

Tao Thị Hiên
Giới thiệu về bản thân



































câu2:
Trong vũ trụ bao la của văn chương, những câu chữ tưởng chừng mộc mạc lại mang trong mình sức mạnh lay động tâm can, khơi gợi những tầng sâu suy tư về kiếp nhân sinh và mối tương quan giữa con người với thế giới xung quanh. Câu nói của James Michener trong tác phẩm “Sáu người đi khắp thế gian”: “Mặc dù bọn trẻ ném đá vào lũ ếch để đùa vui, nhưng lũ ếch không chết đùa mà chết thật,” là một viên ngọc bích ẩn mình giữa những trang sách, lấp lánh một chân lý giản dị mà nhức nhối. Nó không chỉ tái hiện một khoảnh khắc nghịch ngợm, hồn nhiên đến tàn nhẫn của tuổi thơ mà còn mở ra một chiều kích suy ngẫm đa diện về sự vô tâm, về lằn ranh mong manh giữa trò chơi và hành động gây hại, và trên hết, về gánh nặng trách nhiệm mà con người mang trên vai đối với muôn loài trên hành tinh này.
Hình ảnh “bọn trẻ ném đá vào lũ ếch để đùa vui” gợi lên một khung cảnh quen thuộc, có lẽ đã từng xuất hiện trong ký ức của nhiều người. Đó là sự hiếu động, tò mò, và đôi khi là sự dại dột свойственный của lứa tuổi còn chưa định hình đầy đủ về thế giới. Trong mắt những đứa trẻ, lũ ếch có lẽ chỉ là những sinh vật nhỏ bé, kỳ lạ, những mục tiêu di động cho những viên đá cuội vô tri. Tiếng cười giòn tan, niềm thích thú khi chứng kiến những cú nhảy vội vã, hoảng loạn của chúng có thể là tất cả những gì chiếm giữ tâm trí non nớt. Nhưng chính sự hồn nhiên, thiếu vắng sự thấu cảm ấy lại vô tình phủ lên hành động một lớp màn vô tâm đáng trách. Các em chưa đủ kinh nghiệm sống để cảm nhận được rằng, đằng sau những cử động kia là một sự sống đang cố gắng níu giữ, một sinh mệnh mỏng manh dễ dàng bị tổn thương. Hành động tưởng chừng vô thưởng vô phạt ấy, trong thế giới quan hạn hẹp của trẻ thơ, lại tiềm ẩn nguy cơ gây ra những hậu quả khôn lường.
Đối lập với sự vô tư, thậm chí có phần nhẫn tâm trong hành động của những đứa trẻ, vế sau của câu văn vang lên như một tiếng thở dài, một lời cảnh tỉnh đầy chua xót: “lũ ếch không chết đùa mà chết thật.” Sự sống, dù ở bất kỳ hình thức nào, đều là một thực thể quý giá, một chuỗi những phản ứng hóa sinh phức tạp và kỳ diệu. Cái chết, dù đến từ một trò chơi ngây ngô, một hành động thiếu suy nghĩ, vẫn là sự kết thúc bi thảm, là sự tước đoạt vĩnh viễn cơ hội được tồn tại, được cảm nhận thế giới. Câu nói này như một lời khẳng định về tính chất nghiêm trọng, không thể xem nhẹ của mọi hành động tác động đến sự sống. Nó vạch rõ ranh giới mong manh giữa ý định chủ quan của người gây ra hành động và hậu quả khách quan, không thể đảo ngược mà nạn nhân phải gánh chịu. Sự “đùa vui” của con người có thể chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua, nhưng nỗi đau và sự mất mát mà nó gây ra cho sinh vật khác lại là một thực tế nghiệt ngã, không thể chối bỏ.
Câu văn của James Michener không chỉ dừng lại ở một tình huống cụ thể, một trò chơi trẻ con mà còn mang trong mình một ý nghĩa biểu tượng sâu rộng, chạm đến những vấn đề mang tính nhân văn và đạo đức sâu sắc hơn. Lũ ếch nhỏ bé, yếu ớt có thể được xem như biểu tượng cho tất cả những sinh vật bé nhỏ, những đối tượng yếu thế trong thế giới tự nhiên, thậm chí là những người yếu đuối trong xã hội loài người. Hành động ném đá của bọn trẻ có thể được hiểu như sự xâm hại, sự coi thường, thậm chí là sự bạo lực mà kẻ mạnh gây ra cho kẻ yếu. Trong guồng quay hối hả và đầy cạnh tranh của cuộc sống hiện đại, con người đôi khi vô tình hoặc cố ý chà đạp lên quyền lợi, sự tồn tại của những người xung quanh, của những sinh vật khác để phục vụ cho những mục đích cá nhân, những lợi ích trước mắt. Những cánh rừng bị tàn phá không thương tiếc, những dòng sông bị ô nhiễm trầm trọng, những loài động vật quý hiếm bị săn bắt đến bờ tuyệt chủng – tất cả đều là những “hòn đá” vô hình mà con người ném vào thế giới tự nhiên, và những “lũ ếch” ấy đang “chết thật”, để lại những hậu quả nặng nề cho sự cân bằng sinh thái và tương lai của chính chúng ta.
Lời văn giản dị nhưng đầy sức nặng của James Michener như một lời nhắc nhở sâu sắc về sự cần thiết của lòng trắc ẩn, sự thấu cảm và sự tôn trọng đối với mọi hình thức sự sống trên hành tinh này. Chúng ta, với tư cách là những sinh vật có trí tuệ và khả năng gây ảnh hưởng lớn nhất đến môi trường tự nhiên, cần phải ý thức được gánh nặng trách nhiệm mà mình đang mang trên vai. Việc giáo dục thế hệ trẻ về tình yêu thiên nhiên, về sự sẻ chia và cảm thông đối với những sinh vật khác là một nhiệm vụ vô cùng quan trọng và cấp thiết. Chúng ta cần giúp các em nhận ra rằng, mọi hành động, dù nhỏ bé đến đâu, đều mang trong mình một sức mạnh tiềm ẩn, có thể mang lại niềm vui vô tư hoặc gieo rắc những nỗi đau không thể bù đắp. Sự vô tư không đồng nghĩa với vô tâm, và niềm vui của bản thân không thể được xây dựng trên sự tổn thương của người khác, của những sinh vật khác.
Câu văn “Mặc dù bọn trẻ ném đá vào lũ ếch để đùa vui, nhưng lũ ếch không chết đùa mà chết thật” không chỉ là một dòng chảy đơn thuần mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc, một lời kêu gọi thầm lặng về sự thay đổi trong nhận thức và hành động của con người. Nó khơi gợi trong chúng ta những suy ngẫm sâu sắc về mối quan hệ giữa con người và tự nhiên, về giá trị của sự sống và trách nhiệm của chúng ta đối với thế giới xung quanh. Chỉ khi chúng ta học được cách nhìn nhận thế giới bằng một trái tim nhân hậu, biết đặt mình vào vị trí của những sinh vật bé nhỏ, yếu ớt, chúng ta mới có thể xây dựng một mối quan hệ hài hòa, bền vững với tự nhiên và bảo vệ ngôi nhà chung này cho muôn đời sau. Tiếng đá vô tri của tuổi thơ có thể chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua, nhưng nỗi đau hữu hình mà nó gây ra lại là một bài học đắt giá về giá trị của sự sống và trách nhiệm cao cả của con người.
câu 1
Bài thơ "Chiếc lá đầu tiên" của Hoàng Nhuận Cầm nổi bật với việc tái hiện một cách chân thực và xúc động những rung động đầu đời, những kỷ niệm trong trẻo của tuổi học trò và nỗi nhớ da diết về mái trường xưa. Về nội dung, bài thơ tập trung vào khoảnh khắc chia xa, sự bâng khuâng trước dòng chảy thời gian và những ký ức đẹp đẽ, ngây ngô của tình bạn, tình thầy trò và cả những rung cảm đầu tiên của tình yêu. Nỗi nhớ được thể hiện một cách tự nhiên, từ những hình ảnh cụ thể như "hoa súng tím", "chùm phượng hồng", "tiếng ve" đến những cảm xúc mơ hồ, khó diễn tả. bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, tự nhiên như lời tâm tình, thủ thỉ, nhưng lại giàu hình ảnh và sức gợi cảm. Các biện pháp tu từ như ẩn dụ "tiếng ve tiên tri", hoán dụ "trán thầy, tóc chớ bạc thêm", và đặc biệt là việc sử dụng những hình ảnh quen thuộc của trường lớp "lớp học buâng khuâng màu xanh rủ", "sân trường đêm - rụng xuống trái bàng đêm", "cây bàng hẹn hò" đã tạo nên một không gian thơ mộng, gần gũi và gợi nhiều xúc cảm. Giọng điệu thơ vừa man mác buồn, vừa luyến tiếc, vừa trong trẻo, hồn nhiên, phù hợp với tâm trạng của người đang nhớ về những kỷ niệm đã qua. Đặc biệt, hình ảnh "chiếc lá đầu tiên" ở cuối bài thơ là một ẩn dụ sâu sắc, tượng trưng cho những cảm xúc ban sơ, tinh khôi nhất của tuổi học trò, nỗi sợ hãi về sự phai nhạt của những ký ức đẹp đẽ theo thời gian.
Câu 1.
→ Bài thơ được viết theo thể tự do
Câu 2
→ Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm, kết hợp với tự sự và miêu tả để bộc lộ tình cảm hoài niệm, xúc động về tuổi học trò và trường cũ.
Câu 3.
Một số hình ảnh, dòng thơ tiêu biểu:
- “Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay”
- “Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ”
- “Sân trường đêm - rụng xuống trái bàng đêm”
- “Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi / Với lại bảy chú lùn rất quấy!”
- “Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ”
→ Những kỉ niệm ấy vừa hồn nhiên, trong sáng, vừa chan chứa cảm xúc của tuổi học trò. Chúng đặc biệt bởi được ghi nhớ sâu sắc trong tâm hồn tác giả, gợi nên một thời thanh xuân rực rỡ và ngây thơ, không thể quay lại nhưng luôn sống mãi trong ký ức.
Câu 4.
→ Biện pháp tu từ: Ẩn dụ kết hợp với nhân hóa.“Tiếng ve trong veo” được ẩn dụ cho âm thanh mùa hè, báo hiệu thời gian chia tay tuổi học trò. “Xé đôi hồ nước” là cách nhân hóa, miêu tả sinh động âm thanh ve vang vọng, khiến không gian trở nên xao động, chia tách.
Tác dụng Gợi lên không khí mùa hè rực lửa và chia xa đầy lưu luyến. Làm nổi bật sự tác động mạnh mẽ của tiếng ve đến cảm xúc và ký ức tuổi học trò. Đồng thời tăng sức gợi hình gợi cảm, làm cho câu văn thêm sinh động.
Câu 5
→ Em ấn tượng với hình ảnh:
“Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.”
Vì đ ây là hình ảnh kết bài, tượng trưng cho những rung động đầu đời, sự khởi đầu của một mối tình hoặc một kỷ niệm trong sáng. Chiếc lá đầu tiên như biểu tượng của tuổi trẻ, của lần đầu biết yêu, biết nhớ, nhưng giờ đã không còn – tạo nên một nỗi buồn da diết và nuối tiếc. Hình ảnh vừa mang tính cá nhân, vừa khơi gợi cảm xúc chung của bao thế hệ học trò khi xa trường, xa bạn bè, xa những năm tháng hồn nhiên nhất
Sự khác biệt chính là những nét riêng làm nên bản sắc của con người. Khác biệt tồn tại ở nhiều cấp độ từ tập thể cho tới cá nhân. Nó có thể nằm ở ngoại hình, thói quen hay quan điểm, lối sống, cung cách ứng xử. Tôn trọng sự khác biệt là một trong những yếu tố cơ bản để xây dựng một xã hội văn minh và hạnh phúc. Theo quan niệm của phương Đông, mỗi con người là một tiểu vũ trụ. Bao trùm lấy chúng ta là vũ trụ to lớn. Trong dải ngân hà bao la, ta không thể tìm thấy hai ngôi sao hoàn toàn trùng khớp. Đến những quả trứng mà Leonardo Da Vinci vẽ còn có tròn méo khác nhau nên suy cho cùng, khác biệt chính là quy luật tất yếu của tạo hóa. Chính vì vậy, ta cần ý thức và tôn trọng điều hiển nhiên này.
Tiếp theo, bất cứ ai cũng đều có xu hướng kết thân với những người có cùng quan điểm, sở thích, tính cách. Tuy nhiên, nếu con người ai cũng giống ai như những bản photocopy thì đời sống sẽ thật nhàm chán! Những điểm trái chiều giữa chúng ta tạo nên sự phong phú cho đời sống. Nhờ có sự khác biệt mà chúng ta – những người không hoàn hảo, được bù trừ lẫn nhau, cùng nâng đỡ nhau để phát triển. Điều này đòi hỏi ở ta sự kiên nhẫn, sự đồnh cảm để đánh giá người khác khách quan và chấp nhận sự “trái dấu” ở mọi người. Tôn trọng sự khác biệt chính là tôn trọng quyền con người.
Việc tôn trọng sự khác biệt còn là biểu hiện của tình thương, lòng nhân ái, giúp gắn kết con người. Ví dụ như trong cuộc sống gia đình, thấu hiểu những khác biệt giúp xóa nhòa khoảng cách thế hệ. Ở ngoài xã hội, khi biết tôn trọng những điều riêng tư của người khác, chúng ta cũng nhận được sự tôn trọng tương tự. Đừng bao giờ “dán nhãn” ai đó chỉ vì họ có khuôn mặt, màu da, giọng nói, thói quen ăn uống hay bất cứ điều gì khác bản thân ta. Những hành động như vậy sẽ gây tổn thương tinh thần và xúc phạm danh dự nghiêm trọng. Hãy thử nhìn vào lịch sử phát triển của con người và xem sự khác biệt đã tạo nên những điều tuyệt vời nào? Trong suốt quãng đời niên thiếu của mình, Edison đã bị trêu chọc bởi sở hữu chiếc đầu to hơn các bạn cùng trang lứa. Mỗi khi cậu bé thắc mắc điều gì, cô giáo và các bạn đều cười nhạo cậu. Điều này đã khiến Edison cảm thấy khó hiểu và buồn bã. May mắn thay, người mẹ của Edison đã trân trọng mọi khác biệt ở con mình, thấu hiểu tính hiếu kì của cậu. Không có người mẹ tuyệt vời ấy, thế giới không thể có nhà bác học thiên tài Edison về sau. Tỷ phú Jack ma cũng từng nói về giá trị của sự khác biệt: “Nếu hơn 90% đám đông nói “Có” với việc duyệt một bản đề xuất, tôi chắc chắn sẽ vứt nó vào thùng rác. Nếu có nhiều người nghĩ rằng bản đề xuất là tốt, chắc chắn có nhiều người hẳn đã đi theo hướng đó, và cơ hội không còn thuộc về chúng tôi”.
Khác biệt, vốn là điều tự nhiên nhưng ngay trong xã hội hiện đại vẫn tồn tại những con người bảo thủ, cố chấp, luôn áp đặt định kiến của mình lên người khác khiến cuộc sống trở nên ngột ngại và tù túng. Ngoài ra, trong một số trường hợp, một số người lại lợi dụng cụm từ “khác biệt” để biện minh cho những toan tính, sự ích kỉ của cá nhân, không tôn trọng tập thể xung quanh. Điều ta cần làm là kết hợp hài hòa giữa quan điểm cá nhân với tinh thần tập thể, dùng bản sắc của mình tô điểm màu sắc cho cuộc sống thay vì lợi dụng hay chà đạp sự khác biệt.
Sự khác biệt chính là những nét riêng làm nên bản sắc của con người. Khác biệt tồn tại ở nhiều cấp độ từ tập thể cho tới cá nhân. Nó có thể nằm ở ngoại hình, thói quen hay quan điểm, lối sống, cung cách ứng xử. Tôn trọng sự khác biệt là một trong những yếu tố cơ bản để xây dựng một xã hội văn minh và hạnh phúc. Theo quan niệm của phương Đông, mỗi con người là một tiểu vũ trụ. Bao trùm lấy chúng ta là vũ trụ to lớn. Trong dải ngân hà bao la, ta không thể tìm thấy hai ngôi sao hoàn toàn trùng khớp. Đến những quả trứng mà Leonardo Da Vinci vẽ còn có tròn méo khác nhau nên suy cho cùng, khác biệt chính là quy luật tất yếu của tạo hóa. Chính vì vậy, ta cần ý thức và tôn trọng điều hiển nhiên này.
Tiếp theo, bất cứ ai cũng đều có xu hướng kết thân với những người có cùng quan điểm, sở thích, tính cách. Tuy nhiên, nếu con người ai cũng giống ai như những bản photocopy thì đời sống sẽ thật nhàm chán! Những điểm trái chiều giữa chúng ta tạo nên sự phong phú cho đời sống. Nhờ có sự khác biệt mà chúng ta – những người không hoàn hảo, được bù trừ lẫn nhau, cùng nâng đỡ nhau để phát triển. Điều này đòi hỏi ở ta sự kiên nhẫn, sự đồnh cảm để đánh giá người khác khách quan và chấp nhận sự “trái dấu” ở mọi người. Tôn trọng sự khác biệt chính là tôn trọng quyền con người.
Việc tôn trọng sự khác biệt còn là biểu hiện của tình thương, lòng nhân ái, giúp gắn kết con người. Ví dụ như trong cuộc sống gia đình, thấu hiểu những khác biệt giúp xóa nhòa khoảng cách thế hệ. Ở ngoài xã hội, khi biết tôn trọng những điều riêng tư của người khác, chúng ta cũng nhận được sự tôn trọng tương tự. Đừng bao giờ “dán nhãn” ai đó chỉ vì họ có khuôn mặt, màu da, giọng nói, thói quen ăn uống hay bất cứ điều gì khác bản thân ta. Những hành động như vậy sẽ gây tổn thương tinh thần và xúc phạm danh dự nghiêm trọng. Hãy thử nhìn vào lịch sử phát triển của con người và xem sự khác biệt đã tạo nên những điều tuyệt vời nào? Trong suốt quãng đời niên thiếu của mình, Edison đã bị trêu chọc bởi sở hữu chiếc đầu to hơn các bạn cùng trang lứa. Mỗi khi cậu bé thắc mắc điều gì, cô giáo và các bạn đều cười nhạo cậu. Điều này đã khiến Edison cảm thấy khó hiểu và buồn bã. May mắn thay, người mẹ của Edison đã trân trọng mọi khác biệt ở con mình, thấu hiểu tính hiếu kì của cậu. Không có người mẹ tuyệt vời ấy, thế giới không thể có nhà bác học thiên tài Edison về sau. Tỷ phú Jack ma cũng từng nói về giá trị của sự khác biệt: “Nếu hơn 90% đám đông nói “Có” với việc duyệt một bản đề xuất, tôi chắc chắn sẽ vứt nó vào thùng rác. Nếu có nhiều người nghĩ rằng bản đề xuất là tốt, chắc chắn có nhiều người hẳn đã đi theo hướng đó, và cơ hội không còn thuộc về chúng tôi”.
Khác biệt, vốn là điều tự nhiên nhưng ngay trong xã hội hiện đại vẫn tồn tại những con người bảo thủ, cố chấp, luôn áp đặt định kiến của mình lên người khác khiến cuộc sống trở nên ngột ngại và tù túng. Ngoài ra, trong một số trường hợp, một số người lại lợi dụng cụm từ “khác biệt” để biện minh cho những toan tính, sự ích kỉ của cá nhân, không tôn trọng tập thể xung quanh. Điều ta cần làm là kết hợp hài hòa giữa quan điểm cá nhân với tinh thần tập thể, dùng bản sắc của mình tô điểm màu sắc cho cuộc sống thay vì lợi dụng hay chà đạp sự khác biệt.
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản là biểu cảm. Câu 2: Hai cặp từ, cụm từ đối lập được sử dụng trong đoạn (1) là: Tằn tiện – Phung phí Hào phóng – Keo kiệt Câu 3: Tác giả cho rằng chúng ta không nên phán xét người khác một cách dễ dàng vì đôi khi những đánh giá đó dựa trên những quan điểm chủ quan, sự khác biệt của mỗi người và có thể dẫn đến sự hiểu lầm, tổn thương cho người khác. Bởi vì mỗi người có hoàn cảnh, suy nghĩ và hành động riêng biệt, nên việc phán xét dễ dàng sẽ không công bằng và thiếu hiểu biết. Câu 4: Quan điểm của tác giả “Điều tồi tệ nhất là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó” có thể hiểu là khi con người chấp nhận và sống theo những định kiến mà xã hội hoặc những người xung quanh áp đặt, họ sẽ mất đi khả năng tự do, độc lập suy nghĩ và đánh giá. Định kiến sẽ bó hẹp tư duy của con người, khiến họ không thể nhìn nhận mọi vấn đề một cách khách quan, công bằng, và dễ bị chi phối bởi những quan điểm sai lệch. Câu 5: Thông điệp rút ra từ văn bản là: Chúng ta cần phải tự lắng nghe bản thân và đừng dễ dàng phán xét người khác dựa trên những định kiến hay đánh giá của xã hội. Cần tôn trọng sự khác biệt, không để những quan điểm của người khác chi phối hành động và suy nghĩ của mình, để có thể sống một cuộc đời tự do và đúng đắn
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản là biểu cảm. Câu 2: Hai cặp từ, cụm từ đối lập được sử dụng trong đoạn (1) là: Tằn tiện – Phung phí Hào phóng – Keo kiệt Câu 3: Tác giả cho rằng chúng ta không nên phán xét người khác một cách dễ dàng vì đôi khi những đánh giá đó dựa trên những quan điểm chủ quan, sự khác biệt của mỗi người và có thể dẫn đến sự hiểu lầm, tổn thương cho người khác. Bởi vì mỗi người có hoàn cảnh, suy nghĩ và hành động riêng biệt, nên việc phán xét dễ dàng sẽ không công bằng và thiếu hiểu biết. Câu 4: Quan điểm của tác giả “Điều tồi tệ nhất là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó” có thể hiểu là khi con người chấp nhận và sống theo những định kiến mà xã hội hoặc những người xung quanh áp đặt, họ sẽ mất đi khả năng tự do, độc lập suy nghĩ và đánh giá. Định kiến sẽ bó hẹp tư duy của con người, khiến họ không thể nhìn nhận mọi vấn đề một cách khách quan, công bằng, và dễ bị chi phối bởi những quan điểm sai lệch. Câu 5: Thông điệp rút ra từ văn bản là: Chúng ta cần phải tự lắng nghe bản thân và đừng dễ dàng phán xét người khác dựa trên những định kiến hay đánh giá của xã hội. Cần tôn trọng sự khác biệt, không để những quan điểm của người khác chi phối hành động và suy nghĩ của mình, để có thể sống một cuộc đời tự do và đúng đắn
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản là biểu cảm. Câu 2: Hai cặp từ, cụm từ đối lập được sử dụng trong đoạn (1) là: Tằn tiện – Phung phí Hào phóng – Keo kiệt Câu 3: Tác giả cho rằng chúng ta không nên phán xét người khác một cách dễ dàng vì đôi khi những đánh giá đó dựa trên những quan điểm chủ quan, sự khác biệt của mỗi người và có thể dẫn đến sự hiểu lầm, tổn thương cho người khác. Bởi vì mỗi người có hoàn cảnh, suy nghĩ và hành động riêng biệt, nên việc phán xét dễ dàng sẽ không công bằng và thiếu hiểu biết. Câu 4: Quan điểm của tác giả “Điều tồi tệ nhất là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó” có thể hiểu là khi con người chấp nhận và sống theo những định kiến mà xã hội hoặc những người xung quanh áp đặt, họ sẽ mất đi khả năng tự do, độc lập suy nghĩ và đánh giá. Định kiến sẽ bó hẹp tư duy của con người, khiến họ không thể nhìn nhận mọi vấn đề một cách khách quan, công bằng, và dễ bị chi phối bởi những quan điểm sai lệch. Câu 5: Thông điệp rút ra từ văn bản là: Chúng ta cần phải tự lắng nghe bản thân và đừng dễ dàng phán xét người khác dựa trên những định kiến hay đánh giá của xã hội. Cần tôn trọng sự khác biệt, không để những quan điểm của người khác chi phối hành động và suy nghĩ của mình, để có thể sống một cuộc đời tự do và đúng đắn
Câu 1:
Khác với người anh trí tuệ, thần Ê-pi-mê-thê trong văn bản này bộc lộ nhiều đặc điểm đáng chú ý khi tham gia vào việc sáng tạo muôn loài. Trong văn bản "Prô-mê-thê tạo ra loài người", thần Ê-pi-mê-thê được khắc họa nổi bật với đặc điểm hấp tấp và thiếu suy nghĩ sâu sắc. Khi được giao nhiệm vụ cùng anh trai Prô-mê-thê tạo ra muôn loài, Ê-pi-mê-thê đã vội vã "tranh ngay lấy đất và nước" để nhào nặn và ban phát đặc ân cho các loài vật một cách tùy hứng, không có sự tính toán kỹ lưỡng. Điều này dẫn đến hậu quả nghiêm trọng là chàng quên mất con người, không ban cho họ bất kỳ vũ khí hay khả năng phòng vệ nào. Sự thiếu sót này được miêu tả là "tai hại" và cho thấy đặc điểm đần độn, thiếu tầm nhìn xa trông rộng của chàng, hoàn toàn trái ngược với Prô-mê-thê. Ê-pi-mê-thê chỉ tập trung vào việc hoàn thành công việc trước mắt mà không lường trước được những khó khăn, nguy hiểm mà con người trần trụi sẽ phải đối mặt trong thế gian. Chính sự cẩu thả, vô tâm này của Ê-pi-mê-thê đã tạo ra bi kịch ban đầu cho loài người, đồng thời làm nổi bật trí tuệ và lòng nhân từ của Prô-mê-thê khi phải đứng ra khắc phục sai lầm.
Câu 2:
Trong bối cảnh giáo dục hiện đại, áp lực thi cử đôi khi khiến nhiều học sinh có cái nhìn thực dụng về các môn học, và Lịch sử không phải là ngoại lệ. Quan niệm rằng học Lịch sử chỉ đơn giản để đạt điểm cao trong các kỳ thi, mở cánh cửa vào những trường đại học danh tiếng, đang tồn tại phổ biến trong một bộ phận thế hệ trẻ. Tuy nhiên, đây là một quan niệm phiến diện, đánh giá thấp giá trị cốt lõi và vai trò không thể thiếu của môn Lịch sử đối với sự phát triển toàn diện của mỗi cá nhân và cả cộng đồng. Môn học này không chỉ cung cấp kiến thức quá khứ mà còn là kim chỉ nam, là hành trang quý báu cho thế hệ trẻ trên bước đường tương lai.
Không thể phủ nhận rằng điểm số và mục tiêu đỗ đạt là động lực học tập của không ít học sinh. Tuy nhiên, nếu chỉ dừng lại ở việc ghi nhớ sự kiện, con số để đối phó với bài kiểm tra, chúng ta sẽ bỏ lỡ một kho báu tri thức khổng lồ và những bài học vô giá mà Lịch sử mang lại. Vai trò đầu tiên và quan trọng nhất của Lịch sử là giúp thế hệ trẻ hiểu rõ về cội nguồn, bản sắc dân tộc và tình yêu quê hương đất nước. Mỗi trang sử là câu chuyện về cha ông, về những cuộc đấu tranh dựng nước và giữ nước hào hùng, về những thành tựu văn hóa rực rỡ. Hiểu được quá khứ đau thương nhưng kiên cường của dân tộc sẽ hun đúc lòng tự hào, ý thức về trách nhiệm giữ gìn và phát huy những giá trị mà thế hệ trước đã dày công tạo dựng. Đó là nền tảng vững chắc cho lòng yêu nước chân chính, không sáo rỗng.
Lịch sử là nguồn kinh nghiệm vô tận. Mỗi sự kiện lịch sử, dù là thành công hay thất bại, đều ẩn chứa những bài học sâu sắc về quy luật phát triển xã hội, về bản chất con người, về cách ứng xử trước những biến động. Học Lịch sử giúp chúng ta có cái nhìn đa chiều, phân tích nguyên nhân và hậu quả, từ đó rút ra kinh nghiệm cho bản thân và cho cộng đồng. Chúng ta học từ những sai lầm của quá khứ để tránh lặp lại, học từ những quyết định sáng suốt để áp dụng vào hiện tại. Khả năng phân tích, đánh giá thông tin lịch sử cũng góp phần rèn luyện tư duy phản biện – một kỹ năng tối cần thiết trong thời đại bùng nổ thông tin.
Môn lịch sử giúp thế hệ trẻ hiểu về thế giới và vị trí của mình trong dòng chảy nhân loại. Bằng cách tìm hiểu lịch sử các nền văn minh khác, các mối quan hệ quốc tế, các xu thế toàn cầu, chúng ta mở rộng tầm nhìn, trở nên bao dung hơn, và có cái nhìn khách quan hơn về các vấn đề đương đại. Lịch sử không chỉ là câu chuyện của một dân tộc mà là bức tranh chung về hành trình tiến hóa của loài người. Hiểu được quá trình đó giúp chúng ta nhận thức rõ hơn về những thách thức và cơ hội mà thế giới đang đối mặt.
Việc giới trẻ coi môn Lịch sử đơn thuần là công cụ để đi thi là một sự lãng phí lớn. Vai trò của Lịch sử đối với thế hệ trẻ vượt xa điểm số: đó là kim chỉ nam giúp hiểu về nguồn cội, là kho kinh nghiệm để trưởng thành, là công cụ rèn luyện tư duy, và là cầu nối để hiểu về thế giới. Thay vì học Lịch sử một cách thụ động và đối phó, thế hệ trẻ cần tiếp cận môn học này với sự chủ động, tò mò và trân trọng giá trị đích thực của nó như một phần không thể thiếu trong hành trang làm người và làm công dân toàn cầu
Câu 1. Ngôi kể của người kể chuyện là ngôi kể thứ ba. Câu 2. Câu văn miêu tả thế giới trước khi có sự xuất hiện của con người trong văn bản là: "Thuở ấy thế gian chỉ mới có các vị thần. Mặt đất mênh mông, dẫu đã có khá nhiều vị thần cai quản song vẫn còn hết sức vắng vẻ." Câu 3. Điểm giống nhau giữa hai vị thần Ê-pi-mê-thê và Prô-mê-thê trong việc sáng tạo ra muôn loài là cả hai anh em đều được thần Ô-ra-nốt và Gai-a giao cho nhiệm vụ tạo ra các sinh linh để cho thế gian đông vui hơn. Họ cùng nhau chịu trách nhiệm thực hiện công việc sáng tạo này.
Câu 4. Biện pháp liệt kê và so sánh "hơn hẳn" nhấn mạnh sự yếu thế ban đầu của con người trước sức mạnh đa dạng của muôn loài. Từ đó, làm nổi bật vai trò "vũ khí" tối thượng của ngọn lửa, giúp con người vượt lên, tồn tại và phát triển trong thế gian. Câu 5. Phẩm chất nổi bật là lòng yêu thương con người. Thần lo lắng khi thấy con người yếu đuối, không vũ khí. Vì thế, thần bất chấp nguy hiểm lấy trộm lửa thần mang về cho loài người, giúp họ có phương tiện sinh tồn, chống chọi thiên nhiên và muôn loài.
Câu 1: Bài làm
Đoạn thơ "Phía sau làng" của nhà thơ Trương Trọng Nghĩa mở ra một không gian hoài niệm đầy xót xa về sự đổi thay của quê hương trong dòng chảy cuộc sống hiện đại. Trên hành trình "đi về phía tuổi thơ", chủ thể trữ tình không tìm thấy ký ức đẹp đẽ nguyên vẹn mà chỉ còn là những dấu chân bạn bè đã rời làng đi "kiếm sống". Lý do của sự ly tán được gợi lên chua chát: "Đất không đủ... Mồ hôi chẳng hóa thành bát cơm no", phơi bày thực trạng kinh tế khó khăn nơi thôn quê. Cùng với đó là sự mai một về văn hóa "thiếu nữ không còn hát dân ca, không để tóc dài" và cảnh quan vật lý "cánh đồng... giờ nhà cửa chen chúc", "đâu còn những lũy tre". Bằng ngôn ngữ giản dị, gần gũi, giọng thơ trầm buồn, đoạn thơ khắc họa chân thực bức tranh nông thôn đương đại với những mất mát, biến dạng. Nỗi "buồn ruộng rẫy" không chỉ ở lại làng mà còn được người đi mang theo "lên phố", cho thấy sự ám ảnh và day dứt khôn nguôi về quê nhà đã không còn như xưa. Nghệ thuật đối lập giữa quá khứ và hiện tại, giữa cảnh vật và con người càng làm nổi bật sự trăn trở, tiếc nuối của tác giả trước dòng chảy khắc nghiệt của cuộc sống hiện đại.
Câu 2:
Bài làm
Trong kỷ nguyên số hóa, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể tách rời của cuộc sống hiện đại, tác động sâu sắc đến mọi mặt từ giao tiếp, công việc đến nhận thức và tâm lý con người. Cuộc sống hiện đại chứng kiến sự bùng nổ mạnh mẽ của công nghệ thông tin, trong đó mạng xã hội nổi lên như một hiện tượng toàn cầu, len lỏi vào mọi ngóc ngách của đời sống con người. Từ Facebook, Instagram, TikTok đến Zalo, X (Twitter), mạng xã hội đã thay đổi cách chúng ta giao tiếp, tiếp nhận thông tin và thậm chí là định hình bản thân. Không thể phủ nhận những lợi ích to lớn mà mạng xã hội mang lại, nhưng đồng thời, nó cũng tiềm ẩn không ít mặt trái đáng báo động. Bởi lẽ đó, mạng xã hội được ví như một con dao hai lưỡi, phụ thuộc vào cách con người sử dụng nó như thế nào. Trước hết, mỗi chúng ta cần hiểu mạng xã hội là gì? Mạng xã hội là các nền tảng trực tuyến, nơi người dùng tạo hồ sơ cá nhân, kết nối và tương tác với người khác, chia sẻ thông tin đa dạng như văn bản, hình ảnh, video. Một trong những ưu điểm nổi bật nhất của mạng xã hội là khả năng kết nối. Khoảng cách địa lý dường như bị xóa nhòa khi chúng ta có thể dễ dàng trò chuyện, chia sẻ hình ảnh, cập nhật tin tức của người thân, bạn bè dù họ ở bất cứ đâu. Mạng xã hội còn là nền tảng tuyệt vời cho việc mở rộng mối quan hệ, kết nối những người có cùng sở thích, đam mê. Đối với công việc và kinh doanh, mạng xã hội mở ra những cơ hội quảng bá, tiếp cận khách hàng tiềm năng một cách hiệu quả. Ngoài ra, mạng xã hội là kho thông tin khổng lồ, cho phép người dùng cập nhật tin tức thời sự một cách nhanh chóng, tìm kiếm kiến thức, học hỏi kỹ năng mới từ các cộng đồng trực tuyến. Nó cũng là nơi để mọi người bày tỏ quan điểm cá nhân, tham gia vào các vấn đề xã hội, thậm chí là khởi xướng và lan tỏa các phong trào tích cực vì cộng đồng. Tuy nhiên, đằng sau bức tranh tươi sáng ấy là không ít góc khuất đáng suy ngẫm. Mặt trái rõ ràng nhất là nguy cơ nghiện mạng xã hội, khiến người dùng dành quá nhiều thời gian lướt web, bỏ bê công việc, học tập và các mối quan hệ thực tế. Thế giới ảo được tô vẽ bằng những hình ảnh hoàn hảo, những cuộc sống lý tưởng có thể dẫn đến tâm lý so sánh, mặc cảm, gia tăng áp lực và ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe tinh thần, đặc biệt là ở giới trẻ. Vấn nạn tin giả (fake news) tràn lan trên mạng xã hội là một thách thức lớn, gây hoang mang dư luận, định hướng sai lệch thông tin và có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng. Bên cạnh đó, môi trường mạng xã hội còn là nơi nảy sinh bạo lực mạng (cyberbullying), quấy rối, lừa đảo trực tuyến, đe dọa đến sự an toàn và riêng tư của người dùng.
Mạng xã hội là một môi trường thông tin mở, nhưng cũng đầy rủi ro nếu không được tiếp cận đúng cách. Là những công dân đang sống trong thời đại số để không bị dẫn dắt bởi thông tin trên mạng xã hội, chúng ta cần rèn luyện kỹ năng kiểm chứng thông tin. Trước khi tin hay chia sẻ nội dung, cần xác minh nguồn gốc, ưu tiên các nguồn chính thống và tránh tiếp nhận thông tin theo cảm tính. Rèn luyện cho mình thói quen kiểm chứng thông tin và tiếp thu một cách có chọn lọc để không bị cuốn vào những luồng thông tin sai lệch. Điều này không chỉ giúp bảo vệ bản thân mà còn góp phần xây dựng một môi trường mạng lành mạnh hơn. Hơn nữa, trong kỷ nguyên số, việc tiếp cận thông tin đúng đắn còn là một phần trách nhiệm của công dân số. Thế hệ đang đứng giữa giao lộ của truyền thống và hiện đại cần ý thức được vai trò chủ động của mình trong việc lựa chọn và chia sẻ thông tin một cách có trách nhiệm, góp phần xây dựng một cộng đồng mạng văn minh và lành mạnh, hướng tới sự phát triển toàn diện của bản thân và xã hội.
Trong dòng chảy cuồn cuộn của kỷ nguyên số, mạng xã hội tựa như một dòng sông thông tin rộng lớn, vừa mang đến nguồn nước tri thức dồi dào, vừa tiềm ẩn những xoáy nước nguy hiểm của thông tin sai lệch. Tuổi trẻ, những chủ nhân tương lai của đất nước, đứng trước dòng chảy ấy cần trang bị cho mình chiếc la bàn của tư duy phản biện, đôi mắt tinh tường để nhận thức được đúng sai và một trái tim đủ vững vàng để không bị cuốn theo những cơn sóng ảo.