chạy theo lối sống hiện đại mà bỏ quên hay thậm chí xem nhẹ truyền thống. Không ít giá trị xưa cũ bị mai một: nhiều lễ hội bị thương mại hóa, tiếng Việt bị pha trộn sai lệch với từ ngữ nước ngoài một cách vô tình hay cố ý, phong tục tập quán bị hiểu sai hoặc làm cho có lệ. Khi giá trị truyền thống bị đánh mất, sự kết nối giữa các thế hệ cũng sẽ bị đứt đoạn, mất kết nối, con người ngày càng xa rời cội nguồn, xa rời chính mình và cảm thấy lạc lõng, quay cuồng trong chính nền văn hóa nơi mình sinh ra. Gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới mà là biết chọn lọc hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, giữa điểm cũ và điểm mới, lạc hậu và tiên tiến,... Ta nhất quyết cần phục dựng, bảo tồn những di sản quý báu bằng cách đưa chúng vào giáo dục, nghệ thuật, truyền thông một cách sáng tạo, dễ tiếp cận. Việc tổ chức các hoạt động trải nghiệm, lễ hội dân gian tại trường học, xây dựng phim ảnh hoặc các nền tảng số truyền tải văn hóa dân tộc là những hướng đi hiệu quả. Người trẻ – với tư duy năng động – càng nên chủ động học hỏi, khám phá những giá trị truyền thống để hiểu hơn về cội nguồn, từ đó lan tỏa và phát triển văn hóa theo cách riêng của mình. Tóm lại, gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống là nhiệm vụ thiêng liêng của mỗi công dân. Đó không chỉ là sự tôn trọng quá khứ, mà còn là cách để xây dựng một tương lai bền vững, có căn bản và có gốc rễ. Giữa thời đại công nghệ 4.0, hãy biết trân trọng những gì đã làm nên chúng ta – một dân tộc Việt Nam đậm đà bản sắc và sở hữu những trang sử hào hùng đầy vang dội.

Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, khi công nghệ và hiện đại hóa len lỏi vào từng ngóc ngách của đời sống, đó là khi vấn đề gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống ngày càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Giữ gìn văn hóa truyền thống chính là cách để mỗi con người không bị hòa tan trong thế giới hiện đại đầy biến động này. Văn hóa truyền thống là linh hồn của mỗi quốc gia thể hiện ở nhiều lĩnh vực như lễ hội, phong tục tập quán, trang phục, lối sống,văn học,... Nhờ có những nét giá trị ấy, mỗi dân tộc trở nên riêng biệt, mang nét cá tính riêng trong thế giới đa dạng này. Đối với người Việt Nam, những câu ca dao, tục ngữ, những mái nhà tranh đơn sơ, tà áo dài truyền thống, hay những miếng bánh chưng, bánh dày... đều là những dấu ấn tinh thần không thể phai mờ. Trong công cuộc hiện đại hóa, nếu ta đánh mất những điều này chính là đang tự bứt đi chính gốc rễ, lịch sử và bản sắc văn hóa của chính quốc gia mình. Tuy nhiên, trong bối cảnh toàn cầu hóa, nhiều người – đặc biệt là giới trẻ – có xu hướng “Tây hóa”, chạy theo lối sống hiện đại mà bỏ quên hay thậm chí xem nhẹ truyền thống. Không ít giá trị xưa cũ bị mai một: nhiều lễ hội bị thương mại hóa, tiếng Việt bị pha trộn sai lệch với từ ngữ nước ngoài một cách vô tình hay cố ý, phong tục tập quán bị hiểu sai hoặc làm cho có lệ. Khi giá trị truyền thống bị đánh mất, sự kết nối giữa các thế hệ cũng sẽ bị đứt đoạn, mất kết nối, con người ngày càng xa rời cội nguồn, xa rời chính mình và cảm thấy lạc lõng, quay cuồng trong chính nền văn hóa nơi mình sinh ra. Gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới mà là biết chọn lọc hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, giữa điểm cũ và điểm mới, lạc hậu và tiên tiến,... Ta nhất quyết cần phục dựng, bảo tồn những di sản quý báu bằng cách đưa chúng vào giáo dục, nghệ thuật, truyền thông một cách sáng tạo, dễ tiếp cận. Việc tổ chức các hoạt động trải nghiệm, lễ hội dân gian tại trường học, xây dựng phim ảnh hoặc các nền tảng số truyền tải văn hóa dân tộc là những hướng đi hiệu quả. Người trẻ – với tư duy năng động – càng nên chủ động học hỏi, khám phá những giá trị truyền thống để hiểu hơn về cội nguồn, từ đó lan tỏa và phát triển văn hóa theo cách riêng của mình. Tóm lại, gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống là nhiệm vụ thiêng liêng của mỗi công dân. Đó không chỉ là sự tôn trọng quá khứ, mà còn là cách để xây dựng một tương lai bền vững, có căn bản và có gốc rễ. Giữa thời đại công nghệ 4.0, hãy biết trân trọng những gì đã làm nên chúng ta – một dân tộc Việt Nam đậm đà bản sắc và sở hữu những trang sử hào hùng đầy vang dội.

Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, khi công nghệ và hiện đại hóa len lỏi vào từng ngóc ngách của đời sống, đó là khi vấn đề gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống ngày càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Giữ gìn văn hóa truyền thống chính là cách để mỗi con người không bị hòa tan trong thế giới hiện đại đầy biến động này. Văn hóa truyền thống là linh hồn của mỗi quốc gia thể hiện ở nhiều lĩnh vực như lễ hội, phong tục tập quán, trang phục, lối sống,văn học,... Nhờ có những nét giá trị ấy, mỗi dân tộc trở nên riêng biệt, mang nét cá tính riêng trong thế giới đa dạng này. Đối với người Việt Nam, những câu ca dao, tục ngữ, những mái nhà tranh đơn sơ, tà áo dài truyền thống, hay những miếng bánh chưng, bánh dày... đều là những dấu ấn tinh thần không thể phai mờ. Trong công cuộc hiện đại hóa, nếu ta đánh mất những điều này chính là đang tự bứt đi chính gốc rễ, lịch sử và bản sắc văn hóa của chính quốc gia mình. Tuy nhiên, trong bối cảnh toàn cầu hóa, nhiều người – đặc biệt là giới trẻ – có xu hướng “Tây hóa”, chạy theo lối sống hiện đại mà bỏ quên hay thậm chí xem nhẹ truyền thống. Không ít giá trị xưa cũ bị mai một: nhiều lễ hội bị thương mại hóa, tiếng Việt bị pha trộn sai lệch với từ ngữ nước ngoài một cách vô tình hay cố ý, phong tục tập quán bị hiểu sai hoặc làm cho có lệ. Khi giá trị truyền thống bị đánh mất, sự kết nối giữa các thế hệ cũng sẽ bị đứt đoạn, mất kết nối, con người ngày càng xa rời cội nguồn, xa rời chính mình và cảm thấy lạc lõng, quay cuồng trong chính nền văn hóa nơi mình sinh ra. Gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới mà là biết chọn lọc hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, giữa điểm cũ và điểm mới, lạc hậu và tiên tiến,... Ta nhất quyết cần phục dựng, bảo tồn những di sản quý báu bằng cách đưa chúng vào giáo dục, nghệ thuật, truyền thông một cách sáng tạo, dễ tiếp cận. Việc tổ chức các hoạt động trải nghiệm, lễ hội dân gian tại trường học, xây dựng phim ảnh hoặc các nền tảng số truyền tải văn hóa dân tộc là những hướng đi hiệu quả. Người trẻ – với tư duy năng động – càng nên chủ động học hỏi, khám phá những giá trị truyền thống để hiểu hơn về cội nguồn, từ đó lan tỏa và phát triển văn hóa theo cách riêng của mình. Tóm lại, gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống là nhiệm vụ thiêng liêng của mỗi công dân. Đó không chỉ là sự tôn trọng quá khứ, mà còn là cách để xây dựng một tương lai bền vững, có căn bản và có gốc rễ. Giữa thời đại công nghệ 4.0, hãy biết trân trọng những gì đã làm nên chúng ta – một dân tộc Việt Nam đậm đà bản sắc và sở hữu những trang sử hào hùng đầy vang dội.

Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, khi công nghệ và hiện đại hóa len lỏi vào từng ngóc ngách của đời sống, đó là khi vấn đề gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống ngày càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Giữ gìn văn hóa truyền thống chính là cách để mỗi con người không bị hòa tan trong thế giới hiện đại đầy biến động này. Văn hóa truyền thống là linh hồn của mỗi quốc gia thể hiện ở nhiều lĩnh vực như lễ hội, phong tục tập quán, trang phục, lối sống,văn học,... Nhờ có những nét giá trị ấy, mỗi dân tộc trở nên riêng biệt, mang nét cá tính riêng trong thế giới đa dạng này. Đối với người Việt Nam, những câu ca dao, tục ngữ, những mái nhà tranh đơn sơ, tà áo dài truyền thống, hay những miếng bánh chưng, bánh dày... đều là những dấu ấn tinh thần không thể phai mờ. Trong công cuộc hiện đại hóa, nếu ta đánh mất những điều này chính là đang tự bứt đi chính gốc rễ, lịch sử và bản sắc văn hóa của chính quốc gia mình. Tuy nhiên, trong bối cảnh toàn cầu hóa, nhiều người – đặc biệt là giới trẻ – có xu hướng “Tây hóa”, chạy theo lối sống hiện đại mà bỏ quên hay thậm chí xem nhẹ truyền thống. Không ít giá trị xưa cũ bị mai một: nhiều lễ hội bị thương mại hóa, tiếng Việt bị pha trộn sai lệch với từ ngữ nước ngoài một cách vô tình hay cố ý, phong tục tập quán bị hiểu sai hoặc làm cho có lệ. Khi giá trị truyền thống bị đánh mất, sự kết nối giữa các thế hệ cũng sẽ bị đứt đoạn, mất kết nối, con người ngày càng xa rời cội nguồn, xa rời chính mình và cảm thấy lạc lõng, quay cuồng trong chính nền văn hóa nơi mình sinh ra. Gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới mà là biết chọn lọc hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, giữa điểm cũ và điểm mới, lạc hậu và tiên tiến,... Ta nhất quyết cần phục dựng, bảo tồn những di sản quý báu bằng cách đưa chúng vào giáo dục, nghệ thuật, truyền thông một cách sáng tạo, dễ tiếp cận. Việc tổ chức các hoạt động trải nghiệm, lễ hội dân gian tại trường học, xây dựng phim ảnh hoặc các nền tảng số truyền tải văn hóa dân tộc là những hướng đi hiệu quả. Người trẻ – với tư duy năng động – càng nên chủ động học hỏi, khám phá những giá trị truyền thống để hiểu hơn về cội nguồn, từ đó lan tỏa và phát triển văn hóa theo cách riêng của mình. Tóm lại, gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống là nhiệm vụ thiêng liêng của mỗi công dân. Đó không chỉ là sự tôn trọng quá khứ, mà còn là cách để xây dựng một tương lai bền vững, có căn bản và có gốc rễ. Giữa thời đại công nghệ 4.0, hãy biết trân trọng những gì đã làm nên chúng ta – một dân tộc Việt Nam đậm đà bản sắc và sở hữu những trang sử hào hùng đầy vang dội.

Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, khi công nghệ và hiện đại hóa len lỏi vào từng ngóc ngách của đời sống, đó là khi vấn đề gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống ngày càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Giữ gìn văn hóa truyền thống chính là cách để mỗi con người không bị hòa tan trong thế giới hiện đại đầy biến động này. Văn hóa truyền thống là linh hồn của mỗi quốc gia thể hiện ở nhiều lĩnh vực như lễ hội, phong tục tập quán, trang phục, lối sống,văn học,... Nhờ có những nét giá trị ấy, mỗi dân tộc trở nên riêng biệt, mang nét cá tính riêng trong thế giới đa dạng này. Đối với người Việt Nam, những câu ca dao, tục ngữ, những mái nhà tranh đơn sơ, tà áo dài truyền thống, hay những miếng bánh chưng, bánh dày... đều là những dấu ấn tinh thần không thể phai mờ. Trong công cuộc hiện đại hóa, nếu ta đánh mất những điều này chính là đang tự bứt đi chính gốc rễ, lịch sử và bản sắc văn hóa của chính quốc gia mình. Tuy nhiên, trong bối cảnh toàn cầu hóa, nhiều người – đặc biệt là giới trẻ – có xu hướng “Tây hóa”, chạy theo lối sống hiện đại mà bỏ quên hay thậm chí xem nhẹ truyền thống. Không ít giá trị xưa cũ bị mai một: nhiều lễ hội bị thương mại hóa, tiếng Việt bị pha trộn sai lệch với từ ngữ nước ngoài một cách vô tình hay cố ý, phong tục tập quán bị hiểu sai hoặc làm cho có lệ. Khi giá trị truyền thống bị đánh mất, sự kết nối giữa các thế hệ cũng sẽ bị đứt đoạn, mất kết nối, con người ngày càng xa rời cội nguồn, xa rời chính mình và cảm thấy lạc lõng, quay cuồng trong chính nền văn hóa nơi mình sinh ra. Gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới mà là biết chọn lọc hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, giữa điểm cũ và điểm mới, lạc hậu và tiên tiến,... Ta nhất quyết cần phục dựng, bảo tồn những di sản quý báu bằng cách đưa chúng vào giáo dục, nghệ thuật, truyền thông một cách sáng tạo, dễ tiếp cận. Việc tổ chức các hoạt động trải nghiệm, lễ hội dân gian tại trường học, xây dựng phim ảnh hoặc các nền tảng số truyền tải văn hóa dân tộc là những hướng đi hiệu quả. Người trẻ – với tư duy năng động – càng nên chủ động học hỏi, khám phá những giá trị truyền thống để hiểu hơn về cội nguồn, từ đó lan tỏa và phát triển văn hóa theo cách riêng của mình. Tóm lại, gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống là nhiệm vụ thiêng liêng của mỗi công dân. Đó không chỉ là sự tôn trọng quá khứ, mà còn là cách để xây dựng một tương lai bền vững, có căn bản và có gốc rễ. Giữa thời đại công nghệ 4.0, hãy biết trân trọng những gì đã làm nên chúng ta – một dân tộc Việt Nam đậm đà bản sắc và sở hữu những trang sử hào hùng đầy vang dội.

Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, khi công nghệ và hiện đại hóa len lỏi vào từng ngóc ngách của đời sống, đó là khi vấn đề gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống ngày càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Giữ gìn văn hóa truyền thống chính là cách để mỗi con người không bị hòa tan trong thế giới hiện đại đầy biến động này. Văn hóa truyền thống là linh hồn của mỗi quốc gia thể hiện ở nhiều lĩnh vực như lễ hội, phong tục tập quán, trang phục, lối sống,văn học,... Nhờ có những nét giá trị ấy, mỗi dân tộc trở nên riêng biệt, mang nét cá tính riêng trong thế giới đa dạng này. Đối với người Việt Nam, những câu ca dao, tục ngữ, những mái nhà tranh đơn sơ, tà áo dài truyền thống, hay những miếng bánh chưng, bánh dày... đều là những dấu ấn tinh thần không thể phai mờ. Trong công cuộc hiện đại hóa, nếu ta đánh mất những điều này chính là đang tự bứt đi chính gốc rễ, lịch sử và bản sắc văn hóa của chính quốc gia mình. Tuy nhiên, trong bối cảnh toàn cầu hóa, nhiều người – đặc biệt là giới trẻ – có xu hướng “Tây hóa”, chạy theo lối sống hiện đại mà bỏ quên hay thậm chí xem nhẹ truyền thống. Không ít giá trị xưa cũ bị mai một: nhiều lễ hội bị thương mại hóa, tiếng Việt bị pha trộn sai lệch với từ ngữ nước ngoài một cách vô tình hay cố ý, phong tục tập quán bị hiểu sai hoặc làm cho có lệ. Khi giá trị truyền thống bị đánh mất, sự kết nối giữa các thế hệ cũng sẽ bị đứt đoạn, mất kết nối, con người ngày càng xa rời cội nguồn, xa rời chính mình và cảm thấy lạc lõng, quay cuồng trong chính nền văn hóa nơi mình sinh ra. Gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là khước từ cái mới mà là biết chọn lọc hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, giữa điểm cũ và điểm mới, lạc hậu và tiên tiến,... Ta nhất quyết cần phục dựng, bảo tồn những di sản quý báu bằng cách đưa chúng vào giáo dục, nghệ thuật, truyền thông một cách sáng tạo, dễ tiếp cận. Việc tổ chức các hoạt động trải nghiệm, lễ hội dân gian tại trường học, xây dựng phim ảnh hoặc các nền tảng số truyền tải văn hóa dân tộc là những hướng đi hiệu quả. Người trẻ – với tư duy năng động – càng nên chủ động học hỏi, khám phá những giá trị truyền thống để hiểu hơn về cội nguồn, từ đó lan tỏa và phát triển văn hóa theo cách riêng của mình. Tóm lại, gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống là nhiệm vụ thiêng liêng của mỗi công dân. Đó không chỉ là sự tôn trọng quá khứ, mà còn là cách để xây dựng một tương lai bền vững, có căn bản và có gốc rễ. Giữa thời đại công nghệ 4.0, hãy biết trân trọng những gì đã làm nên chúng ta – một dân tộc Việt Nam đậm đà bản sắc và sở hữu những trang sử hào hùng đầy vang dội.

 

Đặc điểm khác nhau Pha sáng Pha tối
Vị trí và điều kiện xảy ra Màng thylakoid và cần có ánh sáng Chất nền lục lạp và sử dụng sản phẩm của pha sáng làm nguyên liệu
Nguyên liệu và năng lượng H2O, năng lượng ánh sáng, NADP+, ADP, Pi CO2, NADPH, ATP
Sản phẩm tạo ra ATP, NADPH, O2, H+ Carbohydrate (G3P, glucose), ADP, NADPH, Pi
Vai trò trong chuyển hoá năng lượng Hấp thụ và chuyển hoá quang năng thành hoá năng trong ATP và NADPH Hấp thụ và chuyển hoá năng lượng trong ATP và NADPH thành hoá năng trong glucose