NGUYỄN NGỌC ÁNH

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của NGUYỄN NGỌC ÁNH
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong đời sống phát triển không ngừng của xã hội hiện đại, con người ngày càng tiếp xúc nhiều hơn với các nền văn hóa khác nhau, tiếp nhận những cái mới, cái tiến bộ. Tuy nhiên, giữa làn sóng hội nhập ấy, có một điều luôn cần được đề cao và gìn giữ, đó chính là những giá trị văn hóa trong đời sống dân tộc – một phần không thể thiếu trong bản sắc và linh hồn của mỗi quốc gia.

Việc bảo tồn và giữ gìn những giá trị văn hóa đời sống không chỉ là nhiệm vụ của riêng ai, mà là trách nhiệm chung của cả cộng đồng trong hành trình giữ lấy cội nguồn và bản sắc dân tộc. Văn hóa đời sống là những giá trị được hình thành và duy trì trong sinh hoạt hàng ngày của người dân qua nhiều thế hệ. Đó có thể là ngôn ngữ, trang phục, ẩm thực, phong tục tập quán, lễ hội, tín ngưỡng, cách ứng xử trong gia đình và ngoài xã hội. Những điều tưởng như giản đơn ấy lại chính là nền tảng tạo nên một bản sắc văn hóa riêng biệt, giúp phân biệt mỗi dân tộc giữa thế giới rộng lớn.

Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại ngày nay, nhiều giá trị văn hóa truyền thống đang dần bị mai một. Sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ, lối sống thực dụng và ảnh hưởng của văn hóa ngoại lai khiến không ít người, đặc biệt là giới trẻ, dần quay lưng với những nét đẹp truyền thống. Không khó để bắt gặp những gia đình không còn giữ thói quen quây quần trong bữa cơm tối, những người trẻ không còn mặn mà với áo dài, câu đối đỏ ngày Tết, hay sự lạnh nhạt với các lễ hội dân gian… Điều đó gióng lên hồi chuông cảnh báo về nguy cơ đánh mất chính mình trong dòng chảy toàn cầu hóa.

Thế nhưng, hiện đại không có nghĩa là phải rũ bỏ truyền thống. Chúng ta hoàn toàn có thể vừa phát triển, hội nhập, vừa bảo tồn văn hóa dân tộc nếu biết cách dung hòa và giữ gìn. Việc bảo tồn văn hóa đời sống không chỉ nằm ở quy mô quốc gia, mà bắt đầu từ chính những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống hằng ngày: giữ gìn tiếng mẹ đẻ, dạy trẻ nhỏ lễ phép, kính trên nhường dưới, mặc áo dài trong ngày lễ, trân trọng những món ăn truyền thống hay tham gia các hoạt động cộng đồng như lễ hội làng, ngày giỗ tổ… Đó đều là những hành động thiết thực thể hiện lòng yêu quý và trân trọng văn hóa dân tộc.

Bên cạnh đó, vai trò của gia đình, nhà trường và xã hội là vô cùng quan trọng. Gia đình cần là nơi khơi gợi cho con trẻ tình yêu quê hương, truyền thống; nhà trường cần đưa văn hóa dân gian vào bài học, khơi dậy lòng tự hào dân tộc; còn xã hội, đặc biệt là các cơ quan văn hóa, cần tổ chức nhiều hoạt động thiết thực nhằm quảng bá, tôn vinh và phục dựng các giá trị văn hóa truyền thống.

Thực tế cho thấy, nhiều quốc gia phát triển như Nhật Bản, Hàn Quốc… vẫn giữ được bản sắc văn hóa vô cùng đậm đà dù hiện đại hóa rất nhanh. Họ biết cách kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, giữa cái cũ và cái mới .Đó chính là con đường mà chúng ta nên học hỏi.

Có thể nói, giữ gìn và bảo tồn những giá trị văn hóa đời sống trong xã hội hiện đại không phải là việc quay lưng với cái mới, mà là cách để chúng ta giữ gìn gốc rễ, để dù đi xa đến đâu cũng không quên nơi mình đã bắt đầu. Là thế hệ trẻ,những chủ nhân tương lai của đất nước, chúng ta cần có ý thức, trách nhiệm và hành động cụ thể để cùng nhau giữ gìn những giá trị quý báu ấy, bởi một dân tộc chỉ thật sự vững mạnh khi biết gìn giữ và phát huy bản sắc văn hóa của chính mình.


Nguyễn Bính được nhà phê bình văn học Hoài Thanh nhận xét là nhà thơ “quê mùa” bởi dù sống ở thời đại của những hồn thơ mới nhưng sáng tác của Nguyễn Bính luôn hướng về cảnh, người nhà quê. Bài thơ “Chân quê” được xem như tuyên ngôn về nghệ thuật của ông, cho thấy đặc trưng phong cách và cái tình sâu nặng mà Nguyễn Bính dành cho những giá trị văn hóa truyền thống."Hôm qua em đi tỉnh về" – câu thơ mở đầu như một tiếng thở dài nhẹ nhàng mà đầy nuối tiếc của chàng trai quê trước sự đổi thay của người con gái mình yêu. Trong bài thơ Chân quê, Nguyễn Bính đã khắc họa thành công hình ảnh “em” – một cô gái thôn quê mộc mạc, chân chất, nhưng rồi dần đánh mất vẻ đẹp ấy khi tiếp xúc với lối sống thành thị. Trước khi “em đi tỉnh về”, “em” từng là hình ảnh đẹp của người con gái quê truyền thống: dịu dàng,mặc yếm lựa sồi, mặc áo tứ thân, đeo khăn mỏ quạ và mặc quần nái đen. Đó là một nét đẹp tự nhiên, thuần khiết, biểu hiện cho sự trong sáng, hồn nhiên. Thế nhưng, sau khi rời xa làng quê, trở về với chiếc khăn nhưng, quần lĩnh, mặc áo cài khuy bấm– khác hẳn với dáng vẻ xưa. Người trữ tình – chàng trai quê – không giấu được sự hụt hẫng, bởi “em” giờ đây đã không còn là cô gái ngày nào anh thương. Qua hình tượng “em”, Nguyễn Bính thể hiện nỗi lo lắng và tiếc nuối cho sự mai một của những giá trị truyền thống trong cuộc sống hiện đại. “Em” là biểu tượng cho sự thay đổi của người phụ nữ nông thôn khi tiếp xúc với văn minh đô thị, và cũng là tiếng nói cảnh tỉnh nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về việc gìn giữ vẻ đẹp chân phương, thuần hậu của tâm hồn và lối sống quê hương. Như vậy, nhân vật “em” trong Chân quê không chỉ là một cô gái, mà còn là hiện thân của một nếp sống, một vẻ đẹp đang bị đe dọa bởi vòng xoáy của thời đại mới.


Biện pháp tu từ được sử dụng là ẩn dụ: "Hương đồng gió nội" khiến cho câu thơ trở nên sinh động hấp dẫn lôi cuốn người đọc

Đoạn văn thể hiện hương đất, mùi bùn, hương lúa chín, mùi thơm hoa cỏ dại, cây trái miệt đồng bưng đến những làn gió thổi nhè nhẹ, dịu dàng nơi miền quê.Vẻ đẹp mộc mạc, giản dị nơi đồng quê.

Tác giả gửi gắm thông điệp hãy giữ chất chân quê hồn hậu trong tâm hồn. Đừng để cuộc sống chốn phồn hoa đô hội làm cho đánh mất bản chất vốn có, đáng quý của mình.

Hãy giữ gìn nét đẹp văn hóa truyền thống của quê hương, đừng chạy theo vẻ hào nhoáng bên ngoài, đừng khoác lên mình những thứ xa lạ, phù phiếm.

Loại trang phục trong bài thơ:Khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm là những thứ xa lạ ở thôn quê, là sản phẩm do thành thị sản xuất và giữa khung cảnh làng quê thanh bình ấy thì hoàn cảnh này không mấy phù hợp. Chàng trai mong cô gái giữ lại những nét truyền thống của người con gái Việt Nam:yếm lụa sồi, áo tứ thân,khăn mỏ quạ, quần nái đen.

Nhan đề bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính tuy ngắn gọn nhưng lại gợi cho em nhiều liên tưởng và cảm nhận sâu sắc.Trước hết, từ “chân quê” khiến em nghĩ ngay đến vẻ đẹp mộc mạc, thuần hậu và bình dị của làng quê Việt Nam. “Chân quê” không chỉ là ngoại hình, mà còn là tâm hồn – là sự giản dị trong cách sống, trong lời ăn tiếng nói, trong tình cảm chân thành, không cầu kỳ.Nhan đề này cũng làm em liên tưởng đến một vẻ đẹp tự nhiên, không bị pha tạp bởi những thứ hào nhoáng, hiện đại.Ngoài ra,tác giả gửi gắm nỗi niềm của mình vào nhan đề về việc giữ vững truyền thống của người dân Việt Nam.


Bài thơ được viết theo thể thơ lục bát

Pha sáng: 

Vị trí và điều kiện xảy ra: Màng thylakoid, cần ánh sáng

Nguyên liệu và năng lượng:

Năng lượng ánh sáng, nước, NADH+,ADP và Pi

Sản phẩm tạo ra : ATP,NADPH, Oxi

Vai trò trong chuyển hoá năng lượng: chuyển hoá năng lượng quảng năng thành hoá năng trong ATP và NADHP

Pha tối: 

Vị trí và điều kiện xảy ra: chất nền lục lạp, sử dụng sản phẩm pha sáng làm nguyên liệu

Nguyên liệu và năng lượng: CO2 và ATP, NADPH

Sản phẩm tạo ra: Carbohydrate ( G3P, glucose)

Vai trò trong chuyển hoá năng lượng: Chuyển hoá năng lượng trong ATP và NADHP thành hoá năng trong glucose