

Hà Thị Phương Hòa
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Bài thơ “Chiếc lá đầu tiên” của Hoàng Nhuận Cầm là một trong những tác phẩm tiêu biểu thể hiện cảm xúc trong sáng, say mê và có phần ngây thơ của tuổi trẻ khi bước vào tình yêu. Về nội dung, bài thơ là lời giãi bày của một chàng trai trẻ đang rung động trước tình yêu đầu đời. Tình yêu ấy gắn liền với những hình ảnh đẹp, lãng mạn như “chiếc lá đầu tiên”, “mùa xuân”, “mắt em”, “môi em”, thể hiện một tâm hồn nhạy cảm, mộng mơ và chân thành. Thi sĩ không chỉ thể hiện tình yêu lứa đôi mà còn thể hiện tình yêu với mùa xuân, với tuổi trẻ và cuộc sống. Những rung động ấy mang đậm chất trữ tình, vừa thiết tha, vừa rạo rực. Về nghệ thuật, bài thơ nổi bật bởi hình ảnh thơ độc đáo, mới mẻ và giàu tính tượng trưng. “Chiếc lá đầu tiên” là hình ảnh gợi liên tưởng đến sự khởi đầu, đến vẻ đẹp tinh khôi của tình yêu đầu. Lối diễn đạt giàu cảm xúc, nhạc điệu bay bổng, sử dụng nhiều phép ẩn dụ, nhân hóa và liên tưởng bất ngờ khiến bài thơ trở nên gần gũi nhưng cũng đầy chất mộng. Giọng điệu thiết tha, tha thiết mà không bi lụy, gợi ra tâm trạng bâng khuâng của người trẻ đang lần đầu biết yêu. “Chiếc lá đầu tiên” là một bài thơ đẹp, ghi dấu ấn bởi nội dung giàu cảm xúc và nghệ thuật độc đáo, thể hiện sâu sắc vẻ đẹp của tình yêu đầu đời qua cái nhìn của tuổi trẻ.
Câu 2:
Câu văn trong tiểu thuyết “Sáu người đi khắp thế gian” của James Michener: “Mặc dù bọn trẻ ném đá vào lũ ếch để đùa vui, nhưng lũ ếch không chết đùa mà chết thật.” là một hình ảnh mang ý nghĩa sâu sắc, gợi lên bài học về trách nhiệm, sự đồng cảm và hậu quả từ hành động tưởng như vô hại của con người.
Thoạt nhìn, đây là một câu văn tường thuật đơn giản về trò đùa nghịch của trẻ em. Tuy nhiên, ẩn sau đó là một thông điệp lớn: những hành động mà một số người coi là vô hại, là trò chơi, có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng đối với người khác. Với bọn trẻ, việc ném đá chỉ là trò vui, nhưng với lũ ếch, đó là chuyện sống còn. Điều này phản ánh thực trạng trong xã hội, khi con người vô tình hay cố ý gây tổn thương cho người khác mà không nhận thức được mức độ nghiêm trọng của hành động mình gây ra. Trong nhiều trường hợp, lời nói ác ý, sự trêu chọc vô tâm, hay việc thỏa mãn thú vui cá nhân có thể trở thành con dao giết chết cảm xúc, danh dự, thậm chí là cuộc đời của người khác. Câu nói trên cũng nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm trong hành vi ứng xử. Không thể lấy lý do "đùa thôi mà" để biện minh cho những hành động làm tổn thương người khác. Trong cuộc sống, sự vô tâm hoặc thiếu hiểu biết về hậu quả có thể gây nên những bi kịch không thể cứu vãn. Từ câu chuyện tưởng như nhỏ bé này, chúng ta cần học cách sống có suy nghĩ, biết đặt mình vào vị trí người khác để cảm thông, chia sẻ, và trên hết là tôn trọng sự sống, cảm xúc và giá trị của mỗi cá nhân.
Câu văn là lời cảnh tỉnh về tính vô tâm và sự thiếu trách nhiệm trong hành vi con người, đồng thời kêu gọi mỗi chúng ta hãy sống cẩn trọng, nhân ái hơn. Bởi có những tổn thương, dù là "vô tình", cũng có thể để lại hậu quả "thật sự" – không thể cứu chữa.
Câu 1:
Bài thơ “Chiếc lá đầu tiên” của Hoàng Nhuận Cầm là một trong những tác phẩm tiêu biểu thể hiện cảm xúc trong sáng, say mê và có phần ngây thơ của tuổi trẻ khi bước vào tình yêu. Về nội dung, bài thơ là lời giãi bày của một chàng trai trẻ đang rung động trước tình yêu đầu đời. Tình yêu ấy gắn liền với những hình ảnh đẹp, lãng mạn như “chiếc lá đầu tiên”, “mùa xuân”, “mắt em”, “môi em”, thể hiện một tâm hồn nhạy cảm, mộng mơ và chân thành. Thi sĩ không chỉ thể hiện tình yêu lứa đôi mà còn thể hiện tình yêu với mùa xuân, với tuổi trẻ và cuộc sống. Những rung động ấy mang đậm chất trữ tình, vừa thiết tha, vừa rạo rực. Về nghệ thuật, bài thơ nổi bật bởi hình ảnh thơ độc đáo, mới mẻ và giàu tính tượng trưng. “Chiếc lá đầu tiên” là hình ảnh gợi liên tưởng đến sự khởi đầu, đến vẻ đẹp tinh khôi của tình yêu đầu. Lối diễn đạt giàu cảm xúc, nhạc điệu bay bổng, sử dụng nhiều phép ẩn dụ, nhân hóa và liên tưởng bất ngờ khiến bài thơ trở nên gần gũi nhưng cũng đầy chất mộng. Giọng điệu thiết tha, tha thiết mà không bi lụy, gợi ra tâm trạng bâng khuâng của người trẻ đang lần đầu biết yêu. “Chiếc lá đầu tiên” là một bài thơ đẹp, ghi dấu ấn bởi nội dung giàu cảm xúc và nghệ thuật độc đáo, thể hiện sâu sắc vẻ đẹp của tình yêu đầu đời qua cái nhìn của tuổi trẻ.
Câu 2:
Câu văn trong tiểu thuyết “Sáu người đi khắp thế gian” của James Michener: “Mặc dù bọn trẻ ném đá vào lũ ếch để đùa vui, nhưng lũ ếch không chết đùa mà chết thật.” là một hình ảnh mang ý nghĩa sâu sắc, gợi lên bài học về trách nhiệm, sự đồng cảm và hậu quả từ hành động tưởng như vô hại của con người.
Thoạt nhìn, đây là một câu văn tường thuật đơn giản về trò đùa nghịch của trẻ em. Tuy nhiên, ẩn sau đó là một thông điệp lớn: những hành động mà một số người coi là vô hại, là trò chơi, có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng đối với người khác. Với bọn trẻ, việc ném đá chỉ là trò vui, nhưng với lũ ếch, đó là chuyện sống còn. Điều này phản ánh thực trạng trong xã hội, khi con người vô tình hay cố ý gây tổn thương cho người khác mà không nhận thức được mức độ nghiêm trọng của hành động mình gây ra. Trong nhiều trường hợp, lời nói ác ý, sự trêu chọc vô tâm, hay việc thỏa mãn thú vui cá nhân có thể trở thành con dao giết chết cảm xúc, danh dự, thậm chí là cuộc đời của người khác. Câu nói trên cũng nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm trong hành vi ứng xử. Không thể lấy lý do "đùa thôi mà" để biện minh cho những hành động làm tổn thương người khác. Trong cuộc sống, sự vô tâm hoặc thiếu hiểu biết về hậu quả có thể gây nên những bi kịch không thể cứu vãn. Từ câu chuyện tưởng như nhỏ bé này, chúng ta cần học cách sống có suy nghĩ, biết đặt mình vào vị trí người khác để cảm thông, chia sẻ, và trên hết là tôn trọng sự sống, cảm xúc và giá trị của mỗi cá nhân.
Câu văn là lời cảnh tỉnh về tính vô tâm và sự thiếu trách nhiệm trong hành vi con người, đồng thời kêu gọi mỗi chúng ta hãy sống cẩn trọng, nhân ái hơn. Bởi có những tổn thương, dù là "vô tình", cũng có thể để lại hậu quả "thật sự" – không thể cứu chữa.
Câu 1:
Bài thơ được viết theo thể thơ tự do
Câu 2:
Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm
Câu 3:
5 hình ảnh/dòng thơ tiêu biểu:
- "Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay"
- "Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ"
- "Sân trường đêm – rụng xuống trái bàng đêm"
- "Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi / Với lại bảy chú lùn rất quấy!"
- "Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ"
Đặc điểm:
Những kỉ niệm ấy rất đỗi trong sáng, gần gũi, đầy cảm xúc hồn nhiên và chân thành của tuổi học trò. Điều đặc biệt là chúng được tái hiện qua lăng kính hoài niệm, vừa thi vị, vừa xúc động, vừa ngây thơ lại vừa xao xuyến, thể hiện tình cảm sâu nặng với mái trường, thầy cô, bạn bè và những tháng năm đẹp đẽ đã qua.
Câu 4:
Biện pháp tu từ ẩn dụ và nhân hoá
Tác dụng:
Câu thơ làm nổi bật âm thanh mùa hè đặc trưng của tiếng ve, đồng thời dùng hình ảnh "xé đôi hồ nước" để gợi tả mạnh mẽ cảm giác chia ly, xao xuyến của thời điểm chia tay tuổi học trò. Biện pháp này giúp tiếng ve trở nên sống động, ám ảnh, mang theo một sự báo hiệu vô hình về sự đổi thay, về nỗi buồn chia xa tuổi thơ.
Câu 5:
Em ấn tượng nhất với hình ảnh:
“Anh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lại / Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.”
Bởi đây là hình ảnh kết tinh của nỗi nhớ, của sự nuối tiếc thời học trò và cả mối tình đầu trong sáng. “Chiếc lá buổi đầu tiên” là hình ảnh biểu tượng cho những gì đẹp đẽ, ngây ngô và ngọt ngào nhất của tuổi trẻ, nhưng cũng rất mong manh, dễ vụt mất. Câu thơ gợi một nỗi buồn sâu lắng, khiến em cảm nhận rõ hơn về giá trị của những kỉ niệm tuổi học trò và nhắc nhở mình biết trân trọng hiện tại.
Câu 1:
Tôn trọng sự khác biệt của người khác là một thái độ sống văn minh và cần thiết trong xã hội đa dạng ngày nay. Mỗi người sinh ra đều mang trong mình những đặc điểm riêng biệt về tính cách, hoàn cảnh, lối sống, quan điểm và giá trị. Không ai giống ai hoàn toàn, và cũng không có một “khuôn mẫu” chung nào cho tất cả. Khi biết tôn trọng sự khác biệt, chúng ta không chỉ thể hiện sự bao dung, thấu hiểu mà còn tạo điều kiện cho sự hòa hợp, gắn kết giữa người với người. Ngược lại, sự áp đặt, định kiến hay coi thường người khác vì họ khác mình chỉ dẫn đến mâu thuẫn, chia rẽ và thậm chí là tổn thương. Tôn trọng sự khác biệt cũng chính là cách để mỗi cá nhân có thể sống thật với bản thân, phát huy những giá trị riêng và đóng góp tích cực cho cộng đồng. Xã hội chỉ thật sự phát triển bền vững khi con người biết đối xử với nhau bằng sự tôn trọng, không phán xét, không kỳ thị. Vì vậy, mỗi chúng ta cần học cách lắng nghe, đồng cảm và chấp nhận sự khác biệt như một phần tất yếu của cuộc sống.
Câu 2:
Lưu Trọng Lư là một trong những gương mặt tiêu biểu của phong trào Thơ mới với phong cách trữ tình, lãng mạn, giàu cảm xúc và tinh tế. Bài thơ “Nắng mới” là một trong những sáng tác nổi bật của ông, thể hiện sâu sắc nỗi nhớ thương da diết về người mẹ đã khuất thông qua những hồi ức gắn liền với hình ảnh thiên nhiên và không gian tuổi thơ. Tác phẩm là tiếng lòng đầy xúc động của một người con trước dòng chảy của thời gian và ký ức.
Ngay từ khổ thơ đầu tiên, Lưu Trọng Lư mở ra một khung cảnh thiên nhiên đầy gợi cảm:
"Mỗi lần nắng mới hắt bên song,
Xao xác, gà trưa gáy não nùng…"
Ánh nắng mới – hình ảnh vốn quen thuộc – được nhà thơ cảm nhận bằng sự tinh tế của tâm hồn. Từ “hắt” cho thấy ánh nắng không chói chang mà dịu dàng, len nhẹ vào không gian, gợi cảm giác yên ả, trầm lắng. Trong bối cảnh đó, tiếng gà trưa vang lên “xao xác”, “não nùng” khiến lòng người như chùng xuống. Chính thiên nhiên đã khơi gợi cảm xúc, đánh thức những kỷ niệm đã lùi xa trong dĩ vãng:
"Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,
Chập chờn sống lại những ngày không."
Sự buồn bã, man mác không rõ nguyên nhân dâng lên trong tâm hồn nhà thơ, dẫn dắt ông trở về với những ký ức tuổi thơ – những ngày tháng vô ưu bên người mẹ hiền.
Khổ thơ tiếp theo là sự chuyển dịch nhẹ nhàng từ ngoại cảnh vào nội tâm:
"Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời
Lúc người còn sống, tôi lên mười;"
Chỉ với một dòng thơ giản dị, Lưu Trọng Lư đã chạm đến nỗi đau lớn nhất của đời người – mất mẹ. Không dùng ngôn từ bi lụy, nhà thơ chỉ nhẹ nhàng gợi nhớ lại thời điểm mình mười tuổi – thời điểm mẹ còn sống – nhưng đủ khiến người đọc cảm nhận được nỗi tiếc thương âm thầm. Trong nỗi nhớ ấy, hình ảnh mẹ hiện lên rõ nét qua những chi tiết mộc mạc:
"Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,
Áo đỏ người đưa trước giậu phơi."
Hình ảnh “áo đỏ”, “giậu thưa”, “nắng mới” không chỉ là ký ức thị giác mà còn là biểu tượng cho sự sống, cho hơi ấm và tình yêu thương của mẹ. Những kỷ niệm giản dị nhưng sâu sắc ấy đã trở thành dấu ấn không thể phai mờ trong tâm hồn người con.
Ở khổ thơ cuối, nỗi nhớ như lắng đọng lại trong một hình ảnh chân thực và xúc động:
"Hình dáng me tôi chửa xoá mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra:"
Tác giả không chỉ nhớ dáng hình mẹ mà còn nhớ cả những cử chỉ đời thường nhất – “vào ra”, “nét cười” – gợi nên không khí gia đình đầm ấm ngày xưa. Hình ảnh “nét cười đen nhánh sau tay áo” là một phát hiện đầy tinh tế, gợi cảm giác vừa gần gũi, vừa huyền ảo như một giấc mơ. Khung cảnh “ánh trưa hè trước giậu thưa” lại một lần nữa đưa người đọc trở về không gian của những kỷ niệm đã xa – một không gian đơn sơ nhưng đầy tình mẹ con.
Tổng thể bài thơ “Nắng mới” không chỉ là một bức tranh về thiên nhiên và tuổi thơ mà còn là bản nhạc trầm buồn về nỗi nhớ mẹ – một nỗi nhớ da diết, âm ỉ nhưng thấm sâu. Với ngôn ngữ giản dị, hình ảnh chân thực mà đầy gợi cảm, bài thơ thể hiện tâm hồn nhạy cảm của Lưu Trọng Lư, đồng thời chạm đến những xúc cảm sâu xa trong lòng người đọc.
“Nắng mới” là một bài thơ đặc sắc của phong trào Thơ mới, không chỉ thể hiện tài năng nghệ thuật của Lưu Trọng Lư mà còn lay động trái tim người đọc bởi cảm xúc chân thật và tình cảm thiêng liêng dành cho người mẹ. Qua đó, ta càng thêm trân trọng những khoảnh khắc bình dị trong cuộc sống và những người thân yêu quanh mình.
Câu 1:
Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận
Câu 2:
Hai cặp từ đối là :
+ Tằn tiện - Phung phí
+ Ở nhà - Ưa bay nhảy
Câu 3:
Tác giả cho rằng không nên phán xét người khác một cách dễ dàng vì mỗi người có một lối sống, suy nghĩ, hoàn cảnh và giá trị riêng. Việc đánh giá người khác theo quan điểm chủ quan dễ dẫn đến sai lầm, định kiến, gây tổn thương và làm xáo trộn cuộc sống của chính bản thân ta.
Câu 4:
Quan điểm này nhấn mạnh rằng con người không chỉ bị ảnh hưởng bởi định kiến của người khác mà còn dễ dàng đánh mất chính mình khi chấp nhận sống theo những định kiến đó. Khi ta không còn sống đúng với bản thân, mà để người khác áp đặt suy nghĩ, cách sống cho mình, thì đó là điều tồi tệ nhất. Nó khiến ta đánh mất tự do, cá tính và niềm tin vào bản thân.
Câu 5:
Từ văn bản, tôi rút ra thông điệp: Hãy sống là chính mình, biết lắng nghe bản thân và tôn trọng sự khác biệt của người khác. Đừng vội vàng phán xét ai khi chưa thật sự hiểu họ, và càng không nên để định kiến của người khác điều khiển cuộc sống của mình.
Câu 1:
Bài thơ này thuộc thể thơ tự do
Câu 2:
Những tính từ miêu tả hạnh phúc là: xanh, thơm, dịu dàng, vô tư.
Câu 3:
Đoạn thơ thể hiện rằng hạnh phúc có thể đến rất âm thầm, nhẹ nhàng như hương thơm của một trái chín. Nó không ồn ào, phô trương, mà tồn tại một cách giản dị, sâu lắng, mang lại cảm giác ngọt ngào và ấm áp cho con người trong sự yên tĩnh, bình dị của cuộc sống.
Câu 4:
Biện pháp tu từ so sánh "hạnh phúc như sông" giúp cụ thể hóa và hình tượng hóa hạnh phúc. Dòng sông tượng trưng cho sự bao dung, bình thản, trôi chảy vô tư như hạnh phúc đến từ sự buông bỏ, không tính toán thiệt hơn. Nó cũng gợi mở triết lý sống nhẹ nhàng, an nhiên, chấp nhận cả những điều không trọn vẹn.
Câu 5:
Tác giả quan niệm rằng hạnh phúc không cần phải to lớn hay hào nhoáng. Đó là những khoảnh khắc nhỏ bé, dịu dàng, âm thầm nhưng rất đỗi sâu sắc. Hạnh phúc hiện diện trong những điều bình dị, tự nhiên như nắng, mưa, quả ngọt, dòng sông — chỉ cần ta biết cảm nhận và trân quý.
Câu 6:
Đoạn thơ “Tôi đi về phía tuổi thơ…” của Trương Trọng Nghĩa gợi lên nỗi buồn man mác khi chứng kiến sự đổi thay của làng quê theo thời gian. Những dấu chân tuổi thơ nay đã phai mờ khi những người bạn thuở nhỏ phải rời làng đi mưu sinh. Hình ảnh “đất không đủ cho sức trai cày ruộng” thể hiện sự khó khăn, thiếu thốn của đời sống nông thôn, khiến con người dần rời xa ruộng đồng. Cảnh vật cũng đổi thay: thiếu nữ thôi hát dân ca, mái tóc dài truyền thống không còn, nhà cửa chen chúc lấn át lũy tre làng xưa. Nhà thơ sử dụng giọng điệu trầm lắng, ngôn ngữ giản dị, hình ảnh chân thực để bộc lộ tình cảm hoài niệm, nuối tiếc. Đặc biệt, hình ảnh “mang lên phố những nỗi buồn ruộng rẫy” gói trọn nỗi niềm của người con xa quê, mang theo trong tim ký ức làng quê xưa cũ, yêu thương.
Câu 7:
Trong thời đại công nghệ số, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống hiện đại. Nó mang lại nhiều tiện ích nhưng cũng tồn tại không ít mặt trái, đòi hỏi mỗi người cần có cái nhìn tỉnh táo và ứng xử văn minh.
Mạng xã hội là nơi kết nối con người một cách nhanh chóng, vượt qua mọi khoảng cách địa lý. Nhờ đó, thông tin được lan tỏa tức thì, con người có thể chia sẻ cảm xúc, học tập, làm việc và giải trí dễ dàng. Hơn thế, mạng xã hội còn là công cụ hỗ trợ các hoạt động cộng đồng, từ thiện, kinh doanh và sáng tạo nội dung. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích đó là không ít hệ lụy. Một số người lạm dụng mạng xã hội để sống “ảo”, khoe khoang hình ảnh không thật, chạy theo xu hướng ảo tưởng. Các thông tin giả mạo, tiêu cực cũng dễ dàng lan truyền, gây hoang mang dư luận. Nhiều bạn trẻ bị lệ thuộc vào mạng xã hội đến mức ảnh hưởng học tập, sức khỏe và các mối quan hệ thực.
Để sử dụng mạng xã hội hiệu quả, mỗi người cần có nhận thức đúng đắn và kỹ năng số vững vàng. Hãy biết chọn lọc thông tin, sử dụng mạng xã hội như một công cụ hỗ trợ học tập và kết nối tích cực. Đừng để bản thân bị cuốn theo những trào lưu độc hại hay sống cuộc sống chỉ để “ghi điểm” trên mạng. Mạng xã hội là tấm gương phản chiếu chính ta – nếu ta sống chân thành, trách nhiệm thì không gian ấy sẽ là nơi lan tỏa yêu thương, tri thức và giá trị tốt đẹp.
Mạng xã hội là công cụ hữu ích nếu ta biết dùng đúng cách. Hãy là người sử dụng thông minh, biến mạng xã hội thành nơi nuôi dưỡng kết nối, học hỏi và phát triển bản thân trong cuộc sống hiện đại hôm nay.