

Đoàn Phương Nhi
Giới thiệu về bản thân



































Pierre Bonoit từng nói: “Khoan dung là đức tính đem lợi cho cả ta và người khác.” Câu nói này đã để lại trong tôi nhiều suy nghĩ và cảm nhận sâu sắc về tầm quan trọng của lòng khoan dung trong cuộc sống.
Trước hết, chúng ta cần hiểu rõ khoan dung là gì. Khoan dung là đức tính biết tha thứ, rộng lượng và nhân ái đối với người khác khi họ mắc lỗi hoặc làm điều không đúng. Nó không chỉ là việc bỏ qua cho người khác, mà còn là việc hiểu và cảm thông với họ. Khi chúng ta khoan dung, chúng ta không chỉ giúp người khác có cơ hội sửa đổi và hoàn thiện bản thân, mà còn tạo ra một môi trường sống tích cực và hòa hợp.
Pierre Bonoit đã khẳng định rằng khoan dung không chỉ đem lợi cho người khác mà còn cho cả bản thân chúng ta. Khi chúng ta khoan dung với người khác, chúng ta sẽ cảm thấy nhẹ nhõm và thanh thản trong tâm hồn. Chúng ta không còn bị gánh nặng bởi những cảm xúc tiêu cực như giận dữ, căm ghét hay oán trách. Thay vào đó, chúng ta sẽ cảm nhận được sự bình yên và hạnh phúc từ việc làm của mình.
Hơn nữa, lòng khoan dung còn giúp chúng ta xây dựng được những mối quan hệ tốt đẹp và bền vững. Khi chúng ta biết tha thứ và nhân ái với người khác, họ sẽ cảm nhận được sự chân thành và tôn trọng từ chúng ta. Từ đó, họ sẽ có thể mở lòng và xây dựng mối quan hệ dựa trên sự tin tưởng và tôn trọng lẫn nhau.
Tuy nhiên, trong cuộc sống hiện đại ngày nay, lòng khoan dung dường như đang bị mai một và lãng quên. Chúng ta thường dễ dàng phán xét và chỉ trích người khác khi họ mắc lỗi, mà không chịu nhìn lại bản thân mình. Chúng ta cũng thường cho rằng khoan dung là biểu hiện của sự yếu đuối và nhu nhược. Nhưng thực tế, khoan dung là biểu hiện của sự mạnh mẽ và bản lĩnh. Nó đòi hỏi chúng ta phải có một trái tim nhân ái, một tâm hồn rộng lớn và một ý chí kiên định.
Vậy làm thế nào để chúng ta có thể rèn luyện lòng khoan dung? Trước hết, chúng ta cần học cách kiểm soát cảm xúc và hành vi của mình. Khi người khác làm điều không đúng, chúng ta cần học cách bình tĩnh và suy nghĩ thấu đáo trước khi phản ứng. Chúng ta cũng cần học cách đặt mình vào vị trí của người khác để hiểu và cảm thông với họ. Cuối cùng, chúng ta cần rèn luyện lòng nhân ái và từ bi thông qua việc giúp đỡ và hỗ trợ người khác.
Tóm lại, câu nói của Pierre Bonoit đã giúp tôi nhận ra tầm quan trọng của lòng khoan dung trong cuộc sống. Khoan dung không chỉ đem lợi cho người khác mà còn cho cả bản thân chúng ta. Nó giúp chúng ta xây dựng mối quan hệ tốt đẹp, rèn luyện bản thân và tạo ra một môi trường sống tích cực. Vì vậy, chúng ta nên rèn luyện lòng khoan dung và áp dụng nó vào cuộc sống hàng ngày.
Nỗi nhớ trong thơ Nguyễn Bính qua đoạn thơ "Tương tư" mang một vẻ đẹp sâu sắc và da diết. "Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông/ Một người chín nhớ mười mong một người" - nỗi nhớ ấy không chỉ là sự chờ mong, khắc khoải của một chàng trai với người con gái mình yêu thương, mà còn là sự giãi bày chân thành của một trái tim đa tình. Câu thơ sử dụng chất liệu dân gian quen thuộc, tạo nên một bức tranh về tình yêu đơn phương chân chất, mộc mạc nhưng đầy mãnh liệt. Nỗi nhớ ấy trở thành "bệnh tương tư", một thứ bệnh kinh niên của những trái tim yêu say đắm. Với Nguyễn Bính, tình yêu và nỗi nhớ là quy luật tự nhiên của con người, không có gì sai trái hay đáng trách. Đoạn thơ ấy mang đến cho người đọc cảm nhận về một tình yêu thuần khiết và đầy nhân văn.