

Vương Đắc Việt Quang
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Bài thơ "Tự miễn" của Hồ Chí Minh thể hiện tinh thần tự nhận thức và sự đối diện với chính mình của tác giả trong hoàn cảnh gian khổ. Bài thơ được viết trong thời gian Bác bị giam cầm trong ngục tù của thực dân Pháp, khi ông phải chịu đựng biết bao đau đớn, thử thách. Tuy nhiên, thay vì khuất phục, Hồ Chí Minh lại dùng chính những khó khăn ấy để soi rọi lại bản thân và khẳng định phẩm giá, sức mạnh nội tâm. Những câu thơ của Bác như một lời tự nhủ, tự khuyên mình không được nhụt chí, không được khuất phục trước số phận. Qua đó, tác giả cũng thể hiện sự kiên cường, không chịu khuất phục trước hoàn cảnh, luôn giữ vững niềm tin vào lý tưởng cách mạng. Bài thơ không chỉ là tiếng nói của một con người, mà còn là tiếng nói của niềm hy vọng và tinh thần chiến đấu kiên cường, bất khuất. Hồ Chí Minh đã sử dụng ngôn ngữ giản dị nhưng rất sâu sắc để truyền tải thông điệp về lòng kiên trì, sự quyết tâm và niềm tin vào tương lai tươi sáng.
Câu 1:Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm
Câu 2: Thể thơ: Thất ngôn tứ tuyệt
Câu 3: Biện pháp tu từ: ẩn dụ: "cảnh đông tàn, cảnh huy hoàng ngày xuân"
Tác dụng:Tăng sức gợi hình, gợi cảm, tăng tính chân thực, sinh động của hình ảnh con người bắt buộc phải trải qua những khó khăn gian truân, thử thách mới đạt được những điều tốt đẹp trong cuộc sống.
Câu 4: tai ương không chỉ là khó khăn mà còn là thử thách giúp nhân vật trữ tình trưởng thành, khám phá và khẳng định sức mạnh vượt qua nghịch cảnh.
Câu 5: Bài học ý nghĩa nhất: Cho dù có khó khăn hay thử thách thì chúng ta cũng nhất định phải vượt qua.