

NGUYỄN QUỲNH MAI TRANG
Giới thiệu về bản thân



































Tuyệt Câu 1: Thi phẩm "Chiếc lá đầu tiên" của Hoàng Nhuận Cầm là một khúc ca dịu dàng về những dư âm khó phai của tuổi học trò và mối tình đầu trong trẻo. Tác giả đã tài tình khắc họa những rung động bâng khuâng, những luyến tiếc ngọt ngào của nhân vật trữ tình khi tâm trí quay trở về khung cảnh thân thương của mái trường xưa, hình ảnh những người bạn bè thân thiết, và đặc biệt là những xúc cảm tinh khôi thuở ban đầu của tình yêu. Hình ảnh "chiếc lá đầu tiên" mang trong mình một sức nặng biểu tượng sâu sắc, gợi lên sự khởi nguyên của những cảm xúc trong sáng, những kỷ niệm đẹp đẽ và in dấu sâu đậm trong tâm khảm của mỗi người. Bài thơ không chỉ thể hiện sự trân trọng những khoảnh khắc quý giá của một thời đã qua mà còn khơi gợi trong lòng độc giả những ký ức tương tự về quãng đời học sinh đầy mộng mơ. Về phương diện nghệ thuật, Hoàng Nhuận Cầm đã sử dụng một ngôn ngữ thơ dung dị, tự nhiên nhưng lại ẩn chứa một sức gợi hình và biểu cảm mạnh mẽ. Những hình ảnh quen thuộc như "sân trường đêm tịch mịch", "lá bàng khẽ rơi trong đêm", "bím tóc trắng ngủ quên trên vai", "những dòng dao khắc vụng về trên mặt bàn cũ", hay "cây bàng chứng kiến bao hẹn hò" được miêu tả một cách sống động, tạo nên một không gian kỷ niệm vừa gần gũi, thân thương, vừa phảng phất nét buồn man mác. Biện pháp nhân hóa được sử dụng một cách tinh tế "sân trường bâng khuâng đợi chờ", "cây bàng hò hẹn chìa tay vẫy mãi"không chỉ làm cho cảnh vật trở nên có hồn mà còn diễn tả một cách sâu sắc tâm trạng của nhân vật trữ tình. Điệp từ "nỗi nhớ" được lặp lại như một nốt nhạc trầm, nhấn mạnh sự da diết, khắc khoải trong tâm hồn nhà thơ. Giọng điệu thơ nhẹ nhàng, trầm lắng, như một lời thủ thỉ tâm tình, hoàn toàn phù hợp với việc diễn tả những hồi ức dịu êm và sâu lắng. Câu 2: Câu văn đầy ám ảnh "Mặc dù bọn trẻ ném đá vào lũ ếch để đùa vui, nhưng lũ ếch không chết đùa mà chết thật." trích từ cuốn tiểu thuyết "Sáu người đi khắp thế gian" của James Michener đã khơi gợi trong tôi những suy ngẫm sâu sắc về mối tương quan giữa hành động và hậu quả, về sự vô tâm đáng trách và nỗi đau hiện hữu. Trước hết, câu văn phơi bày một sự thật trần trụi và đầy tính cảnh báo: những hành vi mà người thực hiện có thể chỉ xem như một trò tiêu khiển, một sự vô hại thoáng qua, lại có khả năng gây ra những hậu quả nghiêm trọng, thậm chí là sự mất mát không thể bù đắp đối với đối tượng bị tác động. Hành động ném đá của đám trẻ có lẽ xuất phát từ sự tò mò, sự thích thú nhất thời của tuổi thơ, có lẽ chúng chưa thực sự ý thức được nỗi đau thể xác mà những sinh vật nhỏ bé kia phải gánh chịu. Tuy nhiên, đối với những con ếch yếu ớt, sự tổn thương là thực tế, cái chết là không thể chối cãi, hoàn toàn không có yếu tố "đùa vui" trong đó. Câu nói này mang trong mình một ý nghĩa giáo dục sâu sắc về cách ứng xử của con người đối với thế giới xung quanh, đặc biệt là đối với những sinh vật yếu thế hơn. Chúng ta thường có xu hướng hạ thấp hoặc bỏ qua những tác động từ hành động của mình, tự biện minh rằng đó chỉ là lời nói bông đùa, là hành động bộc phát không mang ác ý. Thế nhưng, những lời nói vô tâm, những hành động thiếu suy nghĩ ấy có thể gieo rắc những vết thương lòng khó lành, thậm chí ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống của người khác. Trong dòng chảy của cuộc sống, mỗi chúng ta cần nhận thức một cách sâu sắc rằng mọi hành động đều kéo theo một chuỗi hệ quả nhất định. Sự thờ ơ, thiếu trách nhiệm trong lời nói và việc làm có thể gây ra những tổn thất không thể nào bù đắp được. Câu văn của James Michener như một lời nhắc nhở về sự cần thiết của lòng trắc ẩn, khả năng thấu hiểu và sự thận trọng trong từng cử chỉ, từng lời nói. Đừng bao giờ lầm tưởng rằng những gì mình gây ra chỉ là một trò đùa vô thưởng vô phạt, bởi lẽ đối với người khác, đó có thể là một nỗi đau chân thật và kéo dài. Chúng ta cần học cách đặt mình vào vị trí của người khác để cảm nhận và hành động một cách có trách nhiệm và nhân văn hơn.
Câu 1:
Thể thơ: lục bát
Câu 2:
Ptbđ: biểu cảm
Câu 3: hình ảnh hoặc dòng thơ mà tác giả sử dụng để gợi lên những kỷ niệm gắn liền với mái trường xưa: * "Cây bàng hẹn hò chia tay vẫy mãi": Hình ảnh cây bàng, một loại cây quen thuộc ở các trường học Việt Nam, được nhân hóa như một nhân chứng lặng lẽ cho cả những buổi hẹn hò lãng mạn và những khoảnh khắc chia tay buồn bã. Hành động "vẫy mãi" (vẫy mãi) càng làm cho hình ảnh thêm sống động và gợi cảm xúc. * "Anh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lại": Câu thơ này cho thấy sự gắn bó sâu sắc với quá khứ. Người nói nhớ nhung da diết nhưng lại e ngại việc nhìn lại, có lẽ vì sợ đối diện với sự thật của hiện tại hoặc vì những cảm xúc quá khứ quá mạnh mẽ. * "Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi tiên": Đây là một hình ảnh tinh tế, có lẽ gợi nhắc đến vẻ đẹp mong manh và sự trong sáng của những ngày đầu ở trường. "Lá buổi tiên" có thể tượng trưng cho một điều gì đó thuần khiết, tươi mới nhưng giờ đã không còn. * Sự xuất hiện của "sân trường" tự nó đã là một hình ảnh trung tâm, đại diện cho không gian vật lý nơi những kỷ niệm này diễn ra. * Nhìn chung, giọng điệu nhớ nhung, luyến tiếc xuyên suốt bài thơ cho thấy trường học là một nơi quan trọng, gắn liền với những mối quan hệ và trải nghiệm đáng nhớ. Theo tôi, những kỷ niệm này đặc biệt bởi chúng mang đậm dấu ấn của nỗi hoài niệm và sự kết nối tình cảm sâu sắc với môi trường học đường. Cây bàng chứng kiến cả niềm vui và nỗi buồn, sự ngần ngại của người nói khi muốn quay về quá khứ, và hình ảnh "lá buổi tiên" đã mất đều gợi lên một thời kỳ trong sáng, những rung động đầu đời và những trải nghiệm định hình nhân cách. Câu 4: Trong dòng thơ "Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước", tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ chuyển cảm giác và phóng đại. * Ẩn dụ : Âm thanh của tiếng ve ("tiếng ve") vốn thuộc giác quan thính giác lại được miêu tả bằng hành động thị giác và có phần xúc giác ("xé đôi hồ nước" - xé đôi mặt hồ). Âm thanh không thể thực sự xé rách mặt nước. Sự kết hợp các giác quan khác nhau này tạo ra một ấn tượng mạnh mẽ và độc đáo cho người đọc. Nó nhấn mạnh sự trong trẻo, sắc bén và cường độ mạnh mẽ của tiếng ve, khiến nó dường như trở thành một lực tác động vật lý, đủ sức phá vỡ sự tĩnh lặng của mặt hồ. Tính từ "trong veo" càng làm tăng thêm cảm giác về độ tinh khiết của âm thanh. * Phóng đại: Việc tiếng ve có thể "xé đôi hồ nước" rõ ràng là một sự phóng đại. Biện pháp này nhằm mục đích làm nổi bật âm thanh, cho thấy sự vang vọng và chiếm lĩnh không gian của nó trong ký ức của người nói hoặc trong khung cảnh được miêu tả. Nó gợi ý rằng âm thanh đó rất rõ ràng và mạnh mẽ, như một lực tác động hữu hình. Tác dụng của những biện pháp tu từ này là:
+Tạo ra một hình ảnh thơ ấn tượng, vượt ra ngoài sự miêu tả thông thường. Nó truyền tải một cách sâu sắc không khí oi ả của mùa hè, sự sắc nhọn của tiếng ve và có thể cả sự mãnh liệt trong cảm xúc của khoảnh khắc được hồi tưởng. Câu 5: Hình ảnh "Cây bàng hẹn hò chia tay vẫy mãi" gây ấn tượng với tôi nhất. Lý do: Hình ảnh này đặc biệt sâu sắc bởi nó nhân hóa một sự vật quen thuộc của trường học, cây bàng, và gán cho nó một ý nghĩa kép. Nó vừa là chứng nhân cho những buổi gặp gỡ lãng mạn ("hẹn hò") vừa chứng kiến những khoảnh khắc chia ly buồn bã ("chia tay"). Động từ "vẫy mãi" (vẫy mãi) càng làm tăng thêm tính nhân hóa, gợi ý về một vòng tuần hoàn liên tục của những cuộc gặp gỡ và chia ly mà cây bàng đã chứng kiến. Hình ảnh này gói gọn một cách đẹp đẽ sự ngọt ngào và cay đắng của những kỷ niệm học trò, cũng như sự hiện diện bền bỉ của không gian vật lý trong những ký ức đó.