

Hà Ngọc Bích
Giới thiệu về bản thân



































Xung quanh chúng ta có rất nhiều những con người tài giỏi, thành công. Không phải tự nhiên họ có được những kết quả tốt đẹp. Đó là cả một quá trình dài. Trên hành trình đó không thể thiếu tính tự lập, một đức tính quan trọng của cuộc sống.
Tự lập chính là một cách sống tự quyết định, tự hành động, tự lựa chọn cho mình một con đường trong tương lai để đi. Tự lập là hành động mà không dựa dẫm vào người khác, mọi hành động đều phụ thuộc vào chính bản thân mỗi người. Hiểu đơn giản tự lập là những hành động hết sức quen thuộc. Tự làm bài về nhà mà bố mẹ không phải nhắc nhở, tự dọn dẹp nhà cửa mà không cần cha mẹ nhờ, bài kiểm tra hoàn thành mà không phải đi chép bài, hay dám đứng dậy trả lời, giơ tay phát biểu, đưa ra ý kiến, quan điểm của mình về những vấn đề được nêu ra…
Có rất nhiều hành động chứng tỏ tính tự lập là vô cùng cần thiết. Edison, một nhà bác học nổi tiếng với nhân loại với những phát minh vĩ đại, đã tự mình tìm tòi, sáng chế ra những thí nghiệm quan trọng mà không phải dựa dẫm vào người khác. Hay gần gũi hơn cả, là những em bé vùng cao trên đất nước Việt Nam này. Bố mẹ phải đi làm từ sớm, các em phải ở nhà chăm em, dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm… Chúng tự ý thức được những việc cần phải làm và sống tự lập.
Ngay từ khi chúng ta còn nhỏ, ông bà cha mẹ đã dạy rằng biết tự lập là một đức tính quan trọng. Thiếu nó, con người không thể hoàn thiện. Tự lập giúp con người suy nghĩ nhiều hơn, tự đánh thức tài năng ẩn dấu trong bản thân và từ đó khơi lên trí sáng tạo. Khi có tính tự lập, con người có ý thức hơn về mọi hành động của mình. Vì hành động nếu chính mình làm ra, ta sẽ phải chịu trách nhiệm về hành động đó. Nếu đó là hành động xấu, chưa đúng, ta sẽ phải trách nhiệm hoàn toàn về hậu quả. Điều này dẫn đến việc con người sẽ ý thức hơn trong từng hành động mình làm ra để tránh gây ra hậu quả xấu. Để có được tính tự lập, con người phải chăm chỉ, cần cù, chịu khó rèn luyện. Tính tự lập giúp con người nhìn toàn diện hơn về đời sống, có cái nhìn bao quát về mọi mặt. Hơn thế, tính tự lập giúp con người khẳng định được giá trị bản thân trong mắt mọi người. Xã hội luôn cần những con người có tính tự lập góp phần hoàn thiện thay đổi đất nước ngày phát triển. Bởi thế những con người có tính tự lập, không để ai nhắc nhở là những người hoàn hảo, được mọi người yêu quý, kính trọng.
Tuy nhiên, về thực tế xã hội ngày nay, hiện trạng mọi người về ý thức tự lập đang là vấn đề cần quan tâm. Học sinh ỷ lại vào các thiết bị điện tử, ỷ lại vào học thêm mà không có ý thức tự học, ỷ lại vào các sách tham khảo… Tính tự lập gần như đang là số 0 với học sinh. Việc học tủ trước khi đi thi, diễn ra thường xuyên dẫn đến điểm kém, và không có kiến thức ở nhiều học sinh. Nhiều đứa trẻ thành phố, quen thói được nuông chiều, ở nhà có giúp việc dọn dẹp mà không biết làm việc nhà. Hay chúng quen được bố mẹ nấu sẵn và không hề biết nấu bất kỳ món ăn nào. Thực trạng này diễn ra rất nhiều, phổ biến. Nhưng vẫn còn rất nhiều người và nhiều học sinh biết rèn cho mình tính tự lập để tìm được con đường đến thành công dễ dàng.
Muốn có được tính tự lập, chúng ta luôn phải tự trau dồi kiến thức, rèn luyện bản thân. Hơn thế phải biết cùng nhau cố gắng rèn luyện đức tính tự lập đáng quý. Tuy vậy, tự lập phải đi cùng sự tỉnh táo và biết tiếp thu ý kiến của mọi người xung quanh.
Thành công sẽ không đến với những ai không có tính tự lập. Bởi tự lập là một trong những điều cốt lõi nhất của con người trên con đường hoàn thiện bản thân.
"tiếng sóng" gợi lên sự chia ly và biến động. Sóng là hình ảnh quen thuộc trong thi ca, thường gắn liền với không gian sông nước nơi diễn ra những cuộc tiễn biệt đầy lưu luyến. Tiếng sóng vỗ có thể hiểu là âm thanh của dòng đời cuộn chảy, đưa li khách vào một hành trình vô định, không rõ ngày trở lại. Nó cũng là tiếng lòng trăn trở, day dứt của những con người mang hoài bão lớn, nhưng phải đối mặt với cô đơn, thử thách.
Ngoài ra, "tiếng sóng" còn mang ý nghĩa về số phận bấp bênh, đầy gian truân. Sóng không ngừng vỗ vào bờ, giống như những cơn sóng cuộc đời luôn thử thách con người. Li khách bước đi, mang theo khát vọng, nhưng cũng đồng nghĩa với việc chấp nhận một tương lai không chắc chắn, đầy phong ba.
Một trong những thông điệp ý nghĩa nhất mà "Tống biệt hành"của Thâm Tâm mang lại là:Dám dấn thân và theo đuổi lý tưởng dù phải chấp nhận cô đơn, thử thách
Trong bài thơ "Tống biệt hành" của Thâm Tâm, hình tượng "li khách" hiện lên đầy bi tráng, thể hiện tinh thần dấn thân, sự cô đơn và khát vọng lý tưởng của một người ra đi không hẹn ngày trở lại. "Li khách" mang trong mình nỗi niềm trăn trở, không chỉ là kẻ du hành đơn thuần mà còn là biểu tượng của những con người mang hoài bão lớn lao, sẵn sàng chấp nhận cô độc để theo đuổi con đường riêng. Hình ảnh “áo vội vàng” và “gió gấp” gợi lên sự gấp gáp, dứt khoát, như thể li khách đang bước vào một cuộc hành trình định mệnh. Đối lập với sự quyết liệt ấy là nỗi buồn của người đưa tiễn, thể hiện qua hình ảnh “lá rơi nhiều” một dấu hiệu của sự chia ly, mất mát. Cả bài thơ nhuốm màu sắc u buồn, nhưng đồng thời cũng toát lên vẻ đẹp bi hùng của nhân vật li khách. Qua đó, Thâm Tâm không chỉ dựng lên một bức tranh ly biệt đầy xúc động mà còn ca ngợi tinh thần dấn thân của những con người dám đi ngược dòng đời để theo đuổi lý tưởng.
Hiện tượng phá vỡ quy tắc ngôn ngữ
- Cách miêu tả "Bóng chiều không thắm, không vàng vọt" rất khác thường. Bình thường, hoàng hôn thường có màu thắm (đỏ, hồng) hoặc vàng vọt (vàng nhạt, úa tàn), nhưng ở đây, nó lại "không thắm, không vàng vọt", tức là không rõ ràng, mơ hồ, khó định dạng.
- Hình ảnh "Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?"** vừa nghịch lý vừa độc đáo. Mắt trong thường gợi sự tinh khiết, sáng rõ, nhưng lại chứa đầy hoàng hôn – một thứ vốn thuộc về không gian rộng lớn bên ngoài.
Tác dụng nghệ thuật
- Thể hiện sự mơ hồ, khó nắm bắt của tâm trạng: Bóng chiều không rõ nét cũng giống như tâm trạng người ở lại, vừa buồn nhưng không bi lụy, vừa nuối tiếc nhưng không tuyệt vọng.
- Tạo hiệu ứng mới lạ, giàu chất tượng trưng: Câu thơ thứ hai gợi lên cảm giác hoàng hôn không chỉ ở ngoài trời mà còn phản chiếu trong đôi mắt – nơi chứa đầy tâm sự, nỗi buồn chia ly.
- Làm nổi bật phong cách lãng mạn, tượng trưng của Thâm Tâm: Ông không miêu tả trực tiếp mà dùng hình ảnh mang tính chất siêu thực, giúp người đọc cảm nhận sâu hơn nỗi buồn chia ly.
1Không gian chia tay
- Không gian trong *Tống biệt hành* gợi lên sự xa xôi, heo hút và đầy chất bi hùng. Hình ảnh **"Đưa người ta không đưa qua sông"** ngay từ câu đầu đã phá vỡ lối chia tay quen thuộc (đưa tiễn bên bến sông), thay vào đó là một cuộc tiễn biệt đặc biệt, không rõ địa điểm nhưng vẫn chất chứa nỗi buồn ly biệt.
- Không gian có sự lạnh lẽo, hoang vu qua các hình ảnh **"áo tiểu thư"**, **"khói thuốc xanh dòng lệ đỏ"**, tạo nên cảm giác cô đơn, bi thương.
2. Thời gian chia tay
- Thời gian trong bài thơ dường như gắn với khoảnh khắc chia ly nhưng lại có cảm giác kéo dài vô tận.
- Nhịp điệu thơ nhanh, dồn dập như một hành trình vội vã, không kịp níu giữ, đặc biệt qua các hình ảnh **"đưa người, ta chỉ đưa người ấy"**, **"mắt lệ cho người, tóc lệ rơi"**.
- Không chỉ là một cuộc chia tay cụ thể, thời gian trong bài thơ còn mang tính biểu tượng, gợi lên những cuộc chia ly định mệnh trong bối cảnh loạn lạc, chiến tranh.
Nhân vật trữ tình là tác giả Thâm Tâm