

NGUYỄN VĂN HẢI
Giới thiệu về bản thân



































Bài thơ "Chân quê" gửi gắm thông điệp về sự trân trọng vẻ đẹp mộc mạc, giản dị và thuần khiết của người con gái thôn quê. Tác giả bày tỏ nỗi tiếc nuối và lo lắng khi những giá trị truyền thống đang dần bị thay thế bởi lối sống thị thành. Qua đó, Nguyễn Bính khơi dậy tình yêu quê hương và kêu gọi giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc.
Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng được tiếp cận với nhiều luồng tư tưởng, lối sống và giá trị văn hóa mới mẻ. Sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ, kinh tế và toàn cầu hóa đã đem lại cho đời sống con người nhiều tiện ích, đồng thời cũng đặt ra một vấn đề đáng suy ngẫm: làm sao để gìn giữ và phát huy những giá trị văn hóa truyền thống, cốt lõi tinh thần của dân tộc? Đây không chỉ là nhiệm vụ của một cá nhân hay một thế hệ, mà là trách nhiệm chung của cả cộng đồng trong hành trình gìn giữ bản sắc dân tộc giữa thời đại hội nhập.
Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị tinh thần được hình thành, lưu giữ và truyền từ đời này sang đời khác từ tín ngưỡng, phong tục tập quán, lễ hội, ẩm thực, đến ngôn ngữ, trang phục, kiến trúc, nghệ thuật dân gian,… Đó chính là "hồn cốt" làm nên bản sắc riêng biệt của một dân tộc. Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại, những giá trị ấy đang đứng trước nguy cơ mai một khi giới trẻ ngày càng bị cuốn theo lối sống phương Tây, bỏ quên hoặc thậm chí coi nhẹ truyền thống.
Thực tế cho thấy, có không ít bạn trẻ ngày nay không còn quan tâm đến Tết cổ truyền, không hiểu ý nghĩa các lễ hội dân gian, thậm chí không biết mặc áo dài đúng cách hay không phân biệt được trầu cau trong lễ cưới hỏi. Sự lãng quên ấy không đến từ sự thiếu hiểu biết mà phần lớn do ảnh hưởng từ lối sống nhanh, tiện lợi và thiên về cá nhân trong xã hội hiện đại. Thế nhưng, không phải vì hiện đại mà chúng ta buộc phải từ bỏ truyền thống. Ngược lại, trong thời đại số, nếu biết cách tiếp cận và đổi mới, các giá trị văn hóa dân tộc hoàn toàn có thể "sống lại" một cách sinh động và hấp dẫn.
Một ví dụ điển hình là sự hồi sinh mạnh mẽ của áo dài trong giới trẻ. Nhiều nhà thiết kế như Thủy Nguyễn, Adrian Anh Tuấn, hay gần đây là các dự án của sinh viên đã làm mới áo dài với chất liệu, họa tiết hiện đại nhưng vẫn giữ được tinh thần truyền thống. Hay như các nghệ sĩ trẻ sử dụng TikTok, YouTube để tái hiện truyện Kiều, ca dao, hò vè theo phong cách rap, animation,… khiến giới trẻ cảm thấy gần gũi hơn với văn hóa dân gian. Đặc biệt, những chương trình như "Rap Việt", "The Masked Singer" đã khéo léo lồng ghép yếu tố dân ca, nhạc cụ dân tộc vào tiết mục biểu diễn, tạo nên một sự giao thoa văn hóa hấp dẫn.
Bên cạnh đó, các doanh nghiệp khởi nghiệp cũng góp phần quan trọng trong việc gìn giữ truyền thống qua những sản phẩm như trà đạo Việt, ẩm thực vùng miền, hay thiết kế không gian mang hơi hướng văn hóa cổ truyền. Những hình thức này không chỉ làm sống lại giá trị xưa mà còn giúp chúng thích nghi và tồn tại trong đời sống hiện đại.
Tuy nhiên, để văn hóa truyền thống được giữ gìn đúng nghĩa, điều quan trọng là nhận thức và trách nhiệm của mỗi cá nhân, đặc biệt là thế hệ trẻ. Việc tìm hiểu lịch sử, tham gia các hoạt động văn hóa dân gian, trân trọng tiếng mẹ đẻ, hay đơn giản là mặc áo dài vào dịp lễ đó chính là những hành động thiết thực góp phần bảo tồn giá trị dân tộc. Đồng thời, Nhà nước và các tổ chức văn hóa, giáo dục cũng cần đổi mới cách truyền thông, ứng dụng công nghệ để truyền cảm hứng bảo tồn văn hóa một cách tự nhiên, gần gũi với giới trẻ.
Tóm lại, giữ gìn và bảo vệ văn hóa truyền thống không phải là giữ nguyên những gì xưa cũ mà là làm cho chúng sống tiếp, thích nghi và tỏa sáng trong bối cảnh mới. Trong xã hội hiện đại, nơi mọi giá trị đều có thể bị xóa nhòa, thì việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc chính là cách để chúng ta khẳng định mình – cả trong quá khứ, hiện tại và tương lai.
Trong bài thơ Chân quê, nhân vật "em" hiện lên như một hình ảnh tiêu biểu cho người con gái thôn quê đang dần đổi thay trong dòng chảy hiện đại. Trước kia, "em" mang vẻ đẹp dịu dàng, mộc mạc với "mắt đen, chấm đỏ, em mang yếm đào", đậm chất quê, đậm hồn dân tộc. Nhưng khi tiếp xúc với cái mới, "em" đã thay đổi: "cởi yếm lụa đào, mặc áo mớ ba". Sự thay đổi ấy không chỉ là ở hình thức mà còn phản ánh một chuyển biến trong tâm hồn, từ chân chất sang hiện đại, từ giản dị sang kiểu cách. "Em" không còn giữ trọn "hương đồng gió nội" biểu tượng cho vẻ đẹp thuần khiết, mộc mạc. Câu thơ "hương đồng gió nội bay đi ít nhiều" là một lời trách nhẹ nhàng mà sâu xa, thể hiện nỗi tiếc nuối của tác giả trước sự mai một của vẻ đẹp truyền thống. Nhân vật "em" không bị phê phán gay gắt mà được nhìn bằng ánh mắt đầy cảm thông. Qua hình ảnh ấy, Nguyễn Bính không chỉ nói lên nỗi buồn riêng của một chàng trai thôn quê mà còn thể hiện tâm tình của cả một thế hệ đang chứng kiến sự đổi thay của quê hương, của con người trong thời đại giao thoa giữa cũ và mới.
- Biện pháp tu từ được sử dụng ở đây là biệp pháp ẩn dụ, " Hương đồng gió nội" ẩn dụ về những hình ảnh quê hương, " bay đi ít nhiều" tức ám chị việc mất dần bản sắc vốn có.
- biệp pháp tu từ trên đã làm tăng sức gợi hình gợi cảm cho câu văn . Đồng thời cũng thể hiện sự một nỗi nuối tiếc nhẹ nhàng nhưng sâu sắc của tác gỉa về sự mất mát của vẻ đẹp xưa
- Những trang phục trong bài thơ : khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm, yếm lụa sồi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen
- trong bài thơ tác giả đã liệt kê ra hai loại trang phục thể hiện cho sự thay đổi của người con gái thôn quê . Cô gái trong bài thơ mới chỉ đi tỉnh về một vài ngày nhưng đã thay đổi cung cách ăn mặc. Từ nhưng bộ đồ, trang phục truyền thống như ;" yếm lụa sồi, cái dây lưng đũi, cái áo tứ thân,..." thành những món đồ tân thời khác hẳn hẳn với trang phục giản dị ở thôn quê :" khăn Nhung, quần lĩnh,...."
nhan đề Chân quê đã cho em liên tưởng về các hình ảnh, vẻ đẹp mộc mạc, bình dị của vùng thôn quê. Đó là sự chân thật trong nối sống bình dị, giản đơn của người dân tại vùng quê xa xôi, là sự chân chất, thật thà, thẳng thắn, trong sáng không chút lừa lọc, gian xảo của những người con quê
thể thơ lục bát