Nguyễn Quỳnh Chi

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Quỳnh Chi
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu nói của Pierre Bonoit: “Khoan dung là đức tính đem lợi cho cả ta và người khác” không chỉ thể hiện một triết lý sống mà còn là một giá trị cốt lõi trong mối quan hệ giữa con người với nhau. Khoan dung, theo nghĩa đơn giản, là khả năng chấp nhận và tha thứ cho những khác biệt, sai lầm của người khác. Trong xã hội hiện đại, nơi mà sự phân hóa và mâu thuẫn diễn ra thường xuyên, khoan dung trở thành một đức tính thiết yếu cần được phát huy.


Thứ nhất, khoan dung giúp xây dựng mối quan hệ tốt đẹp giữa con người. Khi biết khoan dung, ta dễ dàng thấu hiểu và thông cảm với quan điểm, cách sống khác nhau. Điều này thúc đẩy sự giao tiếp và kết nối, giảm thiểu xung đột trong xã hội. Một xã hội mà mọi người đều có tinh thần khoan dung sẽ là một xã hội hòa bình, nơi mọi người có thể sống và phát triển mà không lo sợ bị phán xét hay phân biệt. Vì vậy, khoan dung không chỉ mang lại lợi ích cho người khác mà còn giúp chính bản thân ta cảm thấy bình an và hạnh phúc.


Hơn nữa, khoan dung còn là chìa khóa mở ra cánh cửa của sự tha thứ. Trong cuộc sống, không ai hoàn hảo, và mọi người đều có thể mắc sai lầm. Khi ta biết khoan dung, ta không chỉ giúp người khác nhận ra lỗi lầm của họ mà còn tạo cơ hội cho họ sửa đổi. Điều này không chỉ giúp họ phát triển mà còn giúp ta trở nên cao thượng hơn. Tha thứ cho người khác cũng là một cách giải phóng bản thân khỏi những nỗi đau và oán hận. Nhờ đó, ta không chỉ giúp người khác mà còn tự mang lại lợi ích cho chính mình.


Tuy nhiên, khoan dung không có nghĩa là chấp nhận mọi hành vi sai trái. Nó đòi hỏi chúng ta phải có lập trường vững vàng và biết phân biệt giữa đúng và sai. Chúng ta cần bảo vệ những giá trị đạo đức của bản thân, đồng thời thể hiện sự khoan dung bằng cách đối diện với những hành vi sai trái một cách bình tĩnh và xây dựng. Việc chỉ trích một cách hợp lý và tìm kiếm giải pháp thay vì tạo ra mâu thuẫn sẽ giúp ta trở thành những người có ảnh hưởng tích cực trong cộng đồng.

Khoan dung cũng giúp ta phát triển bản thân. Khi chấp nhận người khác, ta mở rộng tầm nhìn của mình và học hỏi từ những kinh nghiệm và quan điểm đa dạng. Người có tư tưởng khoan dung thường có khả năng thích nghi tốt hơn và sáng tạo hơn. Họ không bị giới hạn bởi định kiến hay thành kiến, mà luôn sẵn sàng tiếp nhận cái mới. Điều này giúp họ trở thành những cá nhân linh hoạt và cởi mở.


Cuối cùng, khoan dung là một hành động cần thiết để xây dựng một xã hội văn minh và tiến bộ. Chỉ khi con người biết khoan dung lẫn nhau, xã hội mới có thể phát triển bền vững. Giáo dục khoan dung từ nhỏ sẽ tạo ra những thế hệ tương lai biết yêu thương, chia sẻ và tôn trọng lẫn nhau.


Tóm lại, câu nói của Pierre Bonoit không chỉ là chân lý mà còn là lời nhắc nhở sâu sắc về giá trị của khoan dung trong cuộc sống. Đó là đức tính không chỉ mang lại lợi ích cho người khác mà còn cho chính bản thân ta. Hãy để khoan dung trở thành kim chỉ nam cho hành động và suy nghĩ của mỗi người, từ đó xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn.

Bài thơ “Chốn quê” của Nguyễn Khuyến là một tác phẩm tiêu biểu thể hiện tâm hồn nhạy cảm và tình yêu quê hương sâu sắc của nhà thơ. Thông qua những hình ảnh giản dị, gần gũi, tác phẩm đã khắc họa một bức tranh quê hương tươi đẹp, đồng thời ngầm chứa đựng những suy tư, trăn trở về cuộc sống và thời cuộc.
 
Mở đầu bài thơ, Nguyễn Khuyến đã vẽ nên một không gian thiên nhiên thanh bình với những hình ảnh quen thuộc như cánh đồng xanh, dòng nước trong. Những chi tiết này không chỉ tạo ra một bức tranh sinh động mà còn gợi lên cảm giác thư thái, yên bình của chốn quê. Câu thơ đầu tiên thường là câu mở đầu cho tâm trạng, và trong “Chốn quê”, câu thơ ấy đã khéo léo đưa người đọc vào thế giới của làng quê Việt Nam với những nét đặc trưng riêng.
 
Nguyễn Khuyến không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn thể hiện tình cảm của mình đối với quê hương. Qua từng câu chữ, ta cảm nhận được nỗi nhớ quê hương da diết của tác giả. Ông không chỉ yêu thích vẻ đẹp bên ngoài mà còn trân trọng những giá trị văn hóa, truyền thống của quê hương. Những hình ảnh như “cây đa”, “giếng nước”, hay “con đường làng” đã trở thành biểu tượng cho cuộc sống bình dị và gắn bó với nỗi nhớ của tác giả.
 
Một điểm nổi bật trong bài thơ là sự đối lập giữa chốn quê thanh bình và cuộc sống ồn ào, xô bồ của thành phố. Nguyễn Khuyến đã khéo léo chỉ ra rằng, mặc dù cuộc sống hiện đại có nhiều tiện nghi, nhưng cái giá phải trả là sự xa rời với thiên nhiên và những giá trị truyền thống. Ông không ngần ngại bày tỏ sự châm biếm đối với cuộc sống chốn phồn hoa, nơi mà con người dường như đã đánh mất bản thân, điều này thể hiện rõ trong những câu thơ thể hiện sự châm biếm và phản ánh xã hội.
 
Ngoài ra, bài thơ còn thể hiện tâm tư của một trí thức trước những biến động của thời cuộc. Nguyễn Khuyến không chỉ là một nhà thơ mà còn là một người chứng kiến những đổi thay của đất nước. Ông cảm nhận được nỗi buồn của những người dân quê, những người phải chịu đựng sự áp bức của xã hội phong kiến và bị cuốn vào guồng quay của lịch sử. Qua đó, tác giả thể hiện sự đồng cảm sâu sắc với số phận con người, đặc biệt là những người nông dân lam lũ.
Cuối cùng, “Chốn quê” không chỉ đơn thuần là một bức tranh tả thực về quê hương mà còn là một tác phẩm chứa đựng tâm tư, tình cảm của tác giả. Đó là nỗi nhớ quê hương, sự trăn trở trước những đổi thay của xã hội, và cả niềm tự hào về những giá trị văn hóa truyền thống. Qua bài thơ, Nguyễn Khuyến đã gửi gắm thông điệp về tình yêu quê hương và trách nhiệm của mỗi người đối với đất nước, dù ở đâu, cũng không bao giờ quên nguồn cội.
 
Tóm lại, “Chốn quê” của Nguyễn Khuyến là một tác phẩm giàu hình ảnh và cảm xúc, phản ánh sâu sắc tâm hồn nhạy cảm của tác giả. Bài thơ không chỉ là một bức tranh đẹp về quê hương mà còn là một tiếng nói mạnh mẽ về giá trị con người và văn hóa trong bối cảnh xã hội đầy biến động.

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính là tự sự.

Câu 2: Ngôi kể trong truyện là ngôi thứ nhất.

Câu 3: Chủ đề: Tình cảm gia đình sâu nặng, đặc biệt là tình cảm mẹ con trong hoàn cảnh khó khăn.

Câu 4: Từ ngữ địa phương trong câu là từ “bí đỏ” (từ địa phương miền Nam, miền Bắc gọi là bí ngô).

Câu 5: Câu này cho thấy nhân vật “tôi” là người sống tình cảm, biết yêu thương mẹ, nhưng còn nhỏ nên chưa biết cách thể hiện, chưa biết cách an ủi mẹ.

Câu 6: 
Tình cảm gia đình là điều thiêng liêng và cao quý nhất. Mỗi người cần biết trân trọng, yêu thương và quan tâm đến người thân của mình. Dù hoàn cảnh có khó khăn, thiếu thốn nhưng nếu có sự gắn kết, sẻ chia thì gia đình sẽ luôn là chốn bình yên nhất.

Trong xã hội hiện đại, giới trẻ được xem là lực lượng nòng cốt quyết định sự phát triển của một quốc gia. Tuy nhiên, bên cạnh những người trẻ năng động, sáng tạo và nhiệt huyết, vẫn tồn tại một bộ phận không nhỏ sống vô trách nhiệm. Lối sống này không chỉ ảnh hưởng đến tương lai của chính họ mà còn tác động tiêu cực đến xã hội.

Lối sống vô trách nhiệm được thể hiện qua nhiều khía cạnh khác nhau. Đó có thể là sự thờ ơ trong học tập, không quan tâm đến việc phát triển bản thân; lối sống buông thả, chạy theo những thú vui nhất thời mà quên đi trách nhiệm với gia đình, cộng đồng. Một số bạn trẻ không quan tâm đến hậu quả của hành động mình gây ra, như vứt rác bừa bãi, vi phạm luật giao thông hay thậm chí sa vào tệ nạn xã hội. Những hành vi này không chỉ làm xấu hình ảnh của giới trẻ mà còn gây tổn thất lớn về mặt đạo đức và văn hóa.

Nguyên nhân của lối sống vô trách nhiệm đến từ nhiều yếu tố. Một phần do sự giáo dục chưa được toàn diện từ gia đình và nhà trường. Nhiều phụ huynh quá nuông chiều con cái, không dạy dỗ chúng cách sống có trách nhiệm. Mặt khác, sự phát triển của công nghệ và mạng xã hội cũng góp phần tạo ra lối sống lệch lạc khi một số bạn trẻ chìm đắm trong thế giới ảo, quên đi thực tại. Hơn nữa, áp lực từ xã hội đôi khi khiến giới trẻ mất phương hướng, dẫn đến hành vi vô trách nhiệm.

Hậu quả của lối sống này là rất nghiêm trọng. Những người trẻ vô trách nhiệm dễ rơi vào vòng xoáy của thất bại, mất đi cơ hội phát triển bản thân. Về lâu dài, điều này ảnh hưởng đến chất lượng nguồn nhân lực và sự phát triển bền vững của xã hội. Một cộng đồng mà nhiều thành viên sống thờ ơ, thiếu trách nhiệm sẽ khó có thể tiến xa.

Để thay đổi thực trạng này, cần có sự chung tay của gia đình, nhà trường và xã hội. Gia đình cần đóng vai trò là nền tảng, giáo dục con cái biết yêu thương, chia sẻ và sống có trách nhiệm. Nhà trường cần xây dựng những chương trình giáo dục đạo đức, kỹ năng sống một cách thực tế và hiệu quả. Đồng thời, xã hội cần tạo ra môi trường lành mạnh, khuyến khích những tấm gương sống tích cực để giới trẻ noi theo.

Lối sống vô trách nhiệm của một bộ phận giới trẻ ngày nay là một vấn đề đáng báo động. Tuy nhiên, nếu có sự quan tâm và định hướng đúng đắn, mỗi người trẻ đều có thể nhận ra giá trị thực sự của trách nhiệm và thay đổi bản thân. Chỉ khi sống trách nhiệm, chúng ta mới có thể xây dựng một xã hội tốt đẹp và phát triển bền vững.

Câu 1:Ngôi thứ 3.

Câu 2:Thông minh,khéo léo,dũng cảm.

Câu 3:Chỉ trích sự khoe khoang.

Câu 4:Chủ yếu dựa vào việc xây dựng tình huống hài hước và sử dụng ngôn ngữ độc đáo.

Câu 5:Châ biếm,phê phán thói khoe khoang, hợp hĩnh,tự mãn về kiến thức sách vở ủa 1 bộ phận người trong xã hội.

Câu 6:

Câu chuyện "Phơi sách phơi bụng" đã mang lại cho em nhiều bài học bổ ích về giá trị của kiến thức thực sự và sự khiêm tốn trong cuộc sống.(1)Qua nhân vật Quỳnh, em nhận thấy rằng việc có kiến thức cao siêu nhưng không áp dụng vào thực tiễn thì cũng chỉ là sự khoe khoang rỗng tuếch.(2)Đồng thời, câu chuyện khuyến khích em luôn nỗ lực học hỏi và không ngừng mở rộng hiểu biết, nhưng cũng cần phải giữ được sự khiêm tốn và chân thành trong giao tiếp với người khác.(3)Điều quan trọng là biết kết hợp giữa lý thuyết và thực tiễn, từ đó trở thành một người có ích cho xã hội.(4)