

BÙI ĐẶNG PHƯƠNG DUY
Giới thiệu về bản thân



































Câu 2
Bài thơ "Bảo kính cảnh giới" của Nguyễn Trãi là một tác phẩm nổi bật trong thể loại thơ Nho giáo, thể hiện triết lý sống của tác giả về việc giữ tâm hồn thanh thản, yên tĩnh và không bị chi phối bởi danh lợi. Nguyễn Trãi viết bài thơ này như một lời nhắc nhở bản thân và người đọc về tầm quan trọng của việc giữ gìn phẩm hạnh trong cuộc sống đầy rẫy những cám dỗ. Nội dung bài thơ là những suy ngẫm của tác giả về sự an nhiên, thanh thản trong cuộc sống. Mở đầu bài thơ, Nguyễn Trãi đã vẽ ra một cảnh tượng hoành tráng của biển khơi và những quan lớn trong triều đình, song vẫn từ chối những cuộc sống ồn ào đó, tìm về sự tĩnh lặng trong không gian riêng của mình. Những câu thơ như "Rộng khơi ngại vượt bể triều quan" hay "Lui tới đòi thì miễn phận an" thể hiện tư tưởng không màng danh lợi, chỉ muốn sống cuộc đời giản dị và thanh cao. Tác phẩm cũng phản ánh sự điển hình trong việc tôn trọng đạo lý và những giá trị cổ điển của Nho giáo, thể hiện qua việc tác giả nhắc đến các nhân vật như Y Doãn, Phó Duyệt, hay Khổng Tử và Nhan Tử. Họ là những người có tài, có đức, nhưng vẫn luôn giữ mình trong sự thanh tịnh và không vướng bận danh lợi. Về mặt nghệ thuật, bài thơ sử dụng nhiều hình ảnh đẹp và đặc sắc, kết hợp giữa việc miêu tả thiên nhiên và thể hiện tư tưởng nhân sinh. Những hình ảnh như "hé cửa đêm chờ hương quế lọt", "quét hiên ngày lệ bóng hoa tan" tạo ra một không gian tĩnh lặng, trong lành, làm nổi bật chủ đề về sự an yên và tĩnh tâm trong cuộc sống. Tóm lại, bài thơ "Bảo kính cảnh giới" của Nguyễn Trãi không chỉ là lời khuyên về cách sống mà còn là một tác phẩm thể hiện sâu sắc quan điểm nhân sinh, lòng yêu mến sự thanh thản và trí tuệ của tác giả. Câu 1
"Bảo kính cảnh giới" là một bài thơ của Nguyễn Trãi, thể hiện một quan niệm sống cao thượng, đề cao sự an yên, thanh thản và không màng đến danh lợi. Thông qua bài thơ này, tác giả thể hiện sự tỉnh táo, không để mình bị cuốn vào những ham muốn phàm tục mà thay vào đó là sự lựa chọn sống một cuộc đời giản dị, trong sạch và giữ gìn đạo đức. Về nội dung, bài thơ bắt đầu với câu "Rộng khơi ngại vượt bể triều quan" như một sự khước từ, thể hiện sự từ bỏ cuộc sống đầy rẫy quyền lực và danh vọng. Tác giả không muốn hòa mình vào những "bể triều quan" đầy chông gai, sóng gió mà thay vào đó, tìm về sự thanh tĩnh, tránh xa mọi xô bồ. Câu thơ "Lui tới đòi thì miễn phận an" tiếp tục khẳng định lựa chọn này, chỉ cần sống đúng phận, an nhàn, không mong cầu danh lợi. Hình ảnh "Hé cửa đêm chờ hương quế lọt" và "Quét hiên ngày lệ bóng hoa tan" tạo ra một không gian thanh tĩnh, yên bình, trong đó thời gian trôi đi nhẹ nhàng, không vướng bận. Cảnh vật trong bài thơ như được dệt lên từ những hình ảnh đơn sơ, gần gũi, nhưng lại mang đến cảm giác yên tĩnh và sâu lắng. Bài thơ cũng không quên đề cập đến các nhân vật nổi tiếng trong lịch sử như Y Doãn và Phó Duyệt, những người tài ba, có công danh lớn, nhưng họ vẫn chọn cách sống giản dị và giữ vững phẩm hạnh. Qua đó, Nguyễn Trãi muốn nhấn mạnh giá trị của sự khiêm nhường, không tranh đua danh lợi, và khuyến khích con người sống theo đạo lý của Khổng Tử và Nhan Tử, những người tôn thờ trí tuệ và đạo đức. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng hình ảnh và biện pháp nghệ thuật rất tinh tế. Các hình ảnh thiên nhiên như "hương quế", "hoa tan", "cửa đêm" vừa tạo không gian vừa biểu hiện cho sự thanh thoát, nhẹ nhàng. Bài thơ sử dụng nhiều biện pháp ẩn dụ và so sánh để làm nổi bật tư tưởng chủ đạo. Câu thơ "danh lợi bất như nhàn" không chỉ là một lời khẳng định về triết lý sống mà còn là một sự đối chiếu sâu sắc giữa sự yên bình của cuộc sống không vướng bận danh lợi và sự nhọc nhằn của những người mải mê tranh đua. Tóm lại, "Bảo kính cảnh giới" không chỉ là một tác phẩm tiêu biểu của Nguyễn Trãi về tư tưởng Nho giáo mà còn là một tác phẩm nghệ thuật đầy giá trị, phản ánh quan điểm sống thanh cao, tránh xa những cám dỗ của cuộc đời, luôn giữ mình trong sạch và an yên. Bài thơ khẳng định giá trị của sự sống giản dị và phẩm hạnh trong việc xây dựng một cuộc đời có ý nghĩa.
Câu 2
Bài thơ "Bảo kính cảnh giới" của Nguyễn Trãi là một tác phẩm nổi bật trong thể loại thơ Nho giáo, thể hiện triết lý sống của tác giả về việc giữ tâm hồn thanh thản, yên tĩnh và không bị chi phối bởi danh lợi. Nguyễn Trãi viết bài thơ này như một lời nhắc nhở bản thân và người đọc về tầm quan trọng của việc giữ gìn phẩm hạnh trong cuộc sống đầy rẫy những cám dỗ. Nội dung bài thơ là những suy ngẫm của tác giả về sự an nhiên, thanh thản trong cuộc sống. Mở đầu bài thơ, Nguyễn Trãi đã vẽ ra một cảnh tượng hoành tráng của biển khơi và những quan lớn trong triều đình, song vẫn từ chối những cuộc sống ồn ào đó, tìm về sự tĩnh lặng trong không gian riêng của mình. Những câu thơ như "Rộng khơi ngại vượt bể triều quan" hay "Lui tới đòi thì miễn phận an" thể hiện tư tưởng không màng danh lợi, chỉ muốn sống cuộc đời giản dị và thanh cao. Tác phẩm cũng phản ánh sự điển hình trong việc tôn trọng đạo lý và những giá trị cổ điển của Nho giáo, thể hiện qua việc tác giả nhắc đến các nhân vật như Y Doãn, Phó Duyệt, hay Khổng Tử và Nhan Tử. Họ là những người có tài, có đức, nhưng vẫn luôn giữ mình trong sự thanh tịnh và không vướng bận danh lợi. Về mặt nghệ thuật, bài thơ sử dụng nhiều hình ảnh đẹp và đặc sắc, kết hợp giữa việc miêu tả thiên nhiên và thể hiện tư tưởng nhân sinh. Những hình ảnh như "hé cửa đêm chờ hương quế lọt", "quét hiên ngày lệ bóng hoa tan" tạo ra một không gian tĩnh lặng, trong lành, làm nổi bật chủ đề về sự an yên và tĩnh tâm trong cuộc sống. Tóm lại, bài thơ "Bảo kính cảnh giới" của Nguyễn Trãi không chỉ là lời khuyên về cách sống mà còn là một tác phẩm thể hiện sâu sắc quan điểm nhân sinh, lòng yêu mến sự thanh thản và trí tuệ của tác giả. Câu 1
"Bảo kính cảnh giới" là một bài thơ của Nguyễn Trãi, thể hiện một quan niệm sống cao thượng, đề cao sự an yên, thanh thản và không màng đến danh lợi. Thông qua bài thơ này, tác giả thể hiện sự tỉnh táo, không để mình bị cuốn vào những ham muốn phàm tục mà thay vào đó là sự lựa chọn sống một cuộc đời giản dị, trong sạch và giữ gìn đạo đức. Về nội dung, bài thơ bắt đầu với câu "Rộng khơi ngại vượt bể triều quan" như một sự khước từ, thể hiện sự từ bỏ cuộc sống đầy rẫy quyền lực và danh vọng. Tác giả không muốn hòa mình vào những "bể triều quan" đầy chông gai, sóng gió mà thay vào đó, tìm về sự thanh tĩnh, tránh xa mọi xô bồ. Câu thơ "Lui tới đòi thì miễn phận an" tiếp tục khẳng định lựa chọn này, chỉ cần sống đúng phận, an nhàn, không mong cầu danh lợi. Hình ảnh "Hé cửa đêm chờ hương quế lọt" và "Quét hiên ngày lệ bóng hoa tan" tạo ra một không gian thanh tĩnh, yên bình, trong đó thời gian trôi đi nhẹ nhàng, không vướng bận. Cảnh vật trong bài thơ như được dệt lên từ những hình ảnh đơn sơ, gần gũi, nhưng lại mang đến cảm giác yên tĩnh và sâu lắng. Bài thơ cũng không quên đề cập đến các nhân vật nổi tiếng trong lịch sử như Y Doãn và Phó Duyệt, những người tài ba, có công danh lớn, nhưng họ vẫn chọn cách sống giản dị và giữ vững phẩm hạnh. Qua đó, Nguyễn Trãi muốn nhấn mạnh giá trị của sự khiêm nhường, không tranh đua danh lợi, và khuyến khích con người sống theo đạo lý của Khổng Tử và Nhan Tử, những người tôn thờ trí tuệ và đạo đức. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng hình ảnh và biện pháp nghệ thuật rất tinh tế. Các hình ảnh thiên nhiên như "hương quế", "hoa tan", "cửa đêm" vừa tạo không gian vừa biểu hiện cho sự thanh thoát, nhẹ nhàng. Bài thơ sử dụng nhiều biện pháp ẩn dụ và so sánh để làm nổi bật tư tưởng chủ đạo. Câu thơ "danh lợi bất như nhàn" không chỉ là một lời khẳng định về triết lý sống mà còn là một sự đối chiếu sâu sắc giữa sự yên bình của cuộc sống không vướng bận danh lợi và sự nhọc nhằn của những người mải mê tranh đua. Tóm lại, "Bảo kính cảnh giới" không chỉ là một tác phẩm tiêu biểu của Nguyễn Trãi về tư tưởng Nho giáo mà còn là một tác phẩm nghệ thuật đầy giá trị, phản ánh quan điểm sống thanh cao, tránh xa những cám dỗ của cuộc đời, luôn giữ mình trong sạch và an yên. Bài thơ khẳng định giá trị của sự sống giản dị và phẩm hạnh trong việc xây dựng một cuộc đời có ý nghĩa.