Nguyễn Thanh Thủy

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Thanh Thủy
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do.

Câu 2: Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm, kết hợp với miêu tả và tự sự.

Câu 3.

Năm hình ảnh, dòng thơ tiêu biểu:

  1. “Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế”
  2. “Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ”
  3. “Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi”
  4. “Thôi đã hết thời bím tóc trắng ngủ quên”
  5. “Anh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lại / Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.”

Nhận xét:

Những kỉ niệm ấy thật đặc biệt vì chúng rất chân thực, gợi nhớ rõ nét một thời học trò vô tư, hồn nhiên, đầy ắp tiếng cười và tình cảm trong sáng. Đó là những khoảnh khắc tưởng như bình dị nhưng lại trở thành ký ức thiêng liêng khi đã đi qua.

Câu 4.

Dòng thơ sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ kết hợp với nhân hóa và từ ngữ gợi cảm.

  • “Tiếng ve trong veo” được nhân hóa, không chỉ gợi âm thanh mùa hè mà còn như một nhân vật báo hiệu sự chuyển mình của thời gian.
  • “Xé đôi hồ nước” là hình ảnh ẩn dụ mạnh mẽ, cho thấy tiếng ve như phá tan không gian yên bình, báo hiệu chia tay tuổi học trò.
    => Biện pháp tu từ này làm tăng tính biểu cảm, giúp người đọc cảm nhận sâu sắc sự tiếc nuối và chia ly trong không khí mùa hè rực rỡ.

Câu 5.

Em ấn tượng nhất với hình ảnh:

“Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.”

Vì đây là một hình ảnh giàu chất tượng trưng. Chiếc lá đầu tiên không chỉ là một chi tiết thực, mà còn biểu tượng cho sự khởi đầu trong sáng, ngây thơ, những kỉ niệm đầu đời dưới mái trường. Khi chiếc lá ấy không còn nữa, cũng là lúc tuổi thơ, tuổi học trò đã trôi xa – để lại nỗi hoài niệm khôn nguôi trong lòng người.

lời:

Năm hình ảnh, dòng thơ tiêu biểu:

  1. “Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế”
  2. “Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ”
  3. “Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi”
  4. “Thôi đã hết thời bím tóc trắng ngủ quên”
  5. “Anh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lại / Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.”

Nhận xét:

Những kỉ niệm ấy thật đặc biệt vì chúng rất chân thực, gợi nhớ rõ nét một thời học trò vô tư, hồn nhiên, đầy ắp tiếng cười và tình cảm trong sáng. Đó là những khoảnh khắc tưởng như bình dị nhưng lại trở thành ký ức thiêng liêng khi đã đi qua.


Câu 1:

Bài thơ “Chiếc lá đầu tiên” của Hoàng Nhuận Cầm là một bản tình ca tha thiết, đầy cảm xúc về tuổi học trò và những kỷ niệm không thể nào quên dưới mái trường xưa. Về nội dung, bài thơ tái hiện một cách sinh động những hình ảnh quen thuộc của tuổi học trò: tiếng trống trường, hoa phượng, tiếng ve, bạn bè, thầy cô… Tất cả hiện lên qua lăng kính của sự hoài niệm và tiếc nuối. Bài thơ không chỉ là nỗi nhớ về một thời đã qua, mà còn là sự trân trọng, nâng niu những giá trị tinh thần trong sáng, hồn nhiên của tuổi trẻ. Về nghệ thuật, tác giả sử dụng thể thơ tự do linh hoạt, giúp cảm xúc tuôn trào tự nhiên. Hình ảnh thơ vừa chân thực vừa lãng mạn, kết hợp với biện pháp tu từ phong phú như ẩn dụ, nhân hóa, hoán dụ, điệp từ… đã tạo nên những câu thơ giàu cảm xúc. Những chi tiết như “tiếng ve xé đôi hồ nước” hay “chiếc lá buổi đầu tiên” vừa gợi hình ảnh, vừa ẩn chứa tầng nghĩa sâu xa. Tất cả đã góp phần làm nên vẻ đẹp riêng của bài thơ: nhẹ nhàng, sâu lắng mà đầy ám ảnh.

Câu 2:

Trong cuốn tiểu thuyết “Sáu người đi khắp thế gian”, James Michener đã viết: “Mặc dù bọn trẻ ném đá vào lũ ếch để đùa vui, nhưng lũ ếch không chết đùa mà chết thật.” Câu văn tuy giản dị nhưng hàm chứa bài học nhân sinh sâu sắc: có những hành động tưởng chừng vô hại, nhưng lại gây ra hậu quả nghiêm trọng cho người khác.

Bọn trẻ trong câu nói tượng trưng cho những người hành động thiếu suy nghĩ, vô tâm, chỉ quan tâm đến cảm xúc và niềm vui của bản thân mà bỏ quên hậu quả. Họ không nhận ra rằng “lũ ếch” – những người yếu thế, những sinh vật bị tổn thương – đang thực sự chịu thiệt hại từ trò đùa vô trách nhiệm đó. Trong đời sống hằng ngày, biết bao lần chúng ta bắt gặp những trò đùa ác ý, những lời nói mỉa mai, hay thậm chí là sự thờ ơ trước nỗi đau của người khác. Có thể người làm ra những hành động ấy chỉ nghĩ rằng đó là “cho vui”, nhưng người nhận thì lại mang theo tổn thương thật sự.

Câu văn cũng nhắc nhở chúng ta về ý thức và lòng nhân ái. Mỗi hành vi, dù là nhỏ nhất, đều có thể gây ảnh hưởng đến người khác. Đừng vì sự vô tư hay cảm giác “chỉ là đùa” mà biện minh cho những tổn thương mình gây ra. Một xã hội văn minh là xã hội biết đặt tình thương và sự thấu hiểu lên trên sự ích kỷ và vô tâm.

Tóm lại, lời văn của James Michener không chỉ là một phép ẩn dụ sâu sắc mà còn là một hồi chuông cảnh tỉnh về cách cư xử, về lương tâm và trách nhiệm. Sống tử tế, biết suy nghĩ cho người khác, đó mới là con đường để chúng ta trưởng thành và xây dựng một thế giới nhân văn hơn.