

Nguyễn Trung Dũng
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1.
Vấn đề trọng tâm:
Văn bản tập trung làm rõ vẻ đẹp độc đáo, sâu sắc và ám ảnh của nỗi nhớ trong bài thơ Tây Tiến – yếu tố vừa thống nhất nội dung nghệ thuật vừa là nguồn cảm hứng sáng tạo nổi bật của tác phẩm.
Câu 2.
Luận điểm của đoạn (1):
Việc Quang Dũng lược bỏ chữ “nhớ” khỏi nhan đề không làm giảm giá trị biểu cảm mà còn giúp tên bài thơ “Tây Tiến” trở nên hàm súc, giàu chất khái quát và mang sắc thái kiêu hùng hơn.
Câu 3.
a. Thành phần biệt lập: “dường như” → thành phần tình thái.
b. Câu văn in đậm: “Lạ thay là ngôn ngữ thơ!” → là câu cảm thán, thể hiện sự ngạc nhiên, thán phục.
Câu 4.
Mối quan hệ giữa luận điểm – lí lẽ – bằng chứng:
- Luận điểm: Tây Tiến biểu đạt nỗi nhớ bằng những hình ảnh và từ ngữ độc đáo, ám ảnh.
- Lí lẽ: Cách dùng từ ngữ như “nhớ chơi vơi”, “nhớ ôi” thể hiện trạng thái cảm xúc đặc biệt.
- Bằng chứng: Phân tích chi tiết từ “chơi vơi”, “nhớ ôi”, so sánh với các kiểu diễn đạt thông thường để làm nổi bật sự sáng tạo ngôn ngữ và chiều sâu cảm xúc trong bài thơ.
Câu 5.
Tình cảm, thái độ của tác giả:
Tác giả thể hiện sự ngưỡng mộ, xúc động và trân trọng sâu sắc đối với vẻ đẹp nghệ thuật cũng như cảm xúc thiêng liêng của bài thơ Tây Tiến, đặc biệt là vẻ đẹp của nỗi nhớ chan chứa, vừa riêng tư vừa mang tầm vóc sử thi.
Câu 6.
Đoạn văn cảm nhận:
Trong bài thơ Tràng giang của Huy Cận, câu thơ “Lòng quê dợn dợn vời con nước” đã gợi lên một nỗi nhớ quê hương man mác, mênh mang. Từ “dợn dợn” diễn tả cảm giác xao động, trào dâng khó tả, giống như những con sóng ngầm trong lòng người. Nỗi nhớ ấy không cụ thể nhưng ám ảnh, khiến ta cảm nhận rõ một tâm hồn tha thiết với quê hương trong bối cảnh lạc lõng nơi đất khách.
Trong cuộc sống, không ai có thể sống một mình mà không liên hệ, tương tác với người khác. Chính vì thế, cách chúng ta đối xử với nhau ảnh hưởng rất lớn đến chất lượng cuộc sống và các mối quan hệ. Trong vô vàn phẩm chất tốt đẹp giúp con người sống hòa hợp, “khoan dung” là một đức tính nổi bật, đáng quý. Pierre Bonoit đã từng khẳng định: “Khoan dung là đức tính đem lợi cho cả ta và người khác.” Câu nói ngắn gọn mà sâu sắc ấy đã nêu bật giá trị và ý nghĩa của lòng khoan dung trong cuộc sống con người.
Khoan dung là sự rộng lượng, là tấm lòng sẵn sàng tha thứ cho lỗi lầm của người khác, không vì sự tức giận hay tổn thương mà khép chặt trái tim. Người có lòng khoan dung là người biết đặt mình vào vị trí của người khác để hiểu, cảm thông và tha thứ. Câu nói của Pierre Bonoit cho thấy: Lòng khoan dung không chỉ có lợi cho người được tha thứ, mà còn mang lại giá trị tinh thần to lớn cho chính người tha thứ.
Trước hết, khi khoan dung với người khác, ta đang tự giải thoát cho chính mình khỏi những cảm xúc tiêu cực như hận thù, giận dữ. Sự tha thứ không làm ta yếu đuối mà khiến ta mạnh mẽ hơn, vì ta làm chủ được cảm xúc của mình. Nhờ đó, tâm hồn được thanh thản, nhẹ nhõm, cuộc sống vì thế cũng tích cực và ý nghĩa hơn.
Mặt khác, người nhận được sự khoan dung cũng có cơ hội nhìn lại bản thân, nhận ra lỗi lầm, từ đó sửa đổi và hoàn thiện mình. Không ai là hoàn hảo – người xưa đã dạy “Nhân vô thập toàn”. Ai cũng có thể phạm sai lầm, và ai cũng cần một cơ hội để sửa chữa. Khoan dung chính là món quà lớn nhất mà con người có thể trao cho nhau trong lúc yếu lòng nhất.
Khoan dung còn góp phần duy trì và củng cố các mối quan hệ trong gia đình, bạn bè, xã hội. Trong một thế giới đầy áp lực và va chạm, nếu ai cũng chỉ chăm chăm lên án, trách móc, thì tình cảm sẽ rạn nứt, lòng người thêm cách biệt. Nhưng nếu biết bao dung, vị tha, mỗi người sẽ học được cách đối xử tử tế hơn, sống có trách nhiệm hơn. Một xã hội tràn đầy lòng khoan dung sẽ trở nên văn minh, nhân ái và hạnh phúc hơn rất nhiều.
Thực tế đã chứng minh, những vĩ nhân, những con người được tôn kính nhất trong lịch sử nhân loại đều là những người có tấm lòng khoan dung. Nelson Mandela, sau 27 năm tù đày, vẫn có thể tha thứ cho những người đã giam cầm mình và kêu gọi hòa giải dân tộc Nam Phi. Đó là ví dụ vĩ đại cho sức mạnh của lòng khoan dung – một sức mạnh làm thay đổi cả số phận của một dân tộc.
Từ câu nói của Pierre Bonoit, tôi nhận ra rằng khoan dung không phải là sự yếu đuối hay nhún nhường, mà là biểu hiện của trí tuệ và bản lĩnh. Là học sinh, tôi cần học cách bao dung với bạn bè, biết tha thứ những lỗi nhỏ để giữ gìn tình bạn. Trong cuộc sống, tôi sẽ rèn luyện tâm hồn mình ngày càng vị tha hơn, biết lắng nghe, thấu hiểu và yêu thương mọi người bằng trái tim nhân hậu.
Tóm lại, khoan dung là một đức tính quý báu mang lại lợi ích cho cả người cho đi và người nhận lại. Trong hành trình sống, hãy để lòng khoan dung dẫn lối, để ta có thể sống chan hòa, hạnh phúc hơn giữa cuộc đời nhiều thử thách này.