

Hoàng Đức Quyền
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1. (2 điểm)
Đoạn văn khoảng 200 chữ:
Bài thơ "Bến đò ngày mưa" mang cảm hứng chủ đạo là nỗi buồn tĩnh lặng, sâu lắng trước cảnh quê nghèo trong mưa. Qua những hình ảnh chân thực và bình dị như tre rũ rượi, chuối bơ phờ, quán hàng vắng khách, người dân đội thúng đi chợ… tác giả đã phác họa một bức tranh đầy xám buồn nhưng cũng rất đỗi thân thương của làng quê Việt. Chủ đề của bài thơ là sự thấu hiểu và cảm thông với cuộc sống lam lũ, vất vả của người dân quê trong những ngày mưa gió. Tác giả không cần những câu chữ cầu kỳ mà vẫn thể hiện được một cảm xúc lắng đọng, gợi nhớ gợi thương. Qua đó, người đọc thấy được vẻ đẹp bình dị, chân chất của quê hương, nơi lưu giữ những cảnh đời quen thuộc, những thân phận nhỏ bé đang âm thầm mưu sinh. Chính cảm hứng nhẹ nhàng mà sâu sắc ấy đã khiến bài thơ trở nên giàu chất thơ và giàu sức gợi.
Câu 2. (4 điểm)
Bài văn nghị luận khoảng 400 chữ:
Quê hương là nơi chôn nhau cắt rốn, nơi chứa đựng những ký ức tuổi thơ, nơi ta được lớn lên trong vòng tay yêu thương của gia đình và làng xóm. Bởi vậy, quê hương có ý nghĩa vô cùng sâu sắc đối với cuộc đời mỗi con người.
Trước hết, quê hương là cái nôi hình thành nhân cách và nuôi dưỡng tâm hồn mỗi người. Những lời ru của mẹ, những trò chơi tuổi thơ, những con đường làng, cánh đồng lúa chín… chính là những mảnh ghép tạo nên một phần ký ức không thể phai trong tâm trí mỗi chúng ta. Quê hương không chỉ là nơi lưu giữ tuổi thơ mà còn là nơi ta học được những bài học đầu tiên về đạo lý, về tình yêu thương, về sự sẻ chia.
Bên cạnh đó, quê hương là cội nguồn của bản sắc văn hóa dân tộc. Từ giọng nói, phong tục tập quán đến món ăn dân dã… tất cả tạo nên một màu sắc riêng, khiến mỗi con người dù đi đâu cũng luôn nhớ về. Chính ký ức và tình cảm ấy tạo nên sợi dây vô hình nhưng bền chặt gắn bó con người với quê hương, đất nước.
Trong thời đại hiện nay, khi nhịp sống đô thị cuốn con người theo những guồng quay hối hả, thì tình yêu quê hương càng cần được gìn giữ. Dù có đi xa đến đâu, con người vẫn luôn hướng về cội nguồn, bởi quê hương chính là chốn trở về sau những tháng ngày mệt mỏi.
Tóm lại, quê hương không chỉ đơn thuần là một vùng đất, mà là nơi bắt đầu mọi hành trình của cuộc đời. Hãy yêu thương, trân trọng và có trách nhiệm với quê hương của mình – đó là cách mỗi người giữ gìn những giá trị đẹp đẽ nhất trong tâm hồn.
Câu 1. (2 điểm)
Đoạn văn khoảng 200 chữ:
Bài thơ "Bến đò ngày mưa" mang cảm hứng chủ đạo là nỗi buồn tĩnh lặng, sâu lắng trước cảnh quê nghèo trong mưa. Qua những hình ảnh chân thực và bình dị như tre rũ rượi, chuối bơ phờ, quán hàng vắng khách, người dân đội thúng đi chợ… tác giả đã phác họa một bức tranh đầy xám buồn nhưng cũng rất đỗi thân thương của làng quê Việt. Chủ đề của bài thơ là sự thấu hiểu và cảm thông với cuộc sống lam lũ, vất vả của người dân quê trong những ngày mưa gió. Tác giả không cần những câu chữ cầu kỳ mà vẫn thể hiện được một cảm xúc lắng đọng, gợi nhớ gợi thương. Qua đó, người đọc thấy được vẻ đẹp bình dị, chân chất của quê hương, nơi lưu giữ những cảnh đời quen thuộc, những thân phận nhỏ bé đang âm thầm mưu sinh. Chính cảm hứng nhẹ nhàng mà sâu sắc ấy đã khiến bài thơ trở nên giàu chất thơ và giàu sức gợi.
Câu 2. (4 điểm)
Bài văn nghị luận khoảng 400 chữ:
Quê hương là nơi chôn nhau cắt rốn, nơi chứa đựng những ký ức tuổi thơ, nơi ta được lớn lên trong vòng tay yêu thương của gia đình và làng xóm. Bởi vậy, quê hương có ý nghĩa vô cùng sâu sắc đối với cuộc đời mỗi con người.
Trước hết, quê hương là cái nôi hình thành nhân cách và nuôi dưỡng tâm hồn mỗi người. Những lời ru của mẹ, những trò chơi tuổi thơ, những con đường làng, cánh đồng lúa chín… chính là những mảnh ghép tạo nên một phần ký ức không thể phai trong tâm trí mỗi chúng ta. Quê hương không chỉ là nơi lưu giữ tuổi thơ mà còn là nơi ta học được những bài học đầu tiên về đạo lý, về tình yêu thương, về sự sẻ chia.
Bên cạnh đó, quê hương là cội nguồn của bản sắc văn hóa dân tộc. Từ giọng nói, phong tục tập quán đến món ăn dân dã… tất cả tạo nên một màu sắc riêng, khiến mỗi con người dù đi đâu cũng luôn nhớ về. Chính ký ức và tình cảm ấy tạo nên sợi dây vô hình nhưng bền chặt gắn bó con người với quê hương, đất nước.
Trong thời đại hiện nay, khi nhịp sống đô thị cuốn con người theo những guồng quay hối hả, thì tình yêu quê hương càng cần được gìn giữ. Dù có đi xa đến đâu, con người vẫn luôn hướng về cội nguồn, bởi quê hương chính là chốn trở về sau những tháng ngày mệt mỏi.
Tóm lại, quê hương không chỉ đơn thuần là một vùng đất, mà là nơi bắt đầu mọi hành trình của cuộc đời. Hãy yêu thương, trân trọng và có trách nhiệm với quê hương của mình – đó là cách mỗi người giữ gìn những giá trị đẹp đẽ nhất trong tâm hồn.
Câu 2:
bài làm
Văn bản Lụm Còi của Nguyễn Ngọc Tư thể hiện sự tinh tế trong cách xây dựng nhân vật, dẫn dắt câu chuyện và tạo nên những xúc cảm sâu sắc cho người đọc. Qua đoạn trích, tác giả đã sử dụng ngôi kể thứ nhất để kể lại câu chuyện từ góc nhìn của nhân vật "tôi", khiến cho câu chuyện trở nên gần gũi, chân thật và dễ dàng gây được sự đồng cảm. Nhân vật “tôi” là một đứa trẻ đang trong giai đoạn tìm kiếm bản thân và cảm giác yêu thương, qua đó phản ánh rõ nét sự bối rối, mâu thuẫn nội tâm của tuổi thơ.
Một điểm nổi bật trong nghệ thuật kể chuyện của tác giả là xây dựng hình ảnh nhân vật. Nhân vật “tôi” lúc đầu muốn thể hiện sự trưởng thành bằng cách bỏ nhà đi bụi đời, nhưng qua cuộc gặp gỡ với thằng Lụm, một đứa trẻ thiếu thốn tình cảm gia đình, “tôi” dần nhận ra giá trị của tình yêu thương gia đình. Tác giả không chỉ khắc họa được sự thay đổi trong cảm xúc của nhân vật “tôi” mà còn cho thấy sự tương phản sâu sắc giữa “tôi” và Lụm. Thằng Lụm, dù sống trong hoàn cảnh thiếu thốn, vẫn mang trong mình một lòng kiên cường và khát khao có được tình thương của gia đình, điều này khiến người đọc không chỉ cảm thông mà còn cảm thấy xót xa cho số phận của Lụm.
Tác giả cũng sử dụng nghệ thuật đối thoại rất tinh tế, qua những lời đối đáp giữa “tôi” và Lụm, người đọc thấy được sự khác biệt trong suy nghĩ và cảm xúc của hai đứa trẻ. Đặc biệt, cuộc đối thoại giữa hai nhân vật còn thể hiện sự tự nhận thức của "tôi" khi dần nhận ra rằng việc bỏ nhà đi không phải là sự giải thoát mà là một sai lầm. Tình huống này càng làm nổi bật thông điệp sâu sắc của câu chuyện: gia đình là nơi ta luôn thuộc về, là nơi ta tìm thấy tình yêu thương, sự che chở dù có trải qua bao nhiêu khó khăn.
Cuối cùng, kết thúc của câu chuyện với hình ảnh “tôi” quay trở về, cảm thấy ân hận và gọi Lụm là “anh”, thể hiện sự trưởng thành trong suy nghĩ của nhân vật chính. Đoạn văn không chỉ mang đến một thông điệp về tình cảm gia đình mà còn thể hiện sự hoàn thiện nhân cách của mỗi con người qua những lựa chọn, những sự nhận thức đúng đắn về cuộc sống.
Nhìn chung, nghệ thuật kể chuyện trong Lụm Còi của Nguyễn Ngọc Tư là sự kết hợp hoàn hảo giữa nhân vật, ngôn ngữ và cảm xúc, khiến câu chuyện vừa chân thực, vừa cảm động, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
Câu 1:
Bài làm
Cuộc sống là chuỗi những ngã rẽ và mỗi con người đều phải đưa ra những sự lựa chọn cho riêng mình. Câu nói “Tôi của ngày hôm nay là những lựa chọn của tôi ngày hôm qua” đã khẳng định vai trò quan trọng của lựa chọn đối với quá trình hình thành nhân cách và định hướng tương lai. Mỗi hành động, mỗi quyết định – dù nhỏ hay lớn – đều góp phần tạo nên con người chúng ta sau này. Nếu lựa chọn đúng đắn, con người có thể tiến gần hơn đến thành công, hạnh phúc. Ngược lại, lựa chọn sai lầm có thể dẫn đến hối tiếc, thất bại. Tuy nhiên, quan trọng không kém là trách nhiệm với lựa chọn của bản thân – dám đối mặt, dám sửa sai và không ngừng hoàn thiện mình. Trong một thế giới nhiều cơ hội lẫn cám dỗ, sự tỉnh táo, bản lĩnh và giá trị đạo đức sẽ giúp mỗi người chọn đúng con đường cần đi. Bởi vậy, lựa chọn không chỉ là quyền, mà còn là trách nhiệm đối với chính cuộc đời mình.
Câu 5: Em không đồng tình với quan điểm “Hãy rời xa gia đình và sống cuộc đời như bạn muốn” vì: Gia đình là nơi yêu thương, chở che và là điểm tựa tinh thần vững chắc nhất. Tự do là cần thiết, nhưng không thể đánh đổi tình cảm gia đình – thứ quý giá mà không phải ai cũng có được, như trường hợp của thằng Lụm. Rời xa gia đình chỉ vì bồng bột hay bất mãn nhất thời là hành động thiếu suy nghĩ và có thể khiến bản thân hối hận. Câu 4: Cuối truyện, nhân vật “tôi” gọi Lụm là “anh” thay vì “mày” như lúc đầu. Sự thay đổi này cho thấy “tôi” đã trưởng thành hơn, biết cảm thông và kính trọng Lụm – một đứa trẻ thiếu thốn nhưng đầy nghị lực và tình cảm.
Câu 3:
Vì thằng Lụm không có cha mẹ nên nó ước gì được như "tôi" , dù bị đánh nhưng vẫn có người thân bên cạnh. Với nó, bị đánh con hơn là bị bỏ rơi
Câu 2:
Thời gian: vào buổi chạng vạng tối
Không gian: Tại ngã tư đường, nơi nhân vật "tôi" định bỏ nhà và gặp thằng lụm
Câu 1:
Văn bản được kể theo ngôi thứ nhất, xưng “tôi” – là nhân vật chính trong truyện.
Câu 2:
Bài làm
Bài thơ "Mùi cơm cháy" của Vũ Tuấn là một khúc ca trữ tình đậm chất quê hương, gợi nhắc những ký ức tuổi thơ sâu sắc và đầy xúc động. Qua đoạn thơ, tác giả không chỉ nói về món cơm cháy – một món ăn dân dã, mà còn nâng nó lên thành biểu tượng cho tình yêu quê hương, cội nguồn sâu nặng không thể phai nhòa trong tâm hồn mỗi người con xa xứ. Mở đầu bài thơ, hình ảnh “mùi cơm cháy” như một “hương vị tuổi thơ”, gợi nhớ những ngày xưa bình dị. Dù “đôi chân con đi khắp miền Tổ quốc”, nhưng chẳng nơi nào có được “vị cơm năm xưa”. Câu thơ chất chứa nỗi niềm hoài niệm, cho thấy giá trị của ký ức không nằm ở vật chất, mà ở tình cảm, sự gắn bó máu thịt với quê hương. Những câu thơ sau đưa người đọc vào thế giới của cơm cháy quê nghèo, nơi có “nắng, có mưa”, có “lời mẹ ru”, có “mồ hôi cha”, có “ánh trăng vàng” và cả những “hi sinh, nhớ thương thầm lặng”. Mỗi chi tiết đều đậm chất thơ và đầy cảm xúc, khắc họa sâu sắc hình ảnh gia đình, làng quê, những gì tưởng chừng nhỏ bé nhưng lại là gốc rễ của tình yêu nước. Tác giả khẳng định: "Con yêu nước mình... từ những câu ca...". Tình yêu nước không nhất thiết phải là điều gì to lớn, mà bắt nguồn từ những điều giản dị: từ món cơm cháy, từ lời ru của mẹ, từ ánh trăng quê... Những giá trị đó nuôi dưỡng tâm hồn, hun đúc nên lòng yêu quê hương đất nước một cách tự nhiên và bền vững. Tóm lại, đoạn thơ là lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về sự trân trọng cội nguồn, về tình yêu quê hương được nuôi dưỡng từ những điều bình dị nhất. Qua đó, Vũ Tuấn đã để lại trong lòng người đọc một dư âm sâu lắng về giá trị thiêng liêng của ký ức tuổi thơ và tình đất nước.
Câu 1:
Bài làm
Để bảo vệ và phát huy giá trị các di tích lịch sử, cần thực hiện đồng bộ nhiều biện pháp cụ thể và thiết thực. Trước hết, cần đẩy mạnh công tác tuyên truyền, giáo dục cộng đồng, đặc biệt là thế hệ trẻ về ý nghĩa, vai trò của di tích lịch sử trong việc gìn giữ bản sắc dân tộc và truyền thống văn hóa. Bên cạnh đó, các cơ quan chức năng cần tiến hành kiểm tra, tu bổ, trùng tu các di tích đã xuống cấp, đảm bảo giữ nguyên giá trị gốc, tránh biến tướng hay thương mại hóa. Việc quy hoạch phát triển đô thị, du lịch cũng phải đi đôi với bảo tồn di tích, tránh xâm hại cảnh quan và không gian văn hóa xung quanh. Ngoài ra, khuyến khích sự tham gia của người dân và doanh nghiệp trong công tác bảo tồn thông qua các hoạt động xã hội hóa, hỗ trợ kinh phí hoặc tham gia gìn giữ môi trường di tích. Cuối cùng, cần xây dựng chiến lược phát triển du lịch gắn với di tích lịch sử một cách bền vững, nhằm khai thác giá trị văn hóa mà vẫn đảm bảo giữ gìn lâu dài cho thế hệ mai sau.
Câu 1: văn bản trên là văn bản thuyết minh giới thiệu về 1 di tích lịch sử
Câu 2: đối tượng thông tin muốn đề cập là Cố Đô Huế
Câu 3: Câu văn trinh bày theo trình tự thời gian, rõ ràng mạch lạc
Câu 4: phương tiện phi ngôn ngữ được sử dụng là hình ảnh Hoàng Thành Huế. Hình ảnh này giúp người đọc dễ hình dung, tăng tính trực quan và sinh động cho nội dung văn bản
Câu 5:Mục đích của văn bản là giới thiệu và cung cấp thông tin về Cố Đô Huế là một di sản văn hóa thế giới
- Nội dung văn bản là giá trị lịch sử, văn hóa, kiến trúc và vai trò của Cố Đô Huế đối với Việt Nam và thế giới