

NGUYỄN THÁI SƠN
Giới thiệu về bản thân



































"Lặng lẽ Sa Pa" của Nguyễn Thành Long là một truyện ngắn đầy chất thơ và ý nghĩa, để lại trong lòng tôi những ấn tượng sâu sắc về vẻ đẹp của con người lao động và tình yêu cuộc sống. Tác phẩm đã khắc họa thành công hình ảnh những con người bình dị, lặng lẽ cống hiến cho đất nước, tiêu biểu là nhân vật anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn.
Trước hết, anh thanh niên trong "Lặng lẽ Sa Pa" là một hình tượng đẹp về lòng yêu nghề và tinh thần trách nhiệm. Anh sống và làm việc một mình trên đỉnh núi cao, giữa thiên nhiên khắc nghiệt, nhưng vẫn luôn lạc quan, yêu đời và hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình. Công việc của anh thầm lặng, không được nhiều người biết đến, nhưng lại có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với công cuộc xây dựng và bảo vệ đất nước. Anh đã góp phần vào việc dự báo thời tiết, phục vụ sản xuất và chiến đấu. Qua nhân vật anh thanh niên, tác giả muốn khẳng định rằng, ở bất cứ đâu, trong hoàn cảnh nào, con người Việt Nam vẫn luôn giữ vững tinh thần lạc quan, yêu đời và cống hiến hết mình cho đất nước.
Không chỉ có anh thanh niên, "Lặng lẽ Sa Pa" còn giới thiệu đến người đọc những con người khác cũng đẹp không kém. Đó là ông họa sĩ già, cô kỹ sư trẻ và bác lái xe. Họ là những con người có tâm hồn đẹp, biết trân trọng những giá trị tốt đẹp của cuộc sống và luôn hướng đến những điều cao cả. Họ đến Sa Pa với những mục đích khác nhau, nhưng đều có chung một tấm lòng yêu mến và ngưỡng mộ anh thanh niên. Qua những cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, họ đã cảm nhận được vẻ đẹp của con người và cảnh vật nơi đây, và từ đó có thêm động lực để sống và làm việc tốt hơn.
Ngoài ra, "Lặng lẽ Sa Pa" còn là một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Tác giả đã miêu tả cảnh vật Sa Pa với tất cả sự say mê và tinh tế. Những đồi hoa đào nở rộ, những rừng cây xanh mướt, những con đường quanh co uốn lượn... tất cả đã tạo nên một bức tranh sơn thủy hữu tình, khiến người đọc không khỏi xao xuyến. Thiên nhiên Sa Pa không chỉ là phông nền cho câu chuyện, mà còn là một phần quan trọng trong việc thể hiện vẻ đẹp của con người nơi đây.
Tóm lại, "Lặng lẽ Sa Pa" là một truyện ngắn giàu chất thơ và ý nghĩa. Tác phẩm đã ca ngợi vẻ đẹp của con người lao động, tình yêu cuộc sống và tình yêu thiên nhiên. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm đến người đọc thông điệp về những giá trị tốt đẹp của cuộc sống, về lòng yêu nghề, tinh thần trách nhiệm và sự cống hiến thầm lặng của những con người bình dị.
Bài thơ "Tiếng đàn của Lorca" của Thanh Thảo đã để lại trong em một ấn tượng sâu sắc về hình tượng người nghệ sĩ tài hoa nhưng bạc mệnh. Tiếng đàn ghi ta trong bài thơ không chỉ là âm thanh của một nhạc cụ, mà còn là tiếng lòng của Lorca, là biểu tượng cho khát vọng tự do và tình yêu nghệ thuật cháy bỏng của ông. Qua những hình ảnh ẩn dụ độc đáo như "tiếng đàn bọt nước", "áo choàng đỏ gắt", "những tiếng đàn tròn",... Thanh Thảo đã vẽ nên một bức tranh về cuộc đời và sự nghiệp của Lorca, vừa lãng mạn, hào hùng, vừa bi tráng, xót xa. Bài thơ không chỉ là sự tưởng nhớ, ngợi ca Lorca, mà còn là lời tri ân của Thanh Thảo đối với nghệ thuật và những người nghệ sĩ chân chính.
Trong đoạn thơ trên, hiện tượng phá vỡ ngôn ngữ thông thường được sử dụng để tạo ra một hình ảnh mạnh mẽ và đầy ẩn ý. Dưới đây là phân tích về tác dụng của việc này:
1.Tạo ra hình ảnh độc đáo và mạnh mẽ: Việc sử dụng ngôn ngữ không thông thường như "tiếng ghi-ta tròn bọt nước vỡ tan" và "tiếng ghi-ta ròng ròng/ máu chảy" tạo ra một hình ảnh độc đáo và mạnh mẽ trong tâm trí của người đọc. Thay vì sử dụng những từ ngữ thông thường để miêu tả âm thanh của guitar, nhà thơ đã chọn những từ ngữ không thông thường để tạo ra một cảm giác mới lạ và ấn tượng hơn.
2.Kích thích trí tưởng tượng và sự tò mò: Sử dụng ngôn ngữ phá vỡ thông thường kích thích trí tưởng tượng của người đọc và khiến họ muốn khám phá và hiểu rõ hơn về hình ảnh và ý nghĩa của từng từ. Cụ thể, hình ảnh của "tiếng ghi-ta tròn bọt nước vỡ tan" và "tiếng ghi-ta ròng ròng/ máu chảy" mở ra một không gian rộng lớn cho trí tưởng tượng của người đọc, khiến họ tò mò về ý nghĩa sâu xa của những từ ngữ này.
3.Tạo ra sự độc đáo và phong phú trong ngôn ngữ: Việc sử dụng ngôn ngữ phá vỡ thông thường làm cho đoạn thơ trở nên độc đáo và phong phú hơn. Thay vì sử dụng cách diễn đạt truyền thống, nhà thơ đã chọn những từ ngữ mới mẻ và không đồng nhất để tạo ra một trải nghiệm ngôn ngữ độc đáo và mới lạ cho người đọc.
Tóm lại, việc phá vỡ ngôn ngữ thông thường trong đoạn thơ trên đã tạo ra một hình ảnh mạnh mẽ và đầy ẩn ý, kích thích trí tưởng tượng và sự tò mò của người đọc, đồng thời tạo ra sự độc đáo và phong phú trong ngôn ngữ của tác phẩm.
Câu thơ "không ai chôn cất tiếng đàn/ tiếng đàn như cỏ mọc hoang" gợi cho em một loạt liên tưởng và cảm nhận về sự phô diễn sự phôi pha của thời gian và sự lãng quên, cũng như về sự tự do và tự nhiên của âm nhạc. Dưới đây là những liên tưởng và cảm nhận của em:
1.Sự phôi pha của thời gian và lãng quên: Câu thơ này khiến em nghĩ đến hình ảnh của một cây cỏ mọc hoang, tự nhiên, không được chăm sóc và không có người quản lý. Tương tự, âm nhạc cũng có thể bị bỏ quên, không ai chăm sóc và truyền đạt nữa. Điều này gợi lên ý nghĩa về sự phôi pha của thời gian và sự lãng quên, khi người ta không còn quan tâm hoặc ghi nhớ đến âm nhạc như trước.
2.Tự do và tự nhiên: Hình ảnh tiếng đàn như cỏ mọc hoang cũng gợi lên ý nghĩa về sự tự do và tự nhiên của âm nhạc. Câu thơ này ám chỉ rằng âm nhạc không phụ thuộc vào sự can thiệp hoặc kiểm soát của con người, mà tự nhiên tồn tại và tự do phát triển theo cách của nó, giống như cỏ mọc hoang tự nhiên trên cánh đồng.
3.Sự thôi thúc sáng tạo và cống hiến: Tuy câu thơ ám chỉ đến sự lãng quên và bỏ quên của âm nhạc, nhưng nó cũng có thể gợi lên ý nghĩa về sự thôi thúc sáng tạo và cống hiến. Tiếng đàn không ai chôn cất có thể tượng trưng cho việc âm nhạc vẫn tồn tại, không bị lãng quên và vẫn có thể tạo ra sự ảnh hưởng và cống hiến cho xã hội, dù không có sự chăm sóc và quan tâm chủ đạo từ con người.
Tóm lại, câu thơ này gợi lên những cảm nhận về sự phôi pha của thời gian và lãng quên, cũng như về sự tự do và tự nhiên của âm nhạc, đồng thời khuyến khích sự thôi thúc sáng tạo và cống hiến từ con người.