

Đỗ Cao Minh - Vũ
Giới thiệu về bản thân



































Hình tượng "li khách" trong bài thơ "Tống biệt hành" của Thâm Tâm đã để lại cho em những ấn tượng sâu sắc. Ở khổ 1, khung cảnh chia tay được hiện lên vào một buổi chiều với biết bao nhiêu cảm xúc lưu luyến khó tả. Hình ảnh tượng trưng "tiếng sóng ở trong lòng" như gợi lên những cảm xúc xao xuyến, bộn bề trào dâng trong lòng người lí khách cùng với cả người đưa tiễn về một tương lai vô định. Cảnh chia tay trở nên bịn rịn tựa như buổi hoàng hôn đẹp đầy cảm xúc. Ở khổ 2, hình tượng người li khách càng trở nên hiện rõ hơn với quyết tâm ra đi mãnh liệt. Khát vọng cống hiến làm đẹp với đời đã khiến người li khách có một sức mạnh cao độ. Lời khẳng định đanh thép "chưa về bàn tay không", "không bao giờ nói trở lại", "mẹ già cũng đừng mong" cho thấy sự khôn lớn của một người trưởng thành biết ra đi vì những lý tưởng cao cả. Ở khổ 3 và 4, ta thấy được cảnh người li khách rời xa gia đình. Dù cho có hai chị đã "khuyên nốt em trai dòng lệ sót" và "em nhỏ ngây thơ", người li khách vẫn luôn kiên định với lựa chọn của mình dù rằng điều này là quá khó khăn. Đứng trước những lý tưởng cao đẹp cùng với trách nhiệm của bản thân nơi quê nhà, người li khách đã chọn việc đi theo những lý tưởng của mình để có thể kiên cường vững bước trong mai sau. Qua đó, ta thấy được ở người li khách một khí phách hiên ngang, kiên cường bất khuất với lí tưởng đã đề ra mà không gì có thể lay chuyển. Cuối cùng, khổ 5 cho thấy một tâm trạng xao xuyến bồi hồi của người li khách. Dù phải đứng trước sự thật "người đi thực" rằng bản thân đã ra đi theo lý tưởng, nhưng sâu thẳm bên trong người li khách vẫn là một nỗi nhớ nhà, nỗi buồn chia ly mà có cố quên đi cũng khó. Nhờ có phép điệp từ, ẩn dụ và so sánh cùng những lời lẽ khẳng định đanh thép, hình tượng người li khách đã được hiện lên với những khát vọng lớn lao, mạnh mẽ. Qua đó, hình ảnh người li khách gợi cho chúng ta về ý chí kiên cường, bất khuất trong cuộc sống, nguyện ra đi và hi sinh vì những điều tốt đẹp với một tâm hồn lớn lao.
Qua văn bản, em thấy được rằng sống ở đời cần phải biết ra đi vì nghĩa lớn và sẵn sàng hy sinh bản thân vì mục tiêu đã đề ra. Cùng với đó, cần phải biết trân trọng, ngưỡng mộ những người biết hy sinh vì nghĩa lớn. Bởi lẽ, nghĩa lớn không chỉ giúp con người tôi luyện bản thân trở nên cứng rắn hơn mà đôi khi còn có thể giúp ích cho người khác. Vì lẽ đó, nếu chúng ta biết hy sinh và quý trọng nghĩa lớn thì cuộc sống sẽ trở nên có ý nghĩa hơn và tươi đẹp hơn với những lý tưởng, khát vọng cao quý.
Hình ảnh "tiếng sóng" trong văn bản gợi lên một cảm xúc trào dâng khó tả trong người đưa tiễn với người ra đi trong buổi chia tay. Cảm xúc đó tựa như cơn sóng mạnh mẽ tuôn trào đầy sức sống như tô đậm sự lưu luyến giữa người với người dành cho nhau. Đó chính là một cảm xúc hết sức xao động gợi lên cảm giác không yên bình trong lòng mỗi nhân vật.
- Hiện tượng phá vỡ quy tắc ngôn ngữ thông thường: kết hợp từ bất bình thường ("không thắm", "không vàng vọt", "hoàng hôn trong mắt trong")
- Tác dụng: làm cho câu thơ thêm sinh động và gợi hình, gợi cảm. Gợi lên một khung cảnh chia tay đầy lưu luyến qua đó làm nổi bật tình cảm sâu sắc giữa người đi xa với người đưa tiễn dành cho nhau.
- Không gian: không xác định
- Thời gian: buổi chiều
Nhân vật trữ tình: Li khách (người ra đi)
Câu 1: Bài làm
Truyện ngắn "Hai lần chết" của nhà văn Thạch Lam đã để lại cho em một ấn tượng sâu sắc về nhân vật Dung đây đáng thương, bất hạnh. Là phận con gái trong gia đình nghèo, nàng đã bị cha mẹ đối xử bất công ngay từ khi còn bé. Chính những bất công phải cam chịu ngay từ tấm bé đã khiến trong nàng sinh ra tính chỉ biết an phận, nhẫn nại. Đến khi lấy chồng, nàng lại tiếp tục bị gia đình chồng hắt hủi, phải làm biết bao công việc mà đổi lại vẫn chỉ là sự coi khinh. Tủi nhục quá, nàng đành phải trốn về quê với hy vọng tìm được sự cảm thông từ cha mẹ. Nào ngờ, chính mẹ đẻ của nàng còn nỡ lòng bỏ mặc nàng và còn không muốn nhận nàng làm con nữa. Đau đớn tột cùng, nàng ra sông định tự tử thì lại được người khác cứu giúp. Trên đường về nhà chồng, nhìn bóng dòng sông chảy ra xa cùng với cảnh người hai bên đường bàn tán thì thào, cô đã biết được cái chết thật sự của mình. Từ câu truyện của cô, ta thấy được ở con người cô một tâm hồn nhỏ bé, trong sáng mà phải chịu nhiều đau thương. Dù có phải chịu nhiều bất công từ khi còn nhỏ lẫn cả khi về nhà chồng, cô vẫn không một lời oán trách hay dám đứng lên phản kháng dù chỉ một chút. Khi vào lúc tuyệt vọng quá, cô đành lựa chọn cái chết nhưng kết quả lại không được. Cuối cùng, cô chỉ đành ngậm ngùi chấp nhận số phận. Có thể thấy, hy vọng về tình mẫu tử vẫn luôn nhen nhóm trong lòng cô khi dù cho có bị bố mẹ đối xử bất công ngay khi còn nhỏ nhưng đối với cô, bố mẹ cô vẫn luôn là niềm tin duy nhất để cô trở về khi bị nhà chồng hắt hủi. Chính khoảnh khắc mà mẹ ruột ruồng bỏ cô đã khiến cô hoàn toàn tuyệt vọng và hiểu rằng sẽ không có lối thoát nào ngoài cái chết cho bản thân. Nhờ việc xây dựng tình huống gây cấn, sáng tạo nhân vật qua lời nói và hành động của tác phẩm mà ta có thể thấy được số phận bất hạnh của nhân vật Dung. Số phận bất hạnh ấy cũng là số phận chung của những người phụ nữ trong xã hội phong kiến khi họ luôn bị trói buộc bởi những quan niệm lạc hậu đến từ định kiến xã hội và trong cả chính gia đình mà không có sự tự do lựa chọn hạnh phúc đích thực. Qua đó, khát vọng lớn lao về một xã hội bình đẳng, nhân đạo lại trở nên cao cả hơn bao giờ hết.
Câu 2: Bài làm
Trong xã hội, hạnh phúc chính là thứ cao cả để giúp mỗi người có được niềm vui trong cuộc sống và lấy đó làm động lực bước tiếp. Hạnh phúc thật sự chỉ có ý nghĩa khi con người có được sự tự do lựa chọn điểm đến và mục tiêu mà không bị cấm cản, ép buộc bất cứ điều gì. Tuy nhiên, trong xã hội dù ở bất cứ đâu cũng đều có những thực trạng rất đáng lên án đẩy con người trở nên đau khổ, bế tắc. Trong số đó, việc cha mẹ áp đặt con cái trong hôn nhân là một tình trạng đáng xấu hổ gây ra sự rạn nứt trong hạnh phúc gia đình, khiến biết bao người mãi mãi chìm đắm trong sự mệt mỏi và bất hạnh của một tình yêu sai trái.
Việc cha mẹ áp đặt con cái trong hôn nhân là việc cha mẹ ép buộc con cái phải kết hôn với người theo đúng ý mình mà không cho con cái được lựa chọn. Cùng với đó, cha mẹ cũng tiếp tục cấm cản con cái không được theo đuổi bên cạnh người mà con cái thật sự yêu và có tình cảm. Hoặc nếu có, điều đó cũng sẽ luôn đi kèm với những yêu cầu, đòi hỏi vô lý do cha mẹ đưa ra để khiến con cái dễ dàng từ bỏ tình yêu của mình. Đây chính là một thực trạng rất đáng quan tâm vì nó khiến khoảng cách giữa cha mẹ và con cái gia tăng làm tan vỡ hạnh phúc gia đình.
Trong xã hội thời xưa, khi mà mọi thứ đều được thực hiện dựa trên những quan niệm phong kiến thì điều này trở nên rất phổ biến. Rất nhiều những cuộc hôn nhân được tiến hành cũng chỉ vì từ sự áp đặt của cha mẹ và kết quả của chúng thường dẫn tới sự đổ vỡ trong hạng phúc. Trong xã hội ngày nay, khi mà tầm nhìn của mọi người về những quy chuẩn đạo đức đã dần trở nên thoáng hơn thì điều này không còn phổ biến nữa. Nhưng, không phổ biến cũng không phải là đã biến mất hoàn toàn. Hệ lụy của những quan niệm phong kiến thời xưa vẫn còn nên những vụ cưỡng bức hôn nhân vẫn diễn ra. Thật đau xót biết làm sao khi vẫn còn phải chứng kiến những cô gái trẻ đau lòng về nhà chồng dù vẫn còn ở độ tuổi mới lớn chỉ vì bị bố mẹ ép buộc. Ở độ tuổi đó, đáng lẽ ra các cô gái sẽ có thể tiếp tục học hành, chuẩn bị cho sự nghiệp ổn định để phát triển tương lai. Vậy mà giờ đây, họ phải đành lòng chịu sự ruồng bỏ của cha mẹ, đi theo nhà chồng với biết bao nhiêu những ước mơ dần vụt tắt bởi cuộc hôn nhân không như ý. Thực trạng đó khiến chúng ta sao có thể đành lòng bỏ qua được khi mà xã hội sẽ dần bị hoen ố bởi những cuộc hôn nhân không trọn vẹn.
Vậy điều này đến từ đâu? Từ rất nhiều nguyên do. Đầu tiên là bởi những quan niệm lạc hậu, cũ kỹ. Rất nhiều quan niệm như việc con nhà giàu không được lấy con nhà nghèo, người dân tộc này không được lấy dân tộc kia,... đã khiến cha mẹ áp đặt con cái trong hôn nhân với mong muốn giữ gìn nét đẹp truyền thống. Tiếp theo là ảnh hưởng từ thế hệ đi trước. Với nhiều cha mẹ, bản thân họ lấy được nhau cũng chỉ vì khi còn trẻ cũng đã từng bị bố mẹ của mình sắp đặt theo đúng ý muốn. Dù ngay lúc đầu vẫn còn bỡ ngỡ nhưng dần dần, họ đã hiểu được nhau khi đã về bên nhau và nghĩ rằng điều này có thể tiếp tục được áp đặt lên con cái của mình. Tiếp theo, đó chính là việc cha mẹ bị những giá trị vật chất làm mờ mắt và muốn đánh đổi con cái để có được chúng. Sự cuốn hút từ những khoản tiền sính lễ đã khiến nhiều cha mẹ sẵn sàng ép buộc con cái đi theo người ta mà không quan tâm tới suy nghĩ thật sự của con cái. Tiếp theo là việc cha mẹ quan tâm con cái, lo lắng không muốn con cái chọn nhầm người để rồi sẽ phải chịu khổ cả đời. Dù là với mục đích tốt nhưng điều này vẫn xuất phát từ mong muốn cá nhân của cha mẹ chứ không thật sự đến từ con cái. Tóm lại, có rất nhiều lý do khiến cha mẹ ép buộc con cái trong hôn nhân nhưng dù là với lý do gì đi nữa, đa phần chúng đều vẫn luôn gây ra rạn nứt giữa cha mẹ và con cái khiến tình cảm dần bị phai nhạt.
Với nhiều trường hợp, sự áp đặt của cha mẹ trong hôn nhân với con cái đôi khi là một lựa chọn tốt. Bởi lẽ, nếu như con cái dự định chọn một cuộc hôn nhân tự nguyện nhưng chắc chắn sẽ không mang lại hạnh phúc trong tương lai, việc cha mẹ kịp thời ngăn cản là một việc hết sức đúng đắn. Dù vậy, vẫn có rất nhiều trường hợp cha mẹ áp đặt con cái phải chấp nhận một cuộc hôn nhân không tự nguyện và chắc chắn cũng không thể đem lại hạnh phúc thì điều này là hoàn toàn sai trái. Bởi lẽ, nếu cuộc hôn nhân được thực hiện, người có được hạnh phúc thật sự sẽ chỉ là cha mẹ với những lợi ích mà họ có được từ việc áp đặt con cái. Khi đó, con cái sẽ phải chịu rất nhiều thiệt thòi và đau khổ bởi một cuộc hôn nhân mà họ không hề mong muốn.
Với tình trạng đáng quan tâm này, chúng ta cần phải có những biện pháp giải quyết đúng đắn. Cha mẹ và con cái nên dành chút thời gian quan tâm, thấu hiểu nhau để mỗi người đều có thể hiểu được mong muốn thật sự của đối phương. Ngoài ra, các cuộc hôn nhân đều cần được cha mẹ và con cái xem xét, lựa chọn kỹ lưỡng. Với những quan niệm lạc hậu và cổ hủ, cần phải có những biện pháp tuyên truyền đúng đắn cho mỗi bậc cha mẹ thấu hiểu và loại bỏ chúng. Để thực hiện được những điều đó, cần có sự đồng lòng chặt chẽ từ cả cha mẹ và con cái để sợi dây kết nối được hàn gắn lại.
Sự áp đặt của cha mẹ với con cái trong hôn nhân dù không phải mới và nhiều như xưa, nhưng nó vẫn tiếp tục tồn tại gây ra nhiều rào cản trong sự kết nối giữa cha mẹ với con cái lẫn nhau. Trong một xã hội văn minh và phát triển, hạnh phúc của con người là một thứ không thể thiếu. Tất cả chúng ta đều cần có ý thức đồng lòng chung sức giải quyết tình trạng này để xây dựng nên xã hội tốt đẹp, ngập tràn tiếng cười của hạnh phúc.
Câu 1: Thể loại : Truyện ngắn
Câu 2: Đề tài : số phận đau khổ và bất công của người phụ nữ trong xã hội phong kiến.
Câu 3: Trong văn bản, cùng với ngôi kể thứ ba mà người kể chuyện vừa kể lại câu chuyện, vừa như nhập tâm vào nhân vật. Điều này giúp người đọc phần nào hiểu được sự đồng điệu trong suy nghĩ và tâm hồn của người kể với nhân vật và giúp cho mạch truyện trở nên thống nhất chặt chẽ, sâu sắc và đầy cảm xúc.
Câu 4: Đoạn trích trên đã cho thấy sự đau đớn, tuyệt vọng và bế tắc trong tâm hồn của Dung. Nàng đau đớn vì không gì có thể cứu rỗi được bản thân ngoài cái chết với hình ảnh dòng sông gợi lên cái chết là một sự giải thoát. Nàng tuyệt vọng, bế tắc vì giờ đây khi về nhà chồng thì "mới hẳn là chết đuối" và mọi thứ đều không còn gì có thể cứu rỗi được nàng nữa, đó mới chính là cái chết thật sự với hình ảnh dòng sông tượng trưng cho cái chết.
Câu 5: Thông qua số phận đáng thương của nàng Dung, tác giả đã thể hiện một tình cảm sâu sắc với số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Tình cảm ấy chứa chan biết bao sự cảm thông, chia sẻ với số phận bất hạnh mà họ phải chịu đựng với những quan niệm lạc hậu. Từ đó, thực trạng xã hội phong kiến đầy bất công, đau khổ được phơi bày và lên án kịch liệt. Qua đó, tác giả đặt ra cho chúng ta bài học về tình thương yêu, sự bình đẳng trong cuộc sống trở nên cao quý biết nhường nào để giúp mỗi người có được một cuộc đời hạnh phúc trọn vẹn.
Câu 1: Bài làm
Trong thế giới Văn học, có rất nhiều những mẩu truyện ngắn đa dạng phản ánh những vấn đề đạo đức trong đời sống hằng ngày, từ đó đặt ra cho chúng ta những bài học về cách đối nhân xử thế, gìn giữ vẻ đẹp đạo đức của bản thân trong cuộc sống. Trong số đó, tác phẩm "Giữa người với người" của Nguyễn Ngọc Tư đã nói lên tình trạng vô cảm trong xã hội cũng như việc sử dụng mạng xã hội sai lệch. Trong câu truyện, tác giả đã đưa ra một loạt những câu chuyện thực tế liên quan tới đời sống mà tác giả đã từng chứng kiến. Từ câu chuyện liên quan tới cuộc sống của tác giả về việc có người yêu là bác sĩ đăng tải tình trạng bệnh nhân lên mạng xã hội chỉ để kiếm được sự thích thú từ người ngoài, tác giả đã đưa ra một loạt các câu chuyện khác trong cuộc sống như những người bán bắp, giới hủ tiếu gõ, việc hôi của, ... để nói lên tình trạng đáng sợ của sự vô cảm và mặt trái của mạng xã hội. Mạng xã hội đã phần nào khiến con người trở nên biến chất từ sự say mê, thích thú vô hạn chỉ để kiếm vài lượt tương tác đẹp. Nó đã góp phần khiến sự vô cảm tăng cao gây nên một rào cản vô hình ngăn cách tình người trong xã hội. Dù cũng có những lợi ích riêng phục vụ cuộc sống, nhưng nếu không được sử dụng đúng cách thì mạng xã hội chẳng khác nào một lọ thuốc độc gây tha hóa nhân cách con người từ việc gây ra tổn thương cho người khác rồi thậm chí còn cười cợt trên nỗi đau của họ. Bên cạnh đó, sự vô cảm và trục lợi trên nỗi đau của người khác cũng chính là một d điều cực kỳ cay đắng trong xã hội khi mà con người sẵn sàng chà đạp lên nhau vì những toan tính, lợi ích cá nhân rẻ mạt. Nhờ những dẫn chứng lý lẽ đầy thuyết phục trong thực tế kết hợp lập luận chặt chẽ cùng giọng văn trong sáng, tác giả đã cho chúng ta thấy được sự nguy hiểm của tình trạng này để từ đó đặt ra bài học về việc sử dụng mạng xã hội và cách đối nhân xử thế trong cuộc sống để giúp chúng ta cỏ được nhận thức đúng đắn để giữ gìn nhân cách đạo đức trong sáng. Từ tác phẩm với chính những dẫn chứng thực tế trong cuộc sống hằng ngày, ta đã thấy được những tác hại khôn lường của sự vô cảm và mặt trái của mạng xã hội và chúng ta ai cũng cần phải loại bỏ chúng. Đó là trách nhiệm chung của cộng đồng vì một xã hội văn minh, tốt đẹp mà tác giả đã cho thấy rõ từ tác phẩm.
Câu 2: Bài làm
Trong một xã hội hiện đại, mọi thứ đều luôn đều đặn phát triển từng ngày để phục vụ cuộc sống được no đủ và tốt đẹp hơn cho mỗi người. Đó chính là một lợi ích đáng quý vì cuộc sống của ai cũng đều rất cần sự đầy đủ, vui vẻ để giúp tô đậm bức tranh cuộc sống đẹp đẽ, rực rỡ. Tuy nhiên, sự phát triển của xã hội hiện đại cũng kéo theo sự lên cao của giá trị vật chất và ham muốn cá nhân khiến những giá trị đạo đức dần bị xói mòn. Điều này đã khiến nhân cách con người trở nên tha hóa, đê tiện khi bị làm mờ bởi việc chạy theo những lợi ích vật chất và mong muốn cá nhân rồi bị nhiễm bẩn bởi những điều hèn hạ. Một trong số đó chính là sự thờ ơ và vô cảm trong mỗi con người - một thực trạng đáng lo ngại trong cuộc sống.
Sự thờ ơ, vô cảm chính là việc mà con người luôn tỏ ra hờ hững, không quan tâm với những thứ xung quanh mình. Đó chính là việc mà khi con người đã tỏ ra quá chán ngán với mọi thứ xung quanh, sự tốt bụng và tử tế đã dần lụi tàn. Sự thờ ơ, vô cảm là khi còn người đã không còn có những mong muốn tốt đẹp nữa thì liền chọn cách buông xuôi, phó mặc mọi thứ trôi theo số phận và dòng chảy thời gian. Điều đó khiến sự tươi đẹp của xã hội dần trở nên nhem nhuốc và xám xịt một màu u ám khi mọi thứ trong mắt mỗi người đều không còn quan trọng và đáng quý.
Trong một xã hội hiện đại, sự thờ ơ và vô cảm luôn được thể hiện ở nhiều mặt khác nhau. Từ những vụ hôi của trên đường hay thấy người khác bị nạn mà không cứu, chúng đều xuất phát từ sự thờ ơ và vô cảm. Sự thờ ơ và vô cảm cũng khiến lòng dạ con người trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết từ việc cười cợt trên nỗi đau của người khác hoặc lợi dụng nỗi đau của người bị nạn chỉ để kiếm được những lượt like vô tri trên mạng xã hội nhằm đánh bóng danh hiệu bản thân. Mỗi năm, đã có biết bao nhiêu vụ tự tử xảy ra mà một phần nguyên nhân là vì việc không được người khác can ngăn, cứu giúp kịp thời. Hay không nói đâu xa, trong trường học cũng có rất nhiều bạn học sinh không biết cố gắng nỗ lực học tập bởi lẽ những bạn đó đã dễ dàng buông xuôi bỏ cuộc , chấp nhận việc học tập của bản thân có ra sao cũng được. Điều này khiến một bộ phận học sinh có kết quả học tập giảm sút gây ra nhiều hiện tượng đáng lo ngại như trốn học, lười học,... Ngoài ra, sự thờ ơ và vô cảm với chính bản thân cũng có thể xảy ra trong con người nếu chúng ta dễ dàng chấp nhận thực tại đã trở nên thất bại mà không biết nỗ lực phấn đấu. Để rồi cuối cùng, kết quả của điều đó chỉ là việc bị đào thải khỏi vòng quay phát triển của xã hội cùng những ý định dại dột gây ra đau khổ cho người thân.
Giống như ngọn khói được bắt nguồn từ lửa, sự thờ ơ và vô cảm cũng có những nguyên nhân nhất định. Đầu tiên, đó chính là việc mà con người đã mất niềm tin vào những điều tốt đẹp. Có rất nhiều người, ban đầu luôn cố gắng phấn đấu kiên trì, xây dựng cho bản thân một nhân cách đạo đức tốt đẹp trong mắt người khác để có được sự yêu quý, nhưng đối lại họ chỉ là những kết quả vô ích, thậm chí nhiều người còn bị hại khi bị người khác lợi dụng sự tốt bụng của bản thân. Dần dần, tâm lý chán nản và mệt mỏi dần sinh ra trong con người và sự thờ ơ, vô cảm bắt đầu từ đây. Tiếp theo, việc phải chịu đựng quá nhiều những nỗi đau không nói nên lời mà không có đủ dũng khí để vượt qua cũng khiến con người trở nên vô cảm. Bởi khi đó, niềm tin vào cuộc sống đã biến mất và những giá trị đạo đức đã dần bị phai nhạt. Cuối cùng, trong một xã hội hiện đại có mọi thứ luôn từng bước phát triển khiến giá trị vật chất tăng cao với những ảo mộng và các thú vui hão huyền thì sự thờ ơ vô cảm cũng bị nhen nhóm. Bởi lẽ, con người ai cũng đều phải tất bật lo toan cho cuộc sống của riêng mình thì đâu còn mấy ai muốn để tâm tới người khác. Thậm chí, những thú vui hão huyền cũng khiến con người sẵn sàng cười cợt trên nỗi đau của người khác chỉ để kiếm được cho bản thân một sự giải tỏa sâu một ngày mệt mỏi mà không nghĩ tới những tổn thương mà người bị hại phải gánh chịu khiến sự thờ ơ, vô cảm như tăng cao lên khiến những hành động tử tế dần ít đi trong xã hội.
Với một xã hội hiện đại ngày nay, sự thờ ơ và vô cảm chính là loại bệnh tật đáng sợ nhất. Nó khiến khoảng cách giữa người với người tăng cao và bị ngăn cách bởi rào cản vô hình. Nó khiến những giá trị đạo đức cơ bản nhất, tốt đẹp nhất trong mỗi con người dần bị phai nhạt và trôi xuôi biến mất. Vì lẽ đó, nhân cách con người trở nên xấu xa, ti tiện hơn bao giờ hết và những tệ nạn sẽ dần tăng cao, nhiều ước mơ sẽ bị vụt tắt. Bởi lẽ, khi con người đã không còn muốn quan tâm nhau, không còn muốn cố gắng vì bất cứ điều gì thì mỗi người đều sẽ trở nên thay đổi và đánh mất đi các giá trị tốt đẹp của bản thân. Từ đó, sắc màu tươi đẹp của cuộc sống mỗi người sẽ dần bị bôi đen và xã hội sẽ không còn được tươi đẹp nữa vì những hành động xấu xa, đê tiện được tiếp tay bởi sự thờ ơ và vô cảm.
Từ những tác hại khôn lường của sự thờ ơ và vô cảm, điều đó đã đặt ra cho chúng ta một thử thách về việc loại bỏ nó. Cần phải biết quan tâm giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau cố gắng vượt khó thì sự thờ ơ và vô cảm sẽ dần được biến mất. Hãy thay những lời chửi rủa, trách mắng bằng những lời lẽ động viên khen ngợi, thay sự nghi kỵ quá khích bằng sự tin tưởng vào những điều tốt đẹp, chúng ta sẽ tháo bỏ sợi xích làm ngắt đi sự kết nối giữa người với người được làm từ sự vô cảm. Để làm được điều đó, chúng ta cần có ý thức trách nhiệm được xuất phát bên trong mỗi người. Đó chính là một trách nhiệm cao quý của mỗi con người để cùng nhau xây dựng xã hội văn minh.
Dù trong hoàn cảnh nào, cũng không được từ bỏ đi những giá trị đạo đức cao đẹp của bản thân. Đừng nên để những suy nghĩ tiêu cực lấn áp lý trí khiến sự thờ ơ và vô cảm xuất hiện trong tâm hồn. Sự thờ ơ và vô cảm là một liều thuốc kịch độc mà chúng ta không ai được phép uống. Cần phải biết tỉnh táo và dang tay đón mở những điều tốt đẹp để sự thờ ơ và vô cảm sẽ không thế xuất hiện.
Câu 1: Thể loại : Truyện ngắn
Câu 2: Đề tài : phê phán sự thờ ơ, vô cảm của con người trong xã hội hiện đại cũng như việc chia sẻ, phát tán các thông tin sai sự thật và tiêu cực lên mạng xã hội đã để lại những hậu quả khôn lường để từ đó đặt ra bài học cho mỗi người về việc phải biết cách giữ gìn nhân cách đạo đức tốt đẹp và tiếp cận, chia sẻ các thông tin đúng đắn, có chuẩn mực trên mạng xã hội trong thời buổi xã hội phát triển hiện đại không ngừng về mọi mặt.
Câu 3:
- Phép liệt kê : đưa ra các dẫn chứng thực tế về hậu quả tiêu cực do thông tin sai lệch trên mạng xã hội để lại cho người bị hại : những người bán bắp luộc chết giấc với tin nồi nước luộc có pin đèn, giới hủ tiếu gõ sập tiệm với tin nồi nước dùng có chuột cống, chè bưởi có thuốc rầy.
- Tác dụng : tăng tính thuyết phục cho văn bản. Cho thấy tác hại nghiêm trọng của những thông tin sai lệch trên mạng xã hội để lại đã khiến nhiều người bị ảnh hưởng xấu để từ đó đặt ra yêu cầu cho mỗi người về việc cần phải biết tiếp cận, chia sẻ các thông tin hữu ích và đúng với thực tế trong thời buổi mạng xã hội đã trở nên phổ biến trong đời sống để tránh để lại hậu quả tiêu cực.
Câu 4: Hai câu văn này đã gợi ra cho em thực trạng đáng xấu hổ về sự thờ ơ, vô cảm cũng như sự trực lợi trên nỗi đau của người khác của con người Việt Nam hiện nay. Khi mà, người ta ra đường thấy người khác hoạn nạn lại chẳng những không cứu giúp, thậm chí còn tranh thủ cố gắng kiếm chác cho bản thân một chút lợi ích vật chất dù là nhỏ nhất từ nỗi đau của người khác mà nỡ lòng vứt bỏ các giá trị nhân cách đạo đức. Đó là một thực trạng đau lòng đáng báo động về đạo đức con người hiện nay và cần chúng ta ai cũng phải biết giữ gìn vẻ đẹp nhân cách của mình, tránh để sự vui vẻ hay hám lợi mà nỡ lòng cười cợt, trục lợi trên nỗi đau của người khác khiến những vết thương đó khó có thể nguôi ngoai.
Câu 5: Qua văn bản, em rút ra bài học về việc cần phải giữ cho bản thân lòng đạo đức tốt đẹp trong việc ứng xử với mọi tình huống trong xã hội cũng như phải biết tiếp cận, chia sẻ các thông tin đúng đắn trên mạng xã hội. Không bao giờ được phép để sự hám lợi, đùa cợt thái quá lấn áp lý trí khiến bản thân gây ra những hành động sai trái làm tổn thương người khác. Bởi lẽ, trong thời buổi mà giá trị vật chất lên cao cũng như công nghệ mạng xã hội đã trở nên rất phổ biến, mọi hành động sai trái của bản thân gây ra dù nhỏ đến đâu thì cũng đều khiến người khác phải chịu thiệt thòi, khiến nỗi đau của họ tăng thêm. Ngoài ra, cần phải biết tiếp cận và chia sẻ các thông tin đúng với thực tế khi sử dụng mạng xã hội, không vội vàng chạy theo số đông khi mọi thứ vẫn chưa rõ ràng để khiến một cá nhân, một bộ phận nào đó phải chịu đựng những tổn thương sâu sắc. Đó chính là những bài học quý giá mà trong chúng ta ai cũng cần phải biết nhìn nhận để cùng nhau xây dựng một xã hội văn minh, tốt đẹp.