

ĐỖ NGỌC LINH
Giới thiệu về bản thân



































Cuộc sống hiện đại ngày nay đang thay đổi chóng mặt từng ngày. Con người ta bận rộn hơn, sống nhanh hơn và dường như cũng dễ quên đi những điều xưa cũ. Trong guồng quay ấy, nhiều giá trị văn hóa truyền thống những điều tưởng chừng như rất đỗi quen thuộc và thân thương đang dần bị lãng quên. Thế nên, việc giữ gìn và bảo vệ những giá trị ấy không chỉ là điều cần thiết, mà còn là cách để chúng ta biết mình là ai, đến từ đâu, và muốn đi đến đâu trong tương lai.Văn hóa truyền thống là những gì gần gũi nhất với mỗi người Việt chúng ta. Đó là tiếng mẹ ru ầu ơ bên cánh võng trưa hè, là cái Tết sum vầy bên mâm cơm có bánh chưng xanh, dưa hành, thịt mỡ. Là câu ca dao bà hay đọc, là tà áo dài mẹ mặc ngày lễ, là cây đa, giếng nước, sân đình in bóng trong tuổi thơ biết bao người. Những thứ ấy tưởng chừng nhỏ bé, giản dị, nhưng lại tạo nên hồn cốt của cả một dân tộc – thứ khiến người ta dù có đi xa vẫn luôn thấy nhớ, thấy thương.Nhưng đáng tiếc là ngày nay, nhiều người nhất là giới trẻ đang dần xa rời những giá trị ấy. Nhiều bạn không còn hứng thú với những lễ hội dân gian, không biết đến các làn điệu dân ca, thậm chí không rõ ngày Tết truyền thống có những phong tục gì. Thay vào đó là trào lưu sống “Tây hóa”, sính ngoại, chạy theo những xu hướng mới mà đôi khi đánh mất chính mình. Văn hóa dân tộc mà không được quan tâm đúng mức thì sớm muộn cũng sẽ mai một, mà mất văn hóa cũng giống như cây mất rễ – khó mà đứng vững giữa đời.Vì vậy, việc giữ gìn văn hóa truyền thống không phải là chuyện của riêng ai, mà là trách nhiệm của tất cả chúng ta đặc biệt là thế hệ trẻ. Điều đó không có nghĩa là ta từ chối cái mới, khép mình lại trong lũy tre làng, mà là biết chọn lọc, dung hòa. Ta có thể mặc đẹp, sống hiện đại, nhưng vẫn trân trọng áo dài truyền thống. Ta có thể nghe nhạc Âu Mỹ, nhưng cũng không quên những điệu hò, câu ví quê mình. Ta có thể du lịch khắp nơi, nhưng vẫn nhớ về mái nhà quê, nơi có ông bà, cha mẹ, và cả những nét văn hóa không gì thay thế được.Mỗi người một việc nhỏ thôi: tham gia lễ hội truyền thống, mặc áo dài vào dịp đặc biệt, gìn giữ tiếng mẹ đẻ, hay chỉ đơn giản là kể lại một câu chuyện cổ cho em nhỏ nghe… Tất cả những điều ấy chính là cách để ta giữ cho ngọn lửa văn hóa không bao giờ tắt.Bởi vì văn hóa không chỉ là những điều xa xôi, mà là thứ luôn ở trong tim giúp ta sống đẹp hơn, nhân văn hơn và tự hào hơn khi nói rằng: “Tôi là người Việt Nam.”
Nhân vật “em” trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính là hình ảnh tiêu biểu cho người con gái nông thôn Việt Nam trong quá trình giao thoa giữa truyền thống và hiện đại. Ban đầu, “em” hiện lên với vẻ đẹp mộc mạc, giản dị qua hình ảnh “áo cánh nâu” và “khăn mỏ quạ” – những biểu tượng cho nét duyên thầm, chân chất của người con gái quê. Tuy nhiên, theo thời gian, “em” dần thay đổi, trở nên điệu đà, kiểu cách với “áo dài”, “khăn nhung”, “áo quần tân thời”. Sự thay đổi ấy không chỉ ở trang phục mà còn phản ánh sự thay đổi trong cách sống, lối nghĩ, từ chất quê truyền thống sang lối sống thị thành hiện đại. Qua đó, nhà thơ thể hiện nỗi buồn man mác và tiếc nuối trước sự phai nhạt của những giá trị xưa cũ, đồng thời bày tỏ khát khao gìn giữ vẻ đẹp chân quê mộc mạc. Nhân vật “em” không chỉ là hình tượng nghệ thuật mà còn là biểu tượng cho một thế hệ con gái nông thôn đang đứng trước ngã rẽ giữa giữ gìn truyền thống và chạy theo cái mới.
Biện pháp tu từ được sử dụng là ẩn dụ: "Hương đồng gió nội" chỉ chất chân quê, vẻ đẹp dân dã bình dị của cô gái đã bị "đô thị hóa".
Thông điệp: Hãy luôn trân trọng, yêu quý vẻ đẹp bình dị của quê hương mình. Vì những điều bình dị, mộc mạc ấy đã làm đẹp đời sống tâm hồn ta và giúp ta có thể sống, cống hiến. Cần luôn trân trọng, luôn khắc ghi bóng hình quê hương dẫu ta có đi nơi đâu đi chăng nữa.
Các loại trang phục được nhắc đến trong bài thơ:
1. Áo cánh nâu ,Yếm lụa đào Khăn mỏ quạ, Áo dài,Khăn nhung,Áo quần tân thời
2.Áo cánh nâu, khăn mỏ quạ:
Sự mộc mạc, chân quê, giản dị, nét đẹp truyền thống của người con gái nông thôn.
Yếm lụa đào:
Vẻ đẹp e ấp, dịu dàng và nữ tính trong trang phục truyền thống.
Áo dài, khăn nhung, áo quần tân thời:
Sự thay đổi, chạy theo lối sống thành thị, biểu tượng của sự xa lạ, mất đi chất quê.
vẻ đẹp mộc mạc bình dị của vung thôn quê, của những người con quê. sự chân thật trong lối sống bình dị, giản đơn của con người nhà quê
vẻ đẹp mộc mạc bình dị của vung thôn quê, của những người con quê. sự chân thật trong lối sống bình dị, giản đơn của con người nhà quê
lục bát