

PHẠM NGỌC DIỆP
Giới thiệu về bản thân



































Trong dòng chảy không ngừng của thời gian và sự phát triển mạnh mẽ của xã hội hiện đại, chúng ta đang chứng kiến sự thay đổi nhanh chóng về tư duy, lối sống, cũng như cách tiếp cận văn hóa. Tuy nhiên, giữa muôn vàn cái mới, những giá trị văn hóa truyền thống – vốn là cội nguồn, là bản sắc làm nên hồn cốt dân tộc – vẫn giữ một vai trò vô cùng quan trọng. Việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị ấy không chỉ là trách nhiệm, mà còn là sứ mệnh của mỗi cá nhân trong thời đại ngày nay.
Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị tinh thần và vật chất do cha ông ta tạo dựng qua hàng nghìn năm lịch sử, từ tiếng nói, chữ viết, trang phục, ẩm thực, lễ hội đến các phong tục tập quán, đạo lý ứng xử... Đó là di sản vô giá, là kết tinh của trí tuệ, tâm hồn và bản lĩnh dân tộc. Nhờ có văn hóa truyền thống, chúng ta biết mình là ai, đến từ đâu, và có thể tự hào khẳng định bản sắc giữa một thế giới đa dạng sắc màu văn hóa.
Trong đời sống hiện đại, khi con người ngày càng hướng đến sự tiện nghi, hội nhập và toàn cầu hóa, nguy cơ mai một những giá trị truyền thống là điều có thật. Lối sống thực dụng, ảnh hưởng của văn hóa ngoại lai, cùng với sự thờ ơ, thiếu hiểu biết về di sản dân tộc đã khiến nhiều giá trị văn hóa bị lãng quên hoặc biến dạng. Nhiều bạn trẻ ngày nay không còn mặn mà với áo dài truyền thống, ít tham gia các lễ hội dân gian, thậm chí không biết rõ về cội nguồn phong tục, ngôn ngữ, hay các làn điệu dân ca của chính quê hương mình.
Tuy nhiên, chính trong bối cảnh hiện đại ấy, việc gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống lại trở nên cấp thiết và có ý nghĩa hơn bao giờ hết. Đó không phải là bảo thủ, níu giữ cái cũ một cách máy móc, mà là biết trân trọng giá trị cốt lõi, làm mới và truyền cảm hứng để văn hóa truyền thống tiếp tục sống trong tâm hồn mỗi người. Một tà áo dài trong lễ tốt nghiệp, một món ăn truyền thống trong mâm cơm gia đình, một câu chuyện cổ tích được kể lại cho trẻ thơ… đều là cách thiết thực để kết nối với cội nguồn.
Gìn giữ văn hóa không chỉ là việc của các cơ quan quản lý hay ngành văn hóa – đó là trách nhiệm chung của cả cộng đồng. Nhà trường cần tăng cường giáo dục văn hóa truyền thống cho học sinh. Gia đình cần trở thành nơi đầu tiên nuôi dưỡng tình yêu văn hóa dân tộc. Các bạn trẻ – với sự sáng tạo và sức ảnh hưởng – hoàn toàn có thể làm sống lại những giá trị xưa theo cách hiện đại: qua âm nhạc, điện ảnh, thời trang hay mạng xã hội.
Tóm lại, gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại là việc làm không chỉ cần thiết mà còn mang tính chiến lược để duy trì bản sắc dân tộc trong quá trình hội nhập quốc tế. Khi mỗi người biết yêu và trân trọng những giá trị ấy, chúng ta không chỉ giữ gìn quá khứ, mà còn làm giàu cho hiện tại và xây dựng một tương lai bền vững, nhân văn hơn.
Nhân vật "em" trong "Chân quê" của Nguyễn Bính đã để lại cho em nhiều suy ngẫm. "Em" xuất thân từ cô gái thôn quê, là biểu tượng cho vẻ đẹp truyền thống. "Em" mặc "yếm lụa sồi, cái dây lưng đũi, áo dài tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen", tất thảy đều là trang phục thường ngày nơi nông thôn giản dị, gắn liền với hình ảnh người phụ nữ Việt Nam qua nhiều thế hệ. Nhưng kể từ khi "em đi tỉnh về", được tiếp xúc với những làn gió mới, xu hướng mới, em đã khác xưa, khiến người con trai thổn thức, đượm buồn. Em mặc "khăn nhung quần lĩnh, áo cài khuy bấm". Em không chỉ thay đổi bộ quần áo, thay đổi diện mạo, mà sâu hơn bên trong, người sợ em thay đổi cốt cách tâm hồn. Cái hiện đại, xu hướng tuy đẹp, nhưng đi theo là mất đi bản sắc văn hoá dân tộc vốn có. "Em" khiến người e ngại, cũng là lời cảnh tỉnh, lời xót xa và yêu cầu hành động trước làn sóng thời đại cuốn trôi nét đẹp truyền thống. Đừng để những nét đẹp vốn có bị hao mòn, phủi bụi. Đừng để chúng bị xâm lấn bởi sự hào hoa phù phiếm. Hãy trân trọng và phát huy những thứ vốn có. Đấy gọi là bản sắc riêng thiêng liêng liêng!
1. Ca ngợi nét đẹp truyền thống
2. Thể hiện tình yêu quê hương của tác giả
3. Thể hiện sự lo ngại trước thay đổi con người
4. Mong muốn giữ gìn bản sắc văn hoá dân tộc tha thiết
Hương đồng gió nội là biểu tượng đồng quê, gợi không gian quê thanh bình.
Hình ảnh vừa là ẩn dụ vừa là hoán dụ.
Ẩn dụ: vẻ đẹp người con gái thôn quê
hoán dụ: mượn hình ảnh thiên nhiên nói về cốt cách con người. Hương đồng gió nội bay đi như tấm lòng con người vơi đi.
=>> câu thơ không có ý tứ trách móc nhưng vẫn đượm buồn khi con ngừoi dễ bị cuốn theo những thứ mới lạ hào nhoáng mà quên đi vẻ đẹp bình dị vốn có.
Khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm: đại diện cho thành thị, sự kiểu cách, xu hướng hiện đại
Yếm lụa sồi, dây lưng đũi nhuộm, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen: đại diện cho phong cách ăn mặc thường ngày của nông thôn
=>> người con gái xa rời quê hương đã nhiễm thói thành thị mà khác xưa, mất đi bản sắc quê hương ban đầu. Quần áo không chỉ là vẻ ngoài mà có lẽ tâm hồn con người cũng đã đổi thay..
Khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm: đại diện cho thành thị, sự kiểu cách, xu hướng hiện đại
Yếm lụa sồi, dây lưng đũi nhuộm, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen: đại diện cho phong cách ăn mặc thường ngày của nông thôn
=>> người con gái xa rời quê hương đã nhiễm thói thành thị mà khác xưa, mất đi bản sắc quê hương ban đầu. Quần áo không chỉ là vẻ ngoài mà có lẽ tâm hồn con người cũng đã đổi thay..
Khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm: đại diện cho thành thị, sự kiểu cách, xu hướng hiện đại
Yếm lụa sồi, dây lưng đũi nhuộm, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen: đại diện cho phong cách ăn mặc thường ngày của nông thôn
=>> người con gái xa rời quê hương đã nhiễm thói thành thị mà khác xưa, mất đi bản sắc quê hương ban đầu. Quần áo không chỉ là vẻ ngoài mà có lẽ tâm hồn con người cũng đã đổi thay..