

Hà Thị Huyền My
Giới thiệu về bản thân



































Câu1:
Hình tượng người phụ nữ trong bài thơ “Những người đàn bà gánh nước sông” hiện lên đầy chân thực và xúc động qua cái nhìn yêu thương, trân trọng của tác giả. Họ là những người đàn bà nông thôn lam lũ, suốt “năm năm, mười lăm năm, ba mươi năm và nửa đời” lặng lẽ gánh nước bên bờ sông. Với đôi chân xương xẩu, mái tóc ướt và đôi bàn tay níu vào đầu đòn gánh “chơi vơi”, họ hiện lên như biểu tượng của sự cần mẫn, hy sinh, kiên cường. Tác giả không miêu tả họ bằng vẻ đẹp hình thể, mà khắc họa bằng vẻ đẹp của sự chịu đựng, nhẫn nại. Điều đặc biệt xúc động là hình ảnh “bàn tay kia bám vào mây trắng” – vừa thực, vừa mơ – thể hiện khát vọng vượt thoát khỏi đời sống cơ cực. Qua đó, Nguyễn Quang Thiều không chỉ ghi lại hình ảnh đời thường của những người phụ nữ quê mà còn gợi lên một nỗi xót xa về số phận lặp lại, luẩn quẩn của họ trong guồng quay của làng quê nghèo. Họ chính là biểu tượng của sự sống, của tình mẫu tử, của cội nguồn quê hương không thể phai nhòa trong ký ức
Câu 2
Xã hội ngày nay phát triển với tốc độ nhanh chóng, kéo theo đó là áp lực ngày càng lớn trong học tập, công việc và cuộc sống. Giữa guồng quay ấy, nhiều người trẻ đang phải đối mặt với một vấn đề nghiêm trọng nhưng lại chưa được nhìn nhận đúng mức: hội chứng “burnout” – kiệt sức về thể chất, tinh thần và cảm xúc. Đây không chỉ là một trạng thái mệt mỏi thông thường, mà là hồi chuông cảnh báo về sức khỏe tâm lý đang bị tổn thương nghiêm trọng. “Burnout” thường xuất hiện khi một người làm việc hoặc học tập liên tục trong thời gian dài dưới áp lực lớn mà không được nghỉ ngơi hoặc giải tỏa. Người bị “burnout” thường cảm thấy kiệt quệ năng lượng, mất động lực, thiếu hứng thú với những việc trước đây từng yêu thích, cảm thấy mình vô dụng hoặc bất lực, thậm chí có những suy nghĩ tiêu cực về bản thân và cuộc sống. Đây là một trạng thái tâm lý nguy hiểm vì nó không chỉ ảnh hưởng đến hiệu suất công việc, học tập mà còn đe dọa đến sức khỏe thể chất và tinh thần của người trẻ. Vấn đề đáng nói là trong xã hội hiện đại, nhiều người xem việc bận rộn, làm việc không nghỉ như một biểu tượng của thành công. Chính điều này khiến giới trẻ dễ rơi vào trạng thái tự gây áp lực cho bản thân: cố gắng quá mức để đạt thành tích, để không thua kém bạn bè, để làm hài lòng kỳ vọng từ gia đình, thầy cô. Họ sợ bị bỏ lại phía sau nên không dám dừng lại. Thế nhưng, chạy mãi trên một “đường đua vô hình” sẽ khiến con người kiệt sức, mất phương hướng và đánh mất cả chính mình. Để đối mặt và vượt qua hội chứng “burnout”, điều quan trọng đầu tiên là nhận thức đúng về tình trạng của bản thân. Người trẻ cần hiểu rằng: nghỉ ngơi không phải là lười biếng, mà là điều cần thiết để tái tạo năng lượng và bảo vệ sức khỏe. Cần học cách lắng nghe cảm xúc, đặt ra giới hạn cho bản thân, cân bằng giữa công việc, học tập và thư giãn. Ngoài ra, các hoạt động như chơi thể thao, đọc sách, thiền định, tâm sự với người thân, tham gia hoạt động xã hội... cũng giúp giảm bớt căng thẳng và nuôi dưỡng cảm xúc tích cực. Không chỉ cá nhân, gia đình, nhà trường và xã hội cũng cần đóng vai trò đồng hành. Phụ huynh nên lắng nghe và thấu hiểu con cái thay vì chỉ gây áp lực bằng kỳ vọng. Trường học nên xây dựng môi trường học tập lành mạnh, tích cực, chú trọng giáo dục cảm xúc và kỹ năng sống, thay vì chỉ đánh giá học sinh qua điểm số. Xã hội cần cởi mở hơn trong việc nhìn nhận các vấn đề tâm lý, để người trẻ không còn e ngại khi tìm đến sự giúp đỡ. Tóm lại, hội chứng “burnout” là một vấn đề nghiêm trọng và đang diễn ra phổ biến trong giới trẻ. Để vượt qua nó, mỗi người cần học cách yêu thương và chăm sóc chính mình. Bởi thành công không đến từ việc chạy nhanh hơn người khác, mà đến từ việc ta biết dừng lại đúng lúc để tiếp tục hành trình một cách vững vàng, lành mạnh và hạnh phúc.
Câu1:
Hình tượng người phụ nữ trong bài thơ “Những người đàn bà gánh nước sông” hiện lên đầy chân thực và xúc động qua cái nhìn yêu thương, trân trọng của tác giả. Họ là những người đàn bà nông thôn lam lũ, suốt “năm năm, mười lăm năm, ba mươi năm và nửa đời” lặng lẽ gánh nước bên bờ sông. Với đôi chân xương xẩu, mái tóc ướt và đôi bàn tay níu vào đầu đòn gánh “chơi vơi”, họ hiện lên như biểu tượng của sự cần mẫn, hy sinh, kiên cường. Tác giả không miêu tả họ bằng vẻ đẹp hình thể, mà khắc họa bằng vẻ đẹp của sự chịu đựng, nhẫn nại. Điều đặc biệt xúc động là hình ảnh “bàn tay kia bám vào mây trắng” – vừa thực, vừa mơ – thể hiện khát vọng vượt thoát khỏi đời sống cơ cực. Qua đó, Nguyễn Quang Thiều không chỉ ghi lại hình ảnh đời thường của những người phụ nữ quê mà còn gợi lên một nỗi xót xa về số phận lặp lại, luẩn quẩn của họ trong guồng quay của làng quê nghèo. Họ chính là biểu tượng của sự sống, của tình mẫu tử, của cội nguồn quê hương không thể phai nhòa trong ký ức
Câu 2
Xã hội ngày nay phát triển với tốc độ nhanh chóng, kéo theo đó là áp lực ngày càng lớn trong học tập, công việc và cuộc sống. Giữa guồng quay ấy, nhiều người trẻ đang phải đối mặt với một vấn đề nghiêm trọng nhưng lại chưa được nhìn nhận đúng mức: hội chứng “burnout” – kiệt sức về thể chất, tinh thần và cảm xúc. Đây không chỉ là một trạng thái mệt mỏi thông thường, mà là hồi chuông cảnh báo về sức khỏe tâm lý đang bị tổn thương nghiêm trọng. “Burnout” thường xuất hiện khi một người làm việc hoặc học tập liên tục trong thời gian dài dưới áp lực lớn mà không được nghỉ ngơi hoặc giải tỏa. Người bị “burnout” thường cảm thấy kiệt quệ năng lượng, mất động lực, thiếu hứng thú với những việc trước đây từng yêu thích, cảm thấy mình vô dụng hoặc bất lực, thậm chí có những suy nghĩ tiêu cực về bản thân và cuộc sống. Đây là một trạng thái tâm lý nguy hiểm vì nó không chỉ ảnh hưởng đến hiệu suất công việc, học tập mà còn đe dọa đến sức khỏe thể chất và tinh thần của người trẻ. Vấn đề đáng nói là trong xã hội hiện đại, nhiều người xem việc bận rộn, làm việc không nghỉ như một biểu tượng của thành công. Chính điều này khiến giới trẻ dễ rơi vào trạng thái tự gây áp lực cho bản thân: cố gắng quá mức để đạt thành tích, để không thua kém bạn bè, để làm hài lòng kỳ vọng từ gia đình, thầy cô. Họ sợ bị bỏ lại phía sau nên không dám dừng lại. Thế nhưng, chạy mãi trên một “đường đua vô hình” sẽ khiến con người kiệt sức, mất phương hướng và đánh mất cả chính mình. Để đối mặt và vượt qua hội chứng “burnout”, điều quan trọng đầu tiên là nhận thức đúng về tình trạng của bản thân. Người trẻ cần hiểu rằng: nghỉ ngơi không phải là lười biếng, mà là điều cần thiết để tái tạo năng lượng và bảo vệ sức khỏe. Cần học cách lắng nghe cảm xúc, đặt ra giới hạn cho bản thân, cân bằng giữa công việc, học tập và thư giãn. Ngoài ra, các hoạt động như chơi thể thao, đọc sách, thiền định, tâm sự với người thân, tham gia hoạt động xã hội... cũng giúp giảm bớt căng thẳng và nuôi dưỡng cảm xúc tích cực. Không chỉ cá nhân, gia đình, nhà trường và xã hội cũng cần đóng vai trò đồng hành. Phụ huynh nên lắng nghe và thấu hiểu con cái thay vì chỉ gây áp lực bằng kỳ vọng. Trường học nên xây dựng môi trường học tập lành mạnh, tích cực, chú trọng giáo dục cảm xúc và kỹ năng sống, thay vì chỉ đánh giá học sinh qua điểm số. Xã hội cần cởi mở hơn trong việc nhìn nhận các vấn đề tâm lý, để người trẻ không còn e ngại khi tìm đến sự giúp đỡ. Tóm lại, hội chứng “burnout” là một vấn đề nghiêm trọng và đang diễn ra phổ biến trong giới trẻ. Để vượt qua nó, mỗi người cần học cách yêu thương và chăm sóc chính mình. Bởi thành công không đến từ việc chạy nhanh hơn người khác, mà đến từ việc ta biết dừng lại đúng lúc để tiếp tục hành trình một cách vững vàng, lành mạnh và hạnh phúc.
Câu 1. Xác định thể thơ của bài thơ trên :tự do Câu 2.Các phương thức biểu đạt được sử dụng gồm: Biểu cảm (thể hiện cảm xúc trước hình ảnh người phụ nữ và cuộc sống làng quê) Miêu tả (miêu tả hình ảnh bàn chân, bối tóc, hành động gánh nước…) Tự sự (kể lại những trải nghiệm qua thời gian: năm năm, mười lăm năm, ba mươi lăm năm…) Bình luận (ẩn trong suy nghĩ về số phận, vòng lặp cuộc đời Câu 3. Nhấn mạnh tính dài lâu, bền bỉ của hình ảnh những người phụ nữ tảo tần, gắn bó với dòng sông và công việc lam lũ. Gợi sự lặp lại, luân hồi của cuộc đời, khi thế hệ này nối tiếp thế hệ khác. Thể hiện sự trăn trở, chiêm nghiệm của tác giả qua thời gian về thân phận người phụ nữ và vòng đời làng quê Câu 4. Đề tài: Cuộc sống và thân phận của những người phụ nữ ở nông thôn. Chủ đề: Bài thơ thể hiện sự xót xa, cảm thông và trân trọng đối với những người phụ nữ nông thôn tảo tần, chịu thương chịu khó; đồng thời phản ánh vòng quay luẩn quẩn, lặp lại trong cuộc sống làng quê qua nhiều thế hệ. Câu 5. Bài thơ khiến em suy ngẫm sâu sắc về thân phận người phụ nữ – những người âm thầm gánh vác công việc nặng nhọc, hy sinh cả tuổi xuân vì gia đình, con cái. Hình ảnh họ gắn liền với dòng sông, chiếc đòn gánh, bàn chân trần và mái tóc ướt – tất cả đều biểu hiện sự vất vả nhưng kiên cường. Em cũng cảm nhận được một vòng đời buồn lặp lại qua nhiều thế hệ – nơi con gái lại tiếp bước mẹ, còn con trai mang theo “giấc mơ biển” mà rốt cuộc là sự thất vọng, bấp bênh. Từ đó, em thêm yêu quý và trân trọng những người mẹ, người bà trong đời mình, và cũng thấy được khát vọng đổi thay để phá vỡ vòng luẩn quẩn, giúp thế hệ sau có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Câu 1. Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ): Trong cuộc sống, mỗi người là một cá thể riêng biệt với tính cách, quan điểm, hoàn cảnh và lối sống khác nhau. Vì vậy, việc tôn trọng sự khác biệt của người khác là một biểu hiện quan trọng của văn minh và lòng nhân ái. Tôn trọng sự khác biệt giúp ta mở rộng tầm nhìn, học hỏi và thấu hiểu những điều mới mẻ. Đó cũng là cách ta thể hiện sự công bằng, không áp đặt lối sống của mình lên người khác. Khi biết tôn trọng sự khác biệt, ta tránh được những mâu thuẫn không đáng có và xây dựng được các mối quan hệ lành mạnh, tích cực. Ngược lại, nếu coi thường hoặc bài xích sự khác biệt, con người dễ rơi vào định kiến, phiến diện, và làm tổn thương người khác. Cuộc sống vốn đa dạng như khu vườn nhiều loài hoa, càng có sự khác biệt thì càng đẹp. Do đó, thay vì phán xét, hãy học cách bao dung và mở lòng, bởi chính sự khác biệt mới làm nên chiều sâu và ý nghĩa của cuộc sống
Phân tích bài thơ “Nắng mới” – Lưu Trọng Lư Lưu Trọng Lư là một trong những gương mặt tiêu biểu của phong trào Thơ mới. Thơ ông giàu cảm xúc, lãng mạn, thường gắn liền với nỗi nhớ, với tình cảm gia đình sâu nặng. Trong đó, bài thơ “Nắng mới” là một thi phẩm đặc sắc, thể hiện nỗi nhớ da diết về người mẹ đã khuất qua những hình ảnh bình dị của làng quê xưa và ánh nắng. Bài thơ mở đầu bằng khung cảnh buổi trưa nơi làng quê yên bình: > Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Ánh “nắng mới” như một tín hiệu đánh thức ký ức trong tâm hồn nhà thơ. Cảnh vật bên ngoài hiện lên bình dị: tia nắng hắt bên song cửa, tiếng gà trưa vang vọng... nhưng lại gợi nên một nỗi buồn man mác. Tác giả không buồn vì hiện tại mà vì quá khứ – những “ngày không” đã trôi qua, gợi nhớ về thời thơ ấu và người mẹ thân thương. Cách dùng từ “rượi buồn”, “chập chờn”, “dĩ vãng” khiến người đọc cảm nhận rõ nỗi niềm hoài cổ, sự day dứt trong tâm hồn người con xa mẹ. Tiếp nối dòng cảm xúc là sự hiện lên rõ nét của hình bóng người mẹ: > Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Câu thơ “Tôi nhớ me tôi” cất lên như một lời gọi tha thiết, đầy xúc động. Hình ảnh người mẹ hiện lên thật gần gũi trong một buổi trưa nắng, đang “đưa áo đỏ phơi trước giậu”. Đó là khoảnh khắc rất đỗi bình thường, nhưng dưới con mắt hoài niệm của đứa con, lại trở thành một kỷ niệm đẹp, không thể phai nhòa. Tác giả không cần miêu tả nhiều về mẹ, chỉ vài hình ảnh giản dị nhưng đủ để thể hiện tình yêu thương, sự gắn bó giữa hai mẹ con. Càng về sau, nỗi nhớ mẹ càng trở nên sâu sắc hơn: > Hình dáng me tôi chửa xoá mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra: Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa. Không gian trưa hè, ánh nắng và “giậu thưa” – tất cả đều gợi về một làng quê xưa cũ, nơi mẹ từng hiện diện. “Nét cười đen nhánh sau tay áo” là hình ảnh đầy xúc động, rất đời thường, rất thật. Ở đây, nhà thơ không chỉ nhìn bằng mắt mà còn cảm nhận bằng cả tâm hồn – một tâm hồn chan chứa tình mẫu tử. Sự hiện diện của mẹ không phải qua hành động lớn lao, mà qua những chuyển động nhỏ nhặt, mộc mạc – đó mới chính là cái đẹp lặng lẽ và thiêng liêng nhất. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ 7 chữ với nhịp điệu chậm rãi, tạo cảm giác nhẹ nhàng, sâu lắng. Hình ảnh thơ mang tính gợi tả và gợi cảm cao, kết hợp giữa yếu tố ngoại cảnh (ánh nắng, giậu thưa, áo đỏ…) với nội tâm (nỗi nhớ, tình cảm) một cách hài hòa. Lối viết tinh tế, giàu chất nhạc, chất họa giúp bài thơ có sức lay động mạnh mẽ. Tổng kết lại, Nắng mới không chỉ là một bài thơ về ánh sáng hay cảnh sắc làng quê mà trên hết là một khúc ca trữ tình đầy xúc động về tình mẫu tử. Qua bài thơ, Lưu Trọng Lư đã khơi gợi trong lòng người đọc tình cảm gia đình, sự trân trọng đối với những ký ức tuổi thơ và hình ảnh người mẹ – thiêng liêng, bất tử trong tâm hồn mỗi người.
Câu 1. Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ): Trong cuộc sống, mỗi người là một cá thể riêng biệt với tính cách, quan điểm, hoàn cảnh và lối sống khác nhau. Vì vậy, việc tôn trọng sự khác biệt của người khác là một biểu hiện quan trọng của văn minh và lòng nhân ái. Tôn trọng sự khác biệt giúp ta mở rộng tầm nhìn, học hỏi và thấu hiểu những điều mới mẻ. Đó cũng là cách ta thể hiện sự công bằng, không áp đặt lối sống của mình lên người khác. Khi biết tôn trọng sự khác biệt, ta tránh được những mâu thuẫn không đáng có và xây dựng được các mối quan hệ lành mạnh, tích cực. Ngược lại, nếu coi thường hoặc bài xích sự khác biệt, con người dễ rơi vào định kiến, phiến diện, và làm tổn thương người khác. Cuộc sống vốn đa dạng như khu vườn nhiều loài hoa, càng có sự khác biệt thì càng đẹp. Do đó, thay vì phán xét, hãy học cách bao dung và mở lòng, bởi chính sự khác biệt mới làm nên chiều sâu và ý nghĩa của cuộc sống
Phân tích bài thơ “Nắng mới” – Lưu Trọng Lư Lưu Trọng Lư là một trong những gương mặt tiêu biểu của phong trào Thơ mới. Thơ ông giàu cảm xúc, lãng mạn, thường gắn liền với nỗi nhớ, với tình cảm gia đình sâu nặng. Trong đó, bài thơ “Nắng mới” là một thi phẩm đặc sắc, thể hiện nỗi nhớ da diết về người mẹ đã khuất qua những hình ảnh bình dị của làng quê xưa và ánh nắng. Bài thơ mở đầu bằng khung cảnh buổi trưa nơi làng quê yên bình: > Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Ánh “nắng mới” như một tín hiệu đánh thức ký ức trong tâm hồn nhà thơ. Cảnh vật bên ngoài hiện lên bình dị: tia nắng hắt bên song cửa, tiếng gà trưa vang vọng... nhưng lại gợi nên một nỗi buồn man mác. Tác giả không buồn vì hiện tại mà vì quá khứ – những “ngày không” đã trôi qua, gợi nhớ về thời thơ ấu và người mẹ thân thương. Cách dùng từ “rượi buồn”, “chập chờn”, “dĩ vãng” khiến người đọc cảm nhận rõ nỗi niềm hoài cổ, sự day dứt trong tâm hồn người con xa mẹ. Tiếp nối dòng cảm xúc là sự hiện lên rõ nét của hình bóng người mẹ: > Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Câu thơ “Tôi nhớ me tôi” cất lên như một lời gọi tha thiết, đầy xúc động. Hình ảnh người mẹ hiện lên thật gần gũi trong một buổi trưa nắng, đang “đưa áo đỏ phơi trước giậu”. Đó là khoảnh khắc rất đỗi bình thường, nhưng dưới con mắt hoài niệm của đứa con, lại trở thành một kỷ niệm đẹp, không thể phai nhòa. Tác giả không cần miêu tả nhiều về mẹ, chỉ vài hình ảnh giản dị nhưng đủ để thể hiện tình yêu thương, sự gắn bó giữa hai mẹ con. Càng về sau, nỗi nhớ mẹ càng trở nên sâu sắc hơn: > Hình dáng me tôi chửa xoá mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra: Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa. Không gian trưa hè, ánh nắng và “giậu thưa” – tất cả đều gợi về một làng quê xưa cũ, nơi mẹ từng hiện diện. “Nét cười đen nhánh sau tay áo” là hình ảnh đầy xúc động, rất đời thường, rất thật. Ở đây, nhà thơ không chỉ nhìn bằng mắt mà còn cảm nhận bằng cả tâm hồn – một tâm hồn chan chứa tình mẫu tử. Sự hiện diện của mẹ không phải qua hành động lớn lao, mà qua những chuyển động nhỏ nhặt, mộc mạc – đó mới chính là cái đẹp lặng lẽ và thiêng liêng nhất. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ 7 chữ với nhịp điệu chậm rãi, tạo cảm giác nhẹ nhàng, sâu lắng. Hình ảnh thơ mang tính gợi tả và gợi cảm cao, kết hợp giữa yếu tố ngoại cảnh (ánh nắng, giậu thưa, áo đỏ…) với nội tâm (nỗi nhớ, tình cảm) một cách hài hòa. Lối viết tinh tế, giàu chất nhạc, chất họa giúp bài thơ có sức lay động mạnh mẽ. Tổng kết lại, Nắng mới không chỉ là một bài thơ về ánh sáng hay cảnh sắc làng quê mà trên hết là một khúc ca trữ tình đầy xúc động về tình mẫu tử. Qua bài thơ, Lưu Trọng Lư đã khơi gợi trong lòng người đọc tình cảm gia đình, sự trân trọng đối với những ký ức tuổi thơ và hình ảnh người mẹ – thiêng liêng, bất tử trong tâm hồn mỗi người.
Câu 1. Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ): Đoạn thơ trong bài Phía sau làng của Trương Trọng Nghĩa gợi ra những cảm xúc buồn man mác về sự thay đổi của làng quê và nỗi hoài niệm tuổi thơ. Hình ảnh người viết “giẫm lên dấu chân” của những đứa bạn đã rời làng cho thấy một thế hệ phải rời bỏ quê hương để mưu sinh, bởi “đất không đủ cho sức trai cày ruộng”. Những hình ảnh ấy phản ánh hiện thực khó khăn của làng quê, nơi “mồ hôi chẳng hóa thành bát cơm no”. Không chỉ kinh tế, mà văn hóa truyền thống cũng dần mai một: “Thiếu nữ bây giờ không còn hát dân ca” hay để “tóc dài ngang lưng nữa”. Những điều ấy khắc họa sự chuyển mình nhanh chóng của quê hương, xen lẫn là nỗi tiếc nuối. Nghệ thuật so sánh, liệt kê cùng giọng thơ tâm tình, trầm lắng đã giúp tác giả truyền tải sâu sắc nỗi buồn và sự tiếc nhớ. Đoạn thơ không chỉ thể hiện tình yêu làng quê mà còn là tiếng lòng của bao người đang chứng kiến sự đổi thay không thể níu giữ. Câu 2. Viết bài văn (khoảng 600 chữ): Đề bài: Bày tỏ ý kiến của anh/chị về mạng xã hội trong cuộc sống hiện đại ngày nay. Bài làm: Trong xã hội hiện đại, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống con người. Từ việc kết nối bạn bè, chia sẻ thông tin đến giải trí và học tập – mạng xã hội đang ảnh hưởng sâu rộng đến mọi mặt của đời sống. Tuy nhiên, cùng với những lợi ích to lớn, nó cũng đặt ra không ít vấn đề cần suy ngẫm. Không thể phủ nhận những đóng góp tích cực của mạng xã hội. Nhờ mạng xã hội, khoảng cách địa lý dường như bị xóa nhòa. Chúng ta có thể kết nối với người thân, bạn bè ở khắp nơi trên thế giới chỉ với vài thao tác đơn giản. Mạng xã hội cũng là nơi cập nhật thông tin nhanh chóng, giúp người dùng nắm bắt được các sự kiện xã hội, văn hóa, chính trị, giáo dục một cách kịp thời. Ngoài ra, nhiều người đã tận dụng nền tảng này để học tập, làm việc và kinh doanh hiệu quả. Tuy nhiên, bên cạnh những mặt tích cực, mạng xã hội cũng gây ra nhiều hệ lụy nếu con người sử dụng thiếu kiểm soát. Không ít người bị lệ thuộc, dành quá nhiều thời gian cho mạng xã hội mà bỏ quên những mối quan hệ thực tế. Việc lan truyền thông tin sai lệch, tiêu cực, độc hại cũng gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến cá nhân và cộng đồng. Nhiều người trở nên sống “ảo”, đánh mất bản thân vì chạy theo những giá trị ảo tưởng. Ngoài ra, mạng xã hội cũng có thể trở thành môi trường cho các hành vi bắt nạt, công kích, làm tổn thương người khác. Vì vậy, điều quan trọng là chúng ta cần có nhận thức đúng đắn và sử dụng mạng xã hội một cách thông minh. Hãy là người dùng có trách nhiệm, biết chọn lọc thông tin, giữ gìn văn hóa ứng xử và cân bằng thời gian giữa thế giới ảo và đời sống thật. Mạng xã hội sẽ thật sự hữu ích nếu nó trở thành công cụ phục vụ cho học tập, kết nối và phát triển bản thân. Tóm lại, mạng xã hội là một phần tất yếu của cuộc sống hiện đại, nhưng cách chúng ta sử dụng mới là điều quyết định giá trị của nó. Nếu biết dùng đúng cách, mạng xã hội không chỉ là nơi kết nối mà còn là cầu nối tri thức, tình cảm và phát triển con người.
Câu 1. Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ): Đoạn thơ trong bài Phía sau làng của Trương Trọng Nghĩa gợi ra những cảm xúc buồn man mác về sự thay đổi của làng quê và nỗi hoài niệm tuổi thơ. Hình ảnh người viết “giẫm lên dấu chân” của những đứa bạn đã rời làng cho thấy một thế hệ phải rời bỏ quê hương để mưu sinh, bởi “đất không đủ cho sức trai cày ruộng”. Những hình ảnh ấy phản ánh hiện thực khó khăn của làng quê, nơi “mồ hôi chẳng hóa thành bát cơm no”. Không chỉ kinh tế, mà văn hóa truyền thống cũng dần mai một: “Thiếu nữ bây giờ không còn hát dân ca” hay để “tóc dài ngang lưng nữa”. Những điều ấy khắc họa sự chuyển mình nhanh chóng của quê hương, xen lẫn là nỗi tiếc nuối. Nghệ thuật so sánh, liệt kê cùng giọng thơ tâm tình, trầm lắng đã giúp tác giả truyền tải sâu sắc nỗi buồn và sự tiếc nhớ. Đoạn thơ không chỉ thể hiện tình yêu làng quê mà còn là tiếng lòng của bao người đang chứng kiến sự đổi thay không thể níu giữ. Câu 2. Viết bài văn (khoảng 600 chữ): Đề bài: Bày tỏ ý kiến của anh/chị về mạng xã hội trong cuộc sống hiện đại ngày nay. Bài làm: Trong xã hội hiện đại, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống con người. Từ việc kết nối bạn bè, chia sẻ thông tin đến giải trí và học tập – mạng xã hội đang ảnh hưởng sâu rộng đến mọi mặt của đời sống. Tuy nhiên, cùng với những lợi ích to lớn, nó cũng đặt ra không ít vấn đề cần suy ngẫm. Không thể phủ nhận những đóng góp tích cực của mạng xã hội. Nhờ mạng xã hội, khoảng cách địa lý dường như bị xóa nhòa. Chúng ta có thể kết nối với người thân, bạn bè ở khắp nơi trên thế giới chỉ với vài thao tác đơn giản. Mạng xã hội cũng là nơi cập nhật thông tin nhanh chóng, giúp người dùng nắm bắt được các sự kiện xã hội, văn hóa, chính trị, giáo dục một cách kịp thời. Ngoài ra, nhiều người đã tận dụng nền tảng này để học tập, làm việc và kinh doanh hiệu quả. Tuy nhiên, bên cạnh những mặt tích cực, mạng xã hội cũng gây ra nhiều hệ lụy nếu con người sử dụng thiếu kiểm soát. Không ít người bị lệ thuộc, dành quá nhiều thời gian cho mạng xã hội mà bỏ quên những mối quan hệ thực tế. Việc lan truyền thông tin sai lệch, tiêu cực, độc hại cũng gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến cá nhân và cộng đồng. Nhiều người trở nên sống “ảo”, đánh mất bản thân vì chạy theo những giá trị ảo tưởng. Ngoài ra, mạng xã hội cũng có thể trở thành môi trường cho các hành vi bắt nạt, công kích, làm tổn thương người khác. Vì vậy, điều quan trọng là chúng ta cần có nhận thức đúng đắn và sử dụng mạng xã hội một cách thông minh. Hãy là người dùng có trách nhiệm, biết chọn lọc thông tin, giữ gìn văn hóa ứng xử và cân bằng thời gian giữa thế giới ảo và đời sống thật. Mạng xã hội sẽ thật sự hữu ích nếu nó trở thành công cụ phục vụ cho học tập, kết nối và phát triển bản thân. Tóm lại, mạng xã hội là một phần tất yếu của cuộc sống hiện đại, nhưng cách chúng ta sử dụng mới là điều quyết định giá trị của nó. Nếu biết dùng đúng cách, mạng xã hội không chỉ là nơi kết nối mà còn là cầu nối tri thức, tình cảm và phát triển con người.