

ngọc anh phạm
Giới thiệu về bản thân



































=38
=1111111110
Ngày hôm đó, một buổi chiều mùa hè, ánh nắng vàng rực rỡ xuyên qua những tán lá cây, tôi đã chứng kiến một sự việc khiến tôi mãi không thể quên. Đó là lần đầu tiên tôi được đi thăm một trại trẻ mồ côi.
Khi bước vào cánh cổng lớn, tôi bị cuốn hút ngay bởi những tiếng cười đùa trong trẻo của các em nhỏ. Dù hoàn cảnh không may mắn, các em vẫn giữ cho mình nụ cười tươi tắn và đôi mắt sáng ngời. Tôi cảm thấy trái tim mình chùng xuống, hòa lẫn giữa sự xót xa và niềm vui khi thấy các em mạnh mẽ như vậy.
Tôi đã dành cả buổi chiều để chơi đùa và trò chuyện với các em. Một em nhỏ tên Lan Anh, khoảng bảy tuổi, đã thu hút sự chú ý của tôi ngay từ đầu. Em có đôi mắt to tròn và nụ cười rạng rỡ như ánh nắng. Khi tôi hỏi về ước mơ của em, em không ngần ngại mà trả lời rằng: "Em muốn trở thành cô giáo để có thể dạy học cho các bạn nhỏ khác như em."
Lời nói ấy khiến tôi thực sự xúc động. Trong một khoảnh khắc, tôi nhận ra rằng dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, niềm tin và hy vọng vẫn luôn tồn tại. Lan Anh đã dạy cho tôi một bài học quý giá về tình yêu thương và sự kiên cường.
Rời khỏi trại trẻ mồ côi, tôi mang theo những cảm xúc lẫn lộn. Tôi thấy mình may mắn hơn bao giờ hết khi có gia đình và bạn bè yêu thương. Tôi cũng quyết tâm sẽ cố gắng hơn để giúp đỡ những người kém may mắn, như một cách để trả ơn cuộc đời.
Sự việc đó đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc. Nó không chỉ thay đổi cách nhìn của tôi về cuộc sống mà còn dạy tôi biết trân trọng những điều giản dị và quý giá xung quanh mình. Những cảm xúc ấy vẫn luôn hiện hữu và nhắc nhở tôi mỗi ngày về giá trị của tình yêu thương và lòng nhân ái.
Nhân vật chữ tình trong bài thơ "Cúc kêu cảm hứng" của Nguyễn Khuyến là một hình tượng rất đặc biệt, mang đậm chất trữ tình, đồng quê và gắn bó sâu sắc với thiên nhiên. Nhân vật này không chỉ là con chim cuốc mà còn là biểu tượng của lòng trung thành, nỗi nhớ quê hương và những cảm xúc lắng đọng trong lòng người Việt Nam mỗi khi nghĩ về quê hương.
Trong bài thơ, tiếng kêu của chim cuốc vang lên giữa khung cảnh thanh bình của làng quê Việt Nam, nhắc nhở về một mùa màng bội thu và những ký ức ngọt ngào của tuổi thơ. Tiếng kêu ấy không chỉ đơn thuần là âm thanh của thiên nhiên mà còn là tiếng gọi của tâm hồn, đưa con người trở về với những giá trị cội nguồn, bình dị và chân thật nhất. Nhân vật chữ tình trong thơ Nguyễn Khuyến thể hiện sự gắn bó sâu sắc với quê hương, với cảnh vật và con người nơi đó. Qua đó, tác giả cũng gửi gắm tình yêu và lòng tự hào về quê hương, đất nước.
Nguyễn Khuyến đã khéo léo dùng hình ảnh chim cuốc để tạo nên một nhân vật trữ tình đầy ý nghĩa, vừa gợi nhớ, vừa truyền tải những giá trị tinh thần sâu sắc. Bài thơ "Cúc kêu cảm hứng" với hình tượng chim cuốc đã trở thành một phần không thể thiếu trong tâm hồn người yêu thơ Việt Nam.
Ngày xửa ngày xưa, ở một làng quê nọ, có một cô gái tên là Thì. Cô rất giỏi nấu ăn, và những món ăn do cô chế biến luôn được mọi người yêu thích. Tuy nhiên, một ngày nọ, cô nhận ra rằng những món ăn của mình dường như mất đi sự hấp dẫn vốn có.
Thì quyết định lên đường tìm kiếm một loại gia vị đặc biệt để làm cho các món ăn trở nên ngon hơn. Trên con đường hành trình, cô gặp một ông lão tóc bạc phơ, dáng vẻ hiền từ. Ông lão nở nụ cười hiền hậu và nói: “Cô gái trẻ, nếu cô muốn tìm loại gia vị đặc biệt, hãy đi về phía khu rừng sâu kia. Ở đó, cô sẽ tìm thấy cây thì là thần kỳ.”
Thì cảm ơn ông lão và tiếp tục hành trình. Cô băng qua những con suối trong veo, những đồng cỏ xanh tươi và cuối cùng đến được khu rừng sâu. Trong rừng, cô nhìn thấy một cây nhỏ, lá xanh mượt và tỏa ra mùi thơm ngát.
Khi Thì tiến lại gần cây thì là, một giọng nói vang lên: “Chào cô gái, ta là cây thì là thần kỳ. Nếu cô chăm sóc và bảo vệ ta, ta sẽ giúp cô tạo ra những món ăn ngon tuyệt vời nhất.”
Thì vui mừng và hứa sẽ chăm sóc cây thì là cẩn thận. Hằng ngày, cô tưới nước, nhổ cỏ và trò chuyện với cây. Đáp lại lòng tốt của Thì, cây thì là đã cho ra những chiếc lá xanh mướt và thơm ngát. Cô dùng lá thì là để nấu ăn, và từ đó, những món ăn của cô trở nên ngon hơn bao giờ hết.
Người dân trong làng từ khắp nơi đến học hỏi bí quyết nấu ăn của Thì. Cô không chỉ chia sẻ lá thì là mà còn dạy họ cách chăm sóc cây. Dần dần, cây thì là trở thành biểu tượng của tình yêu và lòng hiếu thảo trong ngôi làng.
Và thế là, cây thì là không chỉ là một loại gia vị tuyệt vời mà còn là biểu tượng của sự đoàn kết và tình yêu thương giữa con người với nhau.
My Sơn là một trong những khu đền thờ nổi tiếng và quan trọng nhất của người Chăm, nằm tại tỉnh Quảng Nam, miền Trung Việt Nam. Đây là nơi hội tụ những giá trị lịch sử, văn hóa và tôn giáo độc đáo của vương quốc Champa, được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới vào năm 1999.
Lịch sử và kiến trúc: Khu đền thờ Mỹ Sơn được xây dựng từ thế kỷ thứ 4 đến thế kỷ 14 và được xem là trung tâm tôn giáo của người Chăm. Các ngôi đền tháp ở đây chủ yếu được xây dựng bằng gạch đỏ và đá sa thạch, với những họa tiết trang trí tỉ mỉ và phức tạp, thể hiện sự tôn kính với các vị thần Hindu, đặc biệt là thần Shiva.
Ý nghĩa tôn giáo: Mỹ Sơn không chỉ là nơi tổ chức các nghi lễ tôn giáo mà còn là nơi vua chúa Champa thường đến để làm lễ đăng quang và cầu nguyện cho sự thịnh vượng của vương quốc. Đây là nơi thể hiện rõ nét nhất sự giao thoa giữa văn hóa Chăm và văn hóa Hindu.
Hiện trạng và bảo tồn: Mặc dù đã trải qua nhiều biến cố lịch sử và thiên tai, khu di tích Mỹ Sơn vẫn giữ được nhiều giá trị nghệ thuật và kiến trúc đặc biệt. Nhiều dự án bảo tồn và phục hồi đã được tiến hành để duy trì và bảo vệ khu di tích này cho các thế hệ sau.
Thăm quan Mỹ Sơn: Đến với Mỹ Sơn, du khách không chỉ có cơ hội chiêm ngưỡng những kiệt tác kiến trúc cổ xưa mà còn tìm hiểu sâu sắc hơn về lịch sử và văn hóa của người Chăm. Khung cảnh thiên nhiên xung quanh với những cánh rừng xanh mướt cũng tạo nên một bầu không khí yên bình và thư giãn, giúp du khách có những trải nghiệm khó quên.
Những câu thơ trên làm ta cảm thấy như đang đứng giữa một buổi sáng tràn đầy sức sống. Trời xanh mênh mông, xanh ngắt như lần đầu tiên được thấy bầu trời trong xanh đến vậy. Tiếng chim hót vang rộn, làm lay động từng chiếc lá, từng cành cây, và đánh thức những chồi non mới nhú. Sự hài hòa của thiên nhiên và âm thanh mang lại cảm giác yên bình, tươi mới, khiến lòng người cũng như được thức tỉnh cùng với đất trời. Những câu thơ này khơi gợi trong ta tình yêu thiên nhiên, một cảm giác biết ơn và hân hoan trước vẻ đẹp thuần khiết của cuộc sống, giúp ta thêm trân trọng từng khoảnh khắc quý giá.
thừa chữ nhé ban
trong cuộc sống hiện đại, chúng ta thường thấy nhiều người trẻ băn khoăn về vai trò và trách nhiệm của mình đối với xã hội. Câu nói của Chủ tịch Hồ Chí Minh: "Nhiệm vụ của thanh niên không phải là đòi hỏi nước nhà đã cho mình những gì, mà phải tự hỏi mình đã làm gì cho nước nhà? Mình phải làm thế nào cho ích lợi nước nhà nhiều hơn? Mình đã vì lợi ích nước nhà mà hy sinh phấn đấu đến chừng nào?" không chỉ là lời nhắn nhủ dành riêng cho thế hệ trẻ mà còn là kim chỉ nam cho mọi thế hệ.
Trước hết, ta phải hiểu rằng câu nói này nhấn mạnh vai trò của trách nhiệm và sự cống hiến. Thay vì đòi hỏi những quyền lợi từ xã hội, mỗi cá nhân, đặc biệt là thanh niên, nên tự hỏi bản thân đã đóng góp gì cho sự phát triển và phồn thịnh của đất nước. Điều này thể hiện tinh thần tự nguyện, ý thức trách nhiệm cao và lòng yêu nước chân thành.
Thứ hai, câu nói của Bác Hồ còn khuyến khích mỗi người trẻ luôn nỗ lực hết mình vì lợi ích chung của quốc gia. Những hành động nhỏ bé như tham gia các hoạt động tình nguyện, học tập và làm việc nghiêm túc, sáng tạo và đổi mới trong công việc đều góp phần tạo nên một xã hội vững mạnh. Mỗi thanh niên đều có khả năng và cơ hội để đóng góp, và việc hy sinh thời gian, công sức cho đất nước chính là hành động cao đẹp và ý nghĩa.
Thứ ba, việc tự hỏi và đánh giá bản thân đã làm gì cho đất nước cũng là cách để mỗi người không ngừng hoàn thiện mình. Khi luôn đặt câu hỏi này, chúng ta sẽ không dễ dàng bị lạc lối trong cuộc sống vật chất, không ngừng cố gắng để trở thành một công dân tốt, một người có ích cho xã hội. Điều này góp phần xây dựng một cộng đồng gắn kết, đồng thời thúc đẩy sự phát triển bền vững của quốc gia.
Cuối cùng, câu nói của Bác Hồ còn là lời kêu gọi tinh thần đoàn kết và sự hy sinh vì lợi ích chung. Trong quá trình xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, mỗi người không thể đứng ngoài cuộc mà cần phải sát cánh bên nhau, cùng chung tay góp sức. Sự hy sinh không chỉ ở những việc lớn lao mà còn ở những hành động cụ thể hàng ngày.
Tóm lại, lời dạy của Hồ Chí Minh là kim chỉ nam cho thanh niên, nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm và vai trò của mỗi cá nhân trong sự phát triển của đất nước. Qua đó, mỗi người trẻ sẽ ý thức hơn về trách nhiệm của mình, không ngừng phấn đấu và hy sinh vì một tương lai tươi sáng hơn cho Tổ quốc.
Sau nhiều năm trời đằng đẵng, Minh cuối cùng cũng đặt chân về lại ngôi làng nhỏ bé, nơi anh đã rời xa để đi lính. Ngày anh ra đi, ngôi làng vẫn còn yên bình với những dãy nhà mái ngói đỏ tươi, những cánh đồng lúa chín vàng rực. Vậy mà bây giờ, mọi thứ dường như thay đổi. Cảm giác lạ lẫm và quen thuộc cứ hòa quyện vào nhau, khiến Minh không khỏi bồi hồi xúc động.
Mẹ anh đứng trước cổng, đôi mắt ngấn lệ, khuôn mặt rạng rỡ niềm vui khôn tả. Nhìn thấy mẹ, Minh không thể kiềm chế được dòng nước mắt. Anh chạy vội đến, ôm chầm lấy bà trong vòng tay ấm áp, như sợ rằng nếu buông ra, mọi thứ sẽ tan biến như một giấc mơ. "Mẹ ơi, con đã về", anh nghẹn ngào nói.
Những kỷ niệm xưa cũ như một thước phim quay chậm hiện về trong tâm trí Minh. Những buổi trưa hè nằm nghe bà kể chuyện cổ tích, những buổi chiều thả diều trên cánh đồng xanh ngát, và cả những buổi tối quây quần bên gia đình. Tất cả đều hiện lên rõ mồn một, khiến lòng anh thêm nặng trĩu.
Như vậy, đoạn văn này thể hiện sự xúc động và tình cảm mãnh liệt của nhân vật chính khi trở về sau nhiều năm xa cách, thông qua việc miêu tả chi tiết về cảm xúc và tình cảnh. Câu chuyện khiến người đọc cảm nhận được sự ấm áp của tình mẫu tử và nỗi nhớ quê hương tha thiết.
Đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" trong "Truyện Kiều" của Nguyễn Du là một phần đặc sắc và sâu sắc. Nhan đề mà bạn có thể đặt cho 6 câu thơ đầu có thể là:
"Tâm trạng Kiều ở lầu Ngưng Bích"
Nhan đề này phản ánh tình cảm cô đơn, buồn bã và nhớ nhà của Thúy Kiều khi bị giam cầm tại lầu Ngưng Bích.