Bùi Thị Thùy Dung

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Bùi Thị Thùy Dung
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1 :

Bài làm :

Mark Twain từng nói: “Hai mươi năm sau bạn sẽ hối hận vì những gì bạn đã không làm, hơn là những gì bạn đã làm.” Câu nói ấy không chỉ là một lời nhắc nhở, mà còn là tiếng chuông thức tỉnh mỗi người trẻ trên hành trình sống. Cuộc đời không dài để chờ đợi mãi một thời điểm hoàn hảo. Nếu cứ neo mình trong vùng an toàn, ta sẽ chẳng bao giờ biết được biển cả rộng lớn ngoài kia có gì, cũng không bao giờ hiểu hết tiềm năng thật sự của bản thân. Dù hành động có thể mang theo sai lầm, nhưng đó là những bài học quý giá giúp ta trưởng thành. Ngược lại, sự chần chừ, lo sợ lại khiến ta lãng phí tuổi trẻ – quãng thời gian đẹp nhất để dấn thân và khám phá. Thoát khỏi “bến đỗ an toàn” không có nghĩa là liều lĩnh, mà là biết tin vào ước mơ, dám sống thật với mình. Cuối cùng, điều khiến ta day dứt không phải là thất bại, mà là những cơ hội đã vuột qua vì không đủ can đảm để bắt đầu.

Câu 2 :

Trong cuộc sống, có một thứ tình yêu luôn hiện hữu, không cần báo đáp, không cần được nhắc tên – đó là tình mẫu tử. Mẹ vẫn luôn là người chờ ta nơi sau cuối, dù ta có thành công hay thất bại, quay về trong vinh quang hay lặng lẽ. Truyện ngắn “Trở về” của Thạch Lam không cần những cao trào dữ dội, chỉ bằng một câu chuyện giản dị giữa người mẹ già và người con trai tên Tâm sau nhiều năm xa cách, đã khắc họa nên một hình tượng người mẹ thấm đẫm yêu thương, nhẫn nại và đầy hy sinh. Qua đó, nhà văn khiến người đọc không khỏi xót xa, day dứt trước một tình mẹ lặng thầm mà vô cùng sâu nặng.

Hình ảnh bà cụ mặc bộ áo cũ kỹ, bước đi bằng tiếng guốc quen thuộc, là biểu tượng cho sự chờ đợi âm thầm và bền bỉ. Khi gặp lại con, bà chỉ thốt lên: “Con đã về đấy ư?” – một câu nói nghẹn ngào chứa đầy yêu thương, không có một lời trách móc. Suốt cuộc trò chuyện, bà vẫn dịu dàng quan tâm, hỏi han sức khỏe con, kể về cuộc sống ở quê, dù biết con trai đang lạnh nhạt, dửng dưng và tìm cách né tránh. Điều khiến người đọc nghẹn lòng chính là sự cam chịu của bà. Bà biết con mình đã thay đổi, đã xa cách, nhưng vẫn cố níu giữ bằng những điều giản dị nhất – một bữa cơm quê, những lời kể vụn vặt, chút hy vọng mong manh từ một đứa con gái tên Trinh từng có tình cảm với Tâm. Nhưng Tâm chỉ vội vàng, lạnh lùng rời đi, để lại sau lưng ánh mắt khẩn khoản và đôi bàn tay run run của mẹ đỡ lấy vài tờ bạc với vẻ biết ơn xen lẫn tủi thân. Người mẹ ấy không chỉ mang dáng hình của một người phụ nữ quê mà còn đại diện cho biết bao người mẹ âm thầm hy sinh, yêu con bằng cả trái tim. Tình mẹ trong “Trở về” không ồn ào, không bi lụy, mà lặng lẽ thấm sâu, khiến người đọc không khỏi day dứt. Bởi đôi khi, sự im lặng lại là tiếng nói mạnh mẽ nhất của tình yêu.

Người mẹ trong “Trở về” không nói những lời lớn lao, không bộc lộ cảm xúc dữ dội, nhưng tình thương bà dành cho con lại sâu sắc đến quặn lòng. Qua nhân vật ấy, Thạch Lam không chỉ khắc họa vẻ đẹp của tình mẫu tử, mà còn gợi nhắc người đọc về bổn phận làm con – rằng đôi khi, chỉ một lần thăm hỏi, một lời quan tâm cũng đủ làm ấm lòng người mẹ đang lặng lẽ chờ mong. Câu chuyện khép lại, nhưng ánh mắt bà cụ, tiếng guốc chậm rãi và giọng nói nghẹn ngào ấy sẽ còn khiến chúng ta day dứt rất lâu – bởi trong mỗi chúng ta, ai cũng có một người mẹ đang lặng thầm yêu thương như thế.



Câu 1 : Phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích là : nghị luận

Câu 2 : Hai lối sống mà con người đã từng đôi lần trải qua được tác giả nêu trong đoạn trích là :

- Lối sống an toàn , lặng lẽ , thu mình lại

- Lối sống mạnh mẽ , dấn thân , vươn mình ra phía trước

Câu 3 : Tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn: “Sông như đời người. Và sông phải chảy. Như tuổi trẻ phải hướng ra biển rộng.”

- Biện pháp tu từ trong đoạn là : So sánh

-Tác dụng : Tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh để nhấn mạnh vai trò quan trọng của việc vận động , trải nghiệm để phát triển bản thân , tuổi trẻ cần phải tích cực , vươn mình ra biển lớn , dám ước mơ và dám chinh phục thử thách

Câu 4 : Em hiểu : “tiếng gọi chảy đi sông ơi” được nhắc đến trong câu văn: “Không thể thế bởi mỗi ngày ta phải bước đi như nghe trong mình tiếng gọi chảy đi sông ơi.” là :

- Trong câu " tiếng gọi chảy đi sông ơi " cho thấy đây là cách tác giả dùng để chỉ sự thôi thúc của cuộc sống , của thời gian , của vạn vật đối với con người . Đó cũng là lời thúc giục con người cần phải biết vượt qua giới hạn bản thân , vượt qua vùng an toàn để khám phá trải nghiệm và phát triển

Câu 5 : Từ nội dung văn bản, em rút ra được bài học : Tuổi trẻ không nên sống an phận trong sương mù mờ nhạt, mà cần phải dũng cảm bước ra khỏi vùng an , sống có lý tưởng khát vọng . Vì nếu chỉ mãi ẩn nấp sau vùng an toàn , chỉ mãi thu mình trong sự lặng lẽ thì con người ta sẽ đánh mất đi cơ hội trưởng thành và cơ hội theo đuổi ước mơ


a) Xác định chất khử và chất oxi hoá 

Mn trong MnO2 có số oxi là +4 , trong MnCl2 có số oxi hoá là +2 --> Mn giảm số oxi hoá --> MnO2 là chất oxi hóa 

Cl trong HCl có số oxi hoá -1 , trong Cl2 có số oxi hoá 0 --> Cl tăng số oxi hoá --> HCl là chất khử

b) Lập phương trình hoá học của phản ứng 

Xác định quá trình oxi hóa - khử : 

Mn từ +4 giảm xuống +2 --> Nhận 2e

Cl từ -1 tăng lên 0 --> Nhường 1e ( mỗi nguyên tử Cl ) , vì có 2 nguyên tử Cl trong Cl2 nên tổng số electron nhường là 2e 

Cân bằng phương trình theo nguyên tắc bảo toàn electron :

MnO2 + 4HCl --> MnCl2 + Cl2 + 2H2O

1. phản ứng toả nhiệt vôi tôi: CaO(s) + H2O(l) ----> Ca(OH)2(aq)

2. phản ứng toả nhiệt phản ứng gỉ sắt : Fe(s) + O2(g) + H2O(l) ----> Fe(OH)2(s)

3. phản ứng thu nhiệt KMnO4 bị nhiệt phân : 2KMnO4(s) ----> K2MnO4(s) + MnO2(s) + O2(g)

4. phản ứng thu nhiệt nung tôi vôi : 

CaCO3(s) ----> CaO(s) + CO2(g)