

Ngoc Anh Tạ
Giới thiệu về bản thân



































Gọi số có hai chữ số là \(a b\), nghĩa là số đó có giá trị:
\(N = 10 a + b\)Điều kiện bài toán cho:
\(\left(\right. 10 a + b \left.\right)^{2} = \left(\right. a + b \left.\right)^{2}\)Bước 1: Khai triển phương trình
\(100 a^{2} + 20 a b + b^{2} = a^{2} + 2 a b + b^{2}\)Rút gọn hai vế:
\(100 a^{2} + 20 a b + b^{2} - a^{2} - 2 a b - b^{2} = 0\) \(99 a^{2} + 18 a b = 0\) \(99 a \left(\right. a + \frac{18}{99} b \left.\right) = 0\)Bước 2: Giải tìm a và b
- Vì \(a\) là chữ số hàng chục nên \(a \neq 0\).
- Chia cả hai vế cho 9:
Do \(a \neq 0\), nên:
\(11 a + 2 b = 0\)Giải phương trình \(11 a + 2 b = 0\), ta thấy rằng không có chữ số \(a\) và \(b\) nào thỏa mãn điều kiện \(0 \leq a , b \leq 9\).
Vậy không có số nào thỏa mãn bài toán.
Người phụ nữ bước ra từ chiến tranh mang trong mình vẻ đẹp kiên cường, bất khuất nhưng cũng đầy dịu dàng, nhân hậu. Họ không chỉ là những chiến sĩ dũng cảm, sẵn sàng hy sinh tuổi thanh xuân để bảo vệ quê hương, mà còn là những người mẹ, người vợ giàu lòng yêu thương, luôn che chở, hy sinh cho gia đình. Dù trải qua biết bao gian khổ, họ vẫn giữ vững tinh thần lạc quan, niềm tin vào cuộc sống. Chiến tranh có thể để lại trên họ những vết thương, những mất mát, nhưng không thể dập tắt được ánh sáng của lòng nhân ái, nghị lực phi thường và khát khao hạnh phúc. Chính vẻ đẹp ấy làm nên hình ảnh người phụ nữ Việt Nam – vừa mạnh mẽ, kiên cường, vừa giàu đức hy sinh, trở thành biểu tượng bất diệt của lòng yêu nước và tình yêu thương.
Có lẽ mẹ bạn nghĩ bạn đã có đủ quần rồi, hoặc mẹ thấy áo đẹp hơn nên mua nhiều áo cho bạn! 🤔
Còn nếu chỉ có áo mà không có quần... thì chắc bạn phải mặc lại quần cũ thôi, hoặc rủ mẹ đi mua thêm quần nữa! 😆 Đừng lo, Tết mà, cứ nói với mẹ để sắm đủ bộ cho đẹp nha! 🎉👕👖
Bước 1: Tính số vải chị An đã mua
Chị An mua \(\frac{2}{9}\) số vải của cửa hàng, nên số vải chị An đã mua là:
\(90 \times \frac{2}{9} = 20 \&\text{nbsp};(\text{m} \overset{ˊ}{\text{e}} \text{t})\)Bước 2: Tính số vải còn lại sau khi chị An mua
Sau khi chị An mua, số vải còn lại trong cửa hàng là:
\(90 - 20 = 70 \&\text{nbsp};(\text{m} \overset{ˊ}{\text{e}} \text{t})\)Bước 3: Tính số vải chị Bình đã mua
Chị Bình mua \(\frac{1}{7}\) số vải còn lại, nên số vải chị Bình đã mua là:
\(70 \times \frac{1}{7} = 10 \&\text{nbsp};(\text{m} \overset{ˊ}{\text{e}} \text{t})\)Bước 4: Tính số vải còn lại sau khi chị Bình mua
Sau khi chị Bình mua, số vải còn lại trong cửa hàng là:
\(70 - 10 = 60 \&\text{nbsp};(\text{m} \overset{ˊ}{\text{e}} \text{t})\)Đáp số:
a) Chị An đã mua 20 mét vải, chị Bình đã mua 10 mét vải.
b) Cửa hàng còn lại 60 mét vải.
Gọi \(x\) là số người của nhóm 1, \(y\) là số người của nhóm 2. Biết rằng nhóm 2 ít hơn nhóm 1 một người, nên ta có:
\(y = x - 1\)Gọi năng suất làm việc của mỗi người là \(a\) (công việc/giờ/người).
Nhóm 1 hoàn thành công việc trong 10 giờ, nên tổng năng suất của nhóm 1 là:
Nhóm 2 hoàn thành công việc trong 8 giờ, nên tổng năng suất của nhóm 2 là:
\(y \cdot a \cdot 8 = 1 \Rightarrow \left(\right. x - 1 \left.\right) \cdot a = \frac{1}{8}\)Giải hệ phương trình:
\(x \cdot a = \frac{1}{10}\) \(\left(\right. x - 1 \left.\right) \cdot a = \frac{1}{8}\)Trừ hai phương trình:
\(x \cdot a - \left(\right. x - 1 \left.\right) \cdot a = \frac{1}{10} - \frac{1}{8}\) \(a = \frac{1}{10} - \frac{1}{8} = \frac{4}{40} - \frac{5}{40} = - \frac{1}{40}\)Nhận thấy dấu sai, điều này có thể do sai số. Thử cách khác:
Chia hai phương trình:
\(\frac{x}{x - 1} = \frac{10}{8} = \frac{5}{4}\) \(4 x = 5 \left(\right. x - 1 \left.\right)\) \(4 x = 5 x - 5\) \(x = 5\) \(y = x - 1 = 4\)Tìm năng suất của mỗi người:
\(a = \frac{1}{10 x} = \frac{1}{10 \times 5} = \frac{1}{50}\)Kết quả:
- Số người nhóm 1: 5 người
- Số người nhóm 2: 4 người
- Năng suất mỗi người: \(\frac{1}{50}\) công việc/giờ/người
Tôi là một hạt mưa xuân bé nhỏ, sinh ra từ những đám mây bồng bềnh trên bầu trời cao rộng. Tôi không biết mình đã ở đó bao lâu, chỉ nhớ rằng xung quanh tôi là những hạt mưa khác, cùng vui đùa, cùng chờ đợi một ngày được thả mình xuống trần gian. Những đám mây mẹ ấp ủ chúng tôi trong lòng, che chở, bao bọc, để rồi khi thời khắc thích hợp đến, chúng tôi được gió xuân nâng đỡ, đưa xuống nhân gian với một sứ mệnh thiêng liêng: mang sức sống đến cho đất trời.
Ngày hôm đó, trời không quá lạnh, cũng chẳng quá nóng. Một cơn gió nhẹ lướt qua, như một bàn tay vô hình, âu yếm đẩy tôi ra khỏi đám mây. Tôi cùng những người bạn tí hon ríu rít rơi xuống. Chúng tôi không gào thét như những cơn mưa rào mùa hạ, không lạnh lùng như những giọt mưa mùa đông, mà nhẹ nhàng, phơi phới, như đang nhảy múa trên bầu trời rộng lớn. Tôi cảm thấy mình thật tự do, thật hạnh phúc, vì tôi biết phía dưới kia, đất mẹ đang mong chờ tôi.
Tôi chạm xuống một chiếc lá non vừa mới hé mở sau giấc ngủ dài của mùa đông. Tôi lăn tròn trên bề mặt lá, mát lành và trong trẻo. Chiếc lá như run lên vì làn hơi ấm áp của tôi, nó vươn mình đón ánh mặt trời, hớn hở vì biết rằng tôi đã mang đến cho nó nguồn nước quý giá. Nhưng tôi không dừng lại ở đó. Một cơn gió nhẹ đưa tôi rơi xuống mặt đất. Đất mẹ dịu dàng đón tôi vào lòng, như một đứa con đi xa nay được trở về nhà. Tôi thấm dần vào lòng đất, cảm nhận sự ấm áp, mềm mại, và những mạch nguồn đang chuyển động.
Tôi len lỏi qua từng thớ đất, trượt qua những rễ cây khô cằn sau mùa đông lạnh lẽo. Tôi cảm nhận được nhựa sống đang dâng lên, những chồi non đang nảy mầm, những bông hoa đang e ấp chờ đợi ngày bung nở. Tôi gặp những hạt mưa khác cũng đang làm nhiệm vụ giống tôi, cùng nhau mang lại sức sống cho thiên nhiên. Chúng tôi không nói gì, chỉ âm thầm lan tỏa hơi thở của mùa xuân.
Nhờ có tôi và những giọt mưa khác, cánh đồng lúa xanh mướt hơn, vườn cây căng tràn nhựa sống. Những nụ hoa hé mở, khoe sắc thắm trước nắng xuân. Đàn bướm bay lượn rập rờn, những chú chim ríu rít hót vang trên cành. Không khí ngập tràn sức sống, tràn đầy niềm vui và hy vọng. Tôi thấy mình thật có ích, thật hạnh phúc khi được góp phần vào bức tranh tươi đẹp ấy.
Không chỉ dừng lại ở đó, tôi còn tiếp tục chuyến hành trình dài của mình. Khi thấm vào lòng đất, tôi gặp gỡ những dòng nước ngầm len lỏi trong lòng đất, cùng hòa mình vào dòng chảy mát lành. Tôi theo dòng nước nhỏ chảy qua những cánh đồng bát ngát, những khu rừng xanh mát, thấm vào những bộ rễ khát nước của cây cối. Tôi cảm nhận được niềm vui khi nhìn thấy những bông hoa đào nở rộ, những cành lộc biếc căng tràn nhựa sống.
Có lúc, tôi theo những giọt nước khác chảy vào con suối trong veo, men theo khe đá, tạo thành những bản nhạc róc rách vui tai. Tôi gặp những chú cá nhỏ bơi lội tung tăng, thấy những chú ếch con nhảy nhót trên tảng đá rêu phong. Dưới ánh mặt trời rực rỡ, tôi long lanh như những viên pha lê bé nhỏ, tô điểm thêm cho cảnh vật thiên nhiên xung quanh.
Tôi tiếp tục hành trình của mình khi theo dòng nước chảy vào những cánh đồng lúa đang vào độ lớn. Những bông lúa non rung rinh trong gió xuân, khẽ reo vui khi được những hạt mưa như tôi tưới mát. Tôi nghe thấy tiếng những người nông dân cười nói vui vẻ, bàn luận về một vụ mùa bội thu sắp đến. Lòng tôi tràn đầy tự hào vì mình đã đóng góp một phần vào sự sinh trưởng của cây cỏ, giúp con người có thêm nguồn lương thực.
Tôi không chỉ ở trên mặt đất, mà còn tham gia vào hành trình chảy qua những con sông lớn, theo dòng nước ra biển cả. Ở đó, tôi nhìn thấy những con tàu xuôi ngược, những đàn cá tung tăng bơi lội, những con sóng bạc đầu ngày đêm vỗ về bờ cát. Tôi cảm nhận được sự rộng lớn của đại dương, nơi tôi hòa mình vào dòng nước mặn mòi, mang theo những câu chuyện xa xôi từ đất liền ra biển cả.
Rồi khi mặt trời lên cao, sức nóng của nó khiến tôi dần bốc hơi. Tôi tan biến, hòa mình vào không trung, dần bay lên cao, trở lại với bầu trời xanh thẳm. Tôi không buồn, bởi tôi biết rằng mình chỉ đang bước vào một hành trình mới. Tôi sẽ lại hội tụ cùng những hạt mưa khác, chờ đợi mùa xuân tới để một lần nữa được trở về với mặt đất, tiếp tục sứ mệnh của mình.
Hành trình của tôi không dài, nhưng đầy ý nghĩa. Tôi tự hào vì mình là một hạt mưa xuân, một phần của thiên nhiên tươi đẹp, một mắt xích trong vòng tuần hoàn bất tận của sự sống. Tôi sẽ mãi mãi trở về, mỗi khi mùa xuân ghé thăm nhân gian, để tiếp tục tưới mát cây cỏ, để tiếp tục thổi hồn cho cuộc sống tràn đầy sắc xuân.
Tôi biết rằng, dù hành trình có kéo dài bao lâu, dù tôi có trôi dạt về đâu, thì tôi vẫn mãi là một hạt mưa xuân – dịu dàng, tinh khôi, và mang theo sức sống bất tận của thiên nhiên. Tôi sẽ tiếp tục vòng tuần hoàn của mình, không ngừng nghỉ, không mỏi mệt, để mỗi mùa xuân đến, tôi lại được trở về với đất mẹ, với những cánh đồng xanh ngát, với những bông hoa nở rộ, và với những con người đang chờ đợi tôi trong niềm vui và hy vọng.