TRẦN NGỌC LINH

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của TRẦN NGỌC LINH
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Topic 1:

In the future, one of the most popular jobs will be that of an AI specialist. As technology continues to grow, artificial intelligence will play a bigger role in our lives—from healthcare and education to transportation and communication. AI specialists will design, train, and improve intelligent systems to solve real-world problems. This job will require strong skills in computer science, data analysis, and critical thinking. It will also offer high salaries and many opportunities for career development. With more industries relying on smart machines, AI specialists will become essential in building a better and more efficient future for everyone. It's a challenging yet exciting job for those who love innovation. Topic 2: One major problem in my city is traffic congestion. Every day, during rush hours, streets become overcrowded with cars, buses, and motorbikes, causing long delays and air pollution. This not only wastes time but also affects people's health due to increased stress and poor air quality. To solve this issue, the city should improve public transportation by adding more buses and trains that run frequently and on time. Encouraging people to use bicycles or carpool can also help reduce the number of vehicles on the road. In addition, building more pedestrian-friendly streets and expanding green spaces would promote walking and reduce traffic. With these efforts, the city could become a cleaner, healthier, and more efficient place to live.

1. If the city don't fix the traffic lights, there might be more accidents.

2. The team was discussing about the repair plan when the manager walked in last night.

1. There were so many customers that we had to work overtime.

2. If more bike lanes are not added, people won't feel safe cycling.

3. I expect to get feedback on my job application.


Câu 1:

Bài làm

Ngôn ngữ là linh hồn của một dân tộc, là sợi dây gắn kết quá khứ, hiện tại và tương lai. Vì vậy, việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt – ngôn ngữ dân tộc ta – là trách nhiệm thiêng liêng của mỗi người Việt Nam. Trong thời kỳ hội nhập, tiếng Việt ngày càng chịu nhiều tác động từ các yếu tố nước ngoài. Thực trạng lạm dụng từ ngữ ngoại lai, sử dụng tiếng Việt pha tạp, sai chính tả, nói năng cẩu thả ngày càng phổ biến, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến vẻ đẹp, sự chuẩn mực và bản sắc văn hóa dân tộc. Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt không chỉ là dùng đúng chính tả, ngữ pháp mà còn là nói, viết mạch lạc, trong sáng, giàu hình ảnh và cảm xúc. Đó cũng là cách chúng ta thể hiện lòng yêu nước, sự tự hào dân tộc. Mỗi người cần trau dồi vốn từ, ý thức sử dụng ngôn ngữ chuẩn mực trong học tập, giao tiếp và sáng tạo nghệ thuật. Hơn thế nữa, việc bảo vệ tiếng Việt chính là góp phần gìn giữ bản sắc dân tộc Việt Nam trong dòng chảy văn hóa toàn cầu ngày nay.

Bài 2:

Bài làm Phạm Văn Tình là một nhà nghiên cứu và giảng viên nổi tiếng, và trong bài thơ "Tiếng Việt của chúng mình trẻ lại trước mùa xuân", ông đã thể hiện tình yêu và niềm tự hào sâu sắc đối với ngôn ngữ tiếng Việt – thứ tài sản vô giá của dân tộc. Bài thơ không chỉ là lời ca ngợi tiếng Việt mà còn là lời nhắc nhở chúng ta về sự sống động, vẻ đẹp và giá trị của tiếng mẹ đẻ trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc. Về nội dung, bài thơ của Phạm Văn Tình khắc họa một hình ảnh sống động về sự gắn bó mật thiết giữa tiếng Việt và những mốc lịch sử quan trọng của dân tộc. Tiếng Việt đã đồng hành cùng nhân dân trong những thời khắc oai hùng, từ khi đất nước dựng nước, "thuở mang gươm mở cõi dựng kinh thành", cho đến những chiến công vang dội như trận đánh ở Cổ Loa, rồi qua những bài hịch, lời kêu gọi của các vị anh hùng dân tộc. Tiếng Việt không chỉ là ngôn ngữ giao tiếp mà còn là tiếng lòng của dân tộc qua những tác phẩm văn học kiệt tác như Truyện Kiều của Nguyễn Du, là sự liên kết của quá khứ và hiện tại. Đặc biệt, tiếng Việt không chỉ lưu giữ ký ức của những thế hệ đi trước mà còn là sự sống động trong từng nhịp thở của dân tộc hiện nay, từ những câu chuyện đời thường đến những lời chúc Tết, từ những lời ru của bà đến những câu hát dân ca, đều phản ánh rõ nét tình yêu quê hương, đất nước. Bài thơ cũng thể hiện tiếng Việt không chỉ bền bỉ mà còn "trẻ lại" theo thời gian. Trong thiên niên kỷ mới, ngôn ngữ này không chỉ sống sót mà còn phát triển mạnh mẽ, hòa nhập với sự phát triển của xã hội, đồng thời vẫn giữ được bản sắc và sức sống riêng biệt. Tiếng Việt như một "bánh chưng xanh" – biểu tượng của đất mẹ, của sự bền vững và tinh túy; như "bóng chim Lạc bay ngang trời" – đại diện cho sự vươn xa, không ngừng khẳng định giá trị qua mọi thời kỳ. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ tự do, không gò bó, giúp tác giả dễ dàng bộc lộ cảm xúc và suy nghĩ. Những hình ảnh trong bài thơ vô cùng sinh động và giàu sức liên tưởng, như "bánh chưng xanh", "bóng chim Lạc bay ngang trời", "hạt giống nảy lộc" hay "lời chúc sớm mai", đều gợi lên vẻ đẹp trường tồn của tiếng Việt, đồng thời tạo ra một cảm giác gần gũi, ấm áp. Giọng điệu thơ sôi nổi, thiết tha, chứa chan niềm tự hào và cảm xúc dâng trào, khiến người đọc cảm nhận sâu sắc tầm quan trọng của tiếng Việt trong đời sống văn hóa tinh thần của dân tộc. Các hình ảnh này vừa khắc họa vẻ đẹp của tiếng Việt, vừa gắn kết với những giá trị truyền thống, mang lại sự hòa hợp giữa quá khứ và hiện tại. Nhìn chung, "Tiếng Việt của chúng mình trẻ lại trước mùa xuân" là bài thơ chứa đựng thông điệp mạnh mẽ về sự trân trọng và gìn giữ ngôn ngữ dân tộc. Tác giả khẳng định rằng tiếng Việt không chỉ là phương tiện giao tiếp mà còn là một phần của bản sắc văn hóa, là tài sản tinh thần của dân tộc. Trong bối cảnh toàn cầu hóa hiện nay, việc bảo vệ và phát huy tiếng Việt là bảo vệ một phần linh hồn dân tộc, giúp chúng ta không bị hòa tan trong dòng chảy văn hóa toàn cầu mà vẫn giữ được sự đặc sắc, sự độc đáo của mình.

Câu 1:

Bài làm

Ngôn ngữ là linh hồn của một dân tộc, là sợi dây gắn kết quá khứ, hiện tại và tương lai. Vì vậy, việc giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt – ngôn ngữ dân tộc ta – là trách nhiệm thiêng liêng của mỗi người Việt Nam. Trong thời kỳ hội nhập, tiếng Việt ngày càng chịu nhiều tác động từ các yếu tố nước ngoài. Thực trạng lạm dụng từ ngữ ngoại lai, sử dụng tiếng Việt pha tạp, sai chính tả, nói năng cẩu thả ngày càng phổ biến, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến vẻ đẹp, sự chuẩn mực và bản sắc văn hóa dân tộc. Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt không chỉ là dùng đúng chính tả, ngữ pháp mà còn là nói, viết mạch lạc, trong sáng, giàu hình ảnh và cảm xúc. Đó cũng là cách chúng ta thể hiện lòng yêu nước, sự tự hào dân tộc. Mỗi người cần trau dồi vốn từ, ý thức sử dụng ngôn ngữ chuẩn mực trong học tập, giao tiếp và sáng tạo nghệ thuật. Hơn thế nữa, việc bảo vệ tiếng Việt chính là góp phần gìn giữ bản sắc dân tộc Việt Nam trong dòng chảy văn hóa toàn cầu ngày nay.

Bài 2:

Bài làm Phạm Văn Tình là một nhà nghiên cứu và giảng viên nổi tiếng, và trong bài thơ "Tiếng Việt của chúng mình trẻ lại trước mùa xuân", ông đã thể hiện tình yêu và niềm tự hào sâu sắc đối với ngôn ngữ tiếng Việt – thứ tài sản vô giá của dân tộc. Bài thơ không chỉ là lời ca ngợi tiếng Việt mà còn là lời nhắc nhở chúng ta về sự sống động, vẻ đẹp và giá trị của tiếng mẹ đẻ trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc. Về nội dung, bài thơ của Phạm Văn Tình khắc họa một hình ảnh sống động về sự gắn bó mật thiết giữa tiếng Việt và những mốc lịch sử quan trọng của dân tộc. Tiếng Việt đã đồng hành cùng nhân dân trong những thời khắc oai hùng, từ khi đất nước dựng nước, "thuở mang gươm mở cõi dựng kinh thành", cho đến những chiến công vang dội như trận đánh ở Cổ Loa, rồi qua những bài hịch, lời kêu gọi của các vị anh hùng dân tộc. Tiếng Việt không chỉ là ngôn ngữ giao tiếp mà còn là tiếng lòng của dân tộc qua những tác phẩm văn học kiệt tác như Truyện Kiều của Nguyễn Du, là sự liên kết của quá khứ và hiện tại. Đặc biệt, tiếng Việt không chỉ lưu giữ ký ức của những thế hệ đi trước mà còn là sự sống động trong từng nhịp thở của dân tộc hiện nay, từ những câu chuyện đời thường đến những lời chúc Tết, từ những lời ru của bà đến những câu hát dân ca, đều phản ánh rõ nét tình yêu quê hương, đất nước. Bài thơ cũng thể hiện tiếng Việt không chỉ bền bỉ mà còn "trẻ lại" theo thời gian. Trong thiên niên kỷ mới, ngôn ngữ này không chỉ sống sót mà còn phát triển mạnh mẽ, hòa nhập với sự phát triển của xã hội, đồng thời vẫn giữ được bản sắc và sức sống riêng biệt. Tiếng Việt như một "bánh chưng xanh" – biểu tượng của đất mẹ, của sự bền vững và tinh túy; như "bóng chim Lạc bay ngang trời" – đại diện cho sự vươn xa, không ngừng khẳng định giá trị qua mọi thời kỳ. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ tự do, không gò bó, giúp tác giả dễ dàng bộc lộ cảm xúc và suy nghĩ. Những hình ảnh trong bài thơ vô cùng sinh động và giàu sức liên tưởng, như "bánh chưng xanh", "bóng chim Lạc bay ngang trời", "hạt giống nảy lộc" hay "lời chúc sớm mai", đều gợi lên vẻ đẹp trường tồn của tiếng Việt, đồng thời tạo ra một cảm giác gần gũi, ấm áp. Giọng điệu thơ sôi nổi, thiết tha, chứa chan niềm tự hào và cảm xúc dâng trào, khiến người đọc cảm nhận sâu sắc tầm quan trọng của tiếng Việt trong đời sống văn hóa tinh thần của dân tộc. Các hình ảnh này vừa khắc họa vẻ đẹp của tiếng Việt, vừa gắn kết với những giá trị truyền thống, mang lại sự hòa hợp giữa quá khứ và hiện tại. Nhìn chung, "Tiếng Việt của chúng mình trẻ lại trước mùa xuân" là bài thơ chứa đựng thông điệp mạnh mẽ về sự trân trọng và gìn giữ ngôn ngữ dân tộc. Tác giả khẳng định rằng tiếng Việt không chỉ là phương tiện giao tiếp mà còn là một phần của bản sắc văn hóa, là tài sản tinh thần của dân tộc. Trong bối cảnh toàn cầu hóa hiện nay, việc bảo vệ và phát huy tiếng Việt là bảo vệ một phần linh hồn dân tộc, giúp chúng ta không bị hòa tan trong dòng chảy văn hóa toàn cầu mà vẫn giữ được sự đặc sắc, sự độc đáo của mình.