

Đỗ Minh Giang
Giới thiệu về bản thân



































Cần phải gìn giữ truyền thống “Lá lành đùm lá rách” của dân tộc ta vì :
Từ bao đời nay, dân tộc Việt Nam luôn tự hào với truyền thống nhân ái, yêu thương và đùm bọc lẫn nhau trong cuộc sống. Một trong những biểu hiện rõ nét nhất của tinh thần ấy chính là truyền thống “Lá lành đùm lá rách”. Câu tục ngữ ngắn gọn nhưng chứa đựng triết lý sống sâu sắc, trở thành kim chỉ nam cho cách sống và ứng xử của nhiều thế hệ người Việt. Trong xã hội hiện đại, việc gìn giữ và phát huy truyền thống này càng trở nên cần thiết và ý nghĩa hơn bao giờ hết.
Truyền thống “Lá lành đùm lá rách” xuất phát từ sự cảm thông, sự sẻ chia giữa con người với con người trong cuộc sống. Khi một người gặp khó khăn, người khác sẵn sàng giúp đỡ, như chiếc lá lành bọc lấy chiếc lá rách để che chở . Đây hông chỉ là hành động nhân đạo mà còn là biểu hiện cụ thể của tình đoàn kết, gắn bó, là sợi dây liên kết các thành viên trong xã hội lại với nhau.
Việc gìn giữ truyền thống này giúp xây dựng một xã hội văn minh và tốt đẹp hơn. Trong cuộc sống, không ai có thể tránh khỏi những lúc khó khăn, hoạn nạn. Nếu mỗi người đều sẵn lòng giúp đỡ nhau, thì những nỗi đau, sẽ được xoa dịu, người yếu có thêm niềm tin và động lực để vượt qua nghịch cảnh. Những hoạt động từ thiện, quyên góp ủng hộ đồng bào vùng thiên tai, chăm sóc người già neo đơn, hỗ trợ học sinh nghèo vượt khó, vẽ tranh tuyên truyền ,…... là minh chứng sống động cho tinh thần “Lá lành đùm lá rách” vẫn đang được gìn giữ và phát huy mạnh mẽ trong xã hội hiện đại ngày nay.
Nó không chỉ có ý nghĩa về mặt đạo đức, truyền thống này còn góp phần làm cho xã hội trở nên tốt đẹp hơn và phát triển bền vững hơn. Khi con người biết quan tâm và sẻ chia, những mâu thuẫn, xung đột sẽ được ít đi, lòng tin giữa con người với con người được củng cố. Trong bối cảnh xã hội ngày càng phát triển, con người có xu hướng sống khép kín hơn, thì việc giữ gìn truyền thống “Lá lành đùm lá rách” chính là cách để nuôi dưỡng lòng nhân ái, làm cho cuộc sống trở nên ấm áp và đầy tình người hơn.
Bên cạnh đó, truyền thống “Lá lành đùm lá rách” còn thể hiện bản sắc văn hóa riêng biệt của dân tộc Việt Nam. Giữ gìn truyền thống ấy không chỉ là giữ gìn giá trị đạo đức, mà còn là gìn giữ cốt lõi tinh thần dân tộc – thứ đã giúp đất nước ta vượt qua bao gian khó, chiến thắng ngoại xâm, vươn lên phát triển như ngày nay.
Tuy nhiên, trong thực tế, vẫn còn không ít người thờ ơ, vô cảm trước nỗi đau của người khác. Đó là biểu hiện của sự mai một truyền thống quý báu này. Vì vậy, mỗi cá nhân, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần nhận thức rõ vai trò và trách nhiệm của mình trong việc tiếp nối và lan tỏa tinh thần “Lá lành đùm lá rách” qua những hành động cụ thể, dù nhỏ bé, nhưng thiết thực.
Tóm lại, gìn giữ truyền thống “Lá lành đùm lá rách” chính là giữ gìn phẩm chất cao đẹp của dân tộc Việt Nam . Đó không chỉ là đạo lý sống, mà còn là nền tảng để xây dựng một xã hội nhân ái, đoàn kết và phát triển để có thể sánh vai với các cường cuốc Nam Châu . Mỗi chúng ta hãy cùng nhau lan tỏa truyền thống ấy như một cách sống, một niềm tự hào và là sứ mệnh thiêng liêng trong hành trình phát triển tổ quốc .
Câu 1.
Văn bản kết hợp phương thức biểu cảm với các phương thức miêu tả, tự sự và nghị luận.
Câu 2.
Chủ đề của văn bản: Ca ngợi món phở Việt Nam như một nét văn hóa ẩm thực độc đáo, gắn bó sâu sắc với đời sống tinh thần của người dân Việt Nam.
Câu 3.
a. Phép liên kết: Lặp từ ngữ (từ “thịt chín” được lặp lại).
b. Phép liên kết: Thay thế (từ “việc ấy” thay cho hành động “thái sẵn thịt chín, thái vụn ra…”).
Câu 4.
Cái tôi của tác giả được thể hiện tinh tế, sâu sắc, đầy chất nghệ sĩ. Đó là cái tôi gắn bó với đời sống dân dã, trân trọng những giá trị bình dị, và có một tâm hồn lãng mạn, luôn tìm thấy cái đẹp và chất thơ trong những điều rất đỗi quen thuộc.
Câu 5.
Một số câu văn bộc lộ cảm xúc rõ nét:
- “Có những lúc, tôi muốn thu thanh vào đĩa…” → Bộc lộ niềm tiếc nuối, hoài niệm về âm thanh rao hàng xưa.
- “Những tiếng rao ấy, một phần nào vang hưởng lên cái nhạc điệu sinh hoạt chung của chúng ta đấy.” → Thể hiện sự nâng niu, trân trọng những ký ức bình dị gắn với văn hóa dân tộc.
Câu 6.
Tuổi thơ của em gắn liền với những buổi trưa hè chơi nhảy dây cùng lũ bạn trong xóm. Tiếng cười vang vọng khắp con đường nhỏ đầy nắng. Có hôm trời mưa, cả đám lại rủ nhau sang nhà bạn chơi ô ăn quan, ríu rít như chim non. Những ký ức ấy tuy đơn sơ mà ấm áp, khiến em mỗi khi nhớ lại đều thấy tim mình dịu lại. Tuổi thơ ấy, là miền ký ức em sẽ mãi mang theo suốt cuộc đời